Chứng kiến cảnh đó, không còn quá nhiều người dám tiến gần đến Kiếm Si nữa, thanh kiếm trên tay anh ta thật sự khiến người ta phải sợ hãi. “Ai đem được đầu của Lương Mạnh Ngôn về đây sẽ được thưởng mười lăm tỷ, nếu có thể bắt sống sẽ được thưởng ba mươi tỷ”
“Nếu đâm được ông ta, một đạo sẽ được thưởng ba tỷ.”
Trong đám đông đột nhiên có người hét to, giải thưởng vừa được treo lên, đám đông xung quanh lập tức trở nên hãng máu.
Để có thể kiếm được tiền bọn họ có chết cũng muốn làm. Bọn họ không hy vọng có thể bắt sống được Lương Mạnh Ngôn để lấy được ba mươi tỷ, chỉ cần có được đầu ông ta thì số tiền mười lăm tỷ cũng có thể giúp họ sống thoải mái một đời.
Mặc dù bên cạnh Lương Mạnh Ngôn có Kiểm Si, muốn giết ông ta là một chuyện vô cùng khó.
Nhưng để đâm được ông ta và có được tiền thưởng ba tỷ lại là chuyện đơn giản hơn nhiều.
Ngay lập tức, mấy chục người có khi lên đến cả trăm người điên cuồng xông lên, lúc này bọn họ không quan tâm đến sống chết nữa, nhìn vào mắt họ chỉ còn thấy những tia máu đục ngầu, họ giống như những con sói đói khát đang xông về phía con mồi.
Kiểm Si không hề tỏ ra sợ hãi, anh ta liên tục vung kiếm, đâm chém loạn xạ vào đám đông đang xông đến, từng tốp người cứ thế bị đẩy lùi, chiếc xe SUV kia đã gần ngay trước mắt.
Không thể không nói Kiểm Si là một người vô cùng lợi hại, dưới những đợt tấn công như vũ bão, anh ta vẫn có thể mở ra một con đường máu, thành công bảo vệ được sự an toàn của Lương Mạnh Ngôn.
Cuối cùng, anh ta đã đưa được Lương Mạnh Ngôn đến “Lương Vương, lên xe. noi.
Ngay lúc Kiếm Si đang định mở cửa xe, anh ta lập tức cảm nhận được một sự nguy hiểm đang xông thẳng về phía mình.
Theo phản xạ anh ta đưa kiếm về phía sau, thanh kiếm vốn đã bị nhuốm đầy máu lại được vung lên một lần nữa.
Lúc này, một người đàn ông xuất hiện, cả người anh ta mặc một bộ đồ màu xám, đao trong tay cũng là một thanh đạo màu xám.
Anh ta là người trong hang sói, mọi người gọi anh ta là Khôi Huy Thiệu số năm, đối với đạo kiếm anh ta có một niềm đam mê mãnh liệt. “Nghe nói Bắc Giang Kiếm Si có tài dùng kiếm như thần, coi kiếm như sinh mệnh. Vậy hôm nay ông đây muốn xem xem rốt cuộc kiếm của anh nhanh hay đạo của tôi nhanh.”
Lúc này, Khôi Huy Thiệu số năm cảm thấy vô cùng hưng phấn, thành viên của Hang Sói trước nay đều là những người thích khiêu chiến, gặp kẻ mạnh bọn họ sẽ càng điên cuồng hơn nữa.
Vừa dứt lời, Khôi Huy Thiệu số năm xông thẳng về phía Kiếm Sĩ, anh ta dùng lực vô cùng mạnh, thanh đạo được vung lên trong không khí tựa như sấm sét có thể phá nát mọi thứ.
Ngay lúc này, vẻ mặt của Kiếm Si trở nên vô cùng lạnh lẽo, anh ta theo phản xạ dùng thân mình chắn phía trước Lương Mạnh Ngôn, đồng thời vung kiếm lên chặn lại thanh đạo đang bổ đến của đối phương, một tiếng vang lớn phát ra, kiếm và đạo mạnh mẽ chém vào nhau. “Keng.”
