Phụ cận Ma Thú Sâm Lâm…
Những ngày này tiếp theo, Hạ Thiên một mạch cùng Hoàng Ưng theo hướng Thần Ma học viện đi mà đi tới, chỉ một mực đi bộ, gặp ma thú cấp cao thì săn giết lấy ma tinh,còn xác ma thú thì bỏ vào không gian giới chỉ. Trong vài ngày này, hắn thu được hơn 50 viên ma tinh bát cấp, 16 viên cửu cấp làm cho số lượng ma tinh tang lên khoảng ba vạn viên. Vì thế, hắn cũng có chút hiểu rõ về khu vực này. Thời gian đến lúc khảo hạch của Thần Ma học viện cũng còn 2 tháng nữa, chỉ ra khỏi Ma Thú sâm lâm là hắn sẽ tiến vào Nhân giới. Sau đó đi qua một công quốc là tới Thần Ma học viện.
Đang lúc hắn nghĩ đến hôm nay có thể gặp gì tốt không, xa xa lại truyền đến một hồi thanh âm kêu sợ hãi. Bỗng một tiếng tục tằng thanh âm truyền đến:
- Đi mau, là cấp năm phong lang! Chúng ta không đối phó được! Phong Lâm cùng ta ngăn cản, Tắc Á Kỳ mang theo Lysa cùng Bối Lạp Na đi trước!
Tiếp đó một thanh âm nữ dễ nghe truyền vào lỗ tai Hạ Thiên. Nghe thanh âm này đúng là thanh âm sợ hãi lúc trước.
- Không! Đội trưởng! Chúng ta không thể đi, ngươi cùng Phong Lâm căn bản cản không được phong lang, chúng ta là người đội đấy, có đi cũng phải cùng đi, đi không được cũng phải cùng một chỗ chiến đấu.
“Ha ha, xem ra bọn họ gặp phải phiền toái. Vừa vặn muốn tìm người hỏi đường một chút, cũng lâu rồi ta không có ăn thịt sói, nhân tiện hỏi một chút về Nhân giới“ Hắn không khỏi có chút hưng phấn, hắn từ Ma vực đi xuyên qua Ma Thú sâm lâm nên cũng nên tìm người hỏi để hiểu biết một chút về Nhân giới. Nghĩ vậy, hắn liền đi về phía bọn họ.
Lúc này một vị đại hán mặc giáp da, hai mắt bốc lửa nhìn về cự lang cao hơn mét trước mắt.
- Lysa, đi mau! Bây giờ không phải là lúc cậy mạnh, ta cùng Phong Lâm hai người có thể cản phong lang được một lát. Đáng chết, vốn định hoàn thành nhiệm vụ lần này, có thể hảo hảo hưởng thụ mấy chén rượu ngon rồi, vậy mà gặp được tên hỗn đản chết tiệt này!
Đại hán cầm cự kiếm nhìn về phía cự lang mắng, khóe mắt lại liếc về phía Lysa bên kia, bắt gặp Lysa căn bản không có ý tứ rời đi, lại vẫn đứng ở lại chỗ cũ ngâm xướng ma pháp, lập tức lại là trợn mắt trợn mắt hét:
- Chết tiệt! Tắc Á Kỳ, tên hỗn đản này, còn không mau mang theo Lysa đi!
- Đội trưởng, xin thứ lỗi, lần này ta cũng không thể nghe ngươi đấy!
Tắc Á Kỳ không nghe theo lời đại hán cầm cự kiếm nói, tay gương cung tiễn bắn tới hướng phong lang.
- Chết tiệt, đều là một đám hỗn đãn!
Đại hán cầm cự kiếm chửi bới một tiếng, lập tức gân xanh lộ ra, phảng phất vận dụng khí lực toàn thân, hai chân nhảy lên, cự kiếm mạnh mẽ mang theo một đạo thổ hệ đấu khí chém thẳng về phía phong lang.
Cự lang tựa hồ cực kỳ có linh tính, nhìn hai người trước mắt, trong mắt vậy mà hiện lên một đạo thần sắc trào phúng. Chỉ thấy cự lang nhẹ giơ lên chân trước, tựa hồ là chuẩn đồ dự bị dùng chân trước đón đỡ cự kiếm của đại hán. Đúng lúc này, Lysa quát nhẹ một tiếng:
- Thủy hệ, Băng Đống Thuật!
