: ChickCaniban
Biên Tập: Maison
"Chàng không biết" Mai Tuyết Yên mệt mỏi lắc đâu. "Tam Đại Thánh Địa từ trước đến nay chưa xuất thủ nhiều Tôn giả và Thánh giả như vậy. Kể cả tình trạng gặp cường địch nhưng chỉ cần không tới nỗi gây ra nguy hiểm cho Thánh Địa thì Tôn giả và Thánh giả của họ cũng không ra mặt. Đây là nguyên tắc, bởi vì đó mới là nền tảng cho sự tồn tại của của Tam Đại Thánh Địa "
"Mà lần này chỉ vì muốn dò xét tình hình họ đã xuất thủ ra 6 vị Tôn Giả. Như lúc trước Tiếu Thiên Nhai đã nói, còn có Tiêu Dao Tôn Giả cùng Sinh Tử Tôn Giả sắp tới nơi, ta tin tưởng đây là mối đe dọa rất lớn . Mà hai người kia 300 năm trước đã là Tôn Giả cấp ba, hiện tại không loại trừ khả năng họ đã là Tôn Giả cấp bốn rồi!"
"Nếu bọn họ chưa bước chân vào cảnh giới cấp bốn thì ta còn có thể miễn cưỡng chống chọi với một người trong đó, nhưng nếu thực sự là Tôn giả cấp bốn thì ta không phải là đối thủ. Oài, chàng cũng không cần để bụng, căn bản chàng có biết cái gì gọi là "Tôn Giả cấp bốn đâu"
Mai Tuyết Yên khẽ thở dài quay sang nhìn thẳng vào mắt Quân Mặc Tà "Tôn Giả cấp bốn có nghĩa là thân thể bọn họ đã từng được lôi điện rèn luyện! Thực lực cực kì mạnh mẽ của bọn họ sớm đã vượt qua trí tưởng tượng của chàng. Nếu bọn họ muốn thực tâm đối phó với chúng ta chỉ sợ "lành ít dữ nhiều".
Quân Mặc Tà trầm tư một hồi , thản nhiên hỏi "Cảnh giới của nàng bây giờ chỉ mới là tu vi Tôn giả cấp ba sơ cấp?"
"Đúng, đấy là nguyên do vì sao ta thực sự không có lòng tin có thể ứng phó với bọn họ, thậm chí một chọi một ta cũng không có một phần hi vọng thắng ! Nhìn quanh chúng ta không có ai là đối thủ của bọn họ, muốn đối phó với họ chỉ có một cách"
Ánh mắt Mai Tuyết Yên sáng lên nhìn Quân Mạc Tà "Chính là Huyền thú tự bạo! Hơn nữa không chỉ một mà cần bốn Huyền thú đồng thời tự bạo mới có khả năng làm thương tổn tới bọn họ"
Mai Tuyết Yên thở dài " Thôi bỏ đi, ngoài cách này ta đích thực cũng không còn đối sách nào nữa. Trừ khi …… ta có thể trong một thời gian ngắn lại đột phá lên một lần nữa, nếu không trận chiến này thê thảm như thế nào, chúng ta sẽ chịu tổn thất nặng nề thì ta tuyệt đối có thể tưởng tượng được!"
"Nhưng ta vừa mới đột phá tam cấp không lâu, hiện tại cũng chỉ là sơ cấp cảnh giới, muốn đột phá thêm một lần nữa ta tới nghĩ cũng còn không dám. Tam Đại Thánh Địa xuất thủ ra đám nhân thủ này tuyệt không chú ý đến mặt mũi nữa !"
"Trong thời gian ngắn nhất đột phá thêm lần nữa?" Quân Mặc Tà ngẩn ra như có suy nghĩ gì "Nàng vừa mới đột phá không lâu, trước mắt Huyền khí trong kinh mạch còn chưa được bổ sung đầy đủ?"
