“Hiện tại bọn họ mới bắt đầu kế hoạch này, liệu có quá muộn không?”
“Một chút cũng không muộn.”
Huỳnh Phong trả lời: “Thị trường truyền thông mới không tốt bằng thị trường truyền thống. Một kế hoạch sẽ được khởi động ở đây. Từ khâu chuẩn bị đến thực hiện, cho đến khi nhìn thấy kết quả, một ngày là đủ.”
“Tập đoàn Phi Vũ đã mở các kênh truyền thông mới từ lâu, và họ có một số lượng lớn các nền tảng hợp tác kênh để có thể quảng bá và tuyên truyền sản phẩm của mình.”
“Đồng thời, họ đã duy trì mối quan hệ hợp tác lâu dài với Nam Đô Phong Nhã.”
“Vì vậy, Nam Đô Phong Nhã rất sẵn sàng cho họ thời gian để hoàn thành tất cả những việc này.”
“Đó là lý do tại sao tôi nói rằng bây giờ chúng ta đang ở giai đoạn quan trọng nhất rồi. Đây là một trận chiến khó khăn. Tôi hy vọng cô Lâm sẽ chuẩn bị cho mọi thứ thật kĩ càng.”
Lâm Ngọc Ngân gật đầu nặng nề và nói: “Yên tâm đi anh Huỳnh, tôi tin rằng đội của chúng tôi sẽ có thể thiết kế các tác phẩm tốt hơn nữa và giành chiến thắng trong trận chiến này.”
Huỳnh Phong hài lòng gật đầu: “Cô Lâm à, ba cái cô mới đưa ra đều rất đúng, đã nắm được điều cốt yếu của vấn đề.”
“Cho dù nó được sản xuất và đóng gói như thế nào, thì cũng phải đến khâu được phân phối ra thị trường. Đây chính là điểm mấu chốt mà chúng ta phải biết.”
“Vậy thì, haiz, tôi phải làm phiền đến anh Huỳnh rồi.”
“Không vấn đề gì.” Huỳnh Phong nói: “Về việc điều hành nền tảng trực tuyến trên truyền hình, cô Lâm chỉ cần cung cấp thông tin là được.”
“Về những việc bên dưới khán đài thì vẫn cần cô Lâm phải nhọc sức một chút.”
“không vấn đề gì.”
Lâm Ngọc Ngân và Huỳnh Phong bắt tay đầy tự tin: “Tôi tin rằng chúng tôi sẽ có thể giành chiến thắng trong trận chiến này.”
“Tôi cũng tin vậy.”
Sau khi Huỳnh Phong rời đi, Lâm Ngọc Ngân tiếp tục làm công việc của mình.
Hiện tại toàn bộ kế hoạch đã đến thời kỳ quan trọng nhất, Lâm Ngọc Ngân không thể trì hoãn, cũng không dám thả lỏng một phút giây nào.
Vì mũi tên đã được phóng đi rồi, dù có bao nhiêu khó khăn trở ngại phía trước đi nữa, thì cũng chỉ có thể dũng cảm đối đầu với sóng gió, vượt qua chông gai, không sợ hãi mà tiến về phía trước.
Không thể quay trở lại nữa rồi.
Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra.
Ngoài cửa, một người phụ nữ thanh thoát, gợi cảm, quyến rũ bước vào. Khi nhìn thấy người phụ nữ này bước vào, Lâm Ngọc Ngân cau mày.
“Lâm Ngọc Ngân, không tệ nha, phòng làm việc của cô cũng khá là đẹp đấy.”
“Vương Hoa Thiến, tại sao cô lại ở đây?”
Lâm Ngọc Ngân không ngờ rằng Vương Hoa Thiến sẽ trực tiếp đi vào văn phòng của cô.
Kể từ lần trước Vương Hoa Thiến sai một tên khốn nạn nào đó đến xử lý cô, sau đó bị Hàn Vũ tát mạnh cho một cái đầy đau đớn.
Thì người phụ nữ đó đã biến mất hoàn toàn.
Lâm Ngọc Ngân nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không bao giờ phải giao du với người phụ nữ ghê tởm này nữa.
Không ngờ vào lúc này, cô ta đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt cô.
Lâm Ngọc Ngân mơ hồ cảm thấy một điều gì đó thật khó chịu, đột nhiên muốn tránh xa.
“Làm sao cô có thể vào đây được?”
Vương Hoa Thiến cười và nói, “Lần này tôi là người đại diện cho tập đoàn Tập đoàn Phi Vũ.”
“Tôi muốn cùng chủ tịch của Ngọc Thanh nói chuyện làm ăn. Nhân viên bảo vệ trước cửa đương nhiên không có lý do gì ngăn cản tôi cả.”
“Tập đoàn Phi Vũ.”
Lâm Ngọc Ngân tim đập thình thịch.
Vương Hoa Thiến nhìn Lâm Ngọc Ngân với ánh mắt trịch thượng, giọng điệu đầy giễu cot.
“Cô có vẻ rất căng thẳng?”
