Cô gái này chỉ nghe nói về tình hình nhà tắm, Lưu Anh Nam xác nhận cô chắc chắn chưa từng ghé thăm, bằng không hắn khẳng định có ấn tượng. Nhưng cô chỉ dựa vào nghe nói, ngay cả cửa đều chưa bước vào đã vội vàng ra giá, dáng vẻ như nhất định phải mua được không thể không khiến Lưu Anh Nam hoài nghi cô có mục đích khác.
Khả năng lớn nhất trong đó chính là nơi này sắp di dời, cô muốn tạm nhượng quyền để kiếm được khoản bồi thường, hoặc là nơi này chôn cất bí mật không cho người khác biết giống như Lưu Anh Nam nói, có kho tàng hoặc chứng cớ phạm tội.
Cô gái xạm mặt nhìn Lưu Anh Nam, chán nản đẩy mắt kính. Động tác này trong mắt Lưu Anh Nam là mê hồn như thế, hắn thường xuyên ảo tưởng tới một người phụ nữ đeo kính, vào lúc xxx cũng đeo, lúc thổi kèn cũng đeo, mỗi khi nghĩ tới đều có cảm giác muốn phát điên.
Thấy Lưu Anh Nam gãi đầu gãi tai, cô gái lập tức lui lại hai bước, bảo đảm sự an toàn của mình, lúc này mới nói:
- Tiên sinh, trí tưởng tượng của ngài quá phong phú. Tôi chỉ rất có hứng thú kinh doanh nhà tắm này, mua một công việc cho mình, tìm một nơi an thân mà thôi, không còn điều gì khác.
- Thật à? –Lưu Anh Nam vẫn không tin tưởng cho lắm, cho dù cô gái rất nghiêm túc.
Cô gái chán ngán, lôi từ trong túi ra một chiếc thẻ nhân viên, mở ra trước mắt Lưu Anh Nam. Lưu Anh Nam nhìn kỹ càng, bên trên có một tấm ảnh chụp 2x3, cô gái đeo kính cười ngọt ngào, bên cạnh viết: giáo viên toán học Mục Tuyết – trường Trung Học Số 3.
- Tiên sinh đừng hiểu lầm, thực ra một là một giáo viên, chỉ là công việc gần đây gặp một vài chuyện không hay, cho nên tôi muốn tìm một công việc khác, tiện thể tìm một chỗ ở. –Mục Tuyết đáng thương nói.
Giáo viên? Cô nàng không ngờ là một giáo viên? Lưu Anh Nam nhất thời cảm thấy máu nóng sôi trào toàn thân, hơi thở Sinh Tử lưu truyền khắp cơ thể hệt như mình sắp biến thân vậy. Song, không phải là biến thành ác quỷ, mà là biến thành sắc quỷ.
Hắn không tự chủ lại quan sát cô nàng này lần nữa. Hai ngọn núi dưới lớp sơmi màu hồng đang hơi rung rung theo hô hấp, thông qua chiếc khuy áo không cài có thể nhìn thấy một dải trắng muốt và căng đầy, cùng viền ren màu tím nhạt, vòng éo thon nhỏ, đôi chân thon dài, trong đôi giày da đen lộ ra chân ngọc được bao bọc bởi tất trắng, mạch máu trên mu bàn chân rất rõ ràng, long lanh mịn màng. Lưu Anh Nam nuốt nước miếng, không kìm được hợp hình tượng của cô giáo Bạch Khiết với cô gái trước mắt thành một.
****Cô giáo Bạch Khiết: giống như cô giáo Thảo của VN.
- Tiên sinh… -Thấy Lưu Anh Nam thộn ra, dường như sắp chảy nước miếng, Mục Tuyết gọi khẽ hai tiếng, quơ quơ tay trước mắt hắn.
Lúc này Lưu Anh Nam mới hồi hồn lại, nuốt nước miếng nói:
- Vậy cô hãy tới trường học khác thử xem, tiện thể thuê một căn phòng chẳng phải là xong ư.