Mai Tuyết Yên lườm hắn một cái, không có chút nào tức giận trả lời "Đấy là lẽ thường, chẳng nhẽ chàng không biết sao? Vô luận là nhân loại hay Huyền Thú sau khi đột phá thìkinh mạch thay hình đổi dạng , Huyền khí tiêu hao. Phải đợi Huyền khí tràn đầy kinh mạch mới có thể tiến giai thêm một lần nữa !"
"Chàng thật là, biết rồi mà còn cố gặng hỏi ta. Trận chiến này thực sự là nguy hiểm, chúng ta thực lực không đáng để trong mắt bọn họ, nếu tiếp tục chỉ chuốc lấy thiệt thòi cho bản thân … Nhưng không đánh không được,đã cưỡi trên lưng cọp muốn xuống cũng không được nữa rồi!"
Quân Mạc Tà ha ha cười, hít một hơi thật sâu , ánh mắt trở nên tàn nhẫn " Trước tiên thông cáo thiên hạ, hùng hổ mà đến. Nếu lần này sợ chết mà bỏ về , như vậy, Quân gia cùng Thiên Phạt sâm lâm liền đều trở thành trò cười của toàn bộ đại lục, thậm chí kết cục là vạn kiếp bất phục ! Ha ha, Phong Tuyết Ngân Thành ... không ngờ lại có cơ hội dồn ta tới bước đường cùng hay sao?"
Ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên vô cùng thâm thúy "Tam Đại Thánh Địa lúc này đây lại muốn ỷ vào thực lực mạnh mẽ can thiệp, làm cho chúng ta trở tay không kịp a !"
"Chỉ sợ chủ ý của Tam Đại thánh Địa là vậy," Mai Tuyết Yên nhẹ nhàng nói "Nhưng ta thật không ngờ, Tam Đại Thánh Địa bị bức đến nỗi xuất động Tôn Giả, hơn nữa lại xuất thủ nhiều Tôn Giả như vậy"
"Ta vốn cho là phái ra ngoài một vài Tôn Giả làm người đứng đầu cũng đã không tồi rồi, mà chỉ như thế đã là vi phạm di huấn của tổ tông. Không thể tưởng tượng được bọn họ cam lòng mạo hiểm chẳng cần e dè trước thiên hạ chỉ để loại bỏ ta …. Ài!"
"Tiếu Thiên Nhai thực lực tuy rằng cũng đã đạt tới Tôn Giả cấp ba, cùng lắm chỉ sánh ngang với nàng. Hơn nữa lão đã thụ thương thực lực tất nhiên đã bị giảm bớt vài phần. Đỗ Tuyệt lần này cũng bị trọng thương, không chết cũng đã may mắn rồi, chiến lực của hắn có thể xem nhẹ được"
"Khúc Vô Tình thương thế chẳng kém gì Tiếu Thiên Nhai, hai người Chân Từ Bi cùng Lưu Thì đã chết rồi. Chỉ còn Hoa Phong Vẫn chỉ bị vài vết thương nhẹ, coi như là nhân vật số một trong đám bọn họ"
Quân Mạc Tà thản nhiên nói "Sáu vị Tôn Giả này nhiều lắm chỉ còn vài phần chiến lực, thậm chí là còn có thể yếu hơn, tin tưởng với chúng ta không phải là sự uy hiếp gì lớn cả. Cho nên chúng ta chỉ phải phòng bị hai lão là Tiêu Dao Tôn Giả cùng Sinh Tử Tôn Giả "
"Không sai nhưng chúng ta khó đề phòng hai người bọn họ nhất, thậm chí chúng ta không có cách nào phòng ngự trước bọn họ" Mai Tuyết Yên hít sâu một hơi "Luận về thực lực ở đội ngũ trung cấp thì chúng ta có thể thắng họ, nhưng ở lực lượng cao cấp thì chênh lệch hai bên quá lớn"
" Thật sự cũng không nên bi quan như thế. Mưu sự tại nhân, cho dù chỉ còn hi vọng cuối cùng cũng không được buông tay, xe đến trước núi ắt có đường! " Quân Mạc Tà ung dung cười lớn, trên mặt lộ ra một nét giảo quyệt nói tiếp "Tuyết Yên, tối nay, ca ca sẽ khiến cho nàng biết cái gì là kỳ tích!"
