-Ngươi thua rồi, theo ước định mau mau đưa cho ta Ngưng Khí đan a.
Lâm Phong ngoắc ngoắc tay nói Lâm Khanh. Mặc dù khá uất ức nhưng Lâm Khanh cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể ngoan ngoãn đưa ra Ngưng Khí đan sau đó quay người rời đi, còn về linh lực phong ấn của Lâm Phong chỉ khoảng vài canh giờ sau liền tiêu tán rồi, tu vi ngưng khí tầng 5 không phải để chơi nên hắn không quan tâm lắm.
Bất quá hắn không biết đây là do Lâm Phong chỉ dùng một tia chân khí hòa hợp mà thôi, nếu Lâm Phong ra tay toàn lực dù có là kết đan trưởng lão cũng đừng hòng giải được phong ấn chứ đừng nói tới Lâm Khanh này.
Lâm Khanh biết lần này hắn thua do kinh nghiệm thực chiến còn ít nên mới bị Lâm Phong đào hố, bất quá lần sau hắn không tin Lâm Phong còn có thể thắng được hắn.
Kinh ngạc qua đi, toàn trường hoan hô chúc mừng Lâm Phong, trận đấu diễn ra chỉ chớp nhoáng, không đặc sắc lắm nhưng dù sao Lâm Phong cũng là con của gia chủ, hơn nữa bây giờ hắn lại tu luyện được rồi, ai biết sau này như thế nào, cứ lên chúc mừng không mất mát gì.
Trên đài quan sát, một vài vị trưởng lão vốn trung lập cũng chúc mừng Lâm Thiên, gia chủ mặt mũi lớn thì Lâm gia sẽ theo đó mà vững chắc hơn, hơn nữa ánh mắt của họ không phải loại thiển cân như mấy tên hậu bối dưới kia, họ không biết vì sao Lâm Phong lại có thể biến hóa lớn như vậy chỉ trong một tháng nhưng kinh nghiệm chiến đấu cùng kỹ xảo của Lâm Phong quả thật không chê vào đâu được.
Ngược lại Lâm Tác cùng vài tên theo phe hắn cũng chỉ biết quay mặt về nhà thôi, ở lại đây tự rước lấy nhục a, nhưng mà họ vẫn phải công nhận Lâm Phong rất giỏi.
Lâm Thiên cười tươi như hoa, vẻ mặt không giấu nổi sự hài lòng cũng như vui mừng, đó là nhi tử của hắn a, ai dám bảo con hắn là phế vật không thể tu luyện bây giờ hắn tát một cái sấp mặt luôn.
Phế vật mà vượt cấp chiến đấu tới 3 cảnh giới nhỏ, vậy còn có ai không phải phế vật.
Thực chất Lâm Thiên vui mừng cho Lâm Phong nhiều hơn là vui cho chính bản thân hắn, lúc còn nhỏ Lâm Phong là một đứa trẻ rất tốt nhưng vì không thể tu luyện nên mới dẫn tới chán chường ăn chơi để quên đi nỗi buồn không thể tu luyện, nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác rồi, con của hắn không chỉ tu luyện được mà chưa tới 1 tháng liền tới ngưng khí tầng 2, lại còn đánh bại ngưng khí tầng 5, đồng thời tính tình của Lâm Phong chín chắn hơn nhiều.
Tại phòng của Lâm Phong, Lâm Phong đang muốn mở túi trữ vật mà Lâm Thiên cho hắn để tu luyện lên ngưng khí tầng 3, sau đó dùng Ngưng Khí đan đột phá ngưng khí tầng 4 thì Lâm Thiên đã tới rồi.
-Phong nhi, con đã tu luyện tới ngưng khí tầng 2 sao không báo cho cha ngươi biết sớm a. Lâm Thiên nói thế nhưng rất cao hứng.
-Ta vừa đột phá ngưng khí tầng 2, đang tính tới báo cho phụ thân biết thì đã bị tên kia khiêu chiến rồi, bất quá phụ thân thấy ta thể hiện thế nào, rất ra dáng một thiên tài a.
Lâm Phong cười hắc hắc, kể từ khi hắn phong ấn đôi mắt thì tâm tình của hắn đã ổn định trở lại.
-Tên tiểu tử này, mới thắng một trận đã lên mặt rồi, bất quá con học phong ấn thuật ở đâu a, lúc thi đấu cha cảm thấy ngươi vận dụng rất thành thục.