- Không, tôi không muốn làm giáo viên nữa, nhưng ngoài giáo viên tôi lại không có nghề ngỗng gì khác, chỉ có thể tự mình làm chút buôn bán nhỏ. Song tôi lại không có bao nhiêu vốn, cũng không hiểu lắm về thị trường, vừa vặn nghe thấy chỗ anh muốn nhượng cửa hàng, lại là một nhà tắm nữ. Ngày ngày thay nước, chất bếp lò, bán vé, quét dọn vệ sinh, tôi cảm thấy rất hợp với tôi, hơn nữa chỗ anh vừa kinh doanh vừa ở, công việc và chỗ ở của tôi đều được giải quyết rồi.
Mục Tuyết vẻ mặt đáng thương nói, ngay cả Lưu Anh Nam đều nhìn ra cô có điều khó nói, đồng thời cũng có thể nhìn ra cô rất quý nghề giáo viên này. Lưu Anh Nam không nhịn được lắm miệng hỏi:
- Nghề giáo viên này mỗi ngày đảm nhiệm việc dạy học đại cương, lên bục giảng bài, dưới ánh đèn mờ mịt phê chữa bài tập, ngậm đắng nuốt cay, cần cù vất vả, chung quy có một ngày dạy dỗ học trò nên người, nghề này còn có thể kém ư??
Vẻ mặt cô gái hơi xấu hổ, rõ ràng không muốn nói nhiều về đề tài này:
- À, tiên sinh, nếu anh không ngại, tôi muốn vào xem qua có được không?
Lưu Anh Nam cũng tự biết mình tò mò, vội tránh đường nói:
- Mời.
Song theo đằng sau cô gái, nhìn bóng lưng cao gầy của cô Lưu Anh Nam vẫn không nhịn được nhón cằm ảo tưởng. Một giáo viên đang yên đang lành, ngày sau có thể trở thành giáo sư, có thể nói tương lai rộng mở, sao đột nhiên lại không muốn làm nữa? Lẽ nào là mắc sai lầm? Cô giáo xinh đẹp mắc sai lầm, hoặc là từ chối hiệu trưởng nam dâm đãng bắt ‘làm luật’, hoặc là có nhập nhằng với nam sinh đẹp trai.
Nhất là nghe cô nói kiên quyết như vậy, không còn muốn làm giáo viên nữa, chắc chắn là từ chối yêu cầu ‘làm luật’ của hiệu trưởng nam dâm đãng. Ưm, tuyệt vời, có chí khí, sau khi từ chối hẳn quyết đoán rời đi, không thể tiếp tục giữ lại cơ hội lửa gần rơm, nhỡ đâu hiệu trưởng kia cũng rất cao thượng thích trò bỏ thuốc thì tiêu đời.
Trong đầu Lưu Anh Nam toàn bộ đều là tình tiết kinh điển trong quyển sách nức tiếng giới văn học, mỗi khi nghĩ tới đều khiến người ta kích động không thôi.
Mục Tuyết chỉ là vì tránh né đề tài xấu hổ mới lượn một vòng quanh bể tắm. Xem ra cô hoàn toàn không để ý, chỉ là muốn tìm một nơi vừa có thể kiếm tiền vừa có thể ở lại, hơn nữa còn phải cách xa trường học.
- Được rồi tiên sinh, tôi rất hài lòng với chỗ anh, xin anh đưa cái giá đi, chỉ cần hợp lý, ngay hôm nay chúng ta có thể ký hợp đồng. –Mục Tuyết nghiêm túc nói.
Cho dù cô rất giống thần tượng cô giáo Bạch Khiết trong lòng Lưu Anh Nam, nhưng nhà tắm này vẫn không thể bán. Song lý do không muốn bán thì có rất nhiều, hắn tìm một lý do am hiểu nhất:
- Tiểu thư Mục, cô có biết, tôi kinh doanh nhà tắm này nhiều năm, nó là tâm huyết của tôi, thực ra tôi vốn không muốn nhượng lại. Chỉ là, căn nhà này có cổ quái, cho nên mới bất đắc dĩ…
- Cổ quái? –Mục Tuyết nhất thời căng thẳng, một đôi mắt đẹp đằng sau mặt kính lóe ra quang mang sợ hãi.
