Hồng Hà rất tức giận bất bình với cảnh ngộ của cậu bé. Nó đã rất bất hạnh rồi, hóa thành lệ quỷ chỉ vì mình oán niệm ngất trời, nhưng ông trời lại không tha cho nó, sấm chớp ầm ầm, dị tượng liên miên, muốn khiến nó hồn phi phách tán.
Đây không vẻn vẹn chỉ là sự kiện thần quỷ đơn thuần, những trường hợp tương tự xảy ra trong cuộc sống càng nhiều không kể xiết. Nhất là người như Hồng Hà càng tiếp xúc nhiều nhất.
Cô nàng là một phóng viên, lấy điều tra chân tướng, đưa tin chi tiết làm chuẩn tắc mà trở thành người đưa tin người trong giới truyền thông, có thể nói là lòng tràn đầy nhiệt tình, làm việc dựa theo thái độ nghiêm túc tận chức trách. Lúc cô nàng thực tập cùng với mấy người bạn học, họ từng đưa rất nhiều tin về vấn đề xã hội, sáng và tối, trắng và đen, thiện và ác, đẹp và xấu.
Trước đó họ cảm thấy công việc của mình rất có ý nghĩa, rất có sự trợ giúp lớn với quần thể yếu thế trong xã hội. Đây không chỉ là một công việc, còn là đóng góp một viên gạch để xây dựng xã hội hài hòa.
Đương nhiên, lúc đó họ chỉ là phóng viên thực tập, đa số tin tức thời sự không thể đăng báo. Cho dù đăng báo cũng là lướt qua, hoặc ở trang báo nhỏ nhất, nhỏ bé khó thể tìm ra.
Nhưng điều này vẫn không hề đả kích lòng nhiệt tình của họ, mãi đến sau khi công việc truyền thông đưa tin đi vào quỹ đạo, họ mới thực sự hiểu rõ rằng, công việc này chỉ có lòng nhiệt tình thì mãi mãi không đủ. Chủ yếu nhất chính là, tin tức được công bố thông qua truyền thông chẳng phải đều là sự thật.
Hồng Hà từng đưa tin về án mại dâm, trong đó có một vị quan viên cao cấp trong các ngành chức năng nào đó luôn dùng liêm khiết công tư phân minh làm danh tiếng, thực ra cuộc sống riêng tư rất thối nát, vô cùng xa xỉ đam mê nhục dục. Hồng Hà rất vất vả mới tìm được chứng cứ đồng thời chụp lại ảnh, sau khi trở về đơn vị báo cáo, định xem đầu đề lại phát hiện tin tức truyền đi không ngờ lại biến thành lãnh đạo nào đó dẫn quân phá tan ổ mại dâm!
Cô nàng còn từng đưa tin về một sự cố giao thông, quan viên nào đó say rượu lái xe công gây ra sự cố giao thông nghiêm trọng, đâm vào một chiếc xe dân, dẫn đến xe hủy người chết, nhưng khi tin tức truyền ra không ngờ lại nói vị quan viên này đụng hỏng chính là xe của nước XXX, quan viên tự mình đi đầu trong việc ngăn chặn sản xuất hàng của nước XXX…
Những tin tức giả dối khiến người ta nghiến răng nghiến lợi, đổi trắng thay đen tương tự như vậy nhiều không kể xiết, hết lần này tới lần khác khiến Hồng Hà nguội lòng, nhưng cô nàng vẫn nhiệt tình yêu thích công việc này. Bởi vì cô nàng tin rằng trên đời không có chiếc quần nào không lọt gió, chân tướng chính là chân tướng, có thể giấu giếm nhất thời nhưng chẳng phải mãi mãi.
Cho dù dưới hoàn cảnh này Hồng Hà vẫn kiên trì với nguyên tắc của mình. Cho dù chân tướng của rất nhiều sự việc không cách nào được công bố thông qua truyền thông, nhưng khoa học kỹ thuật đang phát triển, thời đại thông tin đang tiến tới, con đường truyền bá tin tức càng lúc càng nhiều, ví dụ như inte. Hiện tại đã rất nhiều người bỏ đọc tin tức thời sự, hơn nữa thời đại này ai nấy đều có điện thoại, đều có thể chụp ảnh, quay phim, có thể nói mỗi người đều là nhà truyền thông đơn thể, đều có cơ hội ghi lại xấu và đẹp, đen và trắng, thiện và ác đồng thời công bố chân tướng cho mọi người. Cho dù xã hội ngày nay lắm thị phi nhưng vẫn không ngăn được quyết tâm theo đuổi công chính, công lý, công bằng của mọi người, vì lẽ phải tự ở trong lòng mỗi người!