Thân kiếm rung lên, tựa như có một luồng khí chạy dọc cả thân kiếm, còn đạo của Khôi Huy Thiệu số năm lại bị đánh văng ra, tay anh ta truyền đến một cơn tê dại. “Quả thực rất mạnh”
Khôi Huy Thiệu gầm nhẹ, lúc này ý chí chiến đấu của anh ta đã bị kích thích, không ngừng tăng cao. Anh ta tiếp tục bổ đao về phía Kiếm Sĩ. “Muốn chết ư.”
Kiếm Si hừ lạnh một tiếng, anh ta nắm chặt thanh kiếm dài trong tay, “Keng keng, kenh keng”. Sau vài lần va chạm cuối cùng thanh kiếm của Kiếm Si đã đâm vào bả vai của
Khôi Huy Thiệu.
Khôi Huy Thiệu quả thực không phải là đối thủ của Kiếm Si, mặc dù đao pháp của anh ta rất mạnh nhưng nếu so với đạo pháp của Cửu Nam Ngụy Tuấn, anh ta vẫn còn kém xa. Mà Ngụy Tuấn và Kiểm Si lại là những người có thực lực ngang nhau, vì vậy, Khôi Huy Thiệu hoàn toàn không có khả năng đánh bại Kiếm Sĩ.
Nhưng mà có thể cùng Kiểm Si đánh được mấy chục chiêu như vậy Khôi Huy Thiệu cũng không phải dạng tầm thường. “Haha, thật sảng khoái mà.”
Khôi Huy Thiệu đột nhiên cười lớn, tiếng cười của anh ta vô cùng hung ác, dữ tợn. Mặc dù bị thương nhưng anh ta không hề để ý đến vết thương này, Bắc Giang Kiếm Si khiến anh ta ngày càng trở nên hưng phấn.
Khôi Huy Thiệu vung đạo lên lần nữa, nhưng rất nhanh anh ta lại bị Kiếm Si đâm thêm một nhát, máu không ngừng tuôn ra.
Ngay lúc Kiếm Si chuẩn bị giết Khôi Huy Thiệu, một người nữa lại đột nhiên xuất hiện, khí thế vô cùng mãnh liệt.
Người này chính là Hồ Điệp số bảy của Hang Sói, trên tay cô ta là một thanh đao hồ điệp.
“Nếu đâm được ông ta, một đạo sẽ được thưởng ba tỷ.”
Trong đám đông đột nhiên có người hét to, giải thưởng vừa được treo lên, đám đông xung quanh lập tức trở nên hãng máu.
Để có thể kiếm được tiền bọn họ có chết cũng muốn làm. Bọn họ không hy vọng có thể bắt sống được Lương Mạnh Ngôn để lấy được ba mươi tỷ, chỉ cần có được đầu ông ta thì số tiền mười lăm tỷ cũng có thể giúp họ sống thoải mái một đời.
Mặc dù bên cạnh Lương Mạnh Ngôn có Kiểm Si, muốn giết ông ta là một chuyện vô cùng khó.
Nhưng để đâm được ông ta và có được tiền thưởng ba tỷ lại là chuyện đơn giản hơn nhiều.
Ngay lập tức, mấy chục người có khi lên đến cả trăm người điên cuồng xông lên, lúc này bọn họ không quan tâm đến sống chết nữa, nhìn vào mắt họ chỉ còn thấy những tia máu đục ngầu, họ giống như những con sói đói khát đang xông về phía con mồi.
Kiểm Si không hề tỏ ra sợ hãi, anh ta liên tục vung kiếm, đâm chém loạn xạ vào đám đông đang xông đến, từng tốp người cứ thế bị đẩy lùi, chiếc xe SUV kia đã gần ngay trước mắt.
Không thể không nói Kiểm Si là một người vô cùng lợi hại, dưới những đợt tấn công như vũ bão, anh ta vẫn có thể mở ra một con đường máu, thành công bảo vệ được sự an toàn của Lương Mạnh Ngôn.
Cuối cùng, anh ta đã đưa được Lương Mạnh Ngôn đến “Lương Vương, lên xe. noi.