-Cha không nhớ lần trước ta xin người một thẻ bài vào tàng thư các a, thẻ bài đó cũng không phải để chơi chứ.
Lâm Thiên trợn mắt, chuyện đó cách đây mới chưa tới một tháng a, vào xem 1 lần liền đạt tới ngưng khí tầng 2 lại còn học được phong ấn thuật, đây quả thực là thiên tài a. Bất quá Lâm Thiên nghiêm mặt hỏi:
-Hôm nay ngươi sử dụng linh lực không giống với Ngưng Thủy quyết a, có thể nói cho cha biết ngươi học công pháp ở đâu không, nếu lai lịch bất chính thì thà rằng cha không để cho ngươi tu luyện còn hơn.
Lâm Phong cũng không giấu diếm Lâm Thiên, hắn nghĩ đây cũng là chuyện nhỏ hơn nữa Lâm Thiên đối với hắn cực tốt a:
-A, cái này dễ nói, con dựa vào Ngưng Thủy quyết sáng tạo ra Cửu Dương quyết, công pháp hỏa hệ từ đó song tu hai thuộc tính khiến cho linh khí trong thể nội đạt tới trạng thái cân bằng là có thể tu luyện rồi.
Lại một lần nữa Lâm Thiên cảm thấy choáng váng, cái này là yêu nghiệt a, 12 tuổi tu luyện 1 tháng liền tới ngưng khí tầng 2, hiểu biết phong ấn thuật, tự sáng tạo công pháp, lại còn khống chế linh khí một cách chuẩn xác, con bà nó đây có phải Lâm Phong nhà hắn không a, nếu không phải hắn cảm giác đây vẫn là Lâm Phong thì còn nghi ngờ Lâm Phong bị đoạt xá rồi.
Nhưng mà Lâm Thiên không biết việc điều hòa chân khí của Lâm Phong công lao phần lớn là do hiệu quả của hỗn độn song thạch thai cùng với chân khí từ đôi mắt của hắn đã ở trạng thái cân bằng sẵn rồi.
-Cái gì, ngươi nói ngươi tự sáng tạo công pháp, lại còn điều hòa linh khí đạt tới trạng thái cân bằng.
-Đúng a, chuyện này khó lắm sao.
Lâm Phong ngu ngơ không hiểu, quả thực Lâm Phong thấy đây là điều hiển nhiên đó chứ, Cửu Dương quyết cũng không phải loại công pháp gì cao siêu lắm a, chỉ là bản cải tiến từ Cửu Dương quyết tu võ thôi mà.
-Ngươi nói không khó a, sáng tạo công pháp chỉ những ai đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, thậm chí là hóa thần có hiểu biết về quy tắc thiên địa mới làm được, công pháp đẳng cấp càng cao thì càng khó sáng tạo, mặc dù Ngưng Thủy quyết chỉ là công pháp dành cho Ngưng Khí kì nhưng cũng là công pháp cao cấp, ngươi nói ngươi sáng tạo một công pháp có thể song song tu luyện với Ngưng Thủy quyết có khó hay không.
Lâm Thiên bó tay đành phải giải thích cho Lâm Phong một chút.
-Ách, hóa ra ta lợi hại đến vậy.
-Đúng rồi, cha đến đây để thông báo cho con tháng sau hoàng thất sẽ tổ chức một bữa yến tiệc để tuyển chọn phò mã cho Phong Vũ Ngưng, mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng con vẫn nên tới xin lỗi Phong Vũ Ngưng một tiếng, dù sao con cũng là người sai.
Lâm Thiên nghĩ rằng Lâm Phong thích Vũ Ngưng nên mới nói như vậy, không thích thì làm sao lại tới nói với người ta làm vợ hắn để rồi bị đánh cho tả tơi a.
Nghe vậy Lâm Phong suy nghĩ một chút, dù sao người sai đúng thật là hắn, tới xin lỗi một chút vẫn là nên làm, hơn nữa nhờ vậy giải vây cho Lâm Thiên đồng thời đi ra ngoài một chút tìm hiểu về thế giới này cũng tốt. Còn việc tuyển chồng cho Vũ Ngưng hắn không thèm nhớ luôn, trong lòng hắn chỉ có một mình Thanh Ngọc mà thôi.
