Dưới thiết bị giám sát chặt chẽ cô gái này hút thuốc mà không ai hỏi han, cửa toa ăn đóng chặt, bị cô ả khẽ đẩy liền mở ra, phòng bếp đã tắt lửa từ lâu, nhưng trên bàn lại có đồ ăn nóng hôi hổi.
Lưu Anh Nam nhìn hết thảy mọi chuyện, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh.
Ảo giác, mọi thứ này đều là ảo giác, chính vì nữ quỷ có một bộ phận Dương khí, có thể mê hoặc thị giác con người, tạo ra ảo giác, tiến tới có thể thu lấy càng nhiều càng dễ Dương khí từ trên cơ thể người sống.
Tương tự cũng là vì Dương khí, quỷ vật bắt đầu có thể hiện hình như hồi còn sống, có thể tiến hành tiếp xúc cơ thể với người sống. Khi Dương khí càng tích càng nhiều, chúng sẽ biến thành hung quỷ, lệ quỷ.
Ngoài mặt Lưu Anh Nam mang bộ dạng gặp diễm ngộ đáng khinh, có thể nói là diễn chính bản sắc, nhưng trong lòng lại rất tỉnh táo, đồng thời cũng đề phòng cao độ.
Hai người họ ngồi đối diện nhau, Lưu Anh Nam nhìn điếu thuốc có vẻ sắp tắt trong tay cô ả, khói thuốc trước mắt tan đi lộ ra chân dung. Đại khái tầm hơn 20 tuổi, tóc ngắn ngang tai có vẻ rất già dặn, đôi mắt không lớn, lấp lóe hào quang xấu xa, mũi tẹt, gò má cao, tóm lại một câu, không đẹp.
Nhưng xấu thì mặc xấu, thực ra cũng không thể nói là khó coi, chính là loại người bình thường, một cô gái bình thường trong biển người bao la, khiến người ta nhìn một lần sẽ không nhớ kỹ, nhìn hai lần không muốn nhìn thêm nữa. Tuy mắt mũi cô không đẹp, nhưng lại có một đôi môi như cánh hoa, nếu chỉ nhìn mỗi cặp môi cũng có sức sát thương nhất định.
Con người không ai hoàn mỹ, đại đa số người đều là như thế. Cho dù bạn xinh đẹp hơn chăng nữa cũng luôn sẽ có một chỗ chính bạn hoặc người khác nhìn vào không hài lòng. Mà người xấu xí, cho dù phần lớn bộ phận đều khó coi, nhưng luôn sẽ có một vài chỗ dễ nhìn. Đương nhiên, ngoài Ngọc Phượng* ra, điều này chỉ có thể nói ngay cả ông trời đều ghét cô ta.
*Cô gái xấu xí phiên bản TQ.
Một số người từ dung mạo của người ta có thể nhìn ra sơ lược tính cách. Ví dụ như nữ quỷ trước mắt, đôi mắt nhỏ còn luôn híp, giống như nhắm mắt vậy, thực ra cô ả đang len lén quan sát mọi thứ, giống như rắn độc tùy lúc sẽ phát động một chiêu như sấm giật, song với phụ nữ mà nói, càng giống như nhìn chằm chằm người khác chuẩn bị phạm tội, tùy lúc đi tố cáo vậy.
Đúng như Lưu Anh Nam phán đoán, họ vừa ngồi xuống liền nghe cô gái nói:
- Chuyến xe này thật không xong, giá cơm đắt muốn chết, vả lại đồ ăn rất khó nuốt còn không bằng tay nghề của em. Những nhân viên phục vụ kia, mặc đồng phục váy ngắn, nhan sắc tầm thường, thái độ phục vụ thì kém, toàn dựa vào chân đùi hấp dẫn ánh mắt, thật là… Hẳn nên viết một bức thư tố cáo nặc danh, tố cáo đầu bếp cắt xén khẩu phần ăn, rồi viết một bức thư kiến nghị, bảo tất cả nhân viên phục vụ nữ đều mặc áo dài quần dài…
Vừa ngồi xuống cô gái lập tức bắt đầu cằn nhằn lải nhải, bới móc khắp nơi, trên mặt Lưu Anh Nam mang theo nụ cười tán thành, trong lòng lại cười lạnh không dứt. Quả nhiên như hắn tưởng tượng, từ diện mạo đã có thể nhìn ra, đây là một người ngoa ngoắt, nói như rồng leo, làm như mèo mửa, đố kỵ người tài.
