- Hoàng Bắc quốc , Long Hi triều , Tiêu phủ -
Cùng thời điểm Huyên Tịnh vào thông báo cho Các chủ Đàn Hương các việc Chủ thượng đã phá vỡ ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' , tại Linh Hoa viện .....
" Tam tiểu thư , trời đã khuya , người không muốn đi nghỉ hay sao ? " , Linh Hoa mở giọng khuyên trong đó có chút lo ngại cho Tiêu Khuynh Thành .
" Ngươi nghỉ ngơi trước , ta muốn ngắm phong cảnh một chút . " , Tiêu Khuynh Thành ngồi trên ghế đẩu , mắt hướng nhìn ra ngoài cửa sổ , giọng có chút mê man .
Vậy , nô tì sẽ ở bên ngoài canh cửa , người cần gì cứ gọi nô tì . " , Linh Hoa nói , giọng điệu có chút chán nản . Từ lúc Tam tiểu thư tỉnh dậy , người như một người khác , không giống với trước nhu nhược yếu đuối , không có chủ kiến nhất định , mà lại trở thành người lạnh lùng , kiên cường , nàng cảm thấy rất vui mừng cho tiểu thư , nhưng bất quá , chuyện vui chẳng tới được bao lâu , tiểu thư tuy mạnh mẽ hơn trước rất nhiều , nhưng càng ngày nàng lại càng có cảm giác xa cách với tiểu thư , không giống với lúc trước , thực không biết nên làm sao a !!?!!?
" Không cần đâu , ngươi cứ trở về nghỉ ngơi đi , khi cần ta sẽ gọi . " , Tiêu Khuynh Thành vẫn chung thủy nhìn ra ngoài cửa sổ , nhàn nhạt lên tiếng .
Linh Hoa chỉ là phận nha hoàn, nên đành phải nghe theo lời của chủ tử mình, "Vậy nô tì trở về nghỉ ngơi trước , khi có việc người chỉ cần gọi, nô tì sẽ tới ngay ..... "
Đợi Linh Hoa đi khuất , Tiêu Khuynh Thành liền đứng dậy, tung cước bộ ra khỏi tẩm phòng .
Linh Hoa viện không lớn, nhưng cũng đủ để có một cái hoa viên thu nhỏ . Tuy không phải các loại cây cảnh , hoa hòe trân quý gì, nhưng mà đều vô cùng xinh đẹp . Quả nhiên là đồ của Tiêu phủ , dù là cái nhỏ nhất , xấu nhất , cũng là thứ mà những người dân bình thường không thể có được !
Tiêu Khuynh Thành phi thân lên cái cây cổ thụ cao to, cây cổ thụ này nằm cách tẩm phòng nàng chừng mấy mươi bước , nên đi tới rất nhanh , nàng bây giờ là Tiêu Khuynh Thành nhưng ký ức của Khanh Lãnh Băng vẫn chưa hề xao lãng , việc phi thân lên cây là bình thường trong bình thường .
Tiều Khuynh Thành đứng trên một cành cây khá lớn , ánh mắt đảo nhìn xung quanh , hầu hết mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi cả , nên không gian cũng trở nên tĩnh mịch hơn .
Hôm nay không phải rằm , cũng chẳng phải ngày có trăng , nên liền không thể mượn ánh sáng của trăng mà xem xét tình hình bên dưới , dẫu sao thì bên dưới cũng chẳng có gì đáng để xem xét .
Cư Hoa viên cách Linh Hoa viện một khoảng cách khá xa , nên với mắt thường như nàng thì không thể nhìn rõ nơi đó , chỉ biết rằng nơi đó đèn còn chưa tắt , nên nàng đưa ra kết luận mà ai cũng có thể đoán ra , đó là Tiêu Mễ Á Lam vẫn còn thức !
" Cô nương , trèo cao vô cùng nguy hiểm, thỉnh mau trèo xuống ! " , Giọng nam tử từ bên dưới truyền tới tai nàng , đôi mắt nàng khẽ nhìn xuống phía dưới .
Nam tử này chính là Kỳ Hạo Phong , người của Kỳ phủ , nhưng là nàng không biết hắn !