Nhưng mà Lâm Phong lại nghĩ thêm việc tuyển phò mã này chắc là muốn tăng thêm mối quan hệ của hoàng thất cùng mấy gia tộc lớn để vững chắc thêm địa vị của hoàng thất mà thôi, nếu Lâm gia được chọn thì cũng tốt nhưng đừng chọn trúng hắn là được, giờ đây hắn vẫn chưa có thực lực để quyết định cuộc đời của chính mình.
-Được rồi, tháng sau ta sẽ cùng phụ thân tới hoàng cung, bây giờ ta muốn tranh thủ tu luyện một chút.
Lâm Thiên đi rồi, Lâm Phong liền lấy Tụ Linh thảo cùng Tốc Linh hoa mà Lâm Thiên cho hắn ra để tu luyện một chút, dù sao hiện tại không thích hợp dùng chân khí từ mắt của hắn đành phải tu luyện nhờ linh dược cùng linh khí trong thiên địa mà thôi.
Lâm Phong hai tay mỗi bên nắm một nửa Tụ Linh thảo, vì công pháp song song tu luyện nên hắn cầm như vậy khiến linh khí từ Tụ Linh thảo đi vào kinh mạch sẽ dễ điều hòa hơn. Linh khí trong Tụ Linh thảo rất thuần khiết, không chứa tạp chất cũng như thuộc tính nên rất dễ hấp thu, sau khi đi vài vòng trong cơ thể Lâm Phong liền được hỗn độn song thạch thai chuyển hóa thành linh khí thủy hỏa hòa hợp rồi.
Bất quá tốc độ tu luyện quá chậm, thế là Lâm Phong cắn luôn Tốc Linh hoa, tốc độ hấp thu nhanh hơn đồng thời linh khí thiên địa thẩm thấu vào cơ thể Lâm Phong cũng nhanh hơn.
Nếu người khác thấy Lâm Phong tu luyện thì sẽ rất ngạc nhiên, mới ngưng khí tầng hai mà đã nhất tâm nhị dụng, vận chuyển công pháp theo 2 đường, một là hấp thu linh khí trong linh dược từ hai tay, hai là hấp thu linh khí trong thiên địa thẩm thấu qua cơ thể, quá khủng bố đi. Phải biết ngưng khí tầng 2 vẫn chưa sinh ra được thần thức, mà không có thần thức thì năng lực khống chế linh khí rất yếu, chỉ hơi sai lệch một chút cũng có thể dẫn tới tẩu hỏa nhập ma lúc tu luyện rồi.
Những thứ này Lâm Phong hoàn toàn không biết mà hắn coi đó là tự nhiên, có lẽ linh hồn Lâm Phong trải qua 3 thế lớn mạnh hơn người thường rất nhiều, cùng với sự trợ giúp của hỗn độn song thạch thai tại đan điền mà hắn có thể làm được điều mà người khác không thể.
Sau hai canh giờ, Tụ Linh thảo trên tay Lâm phong đã tan thành mây khói đồng thời hiệu quả của Tốc Linh hoa cũng hết nhưng Lâm Phong mới chỉ đạt tới Ngưng khí tầng 2 đỉnh phong, có lẽ linh lực trong thể nội của hắn cao cấp hơn, áp súc được nhiều hơn nên tài nguyên mà người khác có thể đạt tới ngưng khí tầng 3 cũng chỉ giúp hắn đạt tới ngưng khí tầng 2 đỉnh phong mà thôi.
Không còn cách nào khác Lâm Phong chỉ có thể tu luyện nhờ vào linh khí trong thiên địa, dù hơi chậm một tí nhưng có còn hơn không, trong tay hắn không có nhiều tiền để mua linh thảo a, xem ra sau này phải nghĩ cách kiếm tiền rồi.
Lâm Phong liền nghĩ kiếp trước kiếp này đều không có tu luyện thân pháp, thế là hắn lại xin Lâm Thiên thêm 1 thẻ vào tàng thư các, có phụ thân làm to quả là ngon ăn.
Lần này không tốn nhiều thời gian Lâm Phong liền chọn ra được một môn thất tinh bộ, đây là bộ pháp cao cấp nhất trong tầng 1 mà hắn tìm thấy được, hơn nữa bộ pháp này biến ảo khôn lường, khi lên Trúc cơ vẫn còn tác dụng.