Bất kể là trong công việc hay trong sinh hoạt, năng lực làm việc của mình kém lại luôn thích so sánh với đồng sự giỏi giang ở bên cạnh. Mà cô ta không muốn nâng cao năng lực làm việc và trình độ công tác của mình, ngược lại suốt ngày đều nghĩ mọi phương pháp để bới móc tật xấu của người ta, chỉ cần bắt được một lỗi nhỏ thì sẽ đi đâm thọc, đổ vấy lên người ta. Nếu có cơ hội cô ta sẽ giẫm vai người khác để trèo lên, cho dù mình không lên được, chỉ hại người lợi mình cũng đã đủ rồi.
Tâm tính loại người này chính là: tôi không tốt thì ai cũng đừng mong tốt.
Không riêng về công việc, ở trong nhà cũng tương tự như thế. Nói như rồng leo làm như mèo mửa, ban nãy cô ả nói đầu bếp trên xe nấu không ngon, còn không bằng cô ả nấu, nhưng nếu thật sự so sánh thì cô ả chắc chắn sẽ giả ngây giả ngô không dám so. Người có năng lực thật sự thì không bao giờ đặt nghi ngờ người khác, hạ thấp người khác để đề cao chính mình.
Trong sinh hoạt, loại người ghen ghét người tài, hại người lợi mình này thực sự quá quá nhiều, thuộc loại tiểu nhân điển hình. Trò họ am hiểu nhất chính là gắp lửa bỏ tay người, đâm bị thóc chọc bị gạo.
Mà khiến người ta rầu rĩ chính là, loại người này rất nhiều kẻ có thể giẫm vai người khác để leo cao, thường xuyên có thể đâm thọc thành công người họ ghen ghét. Trong dòng chảy hỗn loạn này, mẫu người này thích hợp để sinh tồn và phát triển nhất.
Song, sau khi họ chết, sẽ phải nhận hình phạt đáng sợ, tầng đầu tiên trong mười tám tầng địa ngục chính là để chuẩn bị cho loại người này.
Tầng đầu tiên trong mười tám tầng địa ngục tên là ‘Địa Ngục Rút Lưỡi’. Hễ là người trên thế gian, đâm thọc ly gián, phỉ báng hại người, miệng lưỡi trơn tru, đổi trắng thay đen, cãi chày cãi cối, nói dốt gạt người, sau khi chết bị đẩy vào Địa Ngục Rút Lưỡi, chịu khổ hình rút lưỡi.
Mà rút lưỡi còn chia rất nhiều loại, nhẹ nhất cũng chính là nói dối gạt người không tạo thành tổn thất lớn, chỉ là khiến người bị gạt chịu ảnh hưởng về tinh thần, ví dụ như căng thẳng, lo sợ…vv… Tình huống kiểu này ở Dương gian nhẹ thì bị đương sự hành hung, nặng thì buộc tội vu khống mà bắt giam. Còn ở Âm Tào Địa Phủ, thì sẽ do tiểu quỷ dùng móc sắt sắc bén đâm thủng lưỡi rồi móc ra ngoài, nhưng chỉ cần móc ra khoang miệng là được, nói một cách tương đối thì là hình phạt nhẹ nhất.
Phỉ báng hại người thì nghiêm trọng hơn chút đỉnh, bởi vì phỉ báng hoàn toàn là tự dựng chuyện, chém gió, trực tiếp có thể hại người khác, nhẹ thì tổn hại danh dự, nặng thì mất hết thanh danh, nhà tan cửa nát, hai lớp da trên miệng người sắc bén như dao nhọn, giết người không thấy máu, hủy người trong giây lát.
Tội phỉ báng ở Dương gian cũng là tội nặng, ở Âm Tào Địa Phủ càng ác hơn, sẽ có tiểu quỷ móc lưỡi của bạn ra ngoài, sau đó dùng tên sắt cắt đứt ở giữa, vô cùng đau khổ.
