“Chủ nhân, bây giờ nên làm thế nào? Hay là chúng ta trực tiếp đi cướp phu nhân về?”
“Không vội, xem tình hình trước đã rồi hãy nói sau.”
Đối phương biết rõ hắn là người đứng đầu minh giới, nhưng lại vì một nữ nhân mà không tiếc đắc tội hắn, hắn thật sự rất muốn nhìn xem rốt cuộc nguyên do bên trong đó là gì.
Chẳng qua nếu muốn cứu tiểu Cẩn về, thì hắn cũng không thể trược tiếp xuất đối đầu được, như vậy sẽ làm tiểu Cẩn bị thương. Nhưng thật ra hắn đã có một kế sách hoàn hảo khác rồi.Truyện chỉ được post trên ddlqd và wattpad!
Hang sói nằm trên đỉnh trong núi sâu, đồi núi trải dài nối tiếp nhau, mà trong đó cũng có rất nhiều yêu quái cũng sống ở trong núi sâu này.
Hai vợ chồng yêu sói vừa về hang sói, liền có một đám tiểu sói con chạy nhào về phía trước, vây quanh cha Lịch Vô của bọn họ, miệng há ra rồi khép lại đều là “Cha, ngài đã về rồi.”. Hoàn toàn không để ý đến nương của bọn họ ở bên cạnh.
“Cha, vị tỷ tỷ này là ai vậy?” Một tiểu cô nương với khuôn mặt rất bẩn hỏi.
“Bọn nhỏ, ta là mẫu thân các con đây đây.” Liên U kích động nói, nàng ta cũng không biết đã không gặp mấy đứa nhỏ bao lâu, nhưng mà nàng bị giam ở tầng Địa Ngục thứ mười sáu đã được ba trăm năm, chắc là dương gian chỉ mới trôi qua ba năm.Truyện chỉ được post trên ddlqd và wattpad!
“Nói bậy, hình dáng mẹ ta không có giống như ngươi.” Một tiểu nam hài không khách khí phản bác, “Hơn nữa mẹ ta đã rất rồi.”
“Bọn nhỏ, ta thật sự là mẫu thân các con, nương của con sống lại là nhờ cha con xuống Địa Ngục cứu ta về.” Liên U ngồi xổm xuống, kiên nhẫn giải thích, mặc kệ mấy tiểu sói con có hiểu hay không hiểu.
“Đúng vậy lão đại, nàng thật sự là nương của con.”
Liên U bắt đầu nói những chuyện có liên quan đến bọn nhỏ, còn đặc biệt nói những chuyện mà Lịch Vô không biết, sau khi nói xong, một đám đều nhào vào lòng nàng ta, phu thê bọn họ có tổng cộng là năm đứa con, tuổi tác đều xấp xỉ nhau.
Từ sau khi nàng chết, Lịch Vô luôn tìm cách cứu nàng ta về, cho nên cũng rất quan tâm đến bọn nhỏ, giống như lần này, hắn đã rời đi quá lâu, cho nên bọn nhỏ chỉ có thể ra ngoài tìm thức ăn, bây giờ trở về thấy mặt đứa nào cũng rất bẩn, liền cảm thấy rất đau lòng.Truyện chỉ được post trên ddlqd và wattpad!
Vì thế hắn liền dẫn bọn nhỏ đến hồ gần đó tắm, lần lượt tắm rửa sạch sẽ, mà bọn nhỏ ở trong hồ nước cũng chơi đùa rất vui vẻ. Lịch Vô ngây người trong chốc lát rồi đi tìm thức ăn, hôm nay là ngày đoàn viên của cả nhà, cũng cần phải hảo hảo chúc mừng một chút mới được.
Một nhà bọn họ đều ở chung trong một sơn động, mà trong sơn động cũng rất đơn sơ, chỉ cần trải chiếu ở trên tảng đá là có thể ngủ, phía trước là một đống lửa chiếu sáng cả hang động, không gian coi như cũng rộng rãi, có thể để cho mấy đứa nhỏ chạy tới chạy lui.
Trước kia nàng ta còn có trồng một ít cây hoa để trang trí một chút, nhưng sau khi nàng ta đi thì nơi này trở nên quạnh quẽ, không có một chút sinh khí nào nữa.
