Trần Hùng đột nhiên nói câu này khiến Thạch Trung Hữu sững người, vẻ mặt anh ta hoài nghi nhìn Trần Hùng rồi nói: “Vậy anh Trần Hùng có ý gì?”
“Tập đoàn Anh Mai các anh triển khai hạng mục này, Tả Bộ Linh sẽ thu mua toàn bộ, tất cả cần bao nhiêu tiền, anh báo giá đi.”
“Cái gì?”
Lúc này Thạch Trung Hữu ngây người, Tả Quang Đông ở bên cạnh cũng run người theo.
“Anh Trần Hùng, anh đang đang nói đùa sao?”
“Con người tôi không thích nói đùa cho lắm.”
“Nhưng anh Trần Hùng, hạng mục này...”
Trần Hùng lại không cho Thạch Trung Hữu có cơ hội mở lời, anh tiếp tục nói: “Trước đó Tả Bộ Linh đã đầu tư cho công ty các anh gần mười tám nghìn tỷ đúng không, cũng chín nghìn tỷ đô la rồi, căn cứ vào con số này thì cũng có nghĩa là chúng tôi có hơn một nửa tư cách trong hạng mục này.”
“Vậy nên tiếp đó, hạng mục lần này của các anh tổng cộng thu vào bốn trăm năm mươi nghìn tỷ, tổng cuộc chúng tôi đã cho các anh sáu mươi nghìn đô la, hoàn toàn có thể thu mua hết toàn bộ kỹ thuật và tài liệu hạng mục này của các anh rồi, điều này với tập đoàn Anh Mai các anh mà nói cũng không hề thiệt thòi gì.”
Trần Hùng nói ra cái giá như vậy, với tập đoàn Anh Mai mà nói thật sự lợi rất nhiều, nhưng nhìn xa trông rộng, mối lời mà tập đoàn Anh Mai thu về chắc chắn không dừng ở đó, thế nhưng nó cần thời gian, ba năm, năm năm hoặc mười năm.
Mà thời đại hiện giờ thay đổi quá nhanh, sau này kỹ thuật này rốt cuộc có bị đào thải hay không thì chưa nói rõ ràng được.
Tả Quang Đông dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Trần Hùng, muốn nói lại thôi.
Còn Trần Hùng lại giống như ăn phải tim gan phèo phổi vậy, cứng rắn muốn thu mua hạng mục lần này của tập đoàn Anh Mai.
Thạch Trung Hữu nói: “Anh Trần Hùng, đừng trách tôi nói thẳng, chuyện này quá đột ngột, hơn nữa điều kiện anh đưa ra cho tập đoàn Anh Mai chúng tôi quá nhiều rồi, nhưng tập đoàn Anh Mai chúng tôi dám đầu tư hạng mục này ra thị trường là bởi vì chúng tôi đã làm tốt công tác chuẩn bị.”
“Còn các anh lại muốn chiếm hết toàn bộ quyền lợi của hạng mục này, điều này chưa chắc đã thành công, ngược lại có thể khiến thua lỗ nặng nề, chi bằng các anh hợp tác với chúng tôi, nhất định có thể có được lợi ích cho cả hai bên.”
Trần Hùng nói: “Thật hay không là chuyện của tôi, không cần các anh bận tâm, bây giờ anh chỉ cần nói cho tôi biết, đồng ý hay không đồng ý thôi?”
“Nếu như đồng ý, sau khi ký hợp đồng xong, tôi sẽ kêu người chuyển tiền cho anh ngay trong vòng hai mươi tư tiếng nữa, sau đó tìm người chuyên muôn hoàn thành chuyện chuyển giao hạng mục với anh.”
“Nếu như không đồng ý, tôi tin việc các anh chiến đấu với đối thủ sẽ càng khó hơn rất nhiều rồi.”
Nói tới đây, Trần Hùng bất giác dừng lại một lát rồi tiếp tục: “Bây giờ tôi nói cho anh một chuyện thật khác, bối cảnh sau Tả Bộ Linh là điện Đức Hoàng, tôi nghĩ anh chắc cũng đã nghe tới điện Đức Hoàng rồi đúng không?”
“Điện... điện Đức Hoàng!”
Thạch Trung Hữu nổi cả da gà, anh ta được coi là công tử đứng đầu của chuyện chế tạo xe hơi ở Nhật Bản, chắc chắn phải biết tới điện Đức Hoàng, đó là một tổ chức quốc tế cực kỳ lớn.
“Anh... Trần Hùng, anh chính là?”
“Tôi là điện chủ của điện Đức Hoàng.”
“Chuyện này!”
Thạch Trung Hữu hoàn toàn bị dọa tới ngây người, anh ta có nằm mơ cũng không ngờ, người đứng trước mặt anh ta hiện tại lại chính là điện chủ của điện Đức Hoàng.
Ban đầu Thạch Trung Hữu còn lo lắng sau khi mấy người Trần Hùng hoàn toàn tiếp nhận hạng mục này sẽ xảy ra thua lô, thiệt thòi, nhưng bây giờ anh ta tỉnh ngộ rồi, điện Đức Hoàng có bề dày như vậy, cho dù có thiệt chút thì có sao, người ta căn bản còn chẳng bận tâm chút nào.