“Sợ tôi sẽ ăn thịt cô sao?”
“Một chút cũng không muộn.”
Huỳnh Phong trả lời: “Thị trường truyền thông mới không tốt bằng thị trường truyền thống. Một kế hoạch sẽ được khởi động ở đây. Từ khâu chuẩn bị đến thực hiện, cho đến khi nhìn thấy kết quả, một ngày là đủ.”
“Tập đoàn Phi Vũ đã mở các kênh truyền thông mới từ lâu, và họ có một số lượng lớn các nền tảng hợp tác kênh để có thể quảng bá và tuyên truyền sản phẩm của mình.”
“Đồng thời, họ đã duy trì mối quan hệ hợp tác lâu dài với Nam Đô Phong Nhã.”
“Vì vậy, Nam Đô Phong Nhã rất sẵn sàng cho họ thời gian để hoàn thành tất cả những việc này.”
“Đó là lý do tại sao tôi nói rằng bây giờ chúng ta đang ở giai đoạn quan trọng nhất rồi. Đây là một trận chiến khó khăn. Tôi hy vọng cô Lâm sẽ chuẩn bị cho mọi thứ thật kĩ càng.”
Lâm Ngọc Ngân gật đầu nặng nề và nói: “Yên tâm đi anh Huỳnh, tôi tin rằng đội của chúng tôi sẽ có thể thiết kế các tác phẩm tốt hơn nữa và giành chiến thắng trong trận chiến này.”
Huỳnh Phong hài lòng gật đầu: “Cô Lâm à, ba cái cô mới đưa ra đều rất đúng, đã nắm được điều cốt yếu của vấn đề.”
“Cho dù nó được sản xuất và đóng gói như thế nào, thì cũng phải đến khâu được phân phối ra thị trường. Đây chính là điểm mấu chốt mà chúng ta phải biết.”
“Vậy thì, haiz, tôi phải làm phiền đến anh Huỳnh rồi.”
“Không vấn đề gì.” Huỳnh Phong nói: “Về việc điều hành nền tảng trực tuyến trên truyền hình, cô Lâm chỉ cần cung cấp thông tin là được.”
“Về những việc bên dưới khán đài thì vẫn cần cô Lâm phải nhọc sức một chút.”
“không vấn đề gì.”
Lâm Ngọc Ngân và Huỳnh Phong bắt tay đầy tự tin: “Tôi tin rằng chúng tôi sẽ có thể giành chiến thắng trong trận chiến này.”
“Tôi cũng tin vậy.”
Sau khi Huỳnh Phong rời đi, Lâm Ngọc Ngân tiếp tục làm công việc của mình.
Hiện tại toàn bộ kế hoạch đã đến thời kỳ quan trọng nhất, Lâm Ngọc Ngân không thể trì hoãn, cũng không dám thả lỏng một phút giây nào.
Vì mũi tên đã được phóng đi rồi, dù có bao nhiêu khó khăn trở ngại phía trước đi nữa, thì cũng chỉ có thể dũng cảm đối đầu với sóng gió, vượt qua chông gai, không sợ hãi mà tiến về phía trước.
Không thể quay trở lại nữa rồi.
Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra.
Ngoài cửa, một người phụ nữ thanh thoát, gợi cảm, quyến rũ bước vào. Khi nhìn thấy người phụ nữ này bước vào, Lâm Ngọc Ngân cau mày.
“Lâm Ngọc Ngân, không tệ nha, phòng làm việc của cô cũng khá là đẹp đấy.”
“Vương Hoa Thiến, tại sao cô lại ở đây?”
Lâm Ngọc Ngân không ngờ rằng Vương Hoa Thiến sẽ trực tiếp đi vào văn phòng của cô.
Kể từ lần trước Vương Hoa Thiến sai một tên khốn nạn nào đó đến xử lý cô, sau đó bị Hàn Vũ tát mạnh cho một cái đầy đau đớn.
Thì người phụ nữ đó đã biến mất hoàn toàn.
Lâm Ngọc Ngân nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không bao giờ phải giao du với người phụ nữ ghê tởm này nữa.
Không ngờ vào lúc này, cô ta đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt cô.
Lâm Ngọc Ngân mơ hồ cảm thấy một điều gì đó thật khó chịu, đột nhiên muốn tránh xa.
“Làm sao cô có thể vào đây được?”
Vương Hoa Thiến cười và nói, “Lần này tôi là người đại diện cho tập đoàn Tập đoàn Phi Vũ.”
“Tôi muốn cùng chủ tịch của Ngọc Thanh nói chuyện làm ăn. Nhân viên bảo vệ trước cửa đương nhiên không có lý do gì ngăn cản tôi cả.”
“Tập đoàn Phi Vũ.”
Lâm Ngọc Ngân tim đập thình thịch.
Vương Hoa Thiến nhìn Lâm Ngọc Ngân với ánh mắt trịch thượng, giọng điệu đầy giễu cot.
“Cô có vẻ rất căng thẳng?”
“Sợ tôi sẽ ăn thịt cô sao?”
/1916
|