Ngay lúc Kiếm Si đang định mở cửa xe, anh ta lập tức cảm nhận được một sự nguy hiểm đang xông thẳng về phía mình.
Theo phản xạ anh ta đưa kiếm về phía sau, thanh kiếm vốn đã bị nhuốm đầy máu lại được vung lên một lần nữa.
Lúc này, một người đàn ông xuất hiện, cả người anh ta mặc một bộ đồ màu xám, đao trong tay cũng là một thanh đạo màu xám.
Anh ta là người trong hang sói, mọi người gọi anh ta là Khôi Huy Thiệu số năm, đối với đạo kiếm anh ta có một niềm đam mê mãnh liệt. “Nghe nói Bắc Giang Kiếm Si có tài dùng kiếm như thần, coi kiếm như sinh mệnh. Vậy hôm nay ông đây muốn xem xem rốt cuộc kiếm của anh nhanh hay đạo của tôi nhanh.”
Lúc này, Khôi Huy Thiệu số năm cảm thấy vô cùng hưng phấn, thành viên của Hang Sói trước nay đều là những người thích khiêu chiến, gặp kẻ mạnh bọn họ sẽ càng điên cuồng hơn nữa.
Vừa dứt lời, Khôi Huy Thiệu số năm xông thẳng về phía Kiếm Sĩ, anh ta dùng lực vô cùng mạnh, thanh đạo được vung lên trong không khí tựa như sấm sét có thể phá nát mọi thứ.
Ngay lúc này, vẻ mặt của Kiếm Si trở nên vô cùng lạnh lẽo, anh ta theo phản xạ dùng thân mình chắn phía trước Lương Mạnh Ngôn, đồng thời vung kiếm lên chặn lại thanh đạo đang bổ đến của đối phương, một tiếng vang lớn phát ra, kiếm và đạo mạnh mẽ chém vào nhau. “Keng.”
Thân kiếm rung lên, tựa như có một luồng khí chạy dọc cả thân kiếm, còn đạo của Khôi Huy Thiệu số năm lại bị đánh văng ra, tay anh ta truyền đến một cơn tê dại. “Quả thực rất mạnh”
Khôi Huy Thiệu gầm nhẹ, lúc này ý chí chiến đấu của anh ta đã bị kích thích, không ngừng tăng cao. Anh ta tiếp tục bổ đao về phía Kiếm Sĩ. “Muốn chết ư.”
Kiếm Si hừ lạnh một tiếng, anh ta nắm chặt thanh kiếm dài trong tay, “Keng keng, kenh keng”. Sau vài lần va chạm cuối cùng thanh kiếm của Kiếm Si đã đâm vào bả vai của
Khôi Huy Thiệu.
Khôi Huy Thiệu quả thực không phải là đối thủ của Kiếm Si, mặc dù đao pháp của anh ta rất mạnh nhưng nếu so với đạo pháp của Cửu Nam Ngụy Tuấn, anh ta vẫn còn kém xa. Mà Ngụy Tuấn và Kiểm Si lại là những người có thực lực ngang nhau, vì vậy, Khôi Huy Thiệu hoàn toàn không có khả năng đánh bại Kiếm Sĩ.
Nhưng mà có thể cùng Kiểm Si đánh được mấy chục chiêu như vậy Khôi Huy Thiệu cũng không phải dạng tầm thường. “Haha, thật sảng khoái mà.”
Khôi Huy Thiệu đột nhiên cười lớn, tiếng cười của anh ta vô cùng hung ác, dữ tợn. Mặc dù bị thương nhưng anh ta không hề để ý đến vết thương này, Bắc Giang Kiếm Si khiến anh ta ngày càng trở nên hưng phấn.
Khôi Huy Thiệu vung đạo lên lần nữa, nhưng rất nhanh anh ta lại bị Kiếm Si đâm thêm một nhát, máu không ngừng tuôn ra.
Ngay lúc Kiếm Si chuẩn bị giết Khôi Huy Thiệu, một người nữa lại đột nhiên xuất hiện, khí thế vô cùng mãnh liệt.
Người này chính là Hồ Điệp số bảy của Hang Sói, trên tay cô ta là một thanh đao hồ điệp.
/1916
|