Lâm Phong cũng biết mỗi người tu chân đều có pháp bảo của mình thế nhưng đa số pháp bảo đều cần trúc cơ mới điều động được, tại ngưng khí kì thần thức vẫn quá mờ nhạt khó mà điều khiển pháp bảo, điều này giống như cho một đứa trẻ một cây búa lớn, búa mạnh thật đấy nhưng đứa trẻ làm gì có sức mà nâng lên a.
Như vậy mỗi ngày Lâm Phong vẫn ngâm nước thuốc, luyện tập cơ thể, khống chế linh khí, hấp thu linh khí từ thiên địa, tập luyện Tam dương chưởng, Lục dương quyền, Cửu dương chỉ cùng thất tinh bộ.
Do tu chân khác với tu võ nên Lâm Phong đã có thể điều động linh khí mà đánh ra 3 chiêu trong Cửu Dương quyết, thế nhưng uy lực chỉ ngang với lúc bình thường, còn kém xa so với các kĩ năng siêu cấp trước đây. Dù sao bây giờ Lâm Phong mới ngưng khí tầng 2, đợi tu vi của hắn lên cao thì uy lực cũng được nâng cao rồi, không cần phải lo.
Rốt cuộc sau một tháng Lâm Phong cũng đột phá được ngưng khí tầng 3, chỉ còn 3 ngày nữa là tới ngày tham gia yến tiệc rồi.
Lâm Phong phát hiện khi hắn đạt tới ngưng khí tầng 3 liền có cảm giác hắn thấy rõ mọi thứ xung quanh hắn trong phạm vi 10 thước, có lẽ đây là thần thức a, không phải ngưng khí tầng năm mới có thần thức sao.
Lâm Phong không biết dù mới ngưng khí tầng 3 nhưng mức độ hùng hậu của linh khí trong cơ thể đã đạt tới ngưng khí tầng 5 rồi, hơn nữa tinh thần cùng linh hồn của Lâm Phong rất mạnh nên khi ngưng khí tầng 3 đã mở được thần thức.
Nhớ lại lời giảng của Lâm Thiên về thần thức Lâm Phong biết ngoài nhìn rõ xung quanh ra thần thức còn câu thông được với đồ vật nữa, ví dụ có thể mở ra túi trữ vật lấy đồ mình muốn hoặc điều khiển vật thể.
Thì ra đây là lí do không có thần thức thì không mở được túi trữ vật, thần thức hóa ra lại kì diệu như vậy bất quá Lâm Phong nhận thấy thần thức cũng là một loại năng lượng giống như linh khí nhưng nó thuộc về lĩnh vực tinh thần, giống như năng lượng ý chí mà lúc trước hắn có nghiên cứu ở địa cầu tại sao có vài người đột biến gen lại có thể nâng đồ vật bằng ý nghĩ vậy.
Một điều đáng mừng nữa là Lâm Phong đã sử dụng thành thục các chiêu thức cùng với thất tinh bộ cũng sử dụng ngon lành rồi, hắn nghĩ nếu cho hắn gặp lại Lâm Khanh một chiêu là đánh tên kia rớt đài ngay.
Lâm Phong ngoắc ngoắc tay nói Lâm Khanh. Mặc dù khá uất ức nhưng Lâm Khanh cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể ngoan ngoãn đưa ra Ngưng Khí đan sau đó quay người rời đi, còn về linh lực phong ấn của Lâm Phong chỉ khoảng vài canh giờ sau liền tiêu tán rồi, tu vi ngưng khí tầng 5 không phải để chơi nên hắn không quan tâm lắm.
Bất quá hắn không biết đây là do Lâm Phong chỉ dùng một tia chân khí hòa hợp mà thôi, nếu Lâm Phong ra tay toàn lực dù có là kết đan trưởng lão cũng đừng hòng giải được phong ấn chứ đừng nói tới Lâm Khanh này.
Lâm Khanh biết lần này hắn thua do kinh nghiệm thực chiến còn ít nên mới bị Lâm Phong đào hố, bất quá lần sau hắn không tin Lâm Phong còn có thể thắng được hắn.
Kinh ngạc qua đi, toàn trường hoan hô chúc mừng Lâm Phong, trận đấu diễn ra chỉ chớp nhoáng, không đặc sắc lắm nhưng dù sao Lâm Phong cũng là con của gia chủ, hơn nữa bây giờ hắn lại tu luyện được rồi, ai biết sau này như thế nào, cứ lên chúc mừng không mất mát gì.
