Cũng không ai biết ai là người đã nói câu này, nhưng khi ý kiến này vừa được đưa ra, lập tức có hai ba người cùng phụ họa.
Sau đó không lâu, cả từ đường của nhà họ Kiều đều đồng thanh để Kiều Tiết Trọng ngồi vào vị trí gia chủ của nhà họ Kiều.
Đối mặt với tình huống này, Kiều Tiết Trọng vẫn vô cùng bình tĩnh bởi vì anh ta đã dự liệu được điều này từ lâu.
Trần Hùng đứng bên cạnh Kiều Tiết Trọng vỗ nhẹ vai anh ta và nói: “Hiện giờ mối thù giết cha của anh đã được báo, tiếp theo phải xem anh thể hiện thế nào.
Kiều Tiết Trọng hít sâu một hơi rồi gật đầu nặng nề. “Vâng thưa điện chủ”
Nói xong, Kiều Tiết Trọng ưỡn ngực, đi về phía từ đường của nhà họ Kiều, mang theo khí thế của một kẻ mạnh. “Gia chủ... gia chủ.
Trên suốt con đường đi tới, những tiếng hộ gia chủ không ngừng vang lên.
Thậm chí còn có rất nhiều đại diện của các gia tộc và tập đoàn khác ở tỉnh Trung Nhã nhanh chóng bước tới tiếp đón, thể hiện thái độ ủng hộ Kiều Tiết Trọng làm gia chủ của nhà họ Kiều.
Những người này nhất định đã được sắp xếp từ trước và người sắp xếp không phải là Trần Hùng và Viễn Trọng Chi mà lại là Bôn Lôi,
Lúc trước Bôn Lôi đã dùng danh nghĩa của nhà họ Trần để sắp xếp tình hình của nhà họ Kiều. Không chỉ có vậy, Bôn Lôi có người của mình ở tất cả những gia tộc khác ở tỉnh Trung Nhã.
Dã tâm của nhà họ Trần chính là muốn khống chế nhà họ Kiều rồi từ đó khống chế cả tỉnh Trung Nhã.
Nhưng đúng lúc quan trọng này, Bôn Lôi lại đổ nhiên dâng hết mọi thành quả cho Trần Hùng. Mục đích của việc ông ta làm vậy thì chỉ có mình ông ta và Trần Hùng biết.
Đương nhiên mọi việc này đều được sắp xếp trong bóng tối bởi sự thật là hiện giờ Bôn Lôi không hề xuất hiện, ông ta phải sạch mọi chuyện liên quan tới mình. Không ai có thể biết được thực ra sự sụp đổ của Kiều Tiết Dũng chính là do một tay Bôn Lôi đứng đằng sau tạo sóng gió để gây nên.
Kiều Tiết Trọng đi về phía từ đường của nhà họ Kiều rồi dừng lại trước mặt mấy người Hoa Xà.
Anh ta quay đầu lại nhìn mấy người Hoa Xà, thấy mấy người này mãi không thể hiện thái độ gì, Kiều Vân phàm mới cười lạnh: “Sao nào, từ trước đến giờ Thập Nhị Sinh Tiêu đều cống hiến hết mình cho gia chủ. Bây giờ ý của các cậu thế nào, chẳng lẽ một mình Ngũ Sinh Tiêu các cậu không ủng hộ Kiều Tiết Trọng tôi ngồi lên vị trí này?”
Mấy người Hoa Xà đều ngây ra, đến lúc đó cả đám người đó mới nhận ra đây chính là lúc để bọn chúng đưa ra sự lựa chọn thứ hai.
Thực ra thì mấy người Hoa Xà cũng chỉ là những người chịu phụ thuộc, cả đám người này thì làm gì có quyền lựa chọn. “Bái kiến gia chủ!”
Hoa Xà là người đầu tiên chắp tay bái chào, tiếp sau đỏ mấy người Hoàng Ngưu, Bát Tí Hầu cũng nhanh chóng thể hiện rõ thái độ của mình.
Nói rồi, đám người này cùng những trưởng bối của nhà họ Kiều cùng đi theo Kiều Tiết Trọng tiến vào từ đường. Đúng lúc bước qua cánh cửa từ đường, Kiều Tiết
Trọng quay phắt người lại nhìn về phía mấy người Hoa Xà. “Mấy người không phải là người mang họ Kiều nên không được bước vào từ đường của nhà họ Kiều, đứng bên ngoài cho tôi”
Tiếng hét thể hiện rõ sự bá đạo, đây không phải là thứ có thể giả vờ được.
Thực ra Kiều Tiết Trọng cũng là một người bá đạo và lợi hại, nếu không anh ta cũng không gia nhập điện Đức Hoàng ở nước ngoài và trở thành một nhân vật chủ chốt của điện Đức Hoàng. Nếu không phải có chuyện ngày hôm nay ở nhà họ Kiều thì Kiều Tiết Trọng đã sắp trở thành bộ trưởng của điện Đức Hoàng ở nước ngoài.
Bộ trưởng của điện Đức Hoàng là chỉ kém hơn 18 Đại tướng của điện, ai nấy đều thuộc hàng rồng phượng.
Tim mấy người Hoa Xà đập thịch một tiếng rồi vội vàng đứng sang bên cạnh, không dám nhiều lời.
Cách làm này của Kiều Tiết Trọng tạo ra một sự đối lập rõ ràng với cách làm vừa nãy của Kiều Tiết Dũng, trong giây lát tất cả những người lớn tuổi của nhà họ Kiều đều có thiện cảm tốt với Kiều Tiết Trọng.