Cho nên bây giờ nàng ta càng cảm thấy mắc nợ bọn nhỏ nhiều hơn, muốn trở về bù đắp lại thật tốt. Tuy không biết có thể ở bên người bọ họ bao lâu, cũng không biết lại rời đi khi nào, cho nên nàng ta sẽ quý trọng thời gian này thật tốt.
Diêm Liệt mặc áo bào trắng ngồi ở trên cây, Phong Hoa vì chuyện này đành miễn cưỡng khen, Tuyết Nguyệt cũng vì chuyện này mà châm rượu uống, trông rất hưởng thụ.
Mấy ngày nay bọn hắn luôn ở bên quan sát nhất cử nhất động của bọn họ, bởi vì đó không phải cơ thể của nữ nhân hắn ta, cho nên bọn họ vẫn không quá mức tiếp xúc thân mật, nhiều nhất thì chỉ dắt tay nhau, sau đó là lau mồ hôi cho nhau.
A, có lẽ bọn họ vẫn rất kiêng kị hắn đây!
Nhưng Diêm Liệt cũng không tin tưởng bộ dạng hiện tại của bọn họ, nếu phải xuống địa ngục tầng thứ sáu, hẳn là khi con sống nàng ta đã giết rất nhiều người, mà thời gian ba trăm năm ở Đồng Trụ Địa Ngục đã khiến cho nhân cách nàng ta thay đổi thì sao? Hơn nữa thời gian thi hành án còn chưa kết thúc, mà bây giờ nàng ta còn trốn đi, tội nhất định sẽ nặng thêm, không những thế bọn họ còn bắt cóc thân thể thê tử hắn…Cho dù bây giờ trừng phạt nàng ta, khiến nàng ta hôi phi yên diệt thì cũng không sai tội.Truyện chỉ được post trên ddlqd và wattpad!
Nghĩ là như vậy, nhưng Diêm Liệt vẫn muốn đến gặp thử Liên U kia một chút, mà hắn vẫn tin chắc là yêu tính của yêu quát rất khó sửa đổi, đặc biệt là loài sói yêu ngang tàng.
“Không vội, xem tình hình trước đã rồi hãy nói sau.”
Đối phương biết rõ hắn là người đứng đầu minh giới, nhưng lại vì một nữ nhân mà không tiếc đắc tội hắn, hắn thật sự rất muốn nhìn xem rốt cuộc nguyên do bên trong đó là gì.
Chẳng qua nếu muốn cứu tiểu Cẩn về, thì hắn cũng không thể trược tiếp xuất đối đầu được, như vậy sẽ làm tiểu Cẩn bị thương. Nhưng thật ra hắn đã có một kế sách hoàn hảo khác rồi.Truyện chỉ được post trên ddlqd và wattpad!
Hang sói nằm trên đỉnh trong núi sâu, đồi núi trải dài nối tiếp nhau, mà trong đó cũng có rất nhiều yêu quái cũng sống ở trong núi sâu này.
Hai vợ chồng yêu sói vừa về hang sói, liền có một đám tiểu sói con chạy nhào về phía trước, vây quanh cha Lịch Vô của bọn họ, miệng há ra rồi khép lại đều là “Cha, ngài đã về rồi.”. Hoàn toàn không để ý đến nương của bọn họ ở bên cạnh.
“Cha, vị tỷ tỷ này là ai vậy?” Một tiểu cô nương với khuôn mặt rất bẩn hỏi.
“Bọn nhỏ, ta là mẫu thân các con đây đây.” Liên U kích động nói, nàng ta cũng không biết đã không gặp mấy đứa nhỏ bao lâu, nhưng mà nàng bị giam ở tầng Địa Ngục thứ mười sáu đã được ba trăm năm, chắc là dương gian chỉ mới trôi qua ba năm.Truyện chỉ được post trên ddlqd và wattpad!
“Nói bậy, hình dáng mẹ ta không có giống như ngươi.” Một tiểu nam hài không khách khí phản bác, “Hơn nữa mẹ ta đã rất rồi.”