" Ngươi là kẻ nào , đêm hôm sao lại chạy tới Linh Hoa viện , gây rối nữ tử nhà lành . ", Khi nàng tới đại sảnh , vốn căn bản là không để ý tới Kỳ Hạo Phong , hơn nữa đêm khuya thế này , đến ánh sáng cũng chỉ lờ mờ , nên đương nhiên không thể thấy rõ mặt của đối phương , nàng lại càng không biết hắn là kẻ nào ?
" Tại hạ họ Kỳ , tên gọi Hạo Phong . " Kỳ Hạo Phong cũng không lo ngại khi nói ra tên thật của mình , dù sao thì ở Tiêu phủ canh phòng cẩn mật , làm sao lại có kẻ muốn ám sát hắn lọt vào , hơn nữa người trước mặt hắn là tiểu thư của Tiêu phủ , lại càng không có khả năng ám sát hắn !
" Kỳ Hạo Phong ? Ta không biết ngươi ! Không minh thì mau cút đi cho ta ! " Nàng ở trên cây , hừ một cái rồi cau có lên tiếng . Nàng muốn yên tĩnh một chút cũng không được hay sao chứ ? Khi không ở đâu lại xuất hiện kẻ quấy rối này ??!?!
Kỳ Hạo Phong có chút bất mãn nhìn nàng, hắn là soái ca tại Hoàng Bắc quốc , tương lai vô cùng sáng rạng , lại có khả năng chủ của Kỳ phủ sau này là hắn , nàng ít nhiều cũng phải nghe tới tên hắn chứ , huống hồ , hắn đang còn là khách ở nhà nàng , " Cô nương , tại hạ hiện là khách của Tiêu phủ , cô nương muốn đuổi cũng nên hỏi qua ý của Tiêu bà bà . "
Khách của Tiêu phủ ? Là người của Kỳ phủ sao ? , " Ta có đuổi ngươi ra khỏi Tiêu phủ hay sao ? Ta là bảo ngươi cút khỏi Linh Hoa viện của ta ! " , Nàng từ trên cao phi thân xuống đất , lấy tay phủi phủi vài cái trên y phục , rồi mặt đối mặt cùng hắn mà lên tiếng.
Cùng thời điểm Huyên Tịnh vào thông báo cho Các chủ Đàn Hương các việc Chủ thượng đã phá vỡ ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' , tại Linh Hoa viện .....
" Tam tiểu thư , trời đã khuya , người không muốn đi nghỉ hay sao ? " , Linh Hoa mở giọng khuyên trong đó có chút lo ngại cho Tiêu Khuynh Thành .
" Ngươi nghỉ ngơi trước , ta muốn ngắm phong cảnh một chút . " , Tiêu Khuynh Thành ngồi trên ghế đẩu , mắt hướng nhìn ra ngoài cửa sổ , giọng có chút mê man .
Vậy , nô tì sẽ ở bên ngoài canh cửa , người cần gì cứ gọi nô tì . " , Linh Hoa nói , giọng điệu có chút chán nản . Từ lúc Tam tiểu thư tỉnh dậy , người như một người khác , không giống với trước nhu nhược yếu đuối , không có chủ kiến nhất định , mà lại trở thành người lạnh lùng , kiên cường , nàng cảm thấy rất vui mừng cho tiểu thư , nhưng bất quá , chuyện vui chẳng tới được bao lâu , tiểu thư tuy mạnh mẽ hơn trước rất nhiều , nhưng càng ngày nàng lại càng có cảm giác xa cách với tiểu thư , không giống với lúc trước , thực không biết nên làm sao a !!?!!?
" Không cần đâu , ngươi cứ trở về nghỉ ngơi đi , khi cần ta sẽ gọi . " , Tiêu Khuynh Thành vẫn chung thủy nhìn ra ngoài cửa sổ , nhàn nhạt lên tiếng .
Linh Hoa chỉ là phận nha hoàn, nên đành phải nghe theo lời của chủ tử mình, "Vậy nô tì trở về nghỉ ngơi trước , khi có việc người chỉ cần gọi, nô tì sẽ tới ngay ..... "
Đợi Linh Hoa đi khuất , Tiêu Khuynh Thành liền đứng dậy, tung cước bộ ra khỏi tẩm phòng .