Lập tức cự lang giống như bị băng phong tại chỗ, một tầng băng cứng đem cự lang một mực khốn ở trong đó.
Đại hán dung cự kiếm trong mắt hiện lên vẻ vui mừng. Nhưng bỗng nhiên cự lang trong mắt hiện ra ý trào phúng càng đậm, chân trước nhẹ nhàng vung lên, tầng băng lập tức tan rã. Mà Lysa lúc này đã ngồi như tê liệt trên mặt đất, há mồm thở dốc rồi.
Phanh !!
Cự kiếm nặng nề kích vào chân trước cự lang, nhưng cự lang một bước không dời, chân trước không chút tổn thương, đại hán thì lùi về phía sau năm sáu bước.
Phanh !!
Lại một thanh âm khác vang lên, nguyên là Phong Lâm tiến hành công kích, chỉ là chiến đao của hắn đập vào lưng cự lang nhưng chẳng làm cự lang bị thương chút nào, hắn đồng dạng bị cự lang phản chấn bay ra ngoài mấy mét.
Vèo!!
Lúc đó, một đạo ngân quang trong nháy mắt liền lao đến trước mắt cự lang. Thế nhưng chỉ thấy cự lang đứng đó, ngân quang rơi xuống đất hiện ra mội mũi tên.
- Xong rồi, ma thú cấp 5 chúng ta không có khả năng chống lại!
Đại hán dung cự kiếm rên rỉ một tiếng, vừa rồi lực phản chấn đã đem cánh tay hắn chấn trật khớp, hắn lúc này căn bản đã đã mất đi sức chiến đấu. Những thành viên khác cũng vậy cũng vậy, Phong Lâm, Tắc Á Kỳ, Lysa cũng như hắn, mà Bối Lạp Na căn bản không có sức chiến đấu.
- Bối Lạp Na, chạy ah, còn sững sờ làm gì
Đại hán hướng về phái phía Bối Lạp Na hét lên. Nàng lúc này hai chân đã run lên, thế nhưng vẫn như trước không có ý tứ một mình chạy trốn mà rút đoản đao giắt bên hông, cứ thế xông lên:
- Ta... Ta sẽ không bỏ xuống đồng đội! Nha…
- Chết tiệt, ngươi ngừng lại cho ta!
Đại hán dung cự kiếm hai mắt đã đỏ lên, trong nội tâm nhưng lại cảm động, chỉ là điều hắn có thể làm bây giờ là hô to mà thôi!
Nhưng với hết thảy những điều trước mắt, cự lang chỉ nhìn trào phúng, đối với móng vuốt của nó, những tên nhân loài nhỏ bé này xông lên chỉ là tìm chết mà thôi.
Bối Lạp Na điên cuồng xông tới cự lang, thậm chí con mắt đã nhắm lại, chỉ là trong miệng "Ê a" kêu to, trong tay đoản đao cũng không có phương hướng loạn vạch lên, nội tâm của nàng thậm chí tại lung tung phỏng đoán, chính mình sao nhỏ bé như vậy, phong lang chỉ cần cắn một ngụm là đã đem mình ăn tươi nuốt sống, sau đó liền bị tiêu hóa thành cái thứ cứt sói dơ bẩn tanh tưởi kia.
Bỗng nhiên lúc này tay phải cầm đoản đao của nàng bỗng nhiên bị vật gì đó chặn lại. Bối Lạp Na sửng sốt, nhìn tới cánh tay cầm đoản đao của mình lúc này chỉ thấy nó bị một bàn tay ấm áp giữ lấy…
- Ừm, ha ha, vị mỹ nữ kia, tại sao lại cầm đao múa loạn gần làm mất đi phong thái thục nữ vậy?