- Được rồi, bất kể nói thế nào chuyện đã giải quyết xong. Nếu cô không muốn tạo người, nắm chắc cơ hội nối dài duyên mẹ con, vậy thì mau ngủ sớm đi, sắc trời đã không còn sớm nữa, ngày mai tôi còn phải sửa nóc nhà tiếp đó!
Lưu Anh Nam không muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này với Hồng Hà. Thực ra mang lại hy vọng và ánh sáng cho một số người có tinh thần yếu ớt cũng chưa chắc không phải là một chuyện tốt.
Lưu Anh Nam vừa nói vừa cởi quần áo, ngồi uỵch lên giường. Hồng Hà kinh hãi:
- Này, anh làm gì thế?
- Ngủ thôi, bằng không còn có thể làm gì? –Lưu Anh Nam nói:
- Lần này đột ngột tới đây không có ai sắp phòng cho tôi, đương nhiên cũng không cần thiết, chiếc giường đôi này đủ lớn rồi, hà tất phải lãng phí tài nguyên chứ. Hơn nữa tôi thuận tiện còn có thể bảo vệ cô, nhỡ đâu còn có hung quỷ lệ quỷ gì đó tới thương tổn cô thì sao?
- Vẫn còn? Chắc không đấy? –Hồng Hà hơi hoang mang, thấy Lưu Anh Nam gật đầu rất nghiêm túc, cô nàng càng không biết làm sao. Liếc qua chiếc giường đôi, quả thật đủ lớn, hơn nữa bây giờ cô nàng đã hết sạch cơn buồn ngủ, cùng lắm thì cả đêm không ngủ để hắn không thể thừa cơ gây loạn:
- Được rồi, thế thì anh cứ ở lại đi. Có điều, anh trước tiên có thể trả lại quần lót cho tôi hay không?
- Không được! –Lưu Anh Nam rất kiên quyết nói:
- Lúc nãy chẳng phải nói cho cô rồi ư, hồn ma thuộc về âm linh, không thể gặp ánh sáng. Cho nên chúng thông thường đều sẽ ẩn núp ở chỗ âm hàn không thấy ánh sáng nhất. Mà phụ nữ lại thuộc về âm, quần lót là thứ không gặp ánh sáng nhất, hơn nữa bên trên còn dính máu cực âm, là nơi quỷ dễ ẩn núp nhất, cho nên cô cứ yên tâm để quần lót ở chỗ tôi, dùng thân thể thuần dương của tôi truyền một ít dương khí vào quần lót của cô. Như thế sau này cô mặc ở trên người đều không cần lo lắng nữa.
- Anh đây là muốn khai quang quần lót của tôi à? –Hồng Hà nhíu mày nói.
- Không khác ý này là mấy. Nếu cô vẫn không yên tâm, buổi tối tôi có thể làm phép, phun lên quần lót của cô một ít chất lỏng thuần dương, chờ khi chất lỏng thuần dương khô lại thì sẽ hình thành ‘trận đồ’ lên quần lót, đảm bảo âm linh không thể tới gần. –Lưu Anh Nam vô cùng đắc ý nói.
Hồng Hà không biết nói gì, lông mày càng nhíu càng chặt, bỗng vươn tay ra nói:
- Anh đừng nói vớ vẩn, chất lỏng thuần dương gì chứ, rõ ràng chính là thứ bẩn thỉu, còn muốn dùng quần lót của tôi làm chuyện hạ lưu như vậy, làm như tôi không biết ấy. Biến thái, mau trả quần lót cho tôi, bằng không tôi đá anh xuống giường!
Không ngờ rằng lại bị vạch trần, cô phóng viên này quả nhiên không đơn giản. Hắn vốn tưởng rằng hễ chỉ cần gặp phải thần tiên quỷ quái, phụ nữ đều sẽ sợ hãi hô ‘em sợ, em sợ’, sau đó muốn làm gì thì làm. Đáng tiếc, chiêu trò này của hắn chưa từng thành công bao giờ.
