Kiều Tiết Thanh cũng gật đầu, tiếp tục nói: “Trước đây Nam Giang Vương Viễn Trọng Chi và Bắc Giang Vương Lương Mạnh Ngôn lần lượt chiếm núi làm chủ ở hai thành phố, vẫn luôn kiểm soát hầu hết tài nguyên của toàn bộ tỉnh Tam Giang, bọn họ còn tự xưng là vua, căn bản coi thường những gia tộc và tập đoàn của các thành phố khác, ăn trên ngồi trước. “Cho nên, ngày trước các anh luôn muốn thực hiện công việc kinh doanh của mình ở tỉnh thành hoặc thành phố Bắc Giang, nhưng năm lần bảy lượt bị đàn áp, vô cùng khổ sở, chuyện này, Kiều Tiết Thanh tôi không nói sai chứ?"
Hai mươi hai người nắm quyền ở đây đều lần lượt gật đầu, đầy tuyệt đối không phải cố tình nịnh nọt Kiều Tiết Thanh, mà là sự bất bình và tức giận tỏa ra từ trong lòng.
Thậm chí có một số người nắm quyền ở đó đã đập bàn mắng nhiếc, kể hết những bất công mà họ gặp phải khi kinh doanh.
Trước đó, quả thực có tin đồn có những gia tộc ở tỉnh thành và bên phía thành phố Bắc Giang đã khoe khoang là vua chúa, đó cũng là lý do lúc đó Trần Hùng lại chỉ định thành phố Bình Minh là khu vực cấm của vua chúa.
Nhưng mà, những việc mang tiếng xấu này thực sự không phải do nhà họ Viễn làm ra.
Mà chính những gia tộc trước đây như nhà họ Phó nhà họ Cổ và nhà họ Lưu, khắp nơi ức hiếp các gia tộc và công ty ở các thành phố, hủy hoại danh tiếng ở tỉnh thành.
Thậm chí thành phố Bắc Giang trước đây, Lương Mạnh Ngôn không hơn không kém là một bạo chúa, những năm nay gần đây khiến cho không ít những người nắm quyền của các thành phố vô cùng khổ sở.
Tuy nhiên, bất luận là mấy nhà Phó Lưu, hay là Lương
Mạnh Ngôn của Bắc Giang, bọn họ bây giờ đều đã hoàn toàn bị xóa sổ. Nên những tiếng xấu này, hiện tại tất nhiên đều đổ lên lưng của Viễn Trọng Chi. “Cậu chủ Kiều, hôm nay, cậu muốn chúng tôi làm gì, cứ nói rõ đi. Có người đã không thể chờ đợi được.
Kiều Tiết Thanh nhàn nhạt cười, nói: “Được thôi, nếu đã như thế, vậy tôi không vòng vo nữa" “Hôm nay Kiều Tiết Thanh tôi triệu tập mọi người đến đây, mục đích chỉ có một, đánh địa chủ chia ruộng đất. “Hôm nay nhà họ Kiều tôi đứng đầu, hy vọng mọi người có thể ủng hộ tôi, tấn công nhà họ Viễn ở tỉnh thành và tên Trần Hùng ở thành phố Bình Minh. “Tới khi đó, chỉ cần nhà họ Viễn ngã xuống, Kiều Tiết Thanh tôi có thể cở đây đảm bảo với mọi người, mỗi một người trong các anh đều có thể chia sẻ tài nguyên của hai bên bắc nam và thành phố Bình Minh, để mọi người có thể kiếm được thật nhiều tiền…” “Thậm chí sau này, mọi người cũng có thể dựa vào nhà họ Kiều chúng tôi, trở thành một gia tộc phụ thuộc vào nhà họ Kiều, tương lai nhà họ Kiều chúng tôi, nhất định sẽ phát triển theo chiều hương cao hơn, tới lúc đó, tôi có thể dẫn mọi người, cùng nhau đi xem những phong cảnh cao và đẹp hơn.”
Những lời này vừa được nói ra, trong ánh mắt của rất nhiều người ở đây đều hiện lên một tia phấn khích, lý do mà bọn họ sẵn sàng đi theo nhà họ kiều, không phải để đợi đến ngày này hay sao?
Đám đông lần lượt gật đầu, gần như không có bất kỳ ai từ chối, đều ngoan ngoãn để Kiều Tiết Thanh sắp xếp, tất cả bọn họ đều nghe theo chỉ thị của nhà họ Kiều.
Kiều Tiết Thanh liếc nhìn thấy cả đám người có mặt ở đây, vô cùng hài lòng với phản ứng của họ, mức độ nghe lời của đám người này, cao hơn so với những gì Kiều Tiết Thanh tưởng tượng lúc đầu. “Tốt”
Kiều Tiết Thanh khua tay, sau đó, tôi sẽ nói cụ thể cho mọi người, sự sắp xếp của tôi.
Tiếp theo, Kiều Tiết Thanh tốn mất gần nửa tiếng để nói cho hai mươi hai người nắm quyền ở đây về kế hoạch của họ.
Thực ra kế hoạch rất đơn giản, chính là từ trên mặt đất dưới mặt đất, đồng thời tiến hành tấn công cả nhà họ Viễn và thành phố Bình Minh.
Trong các gia tộc có mặt ở đây, các doanh nghiệp liên quan phân bố ở mọi ngành mọi nghề, chỉ cần tất cả tập trung lại với nhau, thì sẽ là một thể lực vô cùng đáng sợ.
Vào lúc nửa đêm hôm nay, các doanh nghiệp của hai mươi hai gia tộc và tập đoàn do nhà họ Kiều dẫn đầu, sẽ liên kết tấn công các công ty của nhà họ Viễn và Đại Hưng Thịnh cùng tập đoàn Ngọc Thanh của Trần Hùng.
