Tại Thái Sơ Giới, ngôi vị Tiên Đế không phải do dựa vào cha truyền con nối giống Hoàng Đế trong thế giới phàm tục, trái lại bất kì ai cũng có thể đạt được địa vị tối cao này bằng cách quang minh chính đại khiêu chiến cựu Tiên Đế.
Ngươi thắng, ngươi là Tiên Đế.
Nói nôm na, ngoại trừ những lão quái vật yêu thích ẩn cư không tranh việc đời ra thì từ bề nổi nhìn vào Tiên Đế là người mạnh nhất một Thiên.
Đương nhiên, hậu nhân của Tiên Đế cũng nhận được một số lợi thế nhất định như là thiên phú hay tài nguyên, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đời Tiên Đế tiếp theo có tới bảy thành xác suất sẽ rơi vào tay hậu nhân của Tiên Đế.
Ba chục vạn năm trở lại đây, trong cửu đại Tiên Đế, chỉ có Đệ Tam Thiên là bị ngoại nhân soán ngôi.
Cụ thể là tại bảy vạn năm trước, Đế Quân bỗng nhiên một người hoành không xuất thế khiêu chiến cựu Tiên Đế Đệ Tam Thiên.
Lúc đó Đế Quân mới chỉ là Hợp Giới viên mãn lại đi khiêu chiến Tiên Đế được nhận rất nhiều lời xem thường như là “ngu ngốc, không biết lượng sức, tự tìm đường chết”, nhưng cuối cùng bằng một cách thần kì nào đó Đế Quân đã một chiêu miểu sát cựu Tiên Đế với tu vi Nhất Suy đỉnh phong.
Hợp Giới viên mãn miểu sát Nhất Suy đỉnh phong, khả thi sao?
Khó, vượt cấp khiêu chiến không phải không được, nhưng một chiêu miểu sát quả thực quá khó tin rồi, bởi vì Suy Kiếp Giả gần như đã thoát khỏi phạm trù “tu sĩ”, trong mắt Suy Kiếp Giả, đối tượng đấu tranh đã không còn là “tu sĩ” nữa mà là mệnh là thiên.
Suy Kiếp Giả tranh thiên đoạt mệnh.
Ngay từ đầu, Lâm Phong nghe chuyện này cũng có cảm giác hoang đường, sau đó được Linh Âm giải thích Lâm Phong mới hiểu ra Đế Quân “ăn gian”, một chiêu kia của Đế Quân thế mà mượn được Thiên Đạo Chi Lực xóa bỏ cựu Tiên Đế.
Trên thực tế, người biết chuyện này không phải chỉ riêng một mình Linh Âm, nhưng không có ai biết chính xác Đế Quân có thể mượn Thiên Đạo Chi Lực bao nhiêu lần nên rất kiêng kị Đế Quân không dám đi khiêu chiến, cứ như thế Đế Quân nghiễm nhiên trở thành Tiên Đế.
Một vạn năm sau, có người không tin tà đứng ra khiêu chiến Đế Quân, nhưng Đế Quân tiến bộ vô cùng nhanh chóng, lần thứ hai xuất chiến Đế Quân đã vượt qua Thọ Suy, một thân chiến lực càng mạnh hơn cả cựu Tiên Đế, lại là một chiêu miểu sát không cần đến Thiên Đạo Chi Lực.
Thế là, Đế Quân yên ổn thượng vị Tiên Đế cho tới bây giờ.
Hơn nữa, từ lúc thượng vị, Đế Quân rất được lòng người.
Đầu tiên, Đế Quân không hề diệt cỏ tận gốc giết hết hậu nhân cựu Tiên Đế, theo Đế Quân nói, một Thiên mạnh không chỉ dựa vào một mình Tiên Đế mà phải dựa vào toàn thể tu sĩ, hậu nhân cựu Tiên Đế tiềm lực rất lớn, Đế Quân hy vọng bọn họ đóng góp công sức phát triển Đệ Tam Thiên.
Khiêu chiến cựu Tiên Đế là việc tư, xây dựng Đệ Tam Thiên là việc công, Đế Quân cam kết công tư phân minh.
Sau đó, Đế Quân làm đúng những gì hắn hứa hẹn, dưới tay Đế Quân lãnh đạo cùng xây dựng, ngoại trừ tổng chiến lực còn thua kém Đệ Nhị Thiên và Đệ Nhất Thiên một chút thì mọi phương diện khác Đệ Tam Thiên đã xếp hàng đầu Cửu Thiên.
