Thế mà kết quả cuối cùng lại khiến cho mọi người vô cùng ngạc nhiên, người cuối cùng có thể kế thừa vị trí chủ nhà của nhà họ Tô lại là Tô Văn Hùng, mà không phải là Tô Quang Huy.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Tô Văn Hùng là do vợ cả của ông cụ nhà họ Tô sinh ra, bởi vậy có thể thấy được, nhà họ Tô từ trước đến nay luôn luôn vô cùng coi trọng về vấn đề huyết thống và sự tôn ti của gia tộc.
Năm đó Tô Văn Hùng quả thật rất giống với Tô Văn Mãnh hiện nay, chính là một đứa con cháu đích tôn không có học vấn không có công việc, anh ta có thể ngồi trên cái vị trí chủ nhà của gia đình nhà họ Tô, không hề do năng lực lãnh đạo, khiến cho toàn bộ nhà họ Tô nhanh chóng bị thụt lùi.
Trong khoảng thời gian này, Tô Quang Huy đã từng rất nhiều lần ý có đồ phản bội Tô Văn Hùng, nhưng bất đắc dĩ Tô Văn Hùng lại cưới được một người vợ giỏi, vô cùng lợi hại.
Tại người vợ của Tô Văn Hùng, cũng chính là mẹ ruột của Tô Cẩn Lương và Tô Văn Mãnh giúp đỡ, mới khiến cho Tô Văn Hùng nhiều lần có cơ hội đánh bại Tô Quang Huy, cuối cùng trợ giúp Tô Văn Hùng ngồi yên ổn vào vị trí chủ nhà họ Tô.
Nhưng mà vào nhiều năm trước, vợ của Tô Văn Hùng đã qua đời, mà mấy năm gần đây Tô Quang Huy đã sớm chuyển hướng mục tiêu của mình ra nước ngoài, ông ta lợi dụng nội tình của nhà họ Tô, ở nước ngoài làm ăn lời to, đương nhiên cũng lười tranh vị trí chủ của nhà họ Tô với Tô Văn Hùng.
Bởi vậy, mấy năm nay vị trí chủ nhà họ Tô của Tô Văn Hùng ngồi còn tính là vững chắc, nhưng mà bởi vì năng lực của ông ta không đủ, hàng năm lại khiến cho nhà họ Tô càng ngày càng tụt xuống, mười mấy năm trước, tập đoàn Đại Thánh ở trong mắt nhà họ Tô chỉ là một con kiến.
Nhưng mà năm sáu năm trước, địa vị của tập đoàn Đại Thánh ở Tô Hàng đã có thể sánh ngang hàng cùng với nhà họ Tô, được xưng đông Đại Thánh, tây Bán Thành!
Mà hiện giờ, tập đoàn Đại Thánh sớm đã đè ép lên đầu nhà họ Tô, phóng tầm mắt toàn bộ phương nam một đường hào môn, tập đoàn Đại Thánh đã bước lên hàng đầu, mà nhà họ Tô lại sớm đã đứng bét.
“Năm đó nếu sau lưng cha không có mẹ cpn chống đỡ, thì cái vị trí chủ nhà nhà họ Tô của cha sớm đã bị Tô Quang Huy cướp đi rồi, mấy năm nay Tô Quang Huy tuy rằng phần lớn làm ăn ở nước ngoài, nhưng mà trong chính lòng bố chắc cũng rõ rang rằng, anh ta trước sau đều là một con sói.”
“Một ngày nào đó, anh ta sẽ đem cái vị trí chủ nhà họ Tô của cha cướp đi.”
“Nhưng mà, nếu cha đồng ý trọng dụng con, thì con có thể bảo đảm rằng, tên Tô Quang Huy kia chỉ là cáo già mơ tưởng sẽ không thể nắm lấy được thứ mà anh ta muốn, còn nếu như cha cứ tiếp tục trọng dụng cái tên vô tích sự Tô Văn Mãnh kia, ha ha, không phải là Tô Cẩn Lương con coi thường cậu ta, nhưng mà nếu cậu ta được lên chức, vậy thì nhiều nhất trong vòng một năm, cậu ta sẽ đem cái vị trí chủ nhà họ Tô này chắp tay nhường cho Tô Quang Huy.”
