“Cảm ơn chú dì.”
Viễn Quân Dao rất vui vẻ tiếp nhận tiền lì xì, sau đó Trần Hùng cũng cho cô ta một phong bao lì xì.
Mà vào lúc này, Lâm Thanh Thảo có chút không vui, bĩu môi nói: “Dì Quân Dao, dì đều đã chào hỏi cha mẹ và ông bà ngoại, nhưng không hỏi thăm tới Thanh Thảo, có phải dì không thích Thanh Thảo phải không.”
Viễn Quân Dao nhìn Lâm Thanh Thảo chu miệng nhỏ, đúng là yêu thích cực kỳ.
Cô ta vội vàng ôm Lâm Thanh Thảo lên, nói: “Đừng gọi là dì, gọi là chị gái đi, chị làm sao có thể quên Thanh Thảo được, chị thích nhất là Thanh Thảo.”
Nói xong, Viễn Quân Dao cũng đem tiền lì xì đã sớm chuẩn bị nhét vào tay Lâm Thanh Thảo: “Đi, chị dẫn Thanh Thảo ra ngoài mua pháo!”
“Vâng ạ, Thanh Thảo thích nhất chơi pháo và pháo hoa, cảm ơn dì Quân Dao.”
“Không, gọi chị!”. truyện đam mỹ
Viễn Quân Dao ôm Lâm Thanh Thảo ra ngoài chơi, mà người một nhà của Trần Hùng lại đi vào biệt thự của nhà họ Viễn.
Đao Kiệt, Mạnh Hùng cùng với đám người Ngụy Tuấn đều ở đây, ngày hôm nay có quá nhiều người, Phương Anh cũng không tự mình xuống bếp, bọn họ mời đầu bếp riêng đến, dự định tối hôm nay làm một bữa mãn hán toàn tịch.
Buổi tối hôm đó, toàn bộ biệt thự nhà họ Viễn tổng cộng xếp bảy tám bàn tiệc, náo nhiệt cực kỳ.
Sau phần dạ tiệc, Phương Anh mời Lâm Thanh Dũng và Lưu Ánh Nguyệt cùng với đám người Lâm Ngọc Ngân đi chỗ khác nghe hí kịch, đêm nay nhà họ Viễn mời riêng một gánh hát tới, cho mọi người thưởng thức trợ hứng.
Lưu Ánh Nguyệt và Lâm Thanh Dũng chưa nghe qua hí kịch bao giờ, thế nhưng bọn họ không thể phụ lòng tấm thịnh tình của Phương Anh, nên cùng đi.
Mà Viễn Quân Dao và đám người Ngô Trung Kiên lại dẫn theo Lâm Thanh Thảo ra ngoài nổ pháo hoa, vui vẻ ấm áp.
Cuối cùng Trần Hùng và Viễn Trọng Chi lại đi tới thư phòng, trong đó, Viễn Trọng Chi đã sớm bày ra một tấm bản đồ.
Đó là bản đồ toàn bộ phương Nam, trên bản đồ ghi rõ bố cục ba phần của nhà họ Viễn, phủ trạng nguyên và nhà họ Lôi ở phương Nam.
“Trần Hùng, hiện tại toàn bộ phương Nam cũng đã bị ba nhà chúng ta nắm trong tay, hơn nữa ba nhà chúng ta có ước hẹn mười năm, trong vòng mười năm, ba nhà chúng ta hỗ trợ cùng phát triển, tranh thủ trong mười năm này, hình thành nên ba dòng họ siêu cấp phú hào bậc nhất.”
“Mười năm?”
Trần Hùng dùng tay chống cằm, cười nói: “Chú Viễn, chú cũng đừng đùa với cháu, dựa vào tài nguyên của ba nhà chúng ta, muốn trở thành cái loại dòng họ siêu cấp phú hào bậc nhất giống như phương Bắc, chỉ cần ba năm.”
“Cháu nghĩ mấy người là muốn tạo nên ba dòng họ bá vương đi, dã tâm không nhỏ.”
“Ồ... Ha ha ha!”
Viễn Trọng Chi giống như bị Trần Hùng nhìn thấu tâm tư, có chút lúng túng cười cợt: “Đúng vậy, thời gian mười năm, nếu như ba nhà hòa bình cùng phát triển, hỗ trợ nhau tiến lên, không biết sẽ phát triển thành mức nào.”
“Chú Viễn, nói thật, so với trước đây, cháu cảm thấy chú đã thay đổi.”
“Thay đổi?” Viễn Trọng Chi ngẩn ra, nói: “Nơi nào thay đổi, giờ hơn sao?”
“Không, trở nên trẻ hơn, giống như thời trẻ vậy, dã tâm bừng bừng.”
