“Có tin tức nào đáng tin là phía Sơn Đằng Trai khi nào thì ra tay với nhà máy Phú Điền không?”
Sắc mặt Thạch Trung Hữu vui mừng, nói: “Anh Tả Quang Đông, anh đồng ý giúp chúng tôi rồi?”
Tả Quang Đông nhìn Trần Hùng một cái, Trần Hùng cười nói: “Hạng mục này của Anh Mai các anh vốn dĩ là Tả Bộ Linh của chúng tôi ở phía sau đầu tư, giúp các anh không phải là giúp chính chúng tôi hay sao, hơn nữa, cho dù không có quan hệ này, chúng tôi cũng sẽ ra tay, bởi vì chúng tôi phải tìm người của Sơn Đằng Trai.”
“Lần này Sơn Đằng Trai ra tay với nhà máy Phú Điền cũng coi như là lộ tung tích rồi, ít nhất có thể động vào thợ săn tiền thường cấp hoàng kim.”
Thạch Trung Hữu hỏi: “Không biết Tả Bộ Linh các anh và Sơn Đằng Trai có ân oán gì, tại sao phải tìm bọn họ?”
Trần Hùng nhíu mày, Thạch Trung Hữu nhận ra mình nói sai rồi, anh ta vội vàng nói: “Xin lỗi, tôi chỉ tiện miệng hỏi thôi.”
Trần Hùng nói: “Trả lời câu hỏi vừa nãy của tôi.”
Thạch Trung Hữu vội vàng đáp: “Thời gian cụ thể để Sơn Đằng Trai ra tay thì tôi không rõ lắm, thế nhưng hôm nay tôi đã tổ chức buổi tiệc này, nếu như tôi tính không sai thì một tuần tiếp theo, bên phía Sơn Đằng Trai nhất định sẽ ra tay, bởi vì đối thủ của Anh Mai chúng tôi sớm đã không ngồi yên được nữa rồi.”
“Được.”
Trần Hùng nói: “Chuyện này giao cho chúng tôi giải quyết, chúng tôi quay về chuẩn bị một chút, tối nay đi thẳng tới bên nhà máy Phú Điền.”
“Cảm ơn anh Trần Hùng nhiều, thật sự cảm ơn anh.” Thạch Trung Hữu vô cùng kích động.
Thế là Trần Hùng và Tả Quang Đông rời khỏi sơn trang, quay về đại bản doanh của Tả Bộ Linh.
Trên xe, Tả Quang Đông liên hệ với bên tình báo của Tả Bộ Linh ở Nhật Bản, điều tra kĩ chuyện của tập đoàn Anh Mai và Sơn Đằng Trai.
Cuối cùng kết quả điều tra hiển thị rõ, điều Thạch Trung Hữu nói không hề sai, bên Sơn Đằng Trai quả thật đã nhận nhiệm vụ, cử kha khá thợ săn tiền thưởng cấp hoàng kim ra tay với nhà máy của tập đoàn Anh Mai. Chỉ là khi đó chuyện này bị đè xuống, cho nên không có tầm ảnh hưởng trong xã hội mấy.
Thông qua đường mạng ngầm của bên Nhật Bản, Tả Quang Đông cũng tra ra được tiếp theo Sơn Đằng Trai sẽ ra tay với nhà máy Phú Điền, hơn nữa lần này bọn họ không chỉ phái những thợ săn tiền thưởng cấp hoàng kim tiến hành nhiệm vụ, mà còn cử cả thợ săn tiền thường cấp bạch kim can thiệp vào việc này.
Đây chắc chắn là mối làm ăn lớn, thế nhưng nói đi nói lại, nhiệm vụ lần này đặt lên bàn cân quốc tế cũng coi như là nhiệm vụ lớn rồi, đối thủ mời Sơn Đằng Trai ra tay chắc chắn đã phải dùng một cái giá không nhỏ.
“Thủ lĩnh, tôi lập tức điều động hết toàn bộ cao thủ bên phía điện Đức Hoàng ở Nhật Bản qua hết, chỉ cần người của Sơn Đằng Trai dám tới, chúng ta có thể thu lưới một mẻ chúng luôn.”
“Không!”
Trần Hùng lại thẳng thừng phủ định ý kiến này của Tả Quang Đông, anh nói: “Bên phía nhà máy Phú Điền, một mình tôi tới cho.”
“Cái gì?”
Trái tim Tả Quang Đông co rúm lại: “Thủ lĩnh, anh điên rồi sao, anh đang nói đùa à?”
Trần Hùng quay đầu, lạnh lùng nhìn Tả Quang Đông, nói: “Cậu nhìn tôi thấy giống đang nói đùa với cậu sao?”
“Cái này...”
Trần Hùng nói: “Bảo vệ nhà máy Phú Điền chỉ là chuyện nhỏ, chuyện chúng ta thật sự cần làm là phải đào ta được tổng bộ của Sơn Đằng Trai, cũng chỉ có đào được tổng bộ của Sơn Đằng Trai ra, chúng ta mới có thể tìm được Thẩn Hổ, Tả Quang Đông, cậu hiểu ý tôi nói chứ?”