Trên đài quan sát, một vài vị trưởng lão vốn trung lập cũng chúc mừng Lâm Thiên, gia chủ mặt mũi lớn thì Lâm gia sẽ theo đó mà vững chắc hơn, hơn nữa ánh mắt của họ không phải loại thiển cân như mấy tên hậu bối dưới kia, họ không biết vì sao Lâm Phong lại có thể biến hóa lớn như vậy chỉ trong một tháng nhưng kinh nghiệm chiến đấu cùng kỹ xảo của Lâm Phong quả thật không chê vào đâu được.
Ngược lại Lâm Tác cùng vài tên theo phe hắn cũng chỉ biết quay mặt về nhà thôi, ở lại đây tự rước lấy nhục a, nhưng mà họ vẫn phải công nhận Lâm Phong rất giỏi.
Lâm Thiên cười tươi như hoa, vẻ mặt không giấu nổi sự hài lòng cũng như vui mừng, đó là nhi tử của hắn a, ai dám bảo con hắn là phế vật không thể tu luyện bây giờ hắn tát một cái sấp mặt luôn.
Phế vật mà vượt cấp chiến đấu tới 3 cảnh giới nhỏ, vậy còn có ai không phải phế vật.
Thực chất Lâm Thiên vui mừng cho Lâm Phong nhiều hơn là vui cho chính bản thân hắn, lúc còn nhỏ Lâm Phong là một đứa trẻ rất tốt nhưng vì không thể tu luyện nên mới dẫn tới chán chường ăn chơi để quên đi nỗi buồn không thể tu luyện, nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác rồi, con của hắn không chỉ tu luyện được mà chưa tới 1 tháng liền tới ngưng khí tầng 2, lại còn đánh bại ngưng khí tầng 5, đồng thời tính tình của Lâm Phong chín chắn hơn nhiều.
Tại phòng của Lâm Phong, Lâm Phong đang muốn mở túi trữ vật mà Lâm Thiên cho hắn để tu luyện lên ngưng khí tầng 3, sau đó dùng Ngưng Khí đan đột phá ngưng khí tầng 4 thì Lâm Thiên đã tới rồi.
-Phong nhi, con đã tu luyện tới ngưng khí tầng 2 sao không báo cho cha ngươi biết sớm a. Lâm Thiên nói thế nhưng rất cao hứng.
-Ta vừa đột phá ngưng khí tầng 2, đang tính tới báo cho phụ thân biết thì đã bị tên kia khiêu chiến rồi, bất quá phụ thân thấy ta thể hiện thế nào, rất ra dáng một thiên tài a.
Lâm Phong cười hắc hắc, kể từ khi hắn phong ấn đôi mắt thì tâm tình của hắn đã ổn định trở lại.
-Tên tiểu tử này, mới thắng một trận đã lên mặt rồi, bất quá con học phong ấn thuật ở đâu a, lúc thi đấu cha cảm thấy ngươi vận dụng rất thành thục.
-Cha không nhớ lần trước ta xin người một thẻ bài vào tàng thư các a, thẻ bài đó cũng không phải để chơi chứ.
Lâm Thiên trợn mắt, chuyện đó cách đây mới chưa tới một tháng a, vào xem 1 lần liền đạt tới ngưng khí tầng 2 lại còn học được phong ấn thuật, đây quả thực là thiên tài a. Bất quá Lâm Thiên nghiêm mặt hỏi:
-Hôm nay ngươi sử dụng linh lực không giống với Ngưng Thủy quyết a, có thể nói cho cha biết ngươi học công pháp ở đâu không, nếu lai lịch bất chính thì thà rằng cha không để cho ngươi tu luyện còn hơn.
Lâm Phong cũng không giấu diếm Lâm Thiên, hắn nghĩ đây cũng là chuyện nhỏ hơn nữa Lâm Thiên đối với hắn cực tốt a:
-A, cái này dễ nói, con dựa vào Ngưng Thủy quyết sáng tạo ra Cửu Dương quyết, công pháp hỏa hệ từ đó song tu hai thuộc tính khiến cho linh khí trong thể nội đạt tới trạng thái cân bằng là có thể tu luyện rồi.
