Huỳnh Khải có chút ngây người, quyết định của Trần Hùng quả thực rất điên rồ. Nếu điện Đức Hoàng thực sự quay về nước Vạn Hoa, một tổ chức khổng lồ như vậy sẽ gây ra bao nhiêu chấn động đây? Chẳng qua đối với quyết định của Trần Hùng, Huỳnh Khải chưa bao giờ hỏi lý do tại sao, anh ấy chỉ cần làm theo là được rồi.
“Tuy rằng một năm trước điện Đức Hoàng đã xử lý các Totem hắc ám, đặt một nền tảng địa vị vững chắc ở nước ngoài. Nhưng thế giới này có nhiều điều nằm ngoài sự hiểu biết của chúng ta. Cho nên người anh em à, con đường tương lai của chúng ta quả thực còn rất dài.”
Trần Hùng đồng thời cùng Huỳnh Khải đứng dậy, nhìn xa xăm về phía mặt trời mọc mà xúc động trong lòng. “Ông chủ, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, những lời thề và mục tiêu mà chúng ta đã đặt ra khi đó chắc chắn sẽ đạt được. Chỉ vì con đường này rất gian khổ, có bao nhiêu anh em đã không thể cùng ta đi đến cuối con đường.”
“Đây là điều không thể tránh khỏi.”
Trần Hùng lấy tay vỗ vào ngực mình, nói: “Mang theo lòng tin của mọi người, hãy cứ tiến lên phía trước.”
“Được!”
Mấy ngày sau, Trần Hùng cùng Huỳnh Khải đã gặp mấy người bạn cũ tại nước Ý này. Sau đó, Huỳnh Khải rời Ý từ sớm, hiện tại toàn bộ điện Đức Hoàng đều do anh ta quản lý nên rất bận rộn. Còn Lâm Ngọc Ngân thì gần như bận rộn tại Tuần lễ thời trang.
Với sự giúp đỡ của Gucci, bộ sưu tập “Cây cỏ mùa thu” của Lâm Ngọc Ngân đúng là không tệ, gây được phản ứng tốt trong công chúng.
Chẳng qua lần này, tuần lễ thời trang Michelle là triển lãm thời trang cao cấp nhất trên thế giới, tuần lễ ở thành phố Bình Minh trước đó không thể nào so sánh được. Bởi vậy ở đây quy tụ toàn bộ thiết kế cao cấp nhất của thế giới, cho dù tập đoàn Ngọc Thanh lúc ở thành phố Bình Minh có thể trên sàn diễn gây ra chấn động. Tại tuần lễ thời trang Michelle, cũng không thể đạt được kết quả như vậy.
Có điều Lâm Ngọc Ngân trong lòng vẫn kiên trì một niềm tin. Cô ấy tin rằng một ngày nào đó, cô ấy sẽ có thể dẫn dắt thương hiệu riêng của Tập đoàn Ngọc Thanh, với thiết kế của riêng mình, tạo nên tiếng vang trên toàn thế giới trong tuần lễ thời trang này! Khi triển lãm của Gucci ở đây trôi qua, Lâm Ngọc Ngân lại cố ý ở lại đây lâu hơn một tuần, chỉ để đi quan sát các triển lãm thời trang của các thương hiệu khác. Theo đó, cô cũng thu hoạch được khá nhiều điều bổ ích.
Sau khoảng thời gian nửa tháng, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân lên máy bay trở về Vạn Hoa.
“Lần này đi, cảm thấy thế nào?”
Trên máy bay, Trần Hùng cười hỏi Lâm Ngọc Ngân.
“Em thu được rất nhiều lợi ích và các bài học quý giá.”
Lâm Ngọc Ngân hiện có đầy đủ các tác phẩm của những bậc thầy hàng đầu mà cô đã thấy trong tuần lễ thời trang. Vẻ hứng khởi hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp, làm cho người khác lưu luyến không quên.
“Em muốn quay về càng sớm càng tốt. Trong đầu em bây giờ, đang muốn thiết kế thật nhiều tác phẩm mới. Tuần lễ thời trang này thực sự đã làm em mở mang tầm mắt.”
“Ừm’ Trần Hùng cười và gật đầu: “Vậy em cũng chuẩn bị đem những thiết kế mới của mình trình diễn đi nhé.
Anh tin các tác phẩm của em có thể nâng tầm tập đoàn Ngọc Thanh. Đến lúc đó, chúng ta có thể tập trung quảng bá những tác phẩm này và thiết lập thương hiệu của riêng mình.”
“Đồng ý.”
Lâm Ngọc Ngân gật đầu thật mạnh.
Cô cảm giác không bao lâu nữa giấc mơ của cô sẽ thành hiện thực, từng bước đang tiến lại gần.
Lúc Trân Hùng và Lâm Ngọc Ngân về nhà đã là nửa đêm. Bé Lâm Thanh Thảo đã đi ngủ, mà Lưu Ánh Nguyệt và Lâm Thanh Dũng còn hâm nóng lại đồ ăn, cùng nhau đợi 2 người trở về. Trân Hùng ở nhà lúc này mới cảm nhận rõ thế nào là có cảm giác của gia đình.