Ngay sau đó,một thanh âm cao vút truyền đến mang theo mùi vị ngọt xớt trêu đùa thế nhân, hơn nữa lại mang theo ý vị tà dị khiến cho người nghe chỉ có thể cảm nhận được đây chỉ là một hoa hoa công tử đang chọc ghẹo con gái nhà lành…
Cả người nàng khẽ run lên, trợn mắt há mồm nhìn tới tới người phát ra giọng nói đó. Chỉ thấy đó là một hắc y thiếu niên tuổi không quá hai mươi, phong thần như ngọc, toàn thân mang theo khí chất khó tả, nói không nên lời, làm cho người ta chỉ nhìn một cái, cũng sẽ bị phong thái này hấp dẫn. Trên vai hắn lúc này có một con chim nhỏ màu vàng đang đậu. Đang ngây ngốc thì lại nghe thấy thiếu niên nhàn nhạt nhìn tới phong lang nói:
- Chỉ là một con sói thôi mà, đúng lúc đang thèm thịt sói, kiếm chút gia vị nữa là đủ.
Nói rồi nhẹ nhàng vung tay lên, chỉ thấy một đạo đấu khí từ ngón trỏ tay phóng ra, lấy tốc độ kinh hồn lao về phía cự lang.Chỉ thấy cự lang rống thảm một tiếng “ Ngao …oo” rồi gục xuống trên mặt đất, không động đậy, trên thân thể nó lúc này có them một lỗ thủng to bằng miệng chén trên đầu.
Đó là Thương Dương Kiếm do Hạ Thiên quán nhập sử dụng đấu khí phóng ra. Lúc mới bắt đầu nghiên cứu đấu khí, hắn đã bắt đầu thử dung nhập vào để thử uy lực của tầng đầu Chân Kiếm Quyết và kinh ngạc phát hiện uy lực còn mạnh hơn lúc hắn sử dụng tiên thiên chân khí ở Địa Cầu.
Tiếp đó hắn nhẹ nhàng bước tới bên cạnh thi thể phong lang, chỉ để lại mọi người đang ngây ngốc ở phía sau. Mãi lúc sau chỉ nghe Đại hán dung cự kiến hướng hắn lên tiếng:
- Đa tạ huynh đệ đã cứu giúp chúng ta. Ta là Tháp Lý, còn đây là Phong Lâm, Tắc Á Kỳ, Bối Lạp Na, Lysa. chúng ta là Huynh Đệ Dong binh đoàn. Xin hỏi danh tính huynh đệ?
Những ngày này tiếp theo, Hạ Thiên một mạch cùng Hoàng Ưng theo hướng Thần Ma học viện đi mà đi tới, chỉ một mực đi bộ, gặp ma thú cấp cao thì săn giết lấy ma tinh,còn xác ma thú thì bỏ vào không gian giới chỉ. Trong vài ngày này, hắn thu được hơn 50 viên ma tinh bát cấp, 16 viên cửu cấp làm cho số lượng ma tinh tang lên khoảng ba vạn viên. Vì thế, hắn cũng có chút hiểu rõ về khu vực này. Thời gian đến lúc khảo hạch của Thần Ma học viện cũng còn 2 tháng nữa, chỉ ra khỏi Ma Thú sâm lâm là hắn sẽ tiến vào Nhân giới. Sau đó đi qua một công quốc là tới Thần Ma học viện.
Đang lúc hắn nghĩ đến hôm nay có thể gặp gì tốt không, xa xa lại truyền đến một hồi thanh âm kêu sợ hãi. Bỗng một tiếng tục tằng thanh âm truyền đến:
- Đi mau, là cấp năm phong lang! Chúng ta không đối phó được! Phong Lâm cùng ta ngăn cản, Tắc Á Kỳ mang theo Lysa cùng Bối Lạp Na đi trước!
Tiếp đó một thanh âm nữ dễ nghe truyền vào lỗ tai Hạ Thiên. Nghe thanh âm này đúng là thanh âm sợ hãi lúc trước.
- Không! Đội trưởng! Chúng ta không thể đi, ngươi cùng Phong Lâm căn bản cản không được phong lang, chúng ta là người đội đấy, có đi cũng phải cùng đi, đi không được cũng phải cùng một chỗ chiến đấu.
“Ha ha, xem ra bọn họ gặp phải phiền toái. Vừa vặn muốn tìm người hỏi đường một chút, cũng lâu rồi ta không có ăn thịt sói, nhân tiện hỏi một chút về Nhân giới“ Hắn không khỏi có chút hưng phấn, hắn từ Ma vực đi xuyên qua Ma Thú sâm lâm nên cũng nên tìm người hỏi để hiểu biết một chút về Nhân giới. Nghĩ vậy, hắn liền đi về phía bọn họ.