Nói xong triển khai thân pháp "xoát" một tiếng lập tức liền phi thân ra ngoài.
"Làm gì?" Mai Tuyết Yên vừa mới mở miệng nói đã thấy Quân Mạc đã ở ngoài xa liền mím môi đuôỉ theo. Hai đạo nhân ảnh tựa như bóng mờ lướt trên tuyết trắng . Rốt cục, Quân Mạc Tà dừng lại ở một chỗ tuyết đọng thật dầy trong hạp cốc.
"Xoát " một tiếng Mai Tuyết Yên đã dừng lại bên cạnh hắn "Tới nơi này làm gì?"
"Nàng xem, nơi đây ba ngọn núi vây quanh, Mặt Trăng nhô lên cao, đúng là nơi linh khí thật nồng đậm. Vả lại ta cũng muốn giúp nàng đột phá cảnh giới cấp bốn" Quân Mạc Tà nói sơ qua, trong ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng điên cuồng!
"Chàng nói đùa gì vậy? Chàng cho là ăn một viên tiên đan liền có thể đột phá thành Tôn giả cấp bốn hay sao? Ách..."
Mai Tuyết Yên mắt trợn tròn, có chút dở khóc dở cười mắng, nhưng lời còn chưa dứt đã thấy Quân Mạc Tà đột nhiên đưa hai tay, gắt gao ôm lấy thân thể, ngay sau đó nàng cảm thấy trên bờ môi của mình một sự ấm áp lạ kì. Thân thể nàng chợt mềm nhũn ra mặc cho thân thể cường tráng của hắn nằm đè lên mình trên mặt tuyết.
Mai Tuyết Yên trong lòng thở dài, nguyên lai là hắn muốn chiếm tiện nghi của ta …ôi lần này gặp kẻ cường địch khó biết sống chết thế nào ta cũng nên cho hắn một cơ hội, bản thân mình cũng nên phóng túng một lần đi. … Gặp tử địch thì sao, ta liều cái mạng này cũng không cho ai làm thương tổn tới hắn"…
Mai Tuyết Yên nhắm mắt lại, không còn ý phản kháng, đang muốn chiều chuộng người mình yêu thương, đột nhiên khiếp sợ tới cực điểm, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
Không phải như nàng suy nghĩ, từ trong miệng Quân Mạc Tà truyền đến một cỗ Thiên địa linh khí vô cùng lớn, hơn nữa còn là linh khí rất tinh thuần. Thiên địa linh khí cứ thế ào ạt tuôn ra theo miệng Quân Mạc Tà liên tục, liên tục cơ hồ làm cho Mai Tuyêt Yên muốn ngạt thở.
Lượng Thiên địa linh khí nồng đậm và tinh thuấn như thế này là điều mơ ước của Mai Tuyêt Yên nhưng không có cách nào sở hữu được nó. Nhưng bây giờ kì tích lại xuất hiện ngay trước mặt mình.
Mai Tuyết Yên trong lòng lo lắng, mở to mắt nhìn Quân Mặc Tà trong ảnh mắt lộ ra vẻ cầu xin cùng lo lắng, lo lắng Quân Mạc Tà cứ như vậy vận chuyển Thiên địa linh khí sẽ làm hại cho hắn.
Nhưng khi nàng nhìn vào mắt hắn cảm thấy sự ấm áp cùng thoải mái, ánh mắt của hắn như muốn nói với nàng "Yên tâm, toàn lực hấp thu linh khí dung nhập vào bản thân đi, ta không sao !"