Anh muốn dùng tất cả những gì mình có, chính là muốn bảo vệ gia đình này đến tận hơi thở cuối cùng.
“Tuy rằng một năm trước điện Đức Hoàng đã xử lý các Totem hắc ám, đặt một nền tảng địa vị vững chắc ở nước ngoài. Nhưng thế giới này có nhiều điều nằm ngoài sự hiểu biết của chúng ta. Cho nên người anh em à, con đường tương lai của chúng ta quả thực còn rất dài.”
Trần Hùng đồng thời cùng Huỳnh Khải đứng dậy, nhìn xa xăm về phía mặt trời mọc mà xúc động trong lòng. “Ông chủ, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, những lời thề và mục tiêu mà chúng ta đã đặt ra khi đó chắc chắn sẽ đạt được. Chỉ vì con đường này rất gian khổ, có bao nhiêu anh em đã không thể cùng ta đi đến cuối con đường.”
“Đây là điều không thể tránh khỏi.”
Trần Hùng lấy tay vỗ vào ngực mình, nói: “Mang theo lòng tin của mọi người, hãy cứ tiến lên phía trước.”
“Được!”
Mấy ngày sau, Trần Hùng cùng Huỳnh Khải đã gặp mấy người bạn cũ tại nước Ý này. Sau đó, Huỳnh Khải rời Ý từ sớm, hiện tại toàn bộ điện Đức Hoàng đều do anh ta quản lý nên rất bận rộn. Còn Lâm Ngọc Ngân thì gần như bận rộn tại Tuần lễ thời trang.
Với sự giúp đỡ của Gucci, bộ sưu tập “Cây cỏ mùa thu” của Lâm Ngọc Ngân đúng là không tệ, gây được phản ứng tốt trong công chúng.
Chẳng qua lần này, tuần lễ thời trang Michelle là triển lãm thời trang cao cấp nhất trên thế giới, tuần lễ ở thành phố Bình Minh trước đó không thể nào so sánh được. Bởi vậy ở đây quy tụ toàn bộ thiết kế cao cấp nhất của thế giới, cho dù tập đoàn Ngọc Thanh lúc ở thành phố Bình Minh có thể trên sàn diễn gây ra chấn động. Tại tuần lễ thời trang Michelle, cũng không thể đạt được kết quả như vậy.
Có điều Lâm Ngọc Ngân trong lòng vẫn kiên trì một niềm tin. Cô ấy tin rằng một ngày nào đó, cô ấy sẽ có thể dẫn dắt thương hiệu riêng của Tập đoàn Ngọc Thanh, với thiết kế của riêng mình, tạo nên tiếng vang trên toàn thế giới trong tuần lễ thời trang này! Khi triển lãm của Gucci ở đây trôi qua, Lâm Ngọc Ngân lại cố ý ở lại đây lâu hơn một tuần, chỉ để đi quan sát các triển lãm thời trang của các thương hiệu khác. Theo đó, cô cũng thu hoạch được khá nhiều điều bổ ích.
Sau khoảng thời gian nửa tháng, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân lên máy bay trở về Vạn Hoa.
“Lần này đi, cảm thấy thế nào?”
Trên máy bay, Trần Hùng cười hỏi Lâm Ngọc Ngân.
“Em thu được rất nhiều lợi ích và các bài học quý giá.”
Lâm Ngọc Ngân hiện có đầy đủ các tác phẩm của những bậc thầy hàng đầu mà cô đã thấy trong tuần lễ thời trang. Vẻ hứng khởi hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp, làm cho người khác lưu luyến không quên.
“Em muốn quay về càng sớm càng tốt. Trong đầu em bây giờ, đang muốn thiết kế thật nhiều tác phẩm mới. Tuần lễ thời trang này thực sự đã làm em mở mang tầm mắt.”
“Ừm’ Trần Hùng cười và gật đầu: “Vậy em cũng chuẩn bị đem những thiết kế mới của mình trình diễn đi nhé.
Anh tin các tác phẩm của em có thể nâng tầm tập đoàn Ngọc Thanh. Đến lúc đó, chúng ta có thể tập trung quảng bá những tác phẩm này và thiết lập thương hiệu của riêng mình.”
“Đồng ý.”
Lâm Ngọc Ngân gật đầu thật mạnh.
Cô cảm giác không bao lâu nữa giấc mơ của cô sẽ thành hiện thực, từng bước đang tiến lại gần.
Lúc Trân Hùng và Lâm Ngọc Ngân về nhà đã là nửa đêm. Bé Lâm Thanh Thảo đã đi ngủ, mà Lưu Ánh Nguyệt và Lâm Thanh Dũng còn hâm nóng lại đồ ăn, cùng nhau đợi 2 người trở về. Trân Hùng ở nhà lúc này mới cảm nhận rõ thế nào là có cảm giác của gia đình.
Anh muốn dùng tất cả những gì mình có, chính là muốn bảo vệ gia đình này đến tận hơi thở cuối cùng.
/1916
|