Dựa theo thuyết pháp thế giới phàm tục, Đế Quân được xem là một vị minh quân.
Cho nên, hôn lễ của Đế Quân được vô số người hưởng ứng, không khí vui mừng trải khắp Đệ Tam Thiên, rất nhiều người không có cơ hội trực tiếp tham dự liền tự tổ chức ăn mừng như một nghi lễ chúc phúc Đế Quân, nói đây là một cuộc hôn lễ lớn nhất trong trăm vạn năm qua cũng không quá.
Ngày hôm nay, Đế Điện được trang hoàng lộng lẫy, hoàng sắc thường ngày đã đổi thành hồng sắc cho phù hợp với hôn lễ, đèn hoa giăng lên đều được làm bằng những tài liệu quý giá, thức ăn thì đều là kì trân dị bảo hiếm có, về phần khách mời không dưới mười vạn.
Trong đó, Tạo Giới Cảnh có gần một vạn người, Hợp Giới Cảnh trên dưới ba trăm người, tất cả đều là người có danh tiếng khắp Cửu Thiên, thậm chí trong Cửu Đại Tiên Đế cũng có sáu người tới dự, chỉ thế thôi đã đủ nói lên Đế Quân rất có mặt mũi rồi.
Tại khu vực khách quý, Tiên Đế Đệ Lục Thiên - Hỏa Đế nói với Tiên Đế Đệ Thất Thiên:
- Linh Đế, ngươi đoán xem hôm nay Thần Đế tên kia có đến không?
Thần Đế, chính là Tiên Đế Đệ Nhất Thiên, trong sáu vị Tiên Đế đến tham dự không có Thần Đế cùng Tiên Đế Đệ Nhị Thiên - Hồn Đế.
Linh Đế tỏ vẻ lười biếng nói:
- Hắn có đến hay không liên quan gì đến ta?
Hỏa Đế cười cười:
- Ai chẳng biết Thần Đế rất để ý đến ngươi, nếu hắn biết ngươi đến có lẽ đã sớm có mặt rồi a.
Có lẽ Linh Đế không muốn tiếp tục chủ đề này, nàng thờ ơ không đáp.
Thấy vậy, Hỏa Đế có chút nhàm chán nói:
- Không biết Đế Quân có dự tính gì, theo lẽ thường tới nói thì sinh mệnh của những người đẳng cấp như chúng ta dài dằng dặc, đạo lữ rất hiếm khi chỉ có một người, một cuộc hôn lễ mà thôi, không nhất thiết phải làm rùm beng như thế a.
Tiên Đế Đệ Tứ Thiên - Hắc Đế xen vào:
- Đúng là trên sinh mệnh dài dằng dặc rất ít người chỉ có một đạo lữ, nhưng đào hoa đến mức có cả trăm đạo lữ cũng rất hiếm thấy đâu.
Hỏa Đế không ngại đáp trả:
- Độc thân như ngươi thì biết cái gì, có một đạo lữ là chung tình, có một trăm đạo lữ càng phải chung tình hơn gấp cả trăm lần.
Linh Âm:
- …
Hắc Đế:
- …
Nghe qua có vẻ rất vô sỉ, nhưng vì sao nghĩ kĩ lại có vẻ vô cùng hợp lí đâu?
Ngoài Tiên Đế ra, một ít lão tổ như Thương Thần lão tổ cũng có mặt, bất quá bọn họ nổi danh sớm hơn ba người Tiên Đế trẻ tuổi phía trên nhiều nên không có ý tứ cùng nhau nói chuyện phiếm mà chỉ đơn giản là ngồi chờ hôn lễ bắt đầu.
- Giờ lành đã đến, cho mời tân lang tân nương.
Hôn lễ, rốt cuộc đã bắt đầu.
Hơn mười vạn người đồng thời biết ý giữ im lặng chờ hai nhân vật chính của buổi hôn lễ bước ra.
Trên đài cao, Đế Quân khoác trên người một bộ lễ phục đỏ thắm, hắn không mặc đế bào đội đế quan như thường ngày nhưng vẫn không thiếu bớt vẻ uy nghiêm, bất quá hôm nay trên gương mặt Đế Quân còn lộ ra một chút “hân hoan” rất tương xứng với không khí buổi lễ.