Nói đến đây, Tô Cẩn Lương không nói thêm cái gì nữa, mà cô chỉ cười như không cười nhìn về phía bên Tô Văn Hùng: “Tin tưởng con, con chính là đã thừa kế lại tài năng hoàn hảo của mẹ con, thậm chí, con còn có thể giỏi hơn mẹ con gấp mấy lần.”
Tô Văn Hùng vẫn luôn nhíu mày, ông ta trước sau không nghĩ ra, cùng là một mẹ mang thai một mẹ sinh ra, vì sao con trai và con gái của mình, lại có sự khác biệt lớn như vậy?
“Cho nên, con hiện tại muốn làm sao?” Thật lâu sau, Tô Văn Hùng rốt cuộc vẫn là nhịn không được mà mở miệng hỏi.
Tô Cẩn Lương ha ha một tiếng, cười mà nói: “Nhà họ Từ của Tam Giang tuyên thành, khoảng thời gian trước bị Tam Giang Vương là Viễn Trọng Chi trộm cướp phá hủy, những người còn sống của nhà họ Từ đã đến tìm con rồi, hy vọng con có thể sử dụng quan hệ của nhà họ Tô, trợ giúp bọn họ đối phó với Tam Giang Vương Viễn Trọng Chi, giúp nhà họ Từ báo thù.”
“Cho nên là, dù sao trong khoảng thời gian này con ở Tô Hàng bên này cũng quá là nhàm chán, nên muốn qua đó đi chơi tí.”
Nhưng mà, Tô Văn Hùng nghe xong lại giận tím mặt: “Một kẻ hèn như nhà họ Từ, cùng với nhà họ Tô chúng ta cũng không có giao tình gì to lớn lắm, diệt thì diệt thôi, con qua đấy thì có thể giúp đỡ được cái gì chứ? Tô Cẩn Lương, con cứ ngoan ngoãn ở lại Tô Hàng cho bố, không được đi bất cứ đâu cả.”
“Ha!”
Tô Cẩn Lương lại cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không có đem người bố này của mình để vào mắt: “Con đi đâu, cũng không cần có sự đồng ý của bố.”
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Tô Văn Hùng là do vợ cả của ông cụ nhà họ Tô sinh ra, bởi vậy có thể thấy được, nhà họ Tô từ trước đến nay luôn luôn vô cùng coi trọng về vấn đề huyết thống và sự tôn ti của gia tộc.
Năm đó Tô Văn Hùng quả thật rất giống với Tô Văn Mãnh hiện nay, chính là một đứa con cháu đích tôn không có học vấn không có công việc, anh ta có thể ngồi trên cái vị trí chủ nhà của gia đình nhà họ Tô, không hề do năng lực lãnh đạo, khiến cho toàn bộ nhà họ Tô nhanh chóng bị thụt lùi.
Trong khoảng thời gian này, Tô Quang Huy đã từng rất nhiều lần ý có đồ phản bội Tô Văn Hùng, nhưng bất đắc dĩ Tô Văn Hùng lại cưới được một người vợ giỏi, vô cùng lợi hại.
Tại người vợ của Tô Văn Hùng, cũng chính là mẹ ruột của Tô Cẩn Lương và Tô Văn Mãnh giúp đỡ, mới khiến cho Tô Văn Hùng nhiều lần có cơ hội đánh bại Tô Quang Huy, cuối cùng trợ giúp Tô Văn Hùng ngồi yên ổn vào vị trí chủ nhà họ Tô.
Nhưng mà vào nhiều năm trước, vợ của Tô Văn Hùng đã qua đời, mà mấy năm gần đây Tô Quang Huy đã sớm chuyển hướng mục tiêu của mình ra nước ngoài, ông ta lợi dụng nội tình của nhà họ Tô, ở nước ngoài làm ăn lời to, đương nhiên cũng lười tranh vị trí chủ của nhà họ Tô với Tô Văn Hùng.