Cho dù rất nhiều người ở quốc gia này không có tín ngưỡng thực sự gì cả, nhưng rất nhiều người đều thành kính thờ phụng tiền bạc là trên hết. Vì theo đuổi lợi danh, họ liều sống liều chết, vì nhà cửa ngay cả cha mẹ đều có thể tố cáo tòa án, vì thăng quan tiến chức ngay cả vợ mình cũng có thể tặng cho lãnh đạo, vì lợi ích ngay cả con mình cũng có thể bán đi. Loại người như thế sao có thể sợ thần sợ quỷ chứ!?
Đương nhiên Hồng Hà chẳng phải loại người này. Chỉ có điều, đi đêm lắm đương nhiên không sợ quỷ, nhìn thấy dê xồm đương nhiên có thể nhận ra.
Lưu Anh Nam ngoan ngoãn trả quần lót cho Hồng Hà. Nhưng do bị hắn sờ qua, Hồng Hà cũng không muốn mặc, nhét vào trong chăn, hung ác nhìn chằm chằm hắn, thầm nghĩ lại hai lần gặp Lưu Anh Nam. Lần đầu tiên là Quỷ Họa Bì gần như bị hắn nhìn sạch bách, lần này lại bị hắn lừa mất quần lót. Nếu cứ tiếp tục như thế, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Hồng Hà lòng đầy do dự, nhưng chỉ một chốc một lát như thế, Lưu Anh Nam không ngờ lại ngủ mất, chen chúc lên chiếc giường đôi, cuộn mình ngủ. Nom hắn co cụm cả người, Hồng Hà hơi nhíu mày, tư thế ngủ có thể đại biểu cho tiềm thức của người ta. Kiểu tư thế ngủ co cụm tay chân này, là hình thái nguyên thủy nhất trong cơ thể mẹ, cơ thể mẹ cũng là nơi an toàn nhất, nhưng bây giờ vẫn ngủ như vậy chứng tỏ hắn thiếu cảm giác an toàn, cũng khát khao một môi trường an toàn ấm áp.
Nhìn Lưu Anh Nam ngủ như thai nhi, Hồng Hà nhất thời nhìn ngây ngốc. Vài lần tiếp xúc càng lúc càng khiến cô nàng cảm thấy Lưu Anh Nam giống như ẩn giấu trong một câu đố lớn. Thân là một phóng viên, Hồng Hà không nhịn được muốn giải câu đố, hiểu rõ chân tướng…
Đây không vẻn vẹn chỉ là sự kiện thần quỷ đơn thuần, những trường hợp tương tự xảy ra trong cuộc sống càng nhiều không kể xiết. Nhất là người như Hồng Hà càng tiếp xúc nhiều nhất.
Cô nàng là một phóng viên, lấy điều tra chân tướng, đưa tin chi tiết làm chuẩn tắc mà trở thành người đưa tin người trong giới truyền thông, có thể nói là lòng tràn đầy nhiệt tình, làm việc dựa theo thái độ nghiêm túc tận chức trách. Lúc cô nàng thực tập cùng với mấy người bạn học, họ từng đưa rất nhiều tin về vấn đề xã hội, sáng và tối, trắng và đen, thiện và ác, đẹp và xấu.
Trước đó họ cảm thấy công việc của mình rất có ý nghĩa, rất có sự trợ giúp lớn với quần thể yếu thế trong xã hội. Đây không chỉ là một công việc, còn là đóng góp một viên gạch để xây dựng xã hội hài hòa.
Đương nhiên, lúc đó họ chỉ là phóng viên thực tập, đa số tin tức thời sự không thể đăng báo. Cho dù đăng báo cũng là lướt qua, hoặc ở trang báo nhỏ nhất, nhỏ bé khó thể tìm ra.
Nhưng điều này vẫn không hề đả kích lòng nhiệt tình của họ, mãi đến sau khi công việc truyền thông đưa tin đi vào quỹ đạo, họ mới thực sự hiểu rõ rằng, công việc này chỉ có lòng nhiệt tình thì mãi mãi không đủ. Chủ yếu nhất chính là, tin tức được công bố thông qua truyền thông chẳng phải đều là sự thật.