Lúc này một vị đại hán mặc giáp da, hai mắt bốc lửa nhìn về cự lang cao hơn mét trước mắt.
- Lysa, đi mau! Bây giờ không phải là lúc cậy mạnh, ta cùng Phong Lâm hai người có thể cản phong lang được một lát. Đáng chết, vốn định hoàn thành nhiệm vụ lần này, có thể hảo hảo hưởng thụ mấy chén rượu ngon rồi, vậy mà gặp được tên hỗn đản chết tiệt này!
Đại hán cầm cự kiếm nhìn về phía cự lang mắng, khóe mắt lại liếc về phía Lysa bên kia, bắt gặp Lysa căn bản không có ý tứ rời đi, lại vẫn đứng ở lại chỗ cũ ngâm xướng ma pháp, lập tức lại là trợn mắt trợn mắt hét:
- Chết tiệt! Tắc Á Kỳ, tên hỗn đản này, còn không mau mang theo Lysa đi!
- Đội trưởng, xin thứ lỗi, lần này ta cũng không thể nghe ngươi đấy!
Tắc Á Kỳ không nghe theo lời đại hán cầm cự kiếm nói, tay gương cung tiễn bắn tới hướng phong lang.
- Chết tiệt, đều là một đám hỗn đãn!
Đại hán cầm cự kiếm chửi bới một tiếng, lập tức gân xanh lộ ra, phảng phất vận dụng khí lực toàn thân, hai chân nhảy lên, cự kiếm mạnh mẽ mang theo một đạo thổ hệ đấu khí chém thẳng về phía phong lang.
Cự lang tựa hồ cực kỳ có linh tính, nhìn hai người trước mắt, trong mắt vậy mà hiện lên một đạo thần sắc trào phúng. Chỉ thấy cự lang nhẹ giơ lên chân trước, tựa hồ là chuẩn đồ dự bị dùng chân trước đón đỡ cự kiếm của đại hán. Đúng lúc này, Lysa quát nhẹ một tiếng:
- Thủy hệ, Băng Đống Thuật!
Lập tức cự lang giống như bị băng phong tại chỗ, một tầng băng cứng đem cự lang một mực khốn ở trong đó.
Đại hán dung cự kiếm trong mắt hiện lên vẻ vui mừng. Nhưng bỗng nhiên cự lang trong mắt hiện ra ý trào phúng càng đậm, chân trước nhẹ nhàng vung lên, tầng băng lập tức tan rã. Mà Lysa lúc này đã ngồi như tê liệt trên mặt đất, há mồm thở dốc rồi.
Phanh !!
Cự kiếm nặng nề kích vào chân trước cự lang, nhưng cự lang một bước không dời, chân trước không chút tổn thương, đại hán thì lùi về phía sau năm sáu bước.
Phanh !!
Lại một thanh âm khác vang lên, nguyên là Phong Lâm tiến hành công kích, chỉ là chiến đao của hắn đập vào lưng cự lang nhưng chẳng làm cự lang bị thương chút nào, hắn đồng dạng bị cự lang phản chấn bay ra ngoài mấy mét.
Vèo!!
Lúc đó, một đạo ngân quang trong nháy mắt liền lao đến trước mắt cự lang. Thế nhưng chỉ thấy cự lang đứng đó, ngân quang rơi xuống đất hiện ra mội mũi tên.
- Xong rồi, ma thú cấp 5 chúng ta không có khả năng chống lại!
Đại hán dung cự kiếm rên rỉ một tiếng, vừa rồi lực phản chấn đã đem cánh tay hắn chấn trật khớp, hắn lúc này căn bản đã đã mất đi sức chiến đấu. Những thành viên khác cũng vậy cũng vậy, Phong Lâm, Tắc Á Kỳ, Lysa cũng như hắn, mà Bối Lạp Na căn bản không có sức chiến đấu.