Với việc rót vốn khổng lồ, nhiều nhất chỉ trong một đêm, đã đủ để các doanh nghiệp của nhà họ Viễn và Đại Hưng Thịnh, tập đoàn Ngọc Thanh của Trần Hùng lâm vào các loại tình cảnh khó khăn, trong ba ngày, đủ để bọn họ sụp đổ hoàn toàn.
Hai mươi hai người nắm quyền ở đây đều lần lượt gật đầu, đầy tuyệt đối không phải cố tình nịnh nọt Kiều Tiết Thanh, mà là sự bất bình và tức giận tỏa ra từ trong lòng.
Thậm chí có một số người nắm quyền ở đó đã đập bàn mắng nhiếc, kể hết những bất công mà họ gặp phải khi kinh doanh.
Trước đó, quả thực có tin đồn có những gia tộc ở tỉnh thành và bên phía thành phố Bắc Giang đã khoe khoang là vua chúa, đó cũng là lý do lúc đó Trần Hùng lại chỉ định thành phố Bình Minh là khu vực cấm của vua chúa.
Nhưng mà, những việc mang tiếng xấu này thực sự không phải do nhà họ Viễn làm ra.
Mà chính những gia tộc trước đây như nhà họ Phó nhà họ Cổ và nhà họ Lưu, khắp nơi ức hiếp các gia tộc và công ty ở các thành phố, hủy hoại danh tiếng ở tỉnh thành.
Thậm chí thành phố Bắc Giang trước đây, Lương Mạnh Ngôn không hơn không kém là một bạo chúa, những năm nay gần đây khiến cho không ít những người nắm quyền của các thành phố vô cùng khổ sở.
Tuy nhiên, bất luận là mấy nhà Phó Lưu, hay là Lương
Mạnh Ngôn của Bắc Giang, bọn họ bây giờ đều đã hoàn toàn bị xóa sổ. Nên những tiếng xấu này, hiện tại tất nhiên đều đổ lên lưng của Viễn Trọng Chi. “Cậu chủ Kiều, hôm nay, cậu muốn chúng tôi làm gì, cứ nói rõ đi. Có người đã không thể chờ đợi được.
Kiều Tiết Thanh nhàn nhạt cười, nói: “Được thôi, nếu đã như thế, vậy tôi không vòng vo nữa" “Hôm nay Kiều Tiết Thanh tôi triệu tập mọi người đến đây, mục đích chỉ có một, đánh địa chủ chia ruộng đất. “Hôm nay nhà họ Kiều tôi đứng đầu, hy vọng mọi người có thể ủng hộ tôi, tấn công nhà họ Viễn ở tỉnh thành và tên Trần Hùng ở thành phố Bình Minh. “Tới khi đó, chỉ cần nhà họ Viễn ngã xuống, Kiều Tiết Thanh tôi có thể cở đây đảm bảo với mọi người, mỗi một người trong các anh đều có thể chia sẻ tài nguyên của hai bên bắc nam và thành phố Bình Minh, để mọi người có thể kiếm được thật nhiều tiền…” “Thậm chí sau này, mọi người cũng có thể dựa vào nhà họ Kiều chúng tôi, trở thành một gia tộc phụ thuộc vào nhà họ Kiều, tương lai nhà họ Kiều chúng tôi, nhất định sẽ phát triển theo chiều hương cao hơn, tới lúc đó, tôi có thể dẫn mọi người, cùng nhau đi xem những phong cảnh cao và đẹp hơn.”
Những lời này vừa được nói ra, trong ánh mắt của rất nhiều người ở đây đều hiện lên một tia phấn khích, lý do mà bọn họ sẵn sàng đi theo nhà họ kiều, không phải để đợi đến ngày này hay sao?
Đám đông lần lượt gật đầu, gần như không có bất kỳ ai từ chối, đều ngoan ngoãn để Kiều Tiết Thanh sắp xếp, tất cả bọn họ đều nghe theo chỉ thị của nhà họ Kiều.
Kiều Tiết Thanh liếc nhìn thấy cả đám người có mặt ở đây, vô cùng hài lòng với phản ứng của họ, mức độ nghe lời của đám người này, cao hơn so với những gì Kiều Tiết Thanh tưởng tượng lúc đầu. “Tốt”
Kiều Tiết Thanh khua tay, sau đó, tôi sẽ nói cụ thể cho mọi người, sự sắp xếp của tôi.
Tiếp theo, Kiều Tiết Thanh tốn mất gần nửa tiếng để nói cho hai mươi hai người nắm quyền ở đây về kế hoạch của họ.
Thực ra kế hoạch rất đơn giản, chính là từ trên mặt đất dưới mặt đất, đồng thời tiến hành tấn công cả nhà họ Viễn và thành phố Bình Minh.
Trong các gia tộc có mặt ở đây, các doanh nghiệp liên quan phân bố ở mọi ngành mọi nghề, chỉ cần tất cả tập trung lại với nhau, thì sẽ là một thể lực vô cùng đáng sợ.
Vào lúc nửa đêm hôm nay, các doanh nghiệp của hai mươi hai gia tộc và tập đoàn do nhà họ Kiều dẫn đầu, sẽ liên kết tấn công các công ty của nhà họ Viễn và Đại Hưng Thịnh cùng tập đoàn Ngọc Thanh của Trần Hùng.
Với việc rót vốn khổng lồ, nhiều nhất chỉ trong một đêm, đã đủ để các doanh nghiệp của nhà họ Viễn và Đại Hưng Thịnh, tập đoàn Ngọc Thanh của Trần Hùng lâm vào các loại tình cảnh khó khăn, trong ba ngày, đủ để bọn họ sụp đổ hoàn toàn.
/1916
|