"Đại ca, sao em cảm thấy anh có chút buồn phiền vậy? Trước đây em chưa từng nhìn thấy anh như thế này."
Đường Gia Huy đi đến trước mặt Trần Hùng, cũng châm một điều thuốc: “Anh Hùng cứ yên tâm, Tổng giám đốc Nghiêm là Nam Thiên Vương của Thiên Vương điện chúng ta, anh ấy nhất định sẽ không sao."
Đường Gia Huy còn tưởng rằng Trần Hùng buồn phiền vì chuyện của Nghiêm Vu Tu. Nhưng thực tế thì không phải như vậy.
Trần Hùng là người biết rõ nhất rốt cuộc Nghiêm Vụ Tu mạnh như thế nào, cho nên giờ đây khi anh đã xác định được vị trí của Nghiêm Vụ Tu và xác nhận được anh ta vẫn còn sống, anh căn bản là không lo Nghiêm Vu Tu sẽ xảy ra chuyện
Sở dĩ điều khiển anh buồn phiền là bên phía tổ chức GPE, bởi vì tiếp đó Trấn Hùng sẽ phải đi tìm GPE, còn muốn làm cho CPE đổ máu một trận "Gia Huy, câu nói xem chúng ta đã đầu tư nhiều tiền như vậy vào bộ phận ảnh bộ, tại sao còn kém xa GPE vậy chứ? "Con má nó, tùy tiện cung cấp một mẩu tin tức rồi đòi tôi một tỉ năm trăm triệu đô la Mỹ, bọn họ ra giá cắt cổ hơn được không? Nếu như bộ phận ảnh bộ của chúng ta có thể đạt đến trình độ như GPE, có phải sau này Thiên Vương điện của chúng ta cũng có thể số sàng bắt bí các tổ chức khác không?"
Đường Gia Huy lập tức hiểu ra lý do khiến Trần Hùng buồn phiền, anh ta vỗ mạnh một cái lên trán mình, đôi khi anh ta thấy mình không thể theo kịp suy nghĩ của đại ca Trần Hùng. "Đại ca, nghe nói tổ chức GPE này đã thành lập được gần một thế kỷ rồi, mà bộ phận ảnh bộ của chúng ta chỉ mới thành lập khoảng bốn năm thôi, anh cảm thấy có thể đem ra so sánh sao?" "Cũng đúng."
Trần Hùng lầm bầm câu này, nắm tay về phía lan can chạm khắc ngọc thạch ở phía trước: "Nhưng Thiên Vương điện của chúng ta thành lập cũng được khoảng bảy năm rồi, không giống như đã xử lý xong Hắc Ám đó đáng đã có thâm niên hơn nửa thế kỷ sao?"
Nói đến đây, Đường Gia Huy bên cạnh cũng không lên tiếng nữa.
Anh ta gần như có thể chắc chắn nếu như bây giờ Hắc Nam – người phụ trách ảnh bộ xuất hiện ở đây, chi sự rằng sẽ bị Trấn Hùng hung hãng cho ăn đòn một trận. không đến nửa giờ đồng hồ, năm trăm thành viên thuộc nội tuyến của Thiên Vương điện ở Thái Lan đều đã tập trung tại đây.
Đây là cách làm việc đặc biệt của Thiên Vương điện, phát triển các lực lượng ở phạm vi khác nhau, một ngoại tuyến, một nội tuyến, mục đích là đề để phòng cho tình huống đặc biệt này. Về phần trụ sở chính của Thiên Vương điện, bể ngoài là có năm thiên vương và mười tám tướng, ẩn trong bóng tối liệu rằng còn có một nội tuyến nào khác hay không?
Sợ rằng ngoại trừ Trần Hùng ra, không có người thứ hai biết được.
Hơn nữa tuy hướng phát triển của nội tuyển này không tích lũy được nhiều tiền bằng ngoại tuyến, nhưng thực lực của các thành viên trong nội tuyển chắc chắn là mạnh hơn rất nhiều so với ngoại tuyến
Hơn năm trăm người, tổng cộng hơn mười máy chiếc xe khách, xuất phát từ nơi đến vườn hoa gừng ở tỉnh Thiên Nhai, phía Đông của Thái Lan.