Lại một lần nữa Lâm Thiên cảm thấy choáng váng, cái này là yêu nghiệt a, 12 tuổi tu luyện 1 tháng liền tới ngưng khí tầng 2, hiểu biết phong ấn thuật, tự sáng tạo công pháp, lại còn khống chế linh khí một cách chuẩn xác, con bà nó đây có phải Lâm Phong nhà hắn không a, nếu không phải hắn cảm giác đây vẫn là Lâm Phong thì còn nghi ngờ Lâm Phong bị đoạt xá rồi.
Nhưng mà Lâm Thiên không biết việc điều hòa chân khí của Lâm Phong công lao phần lớn là do hiệu quả của hỗn độn song thạch thai cùng với chân khí từ đôi mắt của hắn đã ở trạng thái cân bằng sẵn rồi.
-Cái gì, ngươi nói ngươi tự sáng tạo công pháp, lại còn điều hòa linh khí đạt tới trạng thái cân bằng.
-Đúng a, chuyện này khó lắm sao.
Lâm Phong ngu ngơ không hiểu, quả thực Lâm Phong thấy đây là điều hiển nhiên đó chứ, Cửu Dương quyết cũng không phải loại công pháp gì cao siêu lắm a, chỉ là bản cải tiến từ Cửu Dương quyết tu võ thôi mà.
-Ngươi nói không khó a, sáng tạo công pháp chỉ những ai đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, thậm chí là hóa thần có hiểu biết về quy tắc thiên địa mới làm được, công pháp đẳng cấp càng cao thì càng khó sáng tạo, mặc dù Ngưng Thủy quyết chỉ là công pháp dành cho Ngưng Khí kì nhưng cũng là công pháp cao cấp, ngươi nói ngươi sáng tạo một công pháp có thể song song tu luyện với Ngưng Thủy quyết có khó hay không.
Lâm Thiên bó tay đành phải giải thích cho Lâm Phong một chút.
-Ách, hóa ra ta lợi hại đến vậy.
-Đúng rồi, cha đến đây để thông báo cho con tháng sau hoàng thất sẽ tổ chức một bữa yến tiệc để tuyển chọn phò mã cho Phong Vũ Ngưng, mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng con vẫn nên tới xin lỗi Phong Vũ Ngưng một tiếng, dù sao con cũng là người sai.
Lâm Thiên nghĩ rằng Lâm Phong thích Vũ Ngưng nên mới nói như vậy, không thích thì làm sao lại tới nói với người ta làm vợ hắn để rồi bị đánh cho tả tơi a.
Nghe vậy Lâm Phong suy nghĩ một chút, dù sao người sai đúng thật là hắn, tới xin lỗi một chút vẫn là nên làm, hơn nữa nhờ vậy giải vây cho Lâm Thiên đồng thời đi ra ngoài một chút tìm hiểu về thế giới này cũng tốt. Còn việc tuyển chồng cho Vũ Ngưng hắn không thèm nhớ luôn, trong lòng hắn chỉ có một mình Thanh Ngọc mà thôi.
Nhưng mà Lâm Phong lại nghĩ thêm việc tuyển phò mã này chắc là muốn tăng thêm mối quan hệ của hoàng thất cùng mấy gia tộc lớn để vững chắc thêm địa vị của hoàng thất mà thôi, nếu Lâm gia được chọn thì cũng tốt nhưng đừng chọn trúng hắn là được, giờ đây hắn vẫn chưa có thực lực để quyết định cuộc đời của chính mình.
-Được rồi, tháng sau ta sẽ cùng phụ thân tới hoàng cung, bây giờ ta muốn tranh thủ tu luyện một chút.
Lâm Thiên đi rồi, Lâm Phong liền lấy Tụ Linh thảo cùng Tốc Linh hoa mà Lâm Thiên cho hắn ra để tu luyện một chút, dù sao hiện tại không thích hợp dùng chân khí từ mắt của hắn đành phải tu luyện nhờ linh dược cùng linh khí trong thiên địa mà thôi.
Lâm Phong hai tay mỗi bên nắm một nửa Tụ Linh thảo, vì công pháp song song tu luyện nên hắn cầm như vậy khiến linh khí từ Tụ Linh thảo đi vào kinh mạch sẽ dễ điều hòa hơn. Linh khí trong Tụ Linh thảo rất thuần khiết, không chứa tạp chất cũng như thuộc tính nên rất dễ hấp thu, sau khi đi vài vòng trong cơ thể Lâm Phong liền được hỗn độn song thạch thai chuyển hóa thành linh khí thủy hỏa hòa hợp rồi.