Viễn Quân Dao rất vui vẻ tiếp nhận tiền lì xì, sau đó Trần Hùng cũng cho cô ta một phong bao lì xì.
Mà vào lúc này, Lâm Thanh Thảo có chút không vui, bĩu môi nói: “Dì Quân Dao, dì đều đã chào hỏi cha mẹ và ông bà ngoại, nhưng không hỏi thăm tới Thanh Thảo, có phải dì không thích Thanh Thảo phải không.”
Viễn Quân Dao nhìn Lâm Thanh Thảo chu miệng nhỏ, đúng là yêu thích cực kỳ.
Cô ta vội vàng ôm Lâm Thanh Thảo lên, nói: “Đừng gọi là dì, gọi là chị gái đi, chị làm sao có thể quên Thanh Thảo được, chị thích nhất là Thanh Thảo.”
Nói xong, Viễn Quân Dao cũng đem tiền lì xì đã sớm chuẩn bị nhét vào tay Lâm Thanh Thảo: “Đi, chị dẫn Thanh Thảo ra ngoài mua pháo!”
“Vâng ạ, Thanh Thảo thích nhất chơi pháo và pháo hoa, cảm ơn dì Quân Dao.”
“Không, gọi chị!”. truyện đam mỹ
Viễn Quân Dao ôm Lâm Thanh Thảo ra ngoài chơi, mà người một nhà của Trần Hùng lại đi vào biệt thự của nhà họ Viễn.
Đao Kiệt, Mạnh Hùng cùng với đám người Ngụy Tuấn đều ở đây, ngày hôm nay có quá nhiều người, Phương Anh cũng không tự mình xuống bếp, bọn họ mời đầu bếp riêng đến, dự định tối hôm nay làm một bữa mãn hán toàn tịch.
Buổi tối hôm đó, toàn bộ biệt thự nhà họ Viễn tổng cộng xếp bảy tám bàn tiệc, náo nhiệt cực kỳ.
Sau phần dạ tiệc, Phương Anh mời Lâm Thanh Dũng và Lưu Ánh Nguyệt cùng với đám người Lâm Ngọc Ngân đi chỗ khác nghe hí kịch, đêm nay nhà họ Viễn mời riêng một gánh hát tới, cho mọi người thưởng thức trợ hứng.
Lưu Ánh Nguyệt và Lâm Thanh Dũng chưa nghe qua hí kịch bao giờ, thế nhưng bọn họ không thể phụ lòng tấm thịnh tình của Phương Anh, nên cùng đi.
Mà Viễn Quân Dao và đám người Ngô Trung Kiên lại dẫn theo Lâm Thanh Thảo ra ngoài nổ pháo hoa, vui vẻ ấm áp.
Cuối cùng Trần Hùng và Viễn Trọng Chi lại đi tới thư phòng, trong đó, Viễn Trọng Chi đã sớm bày ra một tấm bản đồ.
Đó là bản đồ toàn bộ phương Nam, trên bản đồ ghi rõ bố cục ba phần của nhà họ Viễn, phủ trạng nguyên và nhà họ Lôi ở phương Nam.
“Trần Hùng, hiện tại toàn bộ phương Nam cũng đã bị ba nhà chúng ta nắm trong tay, hơn nữa ba nhà chúng ta có ước hẹn mười năm, trong vòng mười năm, ba nhà chúng ta hỗ trợ cùng phát triển, tranh thủ trong mười năm này, hình thành nên ba dòng họ siêu cấp phú hào bậc nhất.”
“Mười năm?”
Trần Hùng dùng tay chống cằm, cười nói: “Chú Viễn, chú cũng đừng đùa với cháu, dựa vào tài nguyên của ba nhà chúng ta, muốn trở thành cái loại dòng họ siêu cấp phú hào bậc nhất giống như phương Bắc, chỉ cần ba năm.”
“Cháu nghĩ mấy người là muốn tạo nên ba dòng họ bá vương đi, dã tâm không nhỏ.”
“Ồ... Ha ha ha!”
Viễn Trọng Chi giống như bị Trần Hùng nhìn thấu tâm tư, có chút lúng túng cười cợt: “Đúng vậy, thời gian mười năm, nếu như ba nhà hòa bình cùng phát triển, hỗ trợ nhau tiến lên, không biết sẽ phát triển thành mức nào.”
“Chú Viễn, nói thật, so với trước đây, cháu cảm thấy chú đã thay đổi.”
“Thay đổi?” Viễn Trọng Chi ngẩn ra, nói: “Nơi nào thay đổi, giờ hơn sao?”
“Không, trở nên trẻ hơn, giống như thời trẻ vậy, dã tâm bừng bừng.”
/1916
|