Mai Tuyết Yên rốt cục cũng tĩnh tâm, quyết tâm nhắm mắt lại, cảm thấy cơ thể mình vô lực. Kinh mạch trước kia tưởng chừng rộng lớn nhưng bây giờ như một dòng suối nhỏ bé, Thiên địa linh khí trong người Quân Mặc Tà truyền sang giống như Trường Giang đang không ngừng tuôn chảy vào kinh mạch của mình.
Mai Tuyết Yên im lặng nằm dưới thân Quân Mạc Tà , cảm giác sự ấm áp từ cơ thể cường tráng của hắn truyền qua dần dần tiến vào cảnh giới quên hết trời đất.
Đây là phương pháp mà Quân Mặc Tà luôn muốn sử dụng, nhưng hắn lại không dám sử dụng. Nhất nhất trực tiếp điều động Thiên địa linh khí từ Hồng Quân Tháp, lợi dụng bản thân làm cầu dẫn để người khác thăng tiến thực lực !
Tuy nói rằng nếu chuyển vẫn linh khí theo lòng bàn tay của Mai Tuyết Yên sẽ an toàn hơn một ít, nhưng sẽ không nhanh được như vậy, hơn nữa đấy là cách trực tiếp nhất rồi. Mà khi truyền qua tay lại phải trải qua một lần tinh luyện nữa, mất rất nhiều công sức …. Thời gian không cho phép hắn làm như thế, hơn nữa căn cơ của Mai Tuyết Yên có thể gánh vác được chuyện này.
Quân Mạc Tà đang hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Mai Tuyết Yên, trong nháy mắt tập trung toàn bộ tinh thần vào Hồng Quân Tháp, Hồng Quân Tháp một lần nữa tản mát ra thất thải quang mang. Hồng Quân Tháp chợt dựng đứng quay tròn trở nên to lớn không gì có thể sánh được.
Cánh cửa Hồng Quân Tháp đột nhiên mở rộng, như vậy Thiên địa linh khí tuôn trào như thác đổ, ngay sau đó Quân Mạc Tà và Hồng Quân Tháp ý thức hợp thành một thể trực tiếp đem cỗ linh khí dẫn tới miệng. Như vậy miệng hắn chẳng khác gì cửa lớn của Hồng Quân Tháp.
Thiên địa linh khí tinh thuần nồng đậm, mãnh liệt mênh mông lấy Hồng Quân Tháp chuyển vận tần suất gần đạt lục thành không ngừng không nghỉ tiến nhập thân thể Mai Tuyết Yên.
Tần suất chuyển vận ấy thật đáng kinh hãi. Cho dù căn cơ của Mai Tuyết Yên có tốt như thế nào nếu cố chấp gắng gượng cũng cũng không thể chịu đựng được. Cho nên Quân Mặc Tà một mực cẩn thận khống chế tần suất chuyển động của Hồng Quân Tháp,một khi phát hiện Mai Tuyết Yên không chịu đựng được liền ngừng lại.
Dưới sự khống chế của Quân Mạc Tà , Hồng Quân Tháp với lục thành tần suất điên cuồng bạo phát linh khí.
Bình thường Quân Mạc Tà luyện công chỉ là tiêu hao một chút linh khí rồi lại bổ sung , chưa từng có dùng điên cuồng như vậy bao giờ. Phải biết rằng thiên địa linh khí trong kinh mạch của Mai Tuyết Yên như con đê trước lũ , chỉ cần sao nhãng một chút là kinh mạch liền sẽ vỡ tan.
Nhưng lúc này Mai Tuyết Yên không tỏ ra chút khó khăn nào, điên cuồng hấp thụ cỗ linh khí từ miệng Quân Mạc Tà truyền sang. Lúc này Quân Mạc Tà mới hiểu được sự khủng bố của Tôn Giả…Quả nhiên manh mẽ như triều dâng, đem thiên hạ đặt dưới chân mình.Nhất định phải tăng lên! Ngàn vạn lần cần tăng lên!