Lưu Anh Nam nghiêm túc gật đầu nói:
- Thực ra những lời này vốn dĩ tôi không nên nói, bởi vì tôi cũng muốn bán lấy giá cao. Song tôi thấy cô là phái nữ, lại từng làm giáo viên, không nhẫn tâm hại cô, cho nên phải nói vài lời cho cô biết. Trong căn nhà này có thứ không sạch sẽ, thường xuyên có một bóng trắng đu đa đu đưa vào 10 giờ tối, lúc thì truyền tới tiếng khóc, lúc thì truyền tới tiếng cười, thậm chí còn nghe thấy tiếng kẽo kẹt hệt như ngặm nuốt xương người. Tôi cũng từng tìm cao nhân đại sư đến tính mệnh xem phong thủy nhưng đều chịu thua. Nếu cô có bạn sống ở tiểu khu này, chắc hẳn cô cùng nghe nói rồi, tôi đã rất nhiều ngày không mở cửa kinh doanh, chính là vì vài ngày trước, tôi đang dọn dẹp, bỗng toàn bộ nước trong bể tắm biến mất không thấy đâu, cả phần đáy bể tắm biến thành một lỗ đen cực lớn, tôi từ trong đó nhìn thấy núi thây biển máu, oan hồn ác quỷ đang rít gào. Lúc ấy dọa tôi suýt nữa hộc máu, cho nên mới môt mực đống cửa ngừng kinh doanh, đồng thời dán thông báo nhượng cửa hàng.
- Hả? Anh là nói chỗ này có… -Mục Tuyết sợ hãi vòng hai tay ôm chặt lấy mình.
Lưu Anh Nam rất trịnh trọng gật đầu:
- Nơi này có ma!
- Ma! –Mục Tuyết thoắt cái nhảy xổ lên, kêu sợ hãi thành tiếng:
- Quỷ, quỷ, đáng sợ quá, đáng sợ quá…
Mục Tuyết hệt như búp bê lên dây cót, nhún nhún nhảy nhảy lao ra ngoài. Lưu Anh Nam rốt cuộc thở phào một hơi, cho dù hù dọa một cô gái có hơi thất đức nhưng hắn nói đều là lời thật. Nơi đây quả thật có một con đường thông thẳng địa ngục, bây giờ nói ra chung quy so với tận mắt chứng kiến còn tốt hơn…
Khả năng lớn nhất trong đó chính là nơi này sắp di dời, cô muốn tạm nhượng quyền để kiếm được khoản bồi thường, hoặc là nơi này chôn cất bí mật không cho người khác biết giống như Lưu Anh Nam nói, có kho tàng hoặc chứng cớ phạm tội.
Cô gái xạm mặt nhìn Lưu Anh Nam, chán nản đẩy mắt kính. Động tác này trong mắt Lưu Anh Nam là mê hồn như thế, hắn thường xuyên ảo tưởng tới một người phụ nữ đeo kính, vào lúc xxx cũng đeo, lúc thổi kèn cũng đeo, mỗi khi nghĩ tới đều có cảm giác muốn phát điên.
Thấy Lưu Anh Nam gãi đầu gãi tai, cô gái lập tức lui lại hai bước, bảo đảm sự an toàn của mình, lúc này mới nói:
- Tiên sinh, trí tưởng tượng của ngài quá phong phú. Tôi chỉ rất có hứng thú kinh doanh nhà tắm này, mua một công việc cho mình, tìm một nơi an thân mà thôi, không còn điều gì khác.
- Thật à? –Lưu Anh Nam vẫn không tin tưởng cho lắm, cho dù cô gái rất nghiêm túc.
Cô gái chán ngán, lôi từ trong túi ra một chiếc thẻ nhân viên, mở ra trước mắt Lưu Anh Nam. Lưu Anh Nam nhìn kỹ càng, bên trên có một tấm ảnh chụp 2x3, cô gái đeo kính cười ngọt ngào, bên cạnh viết: giáo viên toán học Mục Tuyết – trường Trung Học Số 3.
- Tiên sinh đừng hiểu lầm, thực ra một là một giáo viên, chỉ là công việc gần đây gặp một vài chuyện không hay, cho nên tôi muốn tìm một công việc khác, tiện thể tìm một chỗ ở. –Mục Tuyết đáng thương nói.