Sắc mặt Thạch Trung Hữu vui mừng, nói: “Anh Tả Quang Đông, anh đồng ý giúp chúng tôi rồi?”
Tả Quang Đông nhìn Trần Hùng một cái, Trần Hùng cười nói: “Hạng mục này của Anh Mai các anh vốn dĩ là Tả Bộ Linh của chúng tôi ở phía sau đầu tư, giúp các anh không phải là giúp chính chúng tôi hay sao, hơn nữa, cho dù không có quan hệ này, chúng tôi cũng sẽ ra tay, bởi vì chúng tôi phải tìm người của Sơn Đằng Trai.”
“Lần này Sơn Đằng Trai ra tay với nhà máy Phú Điền cũng coi như là lộ tung tích rồi, ít nhất có thể động vào thợ săn tiền thường cấp hoàng kim.”
Thạch Trung Hữu hỏi: “Không biết Tả Bộ Linh các anh và Sơn Đằng Trai có ân oán gì, tại sao phải tìm bọn họ?”
Trần Hùng nhíu mày, Thạch Trung Hữu nhận ra mình nói sai rồi, anh ta vội vàng nói: “Xin lỗi, tôi chỉ tiện miệng hỏi thôi.”
Trần Hùng nói: “Trả lời câu hỏi vừa nãy của tôi.”
Thạch Trung Hữu vội vàng đáp: “Thời gian cụ thể để Sơn Đằng Trai ra tay thì tôi không rõ lắm, thế nhưng hôm nay tôi đã tổ chức buổi tiệc này, nếu như tôi tính không sai thì một tuần tiếp theo, bên phía Sơn Đằng Trai nhất định sẽ ra tay, bởi vì đối thủ của Anh Mai chúng tôi sớm đã không ngồi yên được nữa rồi.”
“Được.”
Trần Hùng nói: “Chuyện này giao cho chúng tôi giải quyết, chúng tôi quay về chuẩn bị một chút, tối nay đi thẳng tới bên nhà máy Phú Điền.”
“Cảm ơn anh Trần Hùng nhiều, thật sự cảm ơn anh.” Thạch Trung Hữu vô cùng kích động.
Thế là Trần Hùng và Tả Quang Đông rời khỏi sơn trang, quay về đại bản doanh của Tả Bộ Linh.
Trên xe, Tả Quang Đông liên hệ với bên tình báo của Tả Bộ Linh ở Nhật Bản, điều tra kĩ chuyện của tập đoàn Anh Mai và Sơn Đằng Trai.
Cuối cùng kết quả điều tra hiển thị rõ, điều Thạch Trung Hữu nói không hề sai, bên Sơn Đằng Trai quả thật đã nhận nhiệm vụ, cử kha khá thợ săn tiền thưởng cấp hoàng kim ra tay với nhà máy của tập đoàn Anh Mai. Chỉ là khi đó chuyện này bị đè xuống, cho nên không có tầm ảnh hưởng trong xã hội mấy.
Thông qua đường mạng ngầm của bên Nhật Bản, Tả Quang Đông cũng tra ra được tiếp theo Sơn Đằng Trai sẽ ra tay với nhà máy Phú Điền, hơn nữa lần này bọn họ không chỉ phái những thợ săn tiền thưởng cấp hoàng kim tiến hành nhiệm vụ, mà còn cử cả thợ săn tiền thường cấp bạch kim can thiệp vào việc này.
Đây chắc chắn là mối làm ăn lớn, thế nhưng nói đi nói lại, nhiệm vụ lần này đặt lên bàn cân quốc tế cũng coi như là nhiệm vụ lớn rồi, đối thủ mời Sơn Đằng Trai ra tay chắc chắn đã phải dùng một cái giá không nhỏ.
“Thủ lĩnh, tôi lập tức điều động hết toàn bộ cao thủ bên phía điện Đức Hoàng ở Nhật Bản qua hết, chỉ cần người của Sơn Đằng Trai dám tới, chúng ta có thể thu lưới một mẻ chúng luôn.”
“Không!”
Trần Hùng lại thẳng thừng phủ định ý kiến này của Tả Quang Đông, anh nói: “Bên phía nhà máy Phú Điền, một mình tôi tới cho.”
“Cái gì?”
Trái tim Tả Quang Đông co rúm lại: “Thủ lĩnh, anh điên rồi sao, anh đang nói đùa à?”
Trần Hùng quay đầu, lạnh lùng nhìn Tả Quang Đông, nói: “Cậu nhìn tôi thấy giống đang nói đùa với cậu sao?”
“Cái này...”
Trần Hùng nói: “Bảo vệ nhà máy Phú Điền chỉ là chuyện nhỏ, chuyện chúng ta thật sự cần làm là phải đào ta được tổng bộ của Sơn Đằng Trai, cũng chỉ có đào được tổng bộ của Sơn Đằng Trai ra, chúng ta mới có thể tìm được Thẩn Hổ, Tả Quang Đông, cậu hiểu ý tôi nói chứ?”
/1916
|