Trong lòng Quân Mạc Tà trong lòng gào thét cầu nguyện!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
Biên Tập: Maison
"Chàng không biết" Mai Tuyết Yên mệt mỏi lắc đâu. "Tam Đại Thánh Địa từ trước đến nay chưa xuất thủ nhiều Tôn giả và Thánh giả như vậy. Kể cả tình trạng gặp cường địch nhưng chỉ cần không tới nỗi gây ra nguy hiểm cho Thánh Địa thì Tôn giả và Thánh giả của họ cũng không ra mặt. Đây là nguyên tắc, bởi vì đó mới là nền tảng cho sự tồn tại của của Tam Đại Thánh Địa "
"Mà lần này chỉ vì muốn dò xét tình hình họ đã xuất thủ ra 6 vị Tôn Giả. Như lúc trước Tiếu Thiên Nhai đã nói, còn có Tiêu Dao Tôn Giả cùng Sinh Tử Tôn Giả sắp tới nơi, ta tin tưởng đây là mối đe dọa rất lớn . Mà hai người kia 300 năm trước đã là Tôn Giả cấp ba, hiện tại không loại trừ khả năng họ đã là Tôn Giả cấp bốn rồi!"
"Nếu bọn họ chưa bước chân vào cảnh giới cấp bốn thì ta còn có thể miễn cưỡng chống chọi với một người trong đó, nhưng nếu thực sự là Tôn giả cấp bốn thì ta không phải là đối thủ. Oài, chàng cũng không cần để bụng, căn bản chàng có biết cái gì gọi là "Tôn Giả cấp bốn đâu"
Mai Tuyết Yên khẽ thở dài quay sang nhìn thẳng vào mắt Quân Mặc Tà "Tôn Giả cấp bốn có nghĩa là thân thể bọn họ đã từng được lôi điện rèn luyện! Thực lực cực kì mạnh mẽ của bọn họ sớm đã vượt qua trí tưởng tượng của chàng. Nếu bọn họ muốn thực tâm đối phó với chúng ta chỉ sợ "lành ít dữ nhiều".
Quân Mặc Tà trầm tư một hồi , thản nhiên hỏi "Cảnh giới của nàng bây giờ chỉ mới là tu vi Tôn giả cấp ba sơ cấp?"
"Đúng, đấy là nguyên do vì sao ta thực sự không có lòng tin có thể ứng phó với bọn họ, thậm chí một chọi một ta cũng không có một phần hi vọng thắng ! Nhìn quanh chúng ta không có ai là đối thủ của bọn họ, muốn đối phó với họ chỉ có một cách"
Ánh mắt Mai Tuyết Yên sáng lên nhìn Quân Mạc Tà "Chính là Huyền thú tự bạo! Hơn nữa không chỉ một mà cần bốn Huyền thú đồng thời tự bạo mới có khả năng làm thương tổn tới bọn họ"
Mai Tuyết Yên thở dài " Thôi bỏ đi, ngoài cách này ta đích thực cũng không còn đối sách nào nữa. Trừ khi …… ta có thể trong một thời gian ngắn lại đột phá lên một lần nữa, nếu không trận chiến này thê thảm như thế nào, chúng ta sẽ chịu tổn thất nặng nề thì ta tuyệt đối có thể tưởng tượng được!"
"Nhưng ta vừa mới đột phá tam cấp không lâu, hiện tại cũng chỉ là sơ cấp cảnh giới, muốn đột phá thêm một lần nữa ta tới nghĩ cũng còn không dám. Tam Đại Thánh Địa xuất thủ ra đám nhân thủ này tuyệt không chú ý đến mặt mũi nữa !"
"Trong thời gian ngắn nhất đột phá thêm lần nữa?" Quân Mặc Tà ngẩn ra như có suy nghĩ gì "Nàng vừa mới đột phá không lâu, trước mắt Huyền khí trong kinh mạch còn chưa được bổ sung đầy đủ?"