Mà hình phạt nặng nhất chính là châm ngòi ly gián, phá hỏng quan hệ bình thường của người khác, mượn đao giết người, loại người này có thể nói là phát huy công phu miệng lưỡi đến cực hạn. Nếu muốn châm ngòi ly gián thì ắt phải miệng lưỡi trơn tru, nói dối như cuội, vu tội người khác, đổi trắng thay đen, tự dựng chuyện. Mà hậu quả của châm ngòi ly gián càng nghiêm trọng, nhẹ thì khiến người thân bạn bè đoạn tuyệt, nặng thì sẽ gây ra thương vong chết người.
Nhưng châm ngòi ly gián ở Dương gian không có pháp luật ước thúc, ngược lại châm ngòi ly gián còn là một loại binh pháp, chiến thuật, người lợi dụng hợp lý còn được thơm lây danh hiệu người thông minh, về quân sự thậm chí còn là tướng tài. Nhưng ở Âm Tào Địa Phủ, đây là một hành vi phạm tội nặng nhất, hình phạt của nó là do Tiểu Quỷ mổ khoang miệng, dùng móc sắt nung đỏ móc đầu lưỡi ra ngoài, cũng chưa phải móc ra là xong, mà còn kéo dài từng chút từng chút một.
Lưỡi của con người chẳng phải chỉ có chút xíu trong khoang miệng, bên dưới nối liền cổ họng, người dài nhất thậm chí có thể hơn 20cm, người bình thường cũng hơn chục cm, cứ như vậy bị tiểu quỷ kéo ra từng chút một, khi sắp kéo hết thì dùng sức kéo mạnh, ngũ tạng lục phủ đều bị lôi theo, dập nát, phun ra từ khoang miệng. Lúc Lưu Anh Nam học bồi dưỡng từng nhìn một lần, khung cảnh vô cùng đẫm máu đáng sợ, Âm hồn càng đau khổ muôn vàn.
Hơn nữa, phàm là người bị phạt vào Địa Ngục Rút Lưỡi, thời hạn hình phạt là một vạn năm theo lịch Âm Ty, tương đương với hơn 30 tỷ năm ở Dương gian. Điều này cũng nhắc nhở mọi người, hậu quả của việc nói dối rất đáng sợ, trước khi gạt người xin hãy nghĩ cho thật kỹ.
Lưu Anh Nam nhìn hết thảy mọi chuyện, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh.
Ảo giác, mọi thứ này đều là ảo giác, chính vì nữ quỷ có một bộ phận Dương khí, có thể mê hoặc thị giác con người, tạo ra ảo giác, tiến tới có thể thu lấy càng nhiều càng dễ Dương khí từ trên cơ thể người sống.
Tương tự cũng là vì Dương khí, quỷ vật bắt đầu có thể hiện hình như hồi còn sống, có thể tiến hành tiếp xúc cơ thể với người sống. Khi Dương khí càng tích càng nhiều, chúng sẽ biến thành hung quỷ, lệ quỷ.
Ngoài mặt Lưu Anh Nam mang bộ dạng gặp diễm ngộ đáng khinh, có thể nói là diễn chính bản sắc, nhưng trong lòng lại rất tỉnh táo, đồng thời cũng đề phòng cao độ.
Hai người họ ngồi đối diện nhau, Lưu Anh Nam nhìn điếu thuốc có vẻ sắp tắt trong tay cô ả, khói thuốc trước mắt tan đi lộ ra chân dung. Đại khái tầm hơn 20 tuổi, tóc ngắn ngang tai có vẻ rất già dặn, đôi mắt không lớn, lấp lóe hào quang xấu xa, mũi tẹt, gò má cao, tóm lại một câu, không đẹp.
Nhưng xấu thì mặc xấu, thực ra cũng không thể nói là khó coi, chính là loại người bình thường, một cô gái bình thường trong biển người bao la, khiến người ta nhìn một lần sẽ không nhớ kỹ, nhìn hai lần không muốn nhìn thêm nữa. Tuy mắt mũi cô không đẹp, nhưng lại có một đôi môi như cánh hoa, nếu chỉ nhìn mỗi cặp môi cũng có sức sát thương nhất định.