Hóa gửng chỉ nở một lần trong năm hơn nữa chi nở trong vòng hai tháng rồi tàn, do thời gian ra hoa tương đối ngắn vì vậy từ tháng 7 đến tháng 9 hàng năm ở địa điểm hoa gừng nở sẽ thu hút một lượng lớn người yêu hoa đến ngắm hoa.
Mà vườn hoa gừng ở tỉnh Thiên Nhai là địa điểm ngắm hoa gừng cực kỳ nổi tiếng trên đất nước Thái Lan.
Nhưng kể từ sáng sớm ngày hôm qua, toàn bộ khách du lịch trong vườn hoa gừng đều đã bị đuổi đi sạch sẽ, ở bên ngoài vườn hoa gừng xuất hiện rất nhiều kẻ hống hách cứng đầu cấm cửa cả một vùng vườn hoa gừng.
Đám người này tuyên bố với bên ngoài rằng trong hai ngày này một gia tộc lớn nào đó của Thái Lan muốn tổ chức một hoạt động ý nghĩa đặc biệt bên trong K vườn hoa gừng, bất kỳ ai cũng không được phép vây xem, nghỉ chân.
Thực ra là do Nam Thiên Vương của Thiên Vương điện dẫn người lần trốn vào vườn hoa gừng, hiện tại phía gia tộc Kim đang phải một lượng lớn các cao thủ hợp tác với rất nhiều lính đánh thuế quốc tế đến vườn hóa giảng truy sát họ. Lúc này, ba giờ sáng, bên trong vườn hoa gừng.
Thắng cảnh vườn hoa gừng này rất lớn, mà những gì lộ ra bên ngoài chỉ là một phần rất nhỏ của vùng phạm vi của vườn hoa gừng.
Còn về bên trong vườn hoa gừng có rất nhiều hang động ngổn ngang, ngay cả nhân viên ở đây cũng chưa từng đi vào, bọn họ không dám mạo hiểm đi vào.
Đường Gia Huy đi đến trước mặt Trần Hùng, cũng châm một điều thuốc: “Anh Hùng cứ yên tâm, Tổng giám đốc Nghiêm là Nam Thiên Vương của Thiên Vương điện chúng ta, anh ấy nhất định sẽ không sao."
Đường Gia Huy còn tưởng rằng Trần Hùng buồn phiền vì chuyện của Nghiêm Vu Tu. Nhưng thực tế thì không phải như vậy.
Trần Hùng là người biết rõ nhất rốt cuộc Nghiêm Vụ Tu mạnh như thế nào, cho nên giờ đây khi anh đã xác định được vị trí của Nghiêm Vụ Tu và xác nhận được anh ta vẫn còn sống, anh căn bản là không lo Nghiêm Vu Tu sẽ xảy ra chuyện
Sở dĩ điều khiển anh buồn phiền là bên phía tổ chức GPE, bởi vì tiếp đó Trấn Hùng sẽ phải đi tìm GPE, còn muốn làm cho CPE đổ máu một trận "Gia Huy, câu nói xem chúng ta đã đầu tư nhiều tiền như vậy vào bộ phận ảnh bộ, tại sao còn kém xa GPE vậy chứ? "Con má nó, tùy tiện cung cấp một mẩu tin tức rồi đòi tôi một tỉ năm trăm triệu đô la Mỹ, bọn họ ra giá cắt cổ hơn được không? Nếu như bộ phận ảnh bộ của chúng ta có thể đạt đến trình độ như GPE, có phải sau này Thiên Vương điện của chúng ta cũng có thể số sàng bắt bí các tổ chức khác không?"
Đường Gia Huy lập tức hiểu ra lý do khiến Trần Hùng buồn phiền, anh ta vỗ mạnh một cái lên trán mình, đôi khi anh ta thấy mình không thể theo kịp suy nghĩ của đại ca Trần Hùng. "Đại ca, nghe nói tổ chức GPE này đã thành lập được gần một thế kỷ rồi, mà bộ phận ảnh bộ của chúng ta chỉ mới thành lập khoảng bốn năm thôi, anh cảm thấy có thể đem ra so sánh sao?" "Cũng đúng."