Hồng Hà từng đưa tin về án mại dâm, trong đó có một vị quan viên cao cấp trong các ngành chức năng nào đó luôn dùng liêm khiết công tư phân minh làm danh tiếng, thực ra cuộc sống riêng tư rất thối nát, vô cùng xa xỉ đam mê nhục dục. Hồng Hà rất vất vả mới tìm được chứng cứ đồng thời chụp lại ảnh, sau khi trở về đơn vị báo cáo, định xem đầu đề lại phát hiện tin tức truyền đi không ngờ lại biến thành lãnh đạo nào đó dẫn quân phá tan ổ mại dâm!
Cô nàng còn từng đưa tin về một sự cố giao thông, quan viên nào đó say rượu lái xe công gây ra sự cố giao thông nghiêm trọng, đâm vào một chiếc xe dân, dẫn đến xe hủy người chết, nhưng khi tin tức truyền ra không ngờ lại nói vị quan viên này đụng hỏng chính là xe của nước XXX, quan viên tự mình đi đầu trong việc ngăn chặn sản xuất hàng của nước XXX…
Những tin tức giả dối khiến người ta nghiến răng nghiến lợi, đổi trắng thay đen tương tự như vậy nhiều không kể xiết, hết lần này tới lần khác khiến Hồng Hà nguội lòng, nhưng cô nàng vẫn nhiệt tình yêu thích công việc này. Bởi vì cô nàng tin rằng trên đời không có chiếc quần nào không lọt gió, chân tướng chính là chân tướng, có thể giấu giếm nhất thời nhưng chẳng phải mãi mãi.
Cho dù dưới hoàn cảnh này Hồng Hà vẫn kiên trì với nguyên tắc của mình. Cho dù chân tướng của rất nhiều sự việc không cách nào được công bố thông qua truyền thông, nhưng khoa học kỹ thuật đang phát triển, thời đại thông tin đang tiến tới, con đường truyền bá tin tức càng lúc càng nhiều, ví dụ như inte. Hiện tại đã rất nhiều người bỏ đọc tin tức thời sự, hơn nữa thời đại này ai nấy đều có điện thoại, đều có thể chụp ảnh, quay phim, có thể nói mỗi người đều là nhà truyền thông đơn thể, đều có cơ hội ghi lại xấu và đẹp, đen và trắng, thiện và ác đồng thời công bố chân tướng cho mọi người. Cho dù xã hội ngày nay lắm thị phi nhưng vẫn không ngăn được quyết tâm theo đuổi công chính, công lý, công bằng của mọi người, vì lẽ phải tự ở trong lòng mỗi người!
- Được rồi, bất kể nói thế nào chuyện đã giải quyết xong. Nếu cô không muốn tạo người, nắm chắc cơ hội nối dài duyên mẹ con, vậy thì mau ngủ sớm đi, sắc trời đã không còn sớm nữa, ngày mai tôi còn phải sửa nóc nhà tiếp đó!
Lưu Anh Nam không muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này với Hồng Hà. Thực ra mang lại hy vọng và ánh sáng cho một số người có tinh thần yếu ớt cũng chưa chắc không phải là một chuyện tốt.
Lưu Anh Nam vừa nói vừa cởi quần áo, ngồi uỵch lên giường. Hồng Hà kinh hãi:
- Này, anh làm gì thế?
- Ngủ thôi, bằng không còn có thể làm gì? –Lưu Anh Nam nói:
- Lần này đột ngột tới đây không có ai sắp phòng cho tôi, đương nhiên cũng không cần thiết, chiếc giường đôi này đủ lớn rồi, hà tất phải lãng phí tài nguyên chứ. Hơn nữa tôi thuận tiện còn có thể bảo vệ cô, nhỡ đâu còn có hung quỷ lệ quỷ gì đó tới thương tổn cô thì sao?
- Vẫn còn? Chắc không đấy? –Hồng Hà hơi hoang mang, thấy Lưu Anh Nam gật đầu rất nghiêm túc, cô nàng càng không biết làm sao. Liếc qua chiếc giường đôi, quả thật đủ lớn, hơn nữa bây giờ cô nàng đã hết sạch cơn buồn ngủ, cùng lắm thì cả đêm không ngủ để hắn không thể thừa cơ gây loạn:
- Được rồi, thế thì anh cứ ở lại đi. Có điều, anh trước tiên có thể trả lại quần lót cho tôi hay không?