Con người không ai hoàn mỹ, đại đa số người đều là như thế. Cho dù bạn xinh đẹp hơn chăng nữa cũng luôn sẽ có một chỗ chính bạn hoặc người khác nhìn vào không hài lòng. Mà người xấu xí, cho dù phần lớn bộ phận đều khó coi, nhưng luôn sẽ có một vài chỗ dễ nhìn. Đương nhiên, ngoài Ngọc Phượng* ra, điều này chỉ có thể nói ngay cả ông trời đều ghét cô ta.
*Cô gái xấu xí phiên bản TQ.
Một số người từ dung mạo của người ta có thể nhìn ra sơ lược tính cách. Ví dụ như nữ quỷ trước mắt, đôi mắt nhỏ còn luôn híp, giống như nhắm mắt vậy, thực ra cô ả đang len lén quan sát mọi thứ, giống như rắn độc tùy lúc sẽ phát động một chiêu như sấm giật, song với phụ nữ mà nói, càng giống như nhìn chằm chằm người khác chuẩn bị phạm tội, tùy lúc đi tố cáo vậy.
Đúng như Lưu Anh Nam phán đoán, họ vừa ngồi xuống liền nghe cô gái nói:
- Chuyến xe này thật không xong, giá cơm đắt muốn chết, vả lại đồ ăn rất khó nuốt còn không bằng tay nghề của em. Những nhân viên phục vụ kia, mặc đồng phục váy ngắn, nhan sắc tầm thường, thái độ phục vụ thì kém, toàn dựa vào chân đùi hấp dẫn ánh mắt, thật là… Hẳn nên viết một bức thư tố cáo nặc danh, tố cáo đầu bếp cắt xén khẩu phần ăn, rồi viết một bức thư kiến nghị, bảo tất cả nhân viên phục vụ nữ đều mặc áo dài quần dài…
Vừa ngồi xuống cô gái lập tức bắt đầu cằn nhằn lải nhải, bới móc khắp nơi, trên mặt Lưu Anh Nam mang theo nụ cười tán thành, trong lòng lại cười lạnh không dứt. Quả nhiên như hắn tưởng tượng, từ diện mạo đã có thể nhìn ra, đây là một người ngoa ngoắt, nói như rồng leo, làm như mèo mửa, đố kỵ người tài.
Bất kể là trong công việc hay trong sinh hoạt, năng lực làm việc của mình kém lại luôn thích so sánh với đồng sự giỏi giang ở bên cạnh. Mà cô ta không muốn nâng cao năng lực làm việc và trình độ công tác của mình, ngược lại suốt ngày đều nghĩ mọi phương pháp để bới móc tật xấu của người ta, chỉ cần bắt được một lỗi nhỏ thì sẽ đi đâm thọc, đổ vấy lên người ta. Nếu có cơ hội cô ta sẽ giẫm vai người khác để trèo lên, cho dù mình không lên được, chỉ hại người lợi mình cũng đã đủ rồi.
Tâm tính loại người này chính là: tôi không tốt thì ai cũng đừng mong tốt.
Không riêng về công việc, ở trong nhà cũng tương tự như thế. Nói như rồng leo làm như mèo mửa, ban nãy cô ả nói đầu bếp trên xe nấu không ngon, còn không bằng cô ả nấu, nhưng nếu thật sự so sánh thì cô ả chắc chắn sẽ giả ngây giả ngô không dám so. Người có năng lực thật sự thì không bao giờ đặt nghi ngờ người khác, hạ thấp người khác để đề cao chính mình.
Trong sinh hoạt, loại người ghen ghét người tài, hại người lợi mình này thực sự quá quá nhiều, thuộc loại tiểu nhân điển hình. Trò họ am hiểu nhất chính là gắp lửa bỏ tay người, đâm bị thóc chọc bị gạo.
Mà khiến người ta rầu rĩ chính là, loại người này rất nhiều kẻ có thể giẫm vai người khác để leo cao, thường xuyên có thể đâm thọc thành công người họ ghen ghét. Trong dòng chảy hỗn loạn này, mẫu người này thích hợp để sinh tồn và phát triển nhất.
Song, sau khi họ chết, sẽ phải nhận hình phạt đáng sợ, tầng đầu tiên trong mười tám tầng địa ngục chính là để chuẩn bị cho loại người này.