Mà người đi bên cạnh hắn, một nữ nhân cũng khoác trên người một bộ lễ phục đỏ thắm, nàng đội khăn che mặt khiến người không thấy rõ dung mạo, nhưng chỉ nhìn vào sự hiện diện của nàng cũng khiến người khác cảm thấy rung động, hay nói đúng hơn là thần phục.
Bởi vì, từ trên người nàng toát ra một cỗ khí chất cao quý vượt trên hết thảy, tựa hồ định mệnh đã sắp đặt nàng sinh ra là để làm nữ vương.
Trước ngày hôm nay, không ít người từng nghĩ Tiên Hậu không xứng với Đế Quân, dù sao trước giờ chưa ai nghe qua một Dương Thanh Ngọc nào nổi danh, nhưng hiện tại bọn họ biết bản thân đã sai rồi, thậm chí vài người không nhịn được nghĩ thầm “Đế Quân không xứng với Tiên Hậu”.
Hỏa Đế không nghĩ, hắn nói toạc ra:
- Mẹ, Đế Quân vận khí cũng quá lớn đi, người như nàng vì sao không sớm để ta gặp phải đâu?
Lần này Hắc Đế không lên tiếng châm chọc Hỏa Đế, bởi ngay cả hắn cũng bị Thanh Ngọc làm cho chấn kinh.
Bất quá Hắc Đế không giống Hỏa Đế “nhất kiến chung tình”, hắn nhiều hơn là suy nghĩ về một chuyện, đó là người như Dương Thanh Ngọc không có lí nào không có một chút danh tiếng, nàng giống như một người từ hư vô bước ra, quá bất thường rồi.
Linh Đế cũng thế, nàng lẩm bẩm:
- Dương Thanh Ngọc, cái tên này...
Gần đó, Thương Thần lão tổ nhìn Thanh Ngọc đầy trầm ngâm, không biết nghĩ cái gì.
Trở lại với diễn biến hôn lễ, Đế Quân tay dắt Thanh Ngọc đi đến điểm cao nhất Đế Điện, hai người xoay người đối diện với mười vạn khách mời, Đế Quân dõng dạc nói:
- Hôm nay, ta đứng ở nơi đây, không phải với tư cách của một vị Tiên Đế mà là một người nam nhân, còn bên cạnh ta là người nữ nhân mà ta yêu thương nhất cuộc đời này. Bởi vì yêu thương nàng, cho nên ta mới mời các vị đến, ta không muốn bất kì ai nghi vấn nàng.
- Có lẽ các vị không biết, ta bên cạnh nàng đã mười vạn năm, nhưng gần mười vạn năm đó nàng bị mắc một căn bệnh quái lạ rơi vào ngủ say, mãi đến gần đây ta mới tìm ra cách giúp nàng thức tỉnh, ta đã chờ ngày này mười vạn năm rồi, ngày ta đáp ứng cho nàng một hôn lễ tuyệt vời nhất.
- Tốt, những gì cần nói ta đã nói xong, bây giờ ta hy vọng các vị sẽ làm chứng nhân cho những lời sâu tận đáy lòng của ta.
Đế Quan quay sang Thanh Ngọc, ánh mắt nhu tình nói:
- Ta, Lâm Phong, nguyện cùng Dương Thanh Ngọc kết thành đạo lữ, dù trong bất kì hoàn cảnh nào, ta sẽ luôn ở bên nàng cho đến trọn đời trọn kiếp, vĩnh viễn không bao giờ buông tay. Dương Thanh Ngọc, nàng có đồng ý trở thành đạo lữ của ta không?
Từ lúc bước ra, Thanh Ngọc vẫn luôn duy trì im lặng, chỉ khi nghe đến cái tên “Lâm Phong” nàng mới khẽ run lên một cái, ánh mắt nàng nhìn xuyên thấu qua mạng che mặt nhìn chằm chằm vào Đế Quân.
Trong đôi mắt Thanh Ngọc tràn đầy mê man, nhưng chỉ một lát sự mê man ấy đã bị thay bằng một cỗ vui sướng hơn bao giờ hết.
Thanh Ngọc chậm rãi nói:
- Ta đồng...
Không cho nàng nói dứt lời, từ bên dưới đã vang lên một tiếng quát đầy chói tai:
- Ta phản đối hôn lễ này.