“Bọn nhỏ, ta thật sự là mẫu thân các con, nương của con sống lại là nhờ cha con xuống Địa Ngục cứu ta về.” Liên U ngồi xổm xuống, kiên nhẫn giải thích, mặc kệ mấy tiểu sói con có hiểu hay không hiểu.
“Đúng vậy lão đại, nàng thật sự là nương của con.”
Liên U bắt đầu nói những chuyện có liên quan đến bọn nhỏ, còn đặc biệt nói những chuyện mà Lịch Vô không biết, sau khi nói xong, một đám đều nhào vào lòng nàng ta, phu thê bọn họ có tổng cộng là năm đứa con, tuổi tác đều xấp xỉ nhau.
Từ sau khi nàng chết, Lịch Vô luôn tìm cách cứu nàng ta về, cho nên cũng rất quan tâm đến bọn nhỏ, giống như lần này, hắn đã rời đi quá lâu, cho nên bọn nhỏ chỉ có thể ra ngoài tìm thức ăn, bây giờ trở về thấy mặt đứa nào cũng rất bẩn, liền cảm thấy rất đau lòng.Truyện chỉ được post trên ddlqd và wattpad!
Vì thế hắn liền dẫn bọn nhỏ đến hồ gần đó tắm, lần lượt tắm rửa sạch sẽ, mà bọn nhỏ ở trong hồ nước cũng chơi đùa rất vui vẻ. Lịch Vô ngây người trong chốc lát rồi đi tìm thức ăn, hôm nay là ngày đoàn viên của cả nhà, cũng cần phải hảo hảo chúc mừng một chút mới được.
Một nhà bọn họ đều ở chung trong một sơn động, mà trong sơn động cũng rất đơn sơ, chỉ cần trải chiếu ở trên tảng đá là có thể ngủ, phía trước là một đống lửa chiếu sáng cả hang động, không gian coi như cũng rộng rãi, có thể để cho mấy đứa nhỏ chạy tới chạy lui.
Trước kia nàng ta còn có trồng một ít cây hoa để trang trí một chút, nhưng sau khi nàng ta đi thì nơi này trở nên quạnh quẽ, không có một chút sinh khí nào nữa.
Cho nên bây giờ nàng ta càng cảm thấy mắc nợ bọn nhỏ nhiều hơn, muốn trở về bù đắp lại thật tốt. Tuy không biết có thể ở bên người bọ họ bao lâu, cũng không biết lại rời đi khi nào, cho nên nàng ta sẽ quý trọng thời gian này thật tốt.
Diêm Liệt mặc áo bào trắng ngồi ở trên cây, Phong Hoa vì chuyện này đành miễn cưỡng khen, Tuyết Nguyệt cũng vì chuyện này mà châm rượu uống, trông rất hưởng thụ.
Mấy ngày nay bọn hắn luôn ở bên quan sát nhất cử nhất động của bọn họ, bởi vì đó không phải cơ thể của nữ nhân hắn ta, cho nên bọn họ vẫn không quá mức tiếp xúc thân mật, nhiều nhất thì chỉ dắt tay nhau, sau đó là lau mồ hôi cho nhau.
A, có lẽ bọn họ vẫn rất kiêng kị hắn đây!
Nhưng Diêm Liệt cũng không tin tưởng bộ dạng hiện tại của bọn họ, nếu phải xuống địa ngục tầng thứ sáu, hẳn là khi con sống nàng ta đã giết rất nhiều người, mà thời gian ba trăm năm ở Đồng Trụ Địa Ngục đã khiến cho nhân cách nàng ta thay đổi thì sao? Hơn nữa thời gian thi hành án còn chưa kết thúc, mà bây giờ nàng ta còn trốn đi, tội nhất định sẽ nặng thêm, không những thế bọn họ còn bắt cóc thân thể thê tử hắn…Cho dù bây giờ trừng phạt nàng ta, khiến nàng ta hôi phi yên diệt thì cũng không sai tội.Truyện chỉ được post trên ddlqd và wattpad!
Nghĩ là như vậy, nhưng Diêm Liệt vẫn muốn đến gặp thử Liên U kia một chút, mà hắn vẫn tin chắc là yêu tính của yêu quát rất khó sửa đổi, đặc biệt là loài sói yêu ngang tàng.
/38
|