Tầng đầu tiên trong mười tám tầng địa ngục tên là ‘Địa Ngục Rút Lưỡi’. Hễ là người trên thế gian, đâm thọc ly gián, phỉ báng hại người, miệng lưỡi trơn tru, đổi trắng thay đen, cãi chày cãi cối, nói dốt gạt người, sau khi chết bị đẩy vào Địa Ngục Rút Lưỡi, chịu khổ hình rút lưỡi.
Mà rút lưỡi còn chia rất nhiều loại, nhẹ nhất cũng chính là nói dối gạt người không tạo thành tổn thất lớn, chỉ là khiến người bị gạt chịu ảnh hưởng về tinh thần, ví dụ như căng thẳng, lo sợ…vv… Tình huống kiểu này ở Dương gian nhẹ thì bị đương sự hành hung, nặng thì buộc tội vu khống mà bắt giam. Còn ở Âm Tào Địa Phủ, thì sẽ do tiểu quỷ dùng móc sắt sắc bén đâm thủng lưỡi rồi móc ra ngoài, nhưng chỉ cần móc ra khoang miệng là được, nói một cách tương đối thì là hình phạt nhẹ nhất.
Phỉ báng hại người thì nghiêm trọng hơn chút đỉnh, bởi vì phỉ báng hoàn toàn là tự dựng chuyện, chém gió, trực tiếp có thể hại người khác, nhẹ thì tổn hại danh dự, nặng thì mất hết thanh danh, nhà tan cửa nát, hai lớp da trên miệng người sắc bén như dao nhọn, giết người không thấy máu, hủy người trong giây lát.
Tội phỉ báng ở Dương gian cũng là tội nặng, ở Âm Tào Địa Phủ càng ác hơn, sẽ có tiểu quỷ móc lưỡi của bạn ra ngoài, sau đó dùng tên sắt cắt đứt ở giữa, vô cùng đau khổ.
Mà hình phạt nặng nhất chính là châm ngòi ly gián, phá hỏng quan hệ bình thường của người khác, mượn đao giết người, loại người này có thể nói là phát huy công phu miệng lưỡi đến cực hạn. Nếu muốn châm ngòi ly gián thì ắt phải miệng lưỡi trơn tru, nói dối như cuội, vu tội người khác, đổi trắng thay đen, tự dựng chuyện. Mà hậu quả của châm ngòi ly gián càng nghiêm trọng, nhẹ thì khiến người thân bạn bè đoạn tuyệt, nặng thì sẽ gây ra thương vong chết người.
Nhưng châm ngòi ly gián ở Dương gian không có pháp luật ước thúc, ngược lại châm ngòi ly gián còn là một loại binh pháp, chiến thuật, người lợi dụng hợp lý còn được thơm lây danh hiệu người thông minh, về quân sự thậm chí còn là tướng tài. Nhưng ở Âm Tào Địa Phủ, đây là một hành vi phạm tội nặng nhất, hình phạt của nó là do Tiểu Quỷ mổ khoang miệng, dùng móc sắt nung đỏ móc đầu lưỡi ra ngoài, cũng chưa phải móc ra là xong, mà còn kéo dài từng chút từng chút một.
Lưỡi của con người chẳng phải chỉ có chút xíu trong khoang miệng, bên dưới nối liền cổ họng, người dài nhất thậm chí có thể hơn 20cm, người bình thường cũng hơn chục cm, cứ như vậy bị tiểu quỷ kéo ra từng chút một, khi sắp kéo hết thì dùng sức kéo mạnh, ngũ tạng lục phủ đều bị lôi theo, dập nát, phun ra từ khoang miệng. Lúc Lưu Anh Nam học bồi dưỡng từng nhìn một lần, khung cảnh vô cùng đẫm máu đáng sợ, Âm hồn càng đau khổ muôn vàn.
Hơn nữa, phàm là người bị phạt vào Địa Ngục Rút Lưỡi, thời hạn hình phạt là một vạn năm theo lịch Âm Ty, tương đương với hơn 30 tỷ năm ở Dương gian. Điều này cũng nhắc nhở mọi người, hậu quả của việc nói dối rất đáng sợ, trước khi gạt người xin hãy nghĩ cho thật kỹ.
/435
|