Trần Hùng lầm bầm câu này, nắm tay về phía lan can chạm khắc ngọc thạch ở phía trước: "Nhưng Thiên Vương điện của chúng ta thành lập cũng được khoảng bảy năm rồi, không giống như đã xử lý xong Hắc Ám đó đáng đã có thâm niên hơn nửa thế kỷ sao?"
Nói đến đây, Đường Gia Huy bên cạnh cũng không lên tiếng nữa.
Anh ta gần như có thể chắc chắn nếu như bây giờ Hắc Nam – người phụ trách ảnh bộ xuất hiện ở đây, chi sự rằng sẽ bị Trấn Hùng hung hãng cho ăn đòn một trận. không đến nửa giờ đồng hồ, năm trăm thành viên thuộc nội tuyến của Thiên Vương điện ở Thái Lan đều đã tập trung tại đây.
Đây là cách làm việc đặc biệt của Thiên Vương điện, phát triển các lực lượng ở phạm vi khác nhau, một ngoại tuyến, một nội tuyến, mục đích là đề để phòng cho tình huống đặc biệt này. Về phần trụ sở chính của Thiên Vương điện, bể ngoài là có năm thiên vương và mười tám tướng, ẩn trong bóng tối liệu rằng còn có một nội tuyến nào khác hay không?
Sợ rằng ngoại trừ Trần Hùng ra, không có người thứ hai biết được.
Hơn nữa tuy hướng phát triển của nội tuyển này không tích lũy được nhiều tiền bằng ngoại tuyến, nhưng thực lực của các thành viên trong nội tuyển chắc chắn là mạnh hơn rất nhiều so với ngoại tuyến
Hơn năm trăm người, tổng cộng hơn mười máy chiếc xe khách, xuất phát từ nơi đến vườn hoa gừng ở tỉnh Thiên Nhai, phía Đông của Thái Lan.
Hóa gửng chỉ nở một lần trong năm hơn nữa chi nở trong vòng hai tháng rồi tàn, do thời gian ra hoa tương đối ngắn vì vậy từ tháng 7 đến tháng 9 hàng năm ở địa điểm hoa gừng nở sẽ thu hút một lượng lớn người yêu hoa đến ngắm hoa.
Mà vườn hoa gừng ở tỉnh Thiên Nhai là địa điểm ngắm hoa gừng cực kỳ nổi tiếng trên đất nước Thái Lan.
Nhưng kể từ sáng sớm ngày hôm qua, toàn bộ khách du lịch trong vườn hoa gừng đều đã bị đuổi đi sạch sẽ, ở bên ngoài vườn hoa gừng xuất hiện rất nhiều kẻ hống hách cứng đầu cấm cửa cả một vùng vườn hoa gừng.
Đám người này tuyên bố với bên ngoài rằng trong hai ngày này một gia tộc lớn nào đó của Thái Lan muốn tổ chức một hoạt động ý nghĩa đặc biệt bên trong K vườn hoa gừng, bất kỳ ai cũng không được phép vây xem, nghỉ chân.
Thực ra là do Nam Thiên Vương của Thiên Vương điện dẫn người lần trốn vào vườn hoa gừng, hiện tại phía gia tộc Kim đang phải một lượng lớn các cao thủ hợp tác với rất nhiều lính đánh thuế quốc tế đến vườn hóa giảng truy sát họ. Lúc này, ba giờ sáng, bên trong vườn hoa gừng.
Thắng cảnh vườn hoa gừng này rất lớn, mà những gì lộ ra bên ngoài chỉ là một phần rất nhỏ của vùng phạm vi của vườn hoa gừng.
Còn về bên trong vườn hoa gừng có rất nhiều hang động ngổn ngang, ngay cả nhân viên ở đây cũng chưa từng đi vào, bọn họ không dám mạo hiểm đi vào.
/1916
|