Sau phát súng này, hơn mười tên đàn ông vạm vỡ đều hướng về phía Quỷ Long vọt tới.
Mà những tên da đen còn lại thì hoảng hốt lo sợ mở cửa xe chuẩn bị đem Phương Anh chạy khỏi.
Nhưng anh ta vừa lên xe và khởi động xe, sau đó chuẩn bị lái xe rời đi.
Cũng là lúc phát hiện ở phía trước còn một chiếc xe tải chặn lại.
Quỷ Long thò đầu ra, hướng về phía tài xế ở chiếc xe tải bên kia hô to: “Tên rác rưởi này, còn không mau lái xe đi?”
Tài xế xe tải kia vậy mà lại không có bất kì động tác nào điều khiển xe cả.
Bởi vì lúc này, anh ta đã hoàn toàn bị một màn trước mắt dọa cho choáng váng.
Mười mấy tên đàn ông vạm vỡ bao vây một mình Quỷ Long.
Mà trong tay của Quỷ Long chỉ còn cầm con dao sắc bén có cán đầu lâu. Tốc độ nhanh chóng như gió táp, giống như nhân vật chính trong trò chơi Vô Song vậy.
Một đao một người, tất cả đều ở vị trí cổ họng.
Mười mấy người trong thời gian mười mấy giây đồng hồ, thậm chí đến cơ hội kêu thảm thiết cũng không có, tất cả đều nằm xuống đất.
Đẳng cấp sức chiến đấu siêu cường này làm người ta cảm thấy da đầu tê dại. Đây là người sao? “Con mẹ nó còn ngẩn ra đó làm gì?”
Dưới tình thế cấp bách, tên da đen lại một lần nữa kêu to. Vậy mà tài xế bên kia vẫn như cũ không chịu qua đó. Con người của anh ta co rút mãnh liệt, trong mắt tràn đầy sự hoảng hốt lo sợ.
Anh ta quăng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía tên da đen, bởi vì Quỷ Long đã xách theo đạo đi tới hướng bên này của anh ta.
Lúc này tên da đen đã thấy được Quỷ Long thông qua kính chiếu hậu.
Anh ta suy sụp, suy sụp hoàn toàn rồi.
Anh ta trực tiếp mở cửa xe ra, bắn ba phát súng về phía Quỷ Long. Nhưng mà cả ba phát súng tất cả đều bị Quỷ Long né được hết.
Một màn này giống như là quay phim Ma Trận vậy. Tên da đen không có cơ hội bắn phát thứ tư.
Bởi vì Quỷ Long đã đến trước mắt của anh ta, dùng ngón tay ngăn chặn họng súng của anh ta lại.
“Tôi là một người coi trọng chữ tín “Mười tám thủ lĩnh của điện Đức Hoàng thì tôi là người coi trọng chữ tín nhất”
“Nói rằng để cho toàn bộ các người đều phải ở lại đây vậy thì nói được làm được”
Trong chớp nhoáng, giống như có ánh điện xẹt qua, tên da đen ôm chặt lấy cổ của anh ta rồi vô lực ngã xuống mặt đất.
Tài xế xe tải kia đã bị dọa cho choáng váng hoàn toàn.
Quỷ Long lấy khẩu súng trong tay tên da đen, làm động tác tạm biệt đối với tên tài xế ở bên kia. Cũng giống như thần chết đang vẫy chào tạm biệt với con người.
“Cõi cực lạc vui vẻ” Bành bành bành!
Quỷ Long bắn liên tiếp hết những viên đạn còn lại trong súng, bắn nát toàn bộ khuôn mặt của tên tài xế xe tải kia.
Sau đó, Quỷ Long vứt khẩu súng trong tay xuống đất, cất con dao đầu lâu đi, vẻ lạnh lùng trên mặt trong nháy mắt liền biến mất.
Đổi lại là một nụ cười chân thành và dịu dàng.
“Bà chủ Phương Anh, bà đừng sợ, tôi sẽ không làm bà bị thương”
“Tôi là được anh Hùng phải tới bảo vệ bà “Kể từ bây giờ trở đi, việc phẫu thuật và an toàn của bà ở Mỹ tất cả đều do điện Đức Hoàng chúng tôi đảm nhận”
Phương Anh có chút ngây người, một màn vừa rồi thực sự đã dọa đến bà rồi.
Tuy nhiên dù sao đi nữa thì bà cũng là vợ của Cửu Nam Vương Viên Trọng. Hơn nữa bản thân bà cũng mang theo xuất thân không hề nhỏ, từ bé tới lớn cảnh tượng như vậy đối với bà cũng đã quá quen thuộc.
Rất nhanh sau đó bà đã lấy lại được bình tĩnh.
“Anh Hùng mà cậu nhắc tới là ai?”
“Trần Hùng!”
Nói xong, Quỷ Long lấy điện thoại ra gọi điện cho Trần Hùng.
Lúc này, bên phía thành phố Bình Minh, Tam Giang, trời đã tờ mờ sáng. Trần Hùng vừa ngáp vừa đứng dậy khỏi giường.