Mai Tuyết Yên lườm hắn một cái, không có chút nào tức giận trả lời "Đấy là lẽ thường, chẳng nhẽ chàng không biết sao? Vô luận là nhân loại hay Huyền Thú sau khi đột phá thìkinh mạch thay hình đổi dạng , Huyền khí tiêu hao. Phải đợi Huyền khí tràn đầy kinh mạch mới có thể tiến giai thêm một lần nữa !"
"Chàng thật là, biết rồi mà còn cố gặng hỏi ta. Trận chiến này thực sự là nguy hiểm, chúng ta thực lực không đáng để trong mắt bọn họ, nếu tiếp tục chỉ chuốc lấy thiệt thòi cho bản thân … Nhưng không đánh không được,đã cưỡi trên lưng cọp muốn xuống cũng không được nữa rồi!"
Quân Mạc Tà ha ha cười, hít một hơi thật sâu , ánh mắt trở nên tàn nhẫn " Trước tiên thông cáo thiên hạ, hùng hổ mà đến. Nếu lần này sợ chết mà bỏ về , như vậy, Quân gia cùng Thiên Phạt sâm lâm liền đều trở thành trò cười của toàn bộ đại lục, thậm chí kết cục là vạn kiếp bất phục ! Ha ha, Phong Tuyết Ngân Thành ... không ngờ lại có cơ hội dồn ta tới bước đường cùng hay sao?"
Ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên vô cùng thâm thúy "Tam Đại Thánh Địa lúc này đây lại muốn ỷ vào thực lực mạnh mẽ can thiệp, làm cho chúng ta trở tay không kịp a !"
"Chỉ sợ chủ ý của Tam Đại thánh Địa là vậy," Mai Tuyết Yên nhẹ nhàng nói "Nhưng ta thật không ngờ, Tam Đại Thánh Địa bị bức đến nỗi xuất động Tôn Giả, hơn nữa lại xuất thủ nhiều Tôn Giả như vậy"
"Ta vốn cho là phái ra ngoài một vài Tôn Giả làm người đứng đầu cũng đã không tồi rồi, mà chỉ như thế đã là vi phạm di huấn của tổ tông. Không thể tưởng tượng được bọn họ cam lòng mạo hiểm chẳng cần e dè trước thiên hạ chỉ để loại bỏ ta …. Ài!"
"Tiếu Thiên Nhai thực lực tuy rằng cũng đã đạt tới Tôn Giả cấp ba, cùng lắm chỉ sánh ngang với nàng. Hơn nữa lão đã thụ thương thực lực tất nhiên đã bị giảm bớt vài phần. Đỗ Tuyệt lần này cũng bị trọng thương, không chết cũng đã may mắn rồi, chiến lực của hắn có thể xem nhẹ được"
"Khúc Vô Tình thương thế chẳng kém gì Tiếu Thiên Nhai, hai người Chân Từ Bi cùng Lưu Thì đã chết rồi. Chỉ còn Hoa Phong Vẫn chỉ bị vài vết thương nhẹ, coi như là nhân vật số một trong đám bọn họ"
Quân Mạc Tà thản nhiên nói "Sáu vị Tôn Giả này nhiều lắm chỉ còn vài phần chiến lực, thậm chí là còn có thể yếu hơn, tin tưởng với chúng ta không phải là sự uy hiếp gì lớn cả. Cho nên chúng ta chỉ phải phòng bị hai lão là Tiêu Dao Tôn Giả cùng Sinh Tử Tôn Giả "
"Không sai nhưng chúng ta khó đề phòng hai người bọn họ nhất, thậm chí chúng ta không có cách nào phòng ngự trước bọn họ" Mai Tuyết Yên hít sâu một hơi "Luận về thực lực ở đội ngũ trung cấp thì chúng ta có thể thắng họ, nhưng ở lực lượng cao cấp thì chênh lệch hai bên quá lớn"
" Thật sự cũng không nên bi quan như thế. Mưu sự tại nhân, cho dù chỉ còn hi vọng cuối cùng cũng không được buông tay, xe đến trước núi ắt có đường! " Quân Mạc Tà ung dung cười lớn, trên mặt lộ ra một nét giảo quyệt nói tiếp "Tuyết Yên, tối nay, ca ca sẽ khiến cho nàng biết cái gì là kỳ tích!"