P/s: Tiếp theo, một trận siêu cấp đại chiến bùng nổ, một vài bí mật sẽ được bật mí, rất đáng mong chờ a.
Ngươi thắng, ngươi là Tiên Đế.
Nói nôm na, ngoại trừ những lão quái vật yêu thích ẩn cư không tranh việc đời ra thì từ bề nổi nhìn vào Tiên Đế là người mạnh nhất một Thiên.
Đương nhiên, hậu nhân của Tiên Đế cũng nhận được một số lợi thế nhất định như là thiên phú hay tài nguyên, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đời Tiên Đế tiếp theo có tới bảy thành xác suất sẽ rơi vào tay hậu nhân của Tiên Đế.
Ba chục vạn năm trở lại đây, trong cửu đại Tiên Đế, chỉ có Đệ Tam Thiên là bị ngoại nhân soán ngôi.
Cụ thể là tại bảy vạn năm trước, Đế Quân bỗng nhiên một người hoành không xuất thế khiêu chiến cựu Tiên Đế Đệ Tam Thiên.
Lúc đó Đế Quân mới chỉ là Hợp Giới viên mãn lại đi khiêu chiến Tiên Đế được nhận rất nhiều lời xem thường như là “ngu ngốc, không biết lượng sức, tự tìm đường chết”, nhưng cuối cùng bằng một cách thần kì nào đó Đế Quân đã một chiêu miểu sát cựu Tiên Đế với tu vi Nhất Suy đỉnh phong.
Hợp Giới viên mãn miểu sát Nhất Suy đỉnh phong, khả thi sao?
Khó, vượt cấp khiêu chiến không phải không được, nhưng một chiêu miểu sát quả thực quá khó tin rồi, bởi vì Suy Kiếp Giả gần như đã thoát khỏi phạm trù “tu sĩ”, trong mắt Suy Kiếp Giả, đối tượng đấu tranh đã không còn là “tu sĩ” nữa mà là mệnh là thiên.
Suy Kiếp Giả tranh thiên đoạt mệnh.
Ngay từ đầu, Lâm Phong nghe chuyện này cũng có cảm giác hoang đường, sau đó được Linh Âm giải thích Lâm Phong mới hiểu ra Đế Quân “ăn gian”, một chiêu kia của Đế Quân thế mà mượn được Thiên Đạo Chi Lực xóa bỏ cựu Tiên Đế.
Trên thực tế, người biết chuyện này không phải chỉ riêng một mình Linh Âm, nhưng không có ai biết chính xác Đế Quân có thể mượn Thiên Đạo Chi Lực bao nhiêu lần nên rất kiêng kị Đế Quân không dám đi khiêu chiến, cứ như thế Đế Quân nghiễm nhiên trở thành Tiên Đế.
Một vạn năm sau, có người không tin tà đứng ra khiêu chiến Đế Quân, nhưng Đế Quân tiến bộ vô cùng nhanh chóng, lần thứ hai xuất chiến Đế Quân đã vượt qua Thọ Suy, một thân chiến lực càng mạnh hơn cả cựu Tiên Đế, lại là một chiêu miểu sát không cần đến Thiên Đạo Chi Lực.
Thế là, Đế Quân yên ổn thượng vị Tiên Đế cho tới bây giờ.
Hơn nữa, từ lúc thượng vị, Đế Quân rất được lòng người.
Đầu tiên, Đế Quân không hề diệt cỏ tận gốc giết hết hậu nhân cựu Tiên Đế, theo Đế Quân nói, một Thiên mạnh không chỉ dựa vào một mình Tiên Đế mà phải dựa vào toàn thể tu sĩ, hậu nhân cựu Tiên Đế tiềm lực rất lớn, Đế Quân hy vọng bọn họ đóng góp công sức phát triển Đệ Tam Thiên.
Khiêu chiến cựu Tiên Đế là việc tư, xây dựng Đệ Tam Thiên là việc công, Đế Quân cam kết công tư phân minh.
Sau đó, Đế Quân làm đúng những gì hắn hứa hẹn, dưới tay Đế Quân lãnh đạo cùng xây dựng, ngoại trừ tổng chiến lực còn thua kém Đệ Nhị Thiên và Đệ Nhất Thiên một chút thì mọi phương diện khác Đệ Tam Thiên đã xếp hàng đầu Cửu Thiên.
