Michelle ngẩn người. Ông không hiểu nổi tại sao Cody Rossi lại phẫn nộ đến thế. Dựa vào quan hệ giữa Gucci và gia tộc Rossi, Cody Rossi hoàn toàn không cần phải vì một người phụ nữ mà trở mặt với mình. Michelle bỗng ngửi thấy mùi bất an. "Được, được lắm!" Cody Rossi gid ngón cái với Michelle, giọng nói tràn ngập mùi thuốc súng: "Michelle, ông thật sự rất giỏi! Ông thật sự cho rằng gia tộc Rossi không dám đụng vào Gucci của ông sao?"
Michelle cau mày đứng dậy: "Ngài Rossi, tôi không hiểu ý ngài cho lắm." "Ông già vờ hồ đồ đấy hà?" Cody Rossi nói: "Michelle, ông rất giỏi, bạn của ông cũng rất ngông cuống. Cậu ta chi là người Vạn Hoa mà lại dám đung vào người của gia tộc Rossi ở Milan này, giỏi lắm."
Michelle nhận thấy tình huống không dúng lam, vội nói: "Ngài Rossi, mong ngài hãy nói rõ." "Đêm qua, tôi phái bạn tôi dẫn người đến khách sạn tìm cô Ngân kia, nhưng đảm bạn của tôi đều đã mất tích, kể cả hai người bạn của ông cũng đã mắt tích. Hôm nay tôi phải người đến khách sạn hỏi thăm thì lại chẳng nghe ngóng được gì. Michelle, ông dám thể là việc đêm qua không phải do ông làm không? Ông giỏi lắm, dám vi hai người phương đồng là đối đầu với gia tộc Rossi, giết người của tôi, hung thủ lại bị ông che giấu!"
Đầu óc Michelle như ù đi. Lời nói của Cody Rossi khiến ông khiếp sợ, thật lâu sau, Michelle mới tiêu hóa hết chuyện này. Đêm qua Cody Rossi phải người đi tìm Lâm Ngọc Ngân, nhưng những người đó đều mất tích. Michelle đã mường tượng ra chuyện xảy ra đêm qua. Trần Hùng cũng ở cùng khách sạn với Lâm Ngọc Ngân, mặc dù Michelle không biết rõ thân phận của Trần Hùng, nhưng ông lại biết Trần Hùng không đơn giản, chắc chắn đêm qua Trần Hùng đã ra tay. Chẳng qua Michelle không xác định bối cảnh của Trần Hùng lớn cỡ nào, có thể ngang hàng với một trong sáu gia tộc lớn ở Milan là gia tộc Rossi hay không. Có điều Michelle cũng biết rõ, chuyện này đã bị xẻ to ra rồi, thậm chí đến mức mà ông không thể tưởng tượng nổi. "Michelle, tôi không nói nhảm nhieu, chắc chắn ông có cách liên lạc với hai tên Van Hoa kia. Cho nên ông kêu chúng tới dây đi, tôi sẽ tha cho ông. Nếu ông không làm theo lời tôi nói, tôi bảo đảm ông sẽ sống không bằng chết."
Đã trở mặt nên Cody Rossi không cần phải khách khí với Michelle. Cho dù Michelle là lãnh đạo cấp cao của Gucci, bậc thầy thiết kế hàng đầu, Cody Rossi cũng sẽ không nể mặt ông. Trong mắt ông ta, chuyện đêm qua đã thách thức uy nghiêm của gia tộc Rossi, ông ta cho rằng tất cả đều là do Michelle bày ra. "Gọi điện thoại đi ông Michelle, không thì tôi sẽ ra tay ông!" Cody Rossi cười như không cười nhìn Michelle. Song Michelle lại lắc đầu, lùi về sau mấy bước: “Ngài Rossi, có lẽ chuyện này chỉ là hiểu nhầm."
Cody Rossi lập tức đấm vào bung Michelle. Michelle đau tới mức quỳ xuống, bụng quặn lên.
Michelle cau mày đứng dậy: "Ngài Rossi, tôi không hiểu ý ngài cho lắm." "Ông già vờ hồ đồ đấy hà?" Cody Rossi nói: "Michelle, ông rất giỏi, bạn của ông cũng rất ngông cuống. Cậu ta chi là người Vạn Hoa mà lại dám đung vào người của gia tộc Rossi ở Milan này, giỏi lắm."
Michelle nhận thấy tình huống không dúng lam, vội nói: "Ngài Rossi, mong ngài hãy nói rõ." "Đêm qua, tôi phái bạn tôi dẫn người đến khách sạn tìm cô Ngân kia, nhưng đảm bạn của tôi đều đã mất tích, kể cả hai người bạn của ông cũng đã mắt tích. Hôm nay tôi phải người đến khách sạn hỏi thăm thì lại chẳng nghe ngóng được gì. Michelle, ông dám thể là việc đêm qua không phải do ông làm không? Ông giỏi lắm, dám vi hai người phương đồng là đối đầu với gia tộc Rossi, giết người của tôi, hung thủ lại bị ông che giấu!"
Đầu óc Michelle như ù đi. Lời nói của Cody Rossi khiến ông khiếp sợ, thật lâu sau, Michelle mới tiêu hóa hết chuyện này. Đêm qua Cody Rossi phải người đi tìm Lâm Ngọc Ngân, nhưng những người đó đều mất tích. Michelle đã mường tượng ra chuyện xảy ra đêm qua. Trần Hùng cũng ở cùng khách sạn với Lâm Ngọc Ngân, mặc dù Michelle không biết rõ thân phận của Trần Hùng, nhưng ông lại biết Trần Hùng không đơn giản, chắc chắn đêm qua Trần Hùng đã ra tay. Chẳng qua Michelle không xác định bối cảnh của Trần Hùng lớn cỡ nào, có thể ngang hàng với một trong sáu gia tộc lớn ở Milan là gia tộc Rossi hay không. Có điều Michelle cũng biết rõ, chuyện này đã bị xẻ to ra rồi, thậm chí đến mức mà ông không thể tưởng tượng nổi. "Michelle, tôi không nói nhảm nhieu, chắc chắn ông có cách liên lạc với hai tên Van Hoa kia. Cho nên ông kêu chúng tới dây đi, tôi sẽ tha cho ông. Nếu ông không làm theo lời tôi nói, tôi bảo đảm ông sẽ sống không bằng chết."
Đã trở mặt nên Cody Rossi không cần phải khách khí với Michelle. Cho dù Michelle là lãnh đạo cấp cao của Gucci, bậc thầy thiết kế hàng đầu, Cody Rossi cũng sẽ không nể mặt ông. Trong mắt ông ta, chuyện đêm qua đã thách thức uy nghiêm của gia tộc Rossi, ông ta cho rằng tất cả đều là do Michelle bày ra. "Gọi điện thoại đi ông Michelle, không thì tôi sẽ ra tay ông!" Cody Rossi cười như không cười nhìn Michelle. Song Michelle lại lắc đầu, lùi về sau mấy bước: “Ngài Rossi, có lẽ chuyện này chỉ là hiểu nhầm."
Cody Rossi lập tức đấm vào bung Michelle. Michelle đau tới mức quỳ xuống, bụng quặn lên.
/1916
|