Giáo viên? Cô nàng không ngờ là một giáo viên? Lưu Anh Nam nhất thời cảm thấy máu nóng sôi trào toàn thân, hơi thở Sinh Tử lưu truyền khắp cơ thể hệt như mình sắp biến thân vậy. Song, không phải là biến thành ác quỷ, mà là biến thành sắc quỷ.
Hắn không tự chủ lại quan sát cô nàng này lần nữa. Hai ngọn núi dưới lớp sơmi màu hồng đang hơi rung rung theo hô hấp, thông qua chiếc khuy áo không cài có thể nhìn thấy một dải trắng muốt và căng đầy, cùng viền ren màu tím nhạt, vòng éo thon nhỏ, đôi chân thon dài, trong đôi giày da đen lộ ra chân ngọc được bao bọc bởi tất trắng, mạch máu trên mu bàn chân rất rõ ràng, long lanh mịn màng. Lưu Anh Nam nuốt nước miếng, không kìm được hợp hình tượng của cô giáo Bạch Khiết với cô gái trước mắt thành một.
****Cô giáo Bạch Khiết: giống như cô giáo Thảo của VN.
- Tiên sinh… -Thấy Lưu Anh Nam thộn ra, dường như sắp chảy nước miếng, Mục Tuyết gọi khẽ hai tiếng, quơ quơ tay trước mắt hắn.
Lúc này Lưu Anh Nam mới hồi hồn lại, nuốt nước miếng nói:
- Vậy cô hãy tới trường học khác thử xem, tiện thể thuê một căn phòng chẳng phải là xong ư.
- Không, tôi không muốn làm giáo viên nữa, nhưng ngoài giáo viên tôi lại không có nghề ngỗng gì khác, chỉ có thể tự mình làm chút buôn bán nhỏ. Song tôi lại không có bao nhiêu vốn, cũng không hiểu lắm về thị trường, vừa vặn nghe thấy chỗ anh muốn nhượng cửa hàng, lại là một nhà tắm nữ. Ngày ngày thay nước, chất bếp lò, bán vé, quét dọn vệ sinh, tôi cảm thấy rất hợp với tôi, hơn nữa chỗ anh vừa kinh doanh vừa ở, công việc và chỗ ở của tôi đều được giải quyết rồi.
Mục Tuyết vẻ mặt đáng thương nói, ngay cả Lưu Anh Nam đều nhìn ra cô có điều khó nói, đồng thời cũng có thể nhìn ra cô rất quý nghề giáo viên này. Lưu Anh Nam không nhịn được lắm miệng hỏi:
- Nghề giáo viên này mỗi ngày đảm nhiệm việc dạy học đại cương, lên bục giảng bài, dưới ánh đèn mờ mịt phê chữa bài tập, ngậm đắng nuốt cay, cần cù vất vả, chung quy có một ngày dạy dỗ học trò nên người, nghề này còn có thể kém ư??
Vẻ mặt cô gái hơi xấu hổ, rõ ràng không muốn nói nhiều về đề tài này:
- À, tiên sinh, nếu anh không ngại, tôi muốn vào xem qua có được không?
Lưu Anh Nam cũng tự biết mình tò mò, vội tránh đường nói:
- Mời.
Song theo đằng sau cô gái, nhìn bóng lưng cao gầy của cô Lưu Anh Nam vẫn không nhịn được nhón cằm ảo tưởng. Một giáo viên đang yên đang lành, ngày sau có thể trở thành giáo sư, có thể nói tương lai rộng mở, sao đột nhiên lại không muốn làm nữa? Lẽ nào là mắc sai lầm? Cô giáo xinh đẹp mắc sai lầm, hoặc là từ chối hiệu trưởng nam dâm đãng bắt ‘làm luật’, hoặc là có nhập nhằng với nam sinh đẹp trai.