Linh Hoa viện không lớn, nhưng cũng đủ để có một cái hoa viên thu nhỏ . Tuy không phải các loại cây cảnh , hoa hòe trân quý gì, nhưng mà đều vô cùng xinh đẹp . Quả nhiên là đồ của Tiêu phủ , dù là cái nhỏ nhất , xấu nhất , cũng là thứ mà những người dân bình thường không thể có được !
Tiêu Khuynh Thành phi thân lên cái cây cổ thụ cao to, cây cổ thụ này nằm cách tẩm phòng nàng chừng mấy mươi bước , nên đi tới rất nhanh , nàng bây giờ là Tiêu Khuynh Thành nhưng ký ức của Khanh Lãnh Băng vẫn chưa hề xao lãng , việc phi thân lên cây là bình thường trong bình thường .
Tiều Khuynh Thành đứng trên một cành cây khá lớn , ánh mắt đảo nhìn xung quanh , hầu hết mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi cả , nên không gian cũng trở nên tĩnh mịch hơn .
Hôm nay không phải rằm , cũng chẳng phải ngày có trăng , nên liền không thể mượn ánh sáng của trăng mà xem xét tình hình bên dưới , dẫu sao thì bên dưới cũng chẳng có gì đáng để xem xét .
Cư Hoa viên cách Linh Hoa viện một khoảng cách khá xa , nên với mắt thường như nàng thì không thể nhìn rõ nơi đó , chỉ biết rằng nơi đó đèn còn chưa tắt , nên nàng đưa ra kết luận mà ai cũng có thể đoán ra , đó là Tiêu Mễ Á Lam vẫn còn thức !
" Cô nương , trèo cao vô cùng nguy hiểm, thỉnh mau trèo xuống ! " , Giọng nam tử từ bên dưới truyền tới tai nàng , đôi mắt nàng khẽ nhìn xuống phía dưới .
Nam tử này chính là Kỳ Hạo Phong , người của Kỳ phủ , nhưng là nàng không biết hắn !
" Ngươi là kẻ nào , đêm hôm sao lại chạy tới Linh Hoa viện , gây rối nữ tử nhà lành . ", Khi nàng tới đại sảnh , vốn căn bản là không để ý tới Kỳ Hạo Phong , hơn nữa đêm khuya thế này , đến ánh sáng cũng chỉ lờ mờ , nên đương nhiên không thể thấy rõ mặt của đối phương , nàng lại càng không biết hắn là kẻ nào ?
" Tại hạ họ Kỳ , tên gọi Hạo Phong . " Kỳ Hạo Phong cũng không lo ngại khi nói ra tên thật của mình , dù sao thì ở Tiêu phủ canh phòng cẩn mật , làm sao lại có kẻ muốn ám sát hắn lọt vào , hơn nữa người trước mặt hắn là tiểu thư của Tiêu phủ , lại càng không có khả năng ám sát hắn !
" Kỳ Hạo Phong ? Ta không biết ngươi ! Không minh thì mau cút đi cho ta ! " Nàng ở trên cây , hừ một cái rồi cau có lên tiếng . Nàng muốn yên tĩnh một chút cũng không được hay sao chứ ? Khi không ở đâu lại xuất hiện kẻ quấy rối này ??!?!
Kỳ Hạo Phong có chút bất mãn nhìn nàng, hắn là soái ca tại Hoàng Bắc quốc , tương lai vô cùng sáng rạng , lại có khả năng chủ của Kỳ phủ sau này là hắn , nàng ít nhiều cũng phải nghe tới tên hắn chứ , huống hồ , hắn đang còn là khách ở nhà nàng , " Cô nương , tại hạ hiện là khách của Tiêu phủ , cô nương muốn đuổi cũng nên hỏi qua ý của Tiêu bà bà . "
Khách của Tiêu phủ ? Là người của Kỳ phủ sao ? , " Ta có đuổi ngươi ra khỏi Tiêu phủ hay sao ? Ta là bảo ngươi cút khỏi Linh Hoa viện của ta ! " , Nàng từ trên cao phi thân xuống đất , lấy tay phủi phủi vài cái trên y phục , rồi mặt đối mặt cùng hắn mà lên tiếng.
/31
|