Dựa theo thuyết pháp thế giới phàm tục, Đế Quân được xem là một vị minh quân.
Cho nên, hôn lễ của Đế Quân được vô số người hưởng ứng, không khí vui mừng trải khắp Đệ Tam Thiên, rất nhiều người không có cơ hội trực tiếp tham dự liền tự tổ chức ăn mừng như một nghi lễ chúc phúc Đế Quân, nói đây là một cuộc hôn lễ lớn nhất trong trăm vạn năm qua cũng không quá.
Ngày hôm nay, Đế Điện được trang hoàng lộng lẫy, hoàng sắc thường ngày đã đổi thành hồng sắc cho phù hợp với hôn lễ, đèn hoa giăng lên đều được làm bằng những tài liệu quý giá, thức ăn thì đều là kì trân dị bảo hiếm có, về phần khách mời không dưới mười vạn.
Trong đó, Tạo Giới Cảnh có gần một vạn người, Hợp Giới Cảnh trên dưới ba trăm người, tất cả đều là người có danh tiếng khắp Cửu Thiên, thậm chí trong Cửu Đại Tiên Đế cũng có sáu người tới dự, chỉ thế thôi đã đủ nói lên Đế Quân rất có mặt mũi rồi.
Tại khu vực khách quý, Tiên Đế Đệ Lục Thiên - Hỏa Đế nói với Tiên Đế Đệ Thất Thiên:
- Linh Đế, ngươi đoán xem hôm nay Thần Đế tên kia có đến không?
Thần Đế, chính là Tiên Đế Đệ Nhất Thiên, trong sáu vị Tiên Đế đến tham dự không có Thần Đế cùng Tiên Đế Đệ Nhị Thiên - Hồn Đế.
Linh Đế tỏ vẻ lười biếng nói:
- Hắn có đến hay không liên quan gì đến ta?
Hỏa Đế cười cười:
- Ai chẳng biết Thần Đế rất để ý đến ngươi, nếu hắn biết ngươi đến có lẽ đã sớm có mặt rồi a.
Có lẽ Linh Đế không muốn tiếp tục chủ đề này, nàng thờ ơ không đáp.
Thấy vậy, Hỏa Đế có chút nhàm chán nói:
- Không biết Đế Quân có dự tính gì, theo lẽ thường tới nói thì sinh mệnh của những người đẳng cấp như chúng ta dài dằng dặc, đạo lữ rất hiếm khi chỉ có một người, một cuộc hôn lễ mà thôi, không nhất thiết phải làm rùm beng như thế a.
Tiên Đế Đệ Tứ Thiên - Hắc Đế xen vào:
- Đúng là trên sinh mệnh dài dằng dặc rất ít người chỉ có một đạo lữ, nhưng đào hoa đến mức có cả trăm đạo lữ cũng rất hiếm thấy đâu.
Hỏa Đế không ngại đáp trả:
- Độc thân như ngươi thì biết cái gì, có một đạo lữ là chung tình, có một trăm đạo lữ càng phải chung tình hơn gấp cả trăm lần.
Linh Âm:
- …
Hắc Đế:
- …
Nghe qua có vẻ rất vô sỉ, nhưng vì sao nghĩ kĩ lại có vẻ vô cùng hợp lí đâu?
Ngoài Tiên Đế ra, một ít lão tổ như Thương Thần lão tổ cũng có mặt, bất quá bọn họ nổi danh sớm hơn ba người Tiên Đế trẻ tuổi phía trên nhiều nên không có ý tứ cùng nhau nói chuyện phiếm mà chỉ đơn giản là ngồi chờ hôn lễ bắt đầu.
- Giờ lành đã đến, cho mời tân lang tân nương.
Hôn lễ, rốt cuộc đã bắt đầu.
Hơn mười vạn người đồng thời biết ý giữ im lặng chờ hai nhân vật chính của buổi hôn lễ bước ra.
Trên đài cao, Đế Quân khoác trên người một bộ lễ phục đỏ thắm, hắn không mặc đế bào đội đế quan như thường ngày nhưng vẫn không thiếu bớt vẻ uy nghiêm, bất quá hôm nay trên gương mặt Đế Quân còn lộ ra một chút “hân hoan” rất tương xứng với không khí buổi lễ.