Sau đó không lâu, cả từ đường của nhà họ Kiều đều đồng thanh để Kiều Tiết Trọng ngồi vào vị trí gia chủ của nhà họ Kiều.
Đối mặt với tình huống này, Kiều Tiết Trọng vẫn vô cùng bình tĩnh bởi vì anh ta đã dự liệu được điều này từ lâu.
Trần Hùng đứng bên cạnh Kiều Tiết Trọng vỗ nhẹ vai anh ta và nói: “Hiện giờ mối thù giết cha của anh đã được báo, tiếp theo phải xem anh thể hiện thế nào.
Kiều Tiết Trọng hít sâu một hơi rồi gật đầu nặng nề. “Vâng thưa điện chủ”
Nói xong, Kiều Tiết Trọng ưỡn ngực, đi về phía từ đường của nhà họ Kiều, mang theo khí thế của một kẻ mạnh. “Gia chủ... gia chủ.
Trên suốt con đường đi tới, những tiếng hộ gia chủ không ngừng vang lên.
Thậm chí còn có rất nhiều đại diện của các gia tộc và tập đoàn khác ở tỉnh Trung Nhã nhanh chóng bước tới tiếp đón, thể hiện thái độ ủng hộ Kiều Tiết Trọng làm gia chủ của nhà họ Kiều.
Những người này nhất định đã được sắp xếp từ trước và người sắp xếp không phải là Trần Hùng và Viễn Trọng Chi mà lại là Bôn Lôi,
Lúc trước Bôn Lôi đã dùng danh nghĩa của nhà họ Trần để sắp xếp tình hình của nhà họ Kiều. Không chỉ có vậy, Bôn Lôi có người của mình ở tất cả những gia tộc khác ở tỉnh Trung Nhã.
Dã tâm của nhà họ Trần chính là muốn khống chế nhà họ Kiều rồi từ đó khống chế cả tỉnh Trung Nhã.
Nhưng đúng lúc quan trọng này, Bôn Lôi lại đổ nhiên dâng hết mọi thành quả cho Trần Hùng. Mục đích của việc ông ta làm vậy thì chỉ có mình ông ta và Trần Hùng biết.
Đương nhiên mọi việc này đều được sắp xếp trong bóng tối bởi sự thật là hiện giờ Bôn Lôi không hề xuất hiện, ông ta phải sạch mọi chuyện liên quan tới mình. Không ai có thể biết được thực ra sự sụp đổ của Kiều Tiết Dũng chính là do một tay Bôn Lôi đứng đằng sau tạo sóng gió để gây nên.
Kiều Tiết Trọng đi về phía từ đường của nhà họ Kiều rồi dừng lại trước mặt mấy người Hoa Xà.
Anh ta quay đầu lại nhìn mấy người Hoa Xà, thấy mấy người này mãi không thể hiện thái độ gì, Kiều Vân phàm mới cười lạnh: “Sao nào, từ trước đến giờ Thập Nhị Sinh Tiêu đều cống hiến hết mình cho gia chủ. Bây giờ ý của các cậu thế nào, chẳng lẽ một mình Ngũ Sinh Tiêu các cậu không ủng hộ Kiều Tiết Trọng tôi ngồi lên vị trí này?”
Mấy người Hoa Xà đều ngây ra, đến lúc đó cả đám người đó mới nhận ra đây chính là lúc để bọn chúng đưa ra sự lựa chọn thứ hai.
Thực ra thì mấy người Hoa Xà cũng chỉ là những người chịu phụ thuộc, cả đám người này thì làm gì có quyền lựa chọn. “Bái kiến gia chủ!”
Hoa Xà là người đầu tiên chắp tay bái chào, tiếp sau đỏ mấy người Hoàng Ngưu, Bát Tí Hầu cũng nhanh chóng thể hiện rõ thái độ của mình.
Nói rồi, đám người này cùng những trưởng bối của nhà họ Kiều cùng đi theo Kiều Tiết Trọng tiến vào từ đường. Đúng lúc bước qua cánh cửa từ đường, Kiều Tiết
Trọng quay phắt người lại nhìn về phía mấy người Hoa Xà. “Mấy người không phải là người mang họ Kiều nên không được bước vào từ đường của nhà họ Kiều, đứng bên ngoài cho tôi”
Tiếng hét thể hiện rõ sự bá đạo, đây không phải là thứ có thể giả vờ được.
Thực ra Kiều Tiết Trọng cũng là một người bá đạo và lợi hại, nếu không anh ta cũng không gia nhập điện Đức Hoàng ở nước ngoài và trở thành một nhân vật chủ chốt của điện Đức Hoàng. Nếu không phải có chuyện ngày hôm nay ở nhà họ Kiều thì Kiều Tiết Trọng đã sắp trở thành bộ trưởng của điện Đức Hoàng ở nước ngoài.
Bộ trưởng của điện Đức Hoàng là chỉ kém hơn 18 Đại tướng của điện, ai nấy đều thuộc hàng rồng phượng.
Tim mấy người Hoa Xà đập thịch một tiếng rồi vội vàng đứng sang bên cạnh, không dám nhiều lời.
Cách làm này của Kiều Tiết Trọng tạo ra một sự đối lập rõ ràng với cách làm vừa nãy của Kiều Tiết Dũng, trong giây lát tất cả những người lớn tuổi của nhà họ Kiều đều có thiện cảm tốt với Kiều Tiết Trọng.
/1916
|