Nói xong triển khai thân pháp "xoát" một tiếng lập tức liền phi thân ra ngoài.
"Làm gì?" Mai Tuyết Yên vừa mới mở miệng nói đã thấy Quân Mạc đã ở ngoài xa liền mím môi đuôỉ theo. Hai đạo nhân ảnh tựa như bóng mờ lướt trên tuyết trắng . Rốt cục, Quân Mạc Tà dừng lại ở một chỗ tuyết đọng thật dầy trong hạp cốc.
"Xoát " một tiếng Mai Tuyết Yên đã dừng lại bên cạnh hắn "Tới nơi này làm gì?"
"Nàng xem, nơi đây ba ngọn núi vây quanh, Mặt Trăng nhô lên cao, đúng là nơi linh khí thật nồng đậm. Vả lại ta cũng muốn giúp nàng đột phá cảnh giới cấp bốn" Quân Mạc Tà nói sơ qua, trong ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng điên cuồng!
"Chàng nói đùa gì vậy? Chàng cho là ăn một viên tiên đan liền có thể đột phá thành Tôn giả cấp bốn hay sao? Ách..."
Mai Tuyết Yên mắt trợn tròn, có chút dở khóc dở cười mắng, nhưng lời còn chưa dứt đã thấy Quân Mạc Tà đột nhiên đưa hai tay, gắt gao ôm lấy thân thể, ngay sau đó nàng cảm thấy trên bờ môi của mình một sự ấm áp lạ kì. Thân thể nàng chợt mềm nhũn ra mặc cho thân thể cường tráng của hắn nằm đè lên mình trên mặt tuyết.
Mai Tuyết Yên trong lòng thở dài, nguyên lai là hắn muốn chiếm tiện nghi của ta …ôi lần này gặp kẻ cường địch khó biết sống chết thế nào ta cũng nên cho hắn một cơ hội, bản thân mình cũng nên phóng túng một lần đi. … Gặp tử địch thì sao, ta liều cái mạng này cũng không cho ai làm thương tổn tới hắn"…
Mai Tuyết Yên nhắm mắt lại, không còn ý phản kháng, đang muốn chiều chuộng người mình yêu thương, đột nhiên khiếp sợ tới cực điểm, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
Không phải như nàng suy nghĩ, từ trong miệng Quân Mạc Tà truyền đến một cỗ Thiên địa linh khí vô cùng lớn, hơn nữa còn là linh khí rất tinh thuần. Thiên địa linh khí cứ thế ào ạt tuôn ra theo miệng Quân Mạc Tà liên tục, liên tục cơ hồ làm cho Mai Tuyêt Yên muốn ngạt thở.
Lượng Thiên địa linh khí nồng đậm và tinh thuấn như thế này là điều mơ ước của Mai Tuyêt Yên nhưng không có cách nào sở hữu được nó. Nhưng bây giờ kì tích lại xuất hiện ngay trước mặt mình.
Mai Tuyết Yên trong lòng lo lắng, mở to mắt nhìn Quân Mặc Tà trong ảnh mắt lộ ra vẻ cầu xin cùng lo lắng, lo lắng Quân Mạc Tà cứ như vậy vận chuyển Thiên địa linh khí sẽ làm hại cho hắn.
Nhưng khi nàng nhìn vào mắt hắn cảm thấy sự ấm áp cùng thoải mái, ánh mắt của hắn như muốn nói với nàng "Yên tâm, toàn lực hấp thu linh khí dung nhập vào bản thân đi, ta không sao !"