“Tập đoàn Anh Mai các anh triển khai hạng mục này, Tả Bộ Linh sẽ thu mua toàn bộ, tất cả cần bao nhiêu tiền, anh báo giá đi.”
“Cái gì?”
Lúc này Thạch Trung Hữu ngây người, Tả Quang Đông ở bên cạnh cũng run người theo.
“Anh Trần Hùng, anh đang đang nói đùa sao?”
“Con người tôi không thích nói đùa cho lắm.”
“Nhưng anh Trần Hùng, hạng mục này...”
Trần Hùng lại không cho Thạch Trung Hữu có cơ hội mở lời, anh tiếp tục nói: “Trước đó Tả Bộ Linh đã đầu tư cho công ty các anh gần mười tám nghìn tỷ đúng không, cũng chín nghìn tỷ đô la rồi, căn cứ vào con số này thì cũng có nghĩa là chúng tôi có hơn một nửa tư cách trong hạng mục này.”
“Vậy nên tiếp đó, hạng mục lần này của các anh tổng cộng thu vào bốn trăm năm mươi nghìn tỷ, tổng cuộc chúng tôi đã cho các anh sáu mươi nghìn đô la, hoàn toàn có thể thu mua hết toàn bộ kỹ thuật và tài liệu hạng mục này của các anh rồi, điều này với tập đoàn Anh Mai các anh mà nói cũng không hề thiệt thòi gì.”
Trần Hùng nói ra cái giá như vậy, với tập đoàn Anh Mai mà nói thật sự lợi rất nhiều, nhưng nhìn xa trông rộng, mối lời mà tập đoàn Anh Mai thu về chắc chắn không dừng ở đó, thế nhưng nó cần thời gian, ba năm, năm năm hoặc mười năm.
Mà thời đại hiện giờ thay đổi quá nhanh, sau này kỹ thuật này rốt cuộc có bị đào thải hay không thì chưa nói rõ ràng được.
Tả Quang Đông dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Trần Hùng, muốn nói lại thôi.
Còn Trần Hùng lại giống như ăn phải tim gan phèo phổi vậy, cứng rắn muốn thu mua hạng mục lần này của tập đoàn Anh Mai.
Thạch Trung Hữu nói: “Anh Trần Hùng, đừng trách tôi nói thẳng, chuyện này quá đột ngột, hơn nữa điều kiện anh đưa ra cho tập đoàn Anh Mai chúng tôi quá nhiều rồi, nhưng tập đoàn Anh Mai chúng tôi dám đầu tư hạng mục này ra thị trường là bởi vì chúng tôi đã làm tốt công tác chuẩn bị.”
“Còn các anh lại muốn chiếm hết toàn bộ quyền lợi của hạng mục này, điều này chưa chắc đã thành công, ngược lại có thể khiến thua lỗ nặng nề, chi bằng các anh hợp tác với chúng tôi, nhất định có thể có được lợi ích cho cả hai bên.”
Trần Hùng nói: “Thật hay không là chuyện của tôi, không cần các anh bận tâm, bây giờ anh chỉ cần nói cho tôi biết, đồng ý hay không đồng ý thôi?”
“Nếu như đồng ý, sau khi ký hợp đồng xong, tôi sẽ kêu người chuyển tiền cho anh ngay trong vòng hai mươi tư tiếng nữa, sau đó tìm người chuyên muôn hoàn thành chuyện chuyển giao hạng mục với anh.”
“Nếu như không đồng ý, tôi tin việc các anh chiến đấu với đối thủ sẽ càng khó hơn rất nhiều rồi.”
Nói tới đây, Trần Hùng bất giác dừng lại một lát rồi tiếp tục: “Bây giờ tôi nói cho anh một chuyện thật khác, bối cảnh sau Tả Bộ Linh là điện Đức Hoàng, tôi nghĩ anh chắc cũng đã nghe tới điện Đức Hoàng rồi đúng không?”
“Điện... điện Đức Hoàng!”
Thạch Trung Hữu nổi cả da gà, anh ta được coi là công tử đứng đầu của chuyện chế tạo xe hơi ở Nhật Bản, chắc chắn phải biết tới điện Đức Hoàng, đó là một tổ chức quốc tế cực kỳ lớn.
“Anh... Trần Hùng, anh chính là?”
“Tôi là điện chủ của điện Đức Hoàng.”
“Chuyện này!”
Thạch Trung Hữu hoàn toàn bị dọa tới ngây người, anh ta có nằm mơ cũng không ngờ, người đứng trước mặt anh ta hiện tại lại chính là điện chủ của điện Đức Hoàng.
Ban đầu Thạch Trung Hữu còn lo lắng sau khi mấy người Trần Hùng hoàn toàn tiếp nhận hạng mục này sẽ xảy ra thua lô, thiệt thòi, nhưng bây giờ anh ta tỉnh ngộ rồi, điện Đức Hoàng có bề dày như vậy, cho dù có thiệt chút thì có sao, người ta căn bản còn chẳng bận tâm chút nào.
/1916
|