Mà những tên da đen còn lại thì hoảng hốt lo sợ mở cửa xe chuẩn bị đem Phương Anh chạy khỏi.
Nhưng anh ta vừa lên xe và khởi động xe, sau đó chuẩn bị lái xe rời đi.
Cũng là lúc phát hiện ở phía trước còn một chiếc xe tải chặn lại.
Quỷ Long thò đầu ra, hướng về phía tài xế ở chiếc xe tải bên kia hô to: “Tên rác rưởi này, còn không mau lái xe đi?”
Tài xế xe tải kia vậy mà lại không có bất kì động tác nào điều khiển xe cả.
Bởi vì lúc này, anh ta đã hoàn toàn bị một màn trước mắt dọa cho choáng váng.
Mười mấy tên đàn ông vạm vỡ bao vây một mình Quỷ Long.
Mà trong tay của Quỷ Long chỉ còn cầm con dao sắc bén có cán đầu lâu. Tốc độ nhanh chóng như gió táp, giống như nhân vật chính trong trò chơi Vô Song vậy.
Một đao một người, tất cả đều ở vị trí cổ họng.
Mười mấy người trong thời gian mười mấy giây đồng hồ, thậm chí đến cơ hội kêu thảm thiết cũng không có, tất cả đều nằm xuống đất.
Đẳng cấp sức chiến đấu siêu cường này làm người ta cảm thấy da đầu tê dại. Đây là người sao? “Con mẹ nó còn ngẩn ra đó làm gì?”
Dưới tình thế cấp bách, tên da đen lại một lần nữa kêu to. Vậy mà tài xế bên kia vẫn như cũ không chịu qua đó. Con người của anh ta co rút mãnh liệt, trong mắt tràn đầy sự hoảng hốt lo sợ.
Anh ta quăng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía tên da đen, bởi vì Quỷ Long đã xách theo đạo đi tới hướng bên này của anh ta.
Lúc này tên da đen đã thấy được Quỷ Long thông qua kính chiếu hậu.
Anh ta suy sụp, suy sụp hoàn toàn rồi.
Anh ta trực tiếp mở cửa xe ra, bắn ba phát súng về phía Quỷ Long. Nhưng mà cả ba phát súng tất cả đều bị Quỷ Long né được hết.
Một màn này giống như là quay phim Ma Trận vậy. Tên da đen không có cơ hội bắn phát thứ tư.
Bởi vì Quỷ Long đã đến trước mắt của anh ta, dùng ngón tay ngăn chặn họng súng của anh ta lại.
“Tôi là một người coi trọng chữ tín “Mười tám thủ lĩnh của điện Đức Hoàng thì tôi là người coi trọng chữ tín nhất”
“Nói rằng để cho toàn bộ các người đều phải ở lại đây vậy thì nói được làm được”
Trong chớp nhoáng, giống như có ánh điện xẹt qua, tên da đen ôm chặt lấy cổ của anh ta rồi vô lực ngã xuống mặt đất.
Tài xế xe tải kia đã bị dọa cho choáng váng hoàn toàn.
Quỷ Long lấy khẩu súng trong tay tên da đen, làm động tác tạm biệt đối với tên tài xế ở bên kia. Cũng giống như thần chết đang vẫy chào tạm biệt với con người.
“Cõi cực lạc vui vẻ” Bành bành bành!
Quỷ Long bắn liên tiếp hết những viên đạn còn lại trong súng, bắn nát toàn bộ khuôn mặt của tên tài xế xe tải kia.
Sau đó, Quỷ Long vứt khẩu súng trong tay xuống đất, cất con dao đầu lâu đi, vẻ lạnh lùng trên mặt trong nháy mắt liền biến mất.
Đổi lại là một nụ cười chân thành và dịu dàng.
“Bà chủ Phương Anh, bà đừng sợ, tôi sẽ không làm bà bị thương”
“Tôi là được anh Hùng phải tới bảo vệ bà “Kể từ bây giờ trở đi, việc phẫu thuật và an toàn của bà ở Mỹ tất cả đều do điện Đức Hoàng chúng tôi đảm nhận”
Phương Anh có chút ngây người, một màn vừa rồi thực sự đã dọa đến bà rồi.
Tuy nhiên dù sao đi nữa thì bà cũng là vợ của Cửu Nam Vương Viên Trọng. Hơn nữa bản thân bà cũng mang theo xuất thân không hề nhỏ, từ bé tới lớn cảnh tượng như vậy đối với bà cũng đã quá quen thuộc.
Rất nhanh sau đó bà đã lấy lại được bình tĩnh.
“Anh Hùng mà cậu nhắc tới là ai?”
“Trần Hùng!”
Nói xong, Quỷ Long lấy điện thoại ra gọi điện cho Trần Hùng.
Lúc này, bên phía thành phố Bình Minh, Tam Giang, trời đã tờ mờ sáng. Trần Hùng vừa ngáp vừa đứng dậy khỏi giường.
/1916
|