Mai Tuyết Yên rốt cục cũng tĩnh tâm, quyết tâm nhắm mắt lại, cảm thấy cơ thể mình vô lực. Kinh mạch trước kia tưởng chừng rộng lớn nhưng bây giờ như một dòng suối nhỏ bé, Thiên địa linh khí trong người Quân Mặc Tà truyền sang giống như Trường Giang đang không ngừng tuôn chảy vào kinh mạch của mình.
Mai Tuyết Yên im lặng nằm dưới thân Quân Mạc Tà , cảm giác sự ấm áp từ cơ thể cường tráng của hắn truyền qua dần dần tiến vào cảnh giới quên hết trời đất.
Đây là phương pháp mà Quân Mặc Tà luôn muốn sử dụng, nhưng hắn lại không dám sử dụng. Nhất nhất trực tiếp điều động Thiên địa linh khí từ Hồng Quân Tháp, lợi dụng bản thân làm cầu dẫn để người khác thăng tiến thực lực !
Tuy nói rằng nếu chuyển vẫn linh khí theo lòng bàn tay của Mai Tuyết Yên sẽ an toàn hơn một ít, nhưng sẽ không nhanh được như vậy, hơn nữa đấy là cách trực tiếp nhất rồi. Mà khi truyền qua tay lại phải trải qua một lần tinh luyện nữa, mất rất nhiều công sức …. Thời gian không cho phép hắn làm như thế, hơn nữa căn cơ của Mai Tuyết Yên có thể gánh vác được chuyện này.
Quân Mạc Tà đang hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Mai Tuyết Yên, trong nháy mắt tập trung toàn bộ tinh thần vào Hồng Quân Tháp, Hồng Quân Tháp một lần nữa tản mát ra thất thải quang mang. Hồng Quân Tháp chợt dựng đứng quay tròn trở nên to lớn không gì có thể sánh được.
Cánh cửa Hồng Quân Tháp đột nhiên mở rộng, như vậy Thiên địa linh khí tuôn trào như thác đổ, ngay sau đó Quân Mạc Tà và Hồng Quân Tháp ý thức hợp thành một thể trực tiếp đem cỗ linh khí dẫn tới miệng. Như vậy miệng hắn chẳng khác gì cửa lớn của Hồng Quân Tháp.
Thiên địa linh khí tinh thuần nồng đậm, mãnh liệt mênh mông lấy Hồng Quân Tháp chuyển vận tần suất gần đạt lục thành không ngừng không nghỉ tiến nhập thân thể Mai Tuyết Yên.
Tần suất chuyển vận ấy thật đáng kinh hãi. Cho dù căn cơ của Mai Tuyết Yên có tốt như thế nào nếu cố chấp gắng gượng cũng cũng không thể chịu đựng được. Cho nên Quân Mặc Tà một mực cẩn thận khống chế tần suất chuyển động của Hồng Quân Tháp,một khi phát hiện Mai Tuyết Yên không chịu đựng được liền ngừng lại.
Dưới sự khống chế của Quân Mạc Tà , Hồng Quân Tháp với lục thành tần suất điên cuồng bạo phát linh khí.
Bình thường Quân Mạc Tà luyện công chỉ là tiêu hao một chút linh khí rồi lại bổ sung , chưa từng có dùng điên cuồng như vậy bao giờ. Phải biết rằng thiên địa linh khí trong kinh mạch của Mai Tuyết Yên như con đê trước lũ , chỉ cần sao nhãng một chút là kinh mạch liền sẽ vỡ tan.
Nhưng lúc này Mai Tuyết Yên không tỏ ra chút khó khăn nào, điên cuồng hấp thụ cỗ linh khí từ miệng Quân Mạc Tà truyền sang. Lúc này Quân Mạc Tà mới hiểu được sự khủng bố của Tôn Giả…Quả nhiên manh mẽ như triều dâng, đem thiên hạ đặt dưới chân mình.Nhất định phải tăng lên! Ngàn vạn lần cần tăng lên!
Trong lòng Quân Mạc Tà trong lòng gào thét cầu nguyện!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
/1286
|