Dao nhọn như ám khí bị Trần Hùng ném ra.
Một tiếng thở hồng hộc, con dao dài một ngón tay toàn bộ đâm vào lưng Ân Hạo.
Ân Hạo trợn trừng mắt, miệng phun máu, phút chốc ngã ra sàn.
Một triệu trong lòng bị máu nhuộm đỏ.
Nhất thời không khí trong phòng bỗng ngưng đọng.
Cho dù là Hà Thái Trung và Trần Văn Long, tim cũng đập mạnh hơn.
Trần Hùng tự tay giết người, dứt khoát như vậy, giống như giết một con ruồi.
Hơn nữa chỉ là một dao tùy ý như thế, cần phải sức mạnh khủng bố như thế nào mới có thể làm cả con dao dài bằng một ngón tay đâm vào người Ân Hạo.
Cái này, quá đáng sợ rồi.
Trần Hùng dùng khăn tay bên cạnh lau tay, sau đó lấy điện thoại vừa quay xong video.
Trong video chỉ có đoạn Ân Hạo nói rõ chân tướng sự việc.
Còn đoạn Trần Hùng vừa giết người, tất nhiên không thể quay lại.
“Ra ngoài lăn lộn phải giữ chữ tín.” “Nói là cho ông ta 1 triệu phải cho ông ta.” “Chôn cùng đi, để cho ông ta ở dưới đất dùng.”
Nói xong câu này, Trần Hùng rời đi.
Cả hai người Trần Văn Long và Hà Thái Trung sau lưng đều đã ướt đẫm mồ hôi.”
Về đến nhà đã là chập tối.
Ăn cơm tối xong, Tăng Hồng Anh và Lâm Trí Văn đưa Thanh Thảo ra ngoài đi dạo, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân ở nhà.
Tâm trạng Lâm Ngọc Ngân vẫn có chút không đúng, có thể chuyện sang nay cô vẫn chưa định thần lại.
Trên đường về nhà, Trần Hùng luôn nghĩ rốt cuộc có nên nói cho Lâm Ngọc Ngân chân tướng sự việc không.
Dù sao chuyện 6 năm trước đối với Lâm Ngọc Ngân mà nói thực sự có chút tàn nhẫn.
Anh sợ cô sau khi biết sự thật sẽ không chịu nổi.
Vậy nên ban đầu Trần Hùng định giấu cô việc này.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh cho rằng Lâm Ngọc Ngân có quyền biết chân tướng sự việc.
Đương nhiên, Trần Hùng cũng có tâm tư riêng.
Anh muốn Lâm Ngọc Ngân triệt để biết rõ con người thật của Hàn Vũ.
“Ngọc Ngân, anh gửi cho em một đoạn video qua wechat, xem xong nó, anh hi vọng em đừng quá kích động.”
Lâm Ngọc Ngân ngẩn người, theo bản năng đi đến trà kỷ lấy điện thoại của mình.
Vừa mở video ra lúc nhìn thấy mặt Ân Hạo trong video, tim cô bỗng đập mạnh.
Cô quá quen thuộc với khuôn mặt trong video.
6 năm trước, người bắt cóc cô, ép cô uống thuốc, cả đời này cô sẽ không quên được.
Đặc biệt là con mắt giả đó, đến tận bây giờ Lâm Ngọc Ngân vẫn còn mơ thấy ác mộng.
Mơ thấy con mắt thủy tinh đó đẩy cô vào vực thẳm sâu vạn trượng.
Theo từng giây của video, cơ thể Lâm Ngọc Ngân không ngừng run rẩy.
Anh muốn Lâm Ngọc Ngân triệt để biết rõ con người thật của Hàn Vũ.
“Ngọc Ngân, anh gửi cho em một đoạn video qua wechat, xem xong nó, anh hi vọng em đừng quá kích động.”
Lâm Ngọc Ngân ngẩn người, theo bản năng đi đến trà kỷ lấy điện thoại của mình.
Vừa mở video ra lúc nhìn thấy mặt Ân Hạo trong video, tim cô bỗng đập mạnh.
Cô quá quen thuộc với khuôn mặt trong video.
6 năm trước, người bắt cóc cô, ép cô uống thuốc, cả đời này cô sẽ không quên được.
Đặc biệt là con mắt giả đó, đến tận bây giờ Lâm Ngọc Ngân vẫn còn mơ thấy ác mộng.
Mơ thấy con mắt thủy tinh đó đẩy cô vào vực thẳm sâu vạn trượng.
Theo từng giây của video, cơ thể Lâm Ngọc Ngân không ngừng run rẩy Nước mắt không kiêm chế được mà rơi xuống.
Tim cô như bị con dao nhọn đâm vào, chân tướng này làm đầu cô hỗn loạn.
“Tại sao?”
“Tại sao lại đối xử như thế với tôi?”
“Cho dù anh hối hận, nói thẳng ra là được, Lâm Ngọc Ngân tôi sẽ không mặt dày bám lấy anh.”
“Tại sao anh lại hủy hoại tôi?”
Lâm Ngọc Ngân hoàn toàn không dám tin tất cả là sự thật nhưng lại không thể không tin.
Càng không ngờ từng là người đàn ông hoàn hảo trong lòng mình hóa ra lại bỉ ổi đến vậy.
Cô luôn nghĩ Hàn Vũ là chính nhân quân tử.