Bởi vậy, mấy năm nay vị trí chủ nhà họ Tô của Tô Văn Hùng ngồi còn tính là vững chắc, nhưng mà bởi vì năng lực của ông ta không đủ, hàng năm lại khiến cho nhà họ Tô càng ngày càng tụt xuống, mười mấy năm trước, tập đoàn Đại Thánh ở trong mắt nhà họ Tô chỉ là một con kiến.
Nhưng mà năm sáu năm trước, địa vị của tập đoàn Đại Thánh ở Tô Hàng đã có thể sánh ngang hàng cùng với nhà họ Tô, được xưng đông Đại Thánh, tây Bán Thành!
Mà hiện giờ, tập đoàn Đại Thánh sớm đã đè ép lên đầu nhà họ Tô, phóng tầm mắt toàn bộ phương nam một đường hào môn, tập đoàn Đại Thánh đã bước lên hàng đầu, mà nhà họ Tô lại sớm đã đứng bét.
“Năm đó nếu sau lưng cha không có mẹ cpn chống đỡ, thì cái vị trí chủ nhà nhà họ Tô của cha sớm đã bị Tô Quang Huy cướp đi rồi, mấy năm nay Tô Quang Huy tuy rằng phần lớn làm ăn ở nước ngoài, nhưng mà trong chính lòng bố chắc cũng rõ rang rằng, anh ta trước sau đều là một con sói.”
“Một ngày nào đó, anh ta sẽ đem cái vị trí chủ nhà họ Tô của cha cướp đi.”
“Nhưng mà, nếu cha đồng ý trọng dụng con, thì con có thể bảo đảm rằng, tên Tô Quang Huy kia chỉ là cáo già mơ tưởng sẽ không thể nắm lấy được thứ mà anh ta muốn, còn nếu như cha cứ tiếp tục trọng dụng cái tên vô tích sự Tô Văn Mãnh kia, ha ha, không phải là Tô Cẩn Lương con coi thường cậu ta, nhưng mà nếu cậu ta được lên chức, vậy thì nhiều nhất trong vòng một năm, cậu ta sẽ đem cái vị trí chủ nhà họ Tô này chắp tay nhường cho Tô Quang Huy.”
Nói đến đây, Tô Cẩn Lương không nói thêm cái gì nữa, mà cô chỉ cười như không cười nhìn về phía bên Tô Văn Hùng: “Tin tưởng con, con chính là đã thừa kế lại tài năng hoàn hảo của mẹ con, thậm chí, con còn có thể giỏi hơn mẹ con gấp mấy lần.”
Tô Văn Hùng vẫn luôn nhíu mày, ông ta trước sau không nghĩ ra, cùng là một mẹ mang thai một mẹ sinh ra, vì sao con trai và con gái của mình, lại có sự khác biệt lớn như vậy?
“Cho nên, con hiện tại muốn làm sao?” Thật lâu sau, Tô Văn Hùng rốt cuộc vẫn là nhịn không được mà mở miệng hỏi.
Tô Cẩn Lương ha ha một tiếng, cười mà nói: “Nhà họ Từ của Tam Giang tuyên thành, khoảng thời gian trước bị Tam Giang Vương là Viễn Trọng Chi trộm cướp phá hủy, những người còn sống của nhà họ Từ đã đến tìm con rồi, hy vọng con có thể sử dụng quan hệ của nhà họ Tô, trợ giúp bọn họ đối phó với Tam Giang Vương Viễn Trọng Chi, giúp nhà họ Từ báo thù.”
“Cho nên là, dù sao trong khoảng thời gian này con ở Tô Hàng bên này cũng quá là nhàm chán, nên muốn qua đó đi chơi tí.”
Nhưng mà, Tô Văn Hùng nghe xong lại giận tím mặt: “Một kẻ hèn như nhà họ Từ, cùng với nhà họ Tô chúng ta cũng không có giao tình gì to lớn lắm, diệt thì diệt thôi, con qua đấy thì có thể giúp đỡ được cái gì chứ? Tô Cẩn Lương, con cứ ngoan ngoãn ở lại Tô Hàng cho bố, không được đi bất cứ đâu cả.”
“Ha!”
Tô Cẩn Lương lại cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không có đem người bố này của mình để vào mắt: “Con đi đâu, cũng không cần có sự đồng ý của bố.”
/1916
|