- Không được! –Lưu Anh Nam rất kiên quyết nói:
- Lúc nãy chẳng phải nói cho cô rồi ư, hồn ma thuộc về âm linh, không thể gặp ánh sáng. Cho nên chúng thông thường đều sẽ ẩn núp ở chỗ âm hàn không thấy ánh sáng nhất. Mà phụ nữ lại thuộc về âm, quần lót là thứ không gặp ánh sáng nhất, hơn nữa bên trên còn dính máu cực âm, là nơi quỷ dễ ẩn núp nhất, cho nên cô cứ yên tâm để quần lót ở chỗ tôi, dùng thân thể thuần dương của tôi truyền một ít dương khí vào quần lót của cô. Như thế sau này cô mặc ở trên người đều không cần lo lắng nữa.
- Anh đây là muốn khai quang quần lót của tôi à? –Hồng Hà nhíu mày nói.
- Không khác ý này là mấy. Nếu cô vẫn không yên tâm, buổi tối tôi có thể làm phép, phun lên quần lót của cô một ít chất lỏng thuần dương, chờ khi chất lỏng thuần dương khô lại thì sẽ hình thành ‘trận đồ’ lên quần lót, đảm bảo âm linh không thể tới gần. –Lưu Anh Nam vô cùng đắc ý nói.
Hồng Hà không biết nói gì, lông mày càng nhíu càng chặt, bỗng vươn tay ra nói:
- Anh đừng nói vớ vẩn, chất lỏng thuần dương gì chứ, rõ ràng chính là thứ bẩn thỉu, còn muốn dùng quần lót của tôi làm chuyện hạ lưu như vậy, làm như tôi không biết ấy. Biến thái, mau trả quần lót cho tôi, bằng không tôi đá anh xuống giường!
Không ngờ rằng lại bị vạch trần, cô phóng viên này quả nhiên không đơn giản. Hắn vốn tưởng rằng hễ chỉ cần gặp phải thần tiên quỷ quái, phụ nữ đều sẽ sợ hãi hô ‘em sợ, em sợ’, sau đó muốn làm gì thì làm. Đáng tiếc, chiêu trò này của hắn chưa từng thành công bao giờ.
Cho dù rất nhiều người ở quốc gia này không có tín ngưỡng thực sự gì cả, nhưng rất nhiều người đều thành kính thờ phụng tiền bạc là trên hết. Vì theo đuổi lợi danh, họ liều sống liều chết, vì nhà cửa ngay cả cha mẹ đều có thể tố cáo tòa án, vì thăng quan tiến chức ngay cả vợ mình cũng có thể tặng cho lãnh đạo, vì lợi ích ngay cả con mình cũng có thể bán đi. Loại người như thế sao có thể sợ thần sợ quỷ chứ!?
Đương nhiên Hồng Hà chẳng phải loại người này. Chỉ có điều, đi đêm lắm đương nhiên không sợ quỷ, nhìn thấy dê xồm đương nhiên có thể nhận ra.
Lưu Anh Nam ngoan ngoãn trả quần lót cho Hồng Hà. Nhưng do bị hắn sờ qua, Hồng Hà cũng không muốn mặc, nhét vào trong chăn, hung ác nhìn chằm chằm hắn, thầm nghĩ lại hai lần gặp Lưu Anh Nam. Lần đầu tiên là Quỷ Họa Bì gần như bị hắn nhìn sạch bách, lần này lại bị hắn lừa mất quần lót. Nếu cứ tiếp tục như thế, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Hồng Hà lòng đầy do dự, nhưng chỉ một chốc một lát như thế, Lưu Anh Nam không ngờ lại ngủ mất, chen chúc lên chiếc giường đôi, cuộn mình ngủ. Nom hắn co cụm cả người, Hồng Hà hơi nhíu mày, tư thế ngủ có thể đại biểu cho tiềm thức của người ta. Kiểu tư thế ngủ co cụm tay chân này, là hình thái nguyên thủy nhất trong cơ thể mẹ, cơ thể mẹ cũng là nơi an toàn nhất, nhưng bây giờ vẫn ngủ như vậy chứng tỏ hắn thiếu cảm giác an toàn, cũng khát khao một môi trường an toàn ấm áp.
Nhìn Lưu Anh Nam ngủ như thai nhi, Hồng Hà nhất thời nhìn ngây ngốc. Vài lần tiếp xúc càng lúc càng khiến cô nàng cảm thấy Lưu Anh Nam giống như ẩn giấu trong một câu đố lớn. Thân là một phóng viên, Hồng Hà không nhịn được muốn giải câu đố, hiểu rõ chân tướng…
/435
|