Một tiếng thở hồng hộc, con dao dài một ngón tay toàn bộ đâm vào lưng Ân Hạo.
Ân Hạo trợn trừng mắt, miệng phun máu, phút chốc ngã ra sàn.
Một triệu trong lòng bị máu nhuộm đỏ.
Nhất thời không khí trong phòng bỗng ngưng đọng.
Cho dù là Hà Thái Trung và Trần Văn Long, tim cũng đập mạnh hơn.
Trần Hùng tự tay giết người, dứt khoát như vậy, giống như giết một con ruồi.
Hơn nữa chỉ là một dao tùy ý như thế, cần phải sức mạnh khủng bố như thế nào mới có thể làm cả con dao dài bằng một ngón tay đâm vào người Ân Hạo.
Cái này, quá đáng sợ rồi.
Trần Hùng dùng khăn tay bên cạnh lau tay, sau đó lấy điện thoại vừa quay xong video.
Trong video chỉ có đoạn Ân Hạo nói rõ chân tướng sự việc.
Còn đoạn Trần Hùng vừa giết người, tất nhiên không thể quay lại.
“Ra ngoài lăn lộn phải giữ chữ tín.” “Nói là cho ông ta 1 triệu phải cho ông ta.” “Chôn cùng đi, để cho ông ta ở dưới đất dùng.”
Nói xong câu này, Trần Hùng rời đi.
Cả hai người Trần Văn Long và Hà Thái Trung sau lưng đều đã ướt đẫm mồ hôi.”
Về đến nhà đã là chập tối.
Ăn cơm tối xong, Tăng Hồng Anh và Lâm Trí Văn đưa Thanh Thảo ra ngoài đi dạo, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân ở nhà.
Tâm trạng Lâm Ngọc Ngân vẫn có chút không đúng, có thể chuyện sang nay cô vẫn chưa định thần lại.
Trên đường về nhà, Trần Hùng luôn nghĩ rốt cuộc có nên nói cho Lâm Ngọc Ngân chân tướng sự việc không.
Dù sao chuyện 6 năm trước đối với Lâm Ngọc Ngân mà nói thực sự có chút tàn nhẫn.
Anh sợ cô sau khi biết sự thật sẽ không chịu nổi.
Vậy nên ban đầu Trần Hùng định giấu cô việc này.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh cho rằng Lâm Ngọc Ngân có quyền biết chân tướng sự việc.
Đương nhiên, Trần Hùng cũng có tâm tư riêng.
Anh muốn Lâm Ngọc Ngân triệt để biết rõ con người thật của Hàn Vũ.
“Ngọc Ngân, anh gửi cho em một đoạn video qua wechat, xem xong nó, anh hi vọng em đừng quá kích động.”
Lâm Ngọc Ngân ngẩn người, theo bản năng đi đến trà kỷ lấy điện thoại của mình.
Vừa mở video ra lúc nhìn thấy mặt Ân Hạo trong video, tim cô bỗng đập mạnh.
Cô quá quen thuộc với khuôn mặt trong video.
6 năm trước, người bắt cóc cô, ép cô uống thuốc, cả đời này cô sẽ không quên được.
Đặc biệt là con mắt giả đó, đến tận bây giờ Lâm Ngọc Ngân vẫn còn mơ thấy ác mộng.
Mơ thấy con mắt thủy tinh đó đẩy cô vào vực thẳm sâu vạn trượng.
Theo từng giây của video, cơ thể Lâm Ngọc Ngân không ngừng run rẩy.
Anh muốn Lâm Ngọc Ngân triệt để biết rõ con người thật của Hàn Vũ.
“Ngọc Ngân, anh gửi cho em một đoạn video qua wechat, xem xong nó, anh hi vọng em đừng quá kích động.”
Lâm Ngọc Ngân ngẩn người, theo bản năng đi đến trà kỷ lấy điện thoại của mình.
Vừa mở video ra lúc nhìn thấy mặt Ân Hạo trong video, tim cô bỗng đập mạnh.
Cô quá quen thuộc với khuôn mặt trong video.
6 năm trước, người bắt cóc cô, ép cô uống thuốc, cả đời này cô sẽ không quên được.
Đặc biệt là con mắt giả đó, đến tận bây giờ Lâm Ngọc Ngân vẫn còn mơ thấy ác mộng.
Mơ thấy con mắt thủy tinh đó đẩy cô vào vực thẳm sâu vạn trượng.
Theo từng giây của video, cơ thể Lâm Ngọc Ngân không ngừng run rẩy Nước mắt không kiêm chế được mà rơi xuống.
Tim cô như bị con dao nhọn đâm vào, chân tướng này làm đầu cô hỗn loạn.
“Tại sao?”
“Tại sao lại đối xử như thế với tôi?”
“Cho dù anh hối hận, nói thẳng ra là được, Lâm Ngọc Ngân tôi sẽ không mặt dày bám lấy anh.”
“Tại sao anh lại hủy hoại tôi?”
Lâm Ngọc Ngân hoàn toàn không dám tin tất cả là sự thật nhưng lại không thể không tin.
Càng không ngờ từng là người đàn ông hoàn hảo trong lòng mình hóa ra lại bỉ ổi đến vậy.
Cô luôn nghĩ Hàn Vũ là chính nhân quân tử.
/1916
|