- Bối Lạp Na, chạy ah, còn sững sờ làm gì
Đại hán hướng về phái phía Bối Lạp Na hét lên. Nàng lúc này hai chân đã run lên, thế nhưng vẫn như trước không có ý tứ một mình chạy trốn mà rút đoản đao giắt bên hông, cứ thế xông lên:
- Ta... Ta sẽ không bỏ xuống đồng đội! Nha…
- Chết tiệt, ngươi ngừng lại cho ta!
Đại hán dung cự kiếm hai mắt đã đỏ lên, trong nội tâm nhưng lại cảm động, chỉ là điều hắn có thể làm bây giờ là hô to mà thôi!
Nhưng với hết thảy những điều trước mắt, cự lang chỉ nhìn trào phúng, đối với móng vuốt của nó, những tên nhân loài nhỏ bé này xông lên chỉ là tìm chết mà thôi.
Bối Lạp Na điên cuồng xông tới cự lang, thậm chí con mắt đã nhắm lại, chỉ là trong miệng "Ê a" kêu to, trong tay đoản đao cũng không có phương hướng loạn vạch lên, nội tâm của nàng thậm chí tại lung tung phỏng đoán, chính mình sao nhỏ bé như vậy, phong lang chỉ cần cắn một ngụm là đã đem mình ăn tươi nuốt sống, sau đó liền bị tiêu hóa thành cái thứ cứt sói dơ bẩn tanh tưởi kia.
Bỗng nhiên lúc này tay phải cầm đoản đao của nàng bỗng nhiên bị vật gì đó chặn lại. Bối Lạp Na sửng sốt, nhìn tới cánh tay cầm đoản đao của mình lúc này chỉ thấy nó bị một bàn tay ấm áp giữ lấy…
- Ừm, ha ha, vị mỹ nữ kia, tại sao lại cầm đao múa loạn gần làm mất đi phong thái thục nữ vậy?
Ngay sau đó,một thanh âm cao vút truyền đến mang theo mùi vị ngọt xớt trêu đùa thế nhân, hơn nữa lại mang theo ý vị tà dị khiến cho người nghe chỉ có thể cảm nhận được đây chỉ là một hoa hoa công tử đang chọc ghẹo con gái nhà lành…
Cả người nàng khẽ run lên, trợn mắt há mồm nhìn tới tới người phát ra giọng nói đó. Chỉ thấy đó là một hắc y thiếu niên tuổi không quá hai mươi, phong thần như ngọc, toàn thân mang theo khí chất khó tả, nói không nên lời, làm cho người ta chỉ nhìn một cái, cũng sẽ bị phong thái này hấp dẫn. Trên vai hắn lúc này có một con chim nhỏ màu vàng đang đậu. Đang ngây ngốc thì lại nghe thấy thiếu niên nhàn nhạt nhìn tới phong lang nói:
- Chỉ là một con sói thôi mà, đúng lúc đang thèm thịt sói, kiếm chút gia vị nữa là đủ.
Nói rồi nhẹ nhàng vung tay lên, chỉ thấy một đạo đấu khí từ ngón trỏ tay phóng ra, lấy tốc độ kinh hồn lao về phía cự lang.Chỉ thấy cự lang rống thảm một tiếng “ Ngao …oo” rồi gục xuống trên mặt đất, không động đậy, trên thân thể nó lúc này có them một lỗ thủng to bằng miệng chén trên đầu.
Đó là Thương Dương Kiếm do Hạ Thiên quán nhập sử dụng đấu khí phóng ra. Lúc mới bắt đầu nghiên cứu đấu khí, hắn đã bắt đầu thử dung nhập vào để thử uy lực của tầng đầu Chân Kiếm Quyết và kinh ngạc phát hiện uy lực còn mạnh hơn lúc hắn sử dụng tiên thiên chân khí ở Địa Cầu.
Tiếp đó hắn nhẹ nhàng bước tới bên cạnh thi thể phong lang, chỉ để lại mọi người đang ngây ngốc ở phía sau. Mãi lúc sau chỉ nghe Đại hán dung cự kiến hướng hắn lên tiếng:
- Đa tạ huynh đệ đã cứu giúp chúng ta. Ta là Tháp Lý, còn đây là Phong Lâm, Tắc Á Kỳ, Bối Lạp Na, Lysa. chúng ta là Huynh Đệ Dong binh đoàn. Xin hỏi danh tính huynh đệ?
/41
|