Nhất là nghe cô nói kiên quyết như vậy, không còn muốn làm giáo viên nữa, chắc chắn là từ chối yêu cầu ‘làm luật’ của hiệu trưởng nam dâm đãng. Ưm, tuyệt vời, có chí khí, sau khi từ chối hẳn quyết đoán rời đi, không thể tiếp tục giữ lại cơ hội lửa gần rơm, nhỡ đâu hiệu trưởng kia cũng rất cao thượng thích trò bỏ thuốc thì tiêu đời.
Trong đầu Lưu Anh Nam toàn bộ đều là tình tiết kinh điển trong quyển sách nức tiếng giới văn học, mỗi khi nghĩ tới đều khiến người ta kích động không thôi.
Mục Tuyết chỉ là vì tránh né đề tài xấu hổ mới lượn một vòng quanh bể tắm. Xem ra cô hoàn toàn không để ý, chỉ là muốn tìm một nơi vừa có thể kiếm tiền vừa có thể ở lại, hơn nữa còn phải cách xa trường học.
- Được rồi tiên sinh, tôi rất hài lòng với chỗ anh, xin anh đưa cái giá đi, chỉ cần hợp lý, ngay hôm nay chúng ta có thể ký hợp đồng. –Mục Tuyết nghiêm túc nói.
Cho dù cô rất giống thần tượng cô giáo Bạch Khiết trong lòng Lưu Anh Nam, nhưng nhà tắm này vẫn không thể bán. Song lý do không muốn bán thì có rất nhiều, hắn tìm một lý do am hiểu nhất:
- Tiểu thư Mục, cô có biết, tôi kinh doanh nhà tắm này nhiều năm, nó là tâm huyết của tôi, thực ra tôi vốn không muốn nhượng lại. Chỉ là, căn nhà này có cổ quái, cho nên mới bất đắc dĩ…
- Cổ quái? –Mục Tuyết nhất thời căng thẳng, một đôi mắt đẹp đằng sau mặt kính lóe ra quang mang sợ hãi.
Lưu Anh Nam nghiêm túc gật đầu nói:
- Thực ra những lời này vốn dĩ tôi không nên nói, bởi vì tôi cũng muốn bán lấy giá cao. Song tôi thấy cô là phái nữ, lại từng làm giáo viên, không nhẫn tâm hại cô, cho nên phải nói vài lời cho cô biết. Trong căn nhà này có thứ không sạch sẽ, thường xuyên có một bóng trắng đu đa đu đưa vào 10 giờ tối, lúc thì truyền tới tiếng khóc, lúc thì truyền tới tiếng cười, thậm chí còn nghe thấy tiếng kẽo kẹt hệt như ngặm nuốt xương người. Tôi cũng từng tìm cao nhân đại sư đến tính mệnh xem phong thủy nhưng đều chịu thua. Nếu cô có bạn sống ở tiểu khu này, chắc hẳn cô cùng nghe nói rồi, tôi đã rất nhiều ngày không mở cửa kinh doanh, chính là vì vài ngày trước, tôi đang dọn dẹp, bỗng toàn bộ nước trong bể tắm biến mất không thấy đâu, cả phần đáy bể tắm biến thành một lỗ đen cực lớn, tôi từ trong đó nhìn thấy núi thây biển máu, oan hồn ác quỷ đang rít gào. Lúc ấy dọa tôi suýt nữa hộc máu, cho nên mới môt mực đống cửa ngừng kinh doanh, đồng thời dán thông báo nhượng cửa hàng.
- Hả? Anh là nói chỗ này có… -Mục Tuyết sợ hãi vòng hai tay ôm chặt lấy mình.
Lưu Anh Nam rất trịnh trọng gật đầu:
- Nơi này có ma!
- Ma! –Mục Tuyết thoắt cái nhảy xổ lên, kêu sợ hãi thành tiếng:
- Quỷ, quỷ, đáng sợ quá, đáng sợ quá…
Mục Tuyết hệt như búp bê lên dây cót, nhún nhún nhảy nhảy lao ra ngoài. Lưu Anh Nam rốt cuộc thở phào một hơi, cho dù hù dọa một cô gái có hơi thất đức nhưng hắn nói đều là lời thật. Nơi đây quả thật có một con đường thông thẳng địa ngục, bây giờ nói ra chung quy so với tận mắt chứng kiến còn tốt hơn…
/435
|