Mà người đi bên cạnh hắn, một nữ nhân cũng khoác trên người một bộ lễ phục đỏ thắm, nàng đội khăn che mặt khiến người không thấy rõ dung mạo, nhưng chỉ nhìn vào sự hiện diện của nàng cũng khiến người khác cảm thấy rung động, hay nói đúng hơn là thần phục.
Bởi vì, từ trên người nàng toát ra một cỗ khí chất cao quý vượt trên hết thảy, tựa hồ định mệnh đã sắp đặt nàng sinh ra là để làm nữ vương.
Trước ngày hôm nay, không ít người từng nghĩ Tiên Hậu không xứng với Đế Quân, dù sao trước giờ chưa ai nghe qua một Dương Thanh Ngọc nào nổi danh, nhưng hiện tại bọn họ biết bản thân đã sai rồi, thậm chí vài người không nhịn được nghĩ thầm “Đế Quân không xứng với Tiên Hậu”.
Hỏa Đế không nghĩ, hắn nói toạc ra:
- Mẹ, Đế Quân vận khí cũng quá lớn đi, người như nàng vì sao không sớm để ta gặp phải đâu?
Lần này Hắc Đế không lên tiếng châm chọc Hỏa Đế, bởi ngay cả hắn cũng bị Thanh Ngọc làm cho chấn kinh.
Bất quá Hắc Đế không giống Hỏa Đế “nhất kiến chung tình”, hắn nhiều hơn là suy nghĩ về một chuyện, đó là người như Dương Thanh Ngọc không có lí nào không có một chút danh tiếng, nàng giống như một người từ hư vô bước ra, quá bất thường rồi.
Linh Đế cũng thế, nàng lẩm bẩm:
- Dương Thanh Ngọc, cái tên này...
Gần đó, Thương Thần lão tổ nhìn Thanh Ngọc đầy trầm ngâm, không biết nghĩ cái gì.
Trở lại với diễn biến hôn lễ, Đế Quân tay dắt Thanh Ngọc đi đến điểm cao nhất Đế Điện, hai người xoay người đối diện với mười vạn khách mời, Đế Quân dõng dạc nói:
- Hôm nay, ta đứng ở nơi đây, không phải với tư cách của một vị Tiên Đế mà là một người nam nhân, còn bên cạnh ta là người nữ nhân mà ta yêu thương nhất cuộc đời này. Bởi vì yêu thương nàng, cho nên ta mới mời các vị đến, ta không muốn bất kì ai nghi vấn nàng.
- Có lẽ các vị không biết, ta bên cạnh nàng đã mười vạn năm, nhưng gần mười vạn năm đó nàng bị mắc một căn bệnh quái lạ rơi vào ngủ say, mãi đến gần đây ta mới tìm ra cách giúp nàng thức tỉnh, ta đã chờ ngày này mười vạn năm rồi, ngày ta đáp ứng cho nàng một hôn lễ tuyệt vời nhất.
- Tốt, những gì cần nói ta đã nói xong, bây giờ ta hy vọng các vị sẽ làm chứng nhân cho những lời sâu tận đáy lòng của ta.
Đế Quan quay sang Thanh Ngọc, ánh mắt nhu tình nói:
- Ta, Lâm Phong, nguyện cùng Dương Thanh Ngọc kết thành đạo lữ, dù trong bất kì hoàn cảnh nào, ta sẽ luôn ở bên nàng cho đến trọn đời trọn kiếp, vĩnh viễn không bao giờ buông tay. Dương Thanh Ngọc, nàng có đồng ý trở thành đạo lữ của ta không?
Từ lúc bước ra, Thanh Ngọc vẫn luôn duy trì im lặng, chỉ khi nghe đến cái tên “Lâm Phong” nàng mới khẽ run lên một cái, ánh mắt nàng nhìn xuyên thấu qua mạng che mặt nhìn chằm chằm vào Đế Quân.
Trong đôi mắt Thanh Ngọc tràn đầy mê man, nhưng chỉ một lát sự mê man ấy đã bị thay bằng một cỗ vui sướng hơn bao giờ hết.
Thanh Ngọc chậm rãi nói:
- Ta đồng...
Không cho nàng nói dứt lời, từ bên dưới đã vang lên một tiếng quát đầy chói tai:
- Ta phản đối hôn lễ này.
P/s: Tiếp theo, một trận siêu cấp đại chiến bùng nổ, một vài bí mật sẽ được bật mí, rất đáng mong chờ a.
/470
|