Bất quá tốc độ tu luyện quá chậm, thế là Lâm Phong cắn luôn Tốc Linh hoa, tốc độ hấp thu nhanh hơn đồng thời linh khí thiên địa thẩm thấu vào cơ thể Lâm Phong cũng nhanh hơn.
Nếu người khác thấy Lâm Phong tu luyện thì sẽ rất ngạc nhiên, mới ngưng khí tầng hai mà đã nhất tâm nhị dụng, vận chuyển công pháp theo 2 đường, một là hấp thu linh khí trong linh dược từ hai tay, hai là hấp thu linh khí trong thiên địa thẩm thấu qua cơ thể, quá khủng bố đi. Phải biết ngưng khí tầng 2 vẫn chưa sinh ra được thần thức, mà không có thần thức thì năng lực khống chế linh khí rất yếu, chỉ hơi sai lệch một chút cũng có thể dẫn tới tẩu hỏa nhập ma lúc tu luyện rồi.
Những thứ này Lâm Phong hoàn toàn không biết mà hắn coi đó là tự nhiên, có lẽ linh hồn Lâm Phong trải qua 3 thế lớn mạnh hơn người thường rất nhiều, cùng với sự trợ giúp của hỗn độn song thạch thai tại đan điền mà hắn có thể làm được điều mà người khác không thể.
Sau hai canh giờ, Tụ Linh thảo trên tay Lâm phong đã tan thành mây khói đồng thời hiệu quả của Tốc Linh hoa cũng hết nhưng Lâm Phong mới chỉ đạt tới Ngưng khí tầng 2 đỉnh phong, có lẽ linh lực trong thể nội của hắn cao cấp hơn, áp súc được nhiều hơn nên tài nguyên mà người khác có thể đạt tới ngưng khí tầng 3 cũng chỉ giúp hắn đạt tới ngưng khí tầng 2 đỉnh phong mà thôi.
Không còn cách nào khác Lâm Phong chỉ có thể tu luyện nhờ vào linh khí trong thiên địa, dù hơi chậm một tí nhưng có còn hơn không, trong tay hắn không có nhiều tiền để mua linh thảo a, xem ra sau này phải nghĩ cách kiếm tiền rồi.
Lâm Phong liền nghĩ kiếp trước kiếp này đều không có tu luyện thân pháp, thế là hắn lại xin Lâm Thiên thêm 1 thẻ vào tàng thư các, có phụ thân làm to quả là ngon ăn.
Lần này không tốn nhiều thời gian Lâm Phong liền chọn ra được một môn thất tinh bộ, đây là bộ pháp cao cấp nhất trong tầng 1 mà hắn tìm thấy được, hơn nữa bộ pháp này biến ảo khôn lường, khi lên Trúc cơ vẫn còn tác dụng.
Lâm Phong cũng biết mỗi người tu chân đều có pháp bảo của mình thế nhưng đa số pháp bảo đều cần trúc cơ mới điều động được, tại ngưng khí kì thần thức vẫn quá mờ nhạt khó mà điều khiển pháp bảo, điều này giống như cho một đứa trẻ một cây búa lớn, búa mạnh thật đấy nhưng đứa trẻ làm gì có sức mà nâng lên a.
Như vậy mỗi ngày Lâm Phong vẫn ngâm nước thuốc, luyện tập cơ thể, khống chế linh khí, hấp thu linh khí từ thiên địa, tập luyện Tam dương chưởng, Lục dương quyền, Cửu dương chỉ cùng thất tinh bộ.
Do tu chân khác với tu võ nên Lâm Phong đã có thể điều động linh khí mà đánh ra 3 chiêu trong Cửu Dương quyết, thế nhưng uy lực chỉ ngang với lúc bình thường, còn kém xa so với các kĩ năng siêu cấp trước đây. Dù sao bây giờ Lâm Phong mới ngưng khí tầng 2, đợi tu vi của hắn lên cao thì uy lực cũng được nâng cao rồi, không cần phải lo.
Rốt cuộc sau một tháng Lâm Phong cũng đột phá được ngưng khí tầng 3, chỉ còn 3 ngày nữa là tới ngày tham gia yến tiệc rồi.
Lâm Phong phát hiện khi hắn đạt tới ngưng khí tầng 3 liền có cảm giác hắn thấy rõ mọi thứ xung quanh hắn trong phạm vi 10 thước, có lẽ đây là thần thức a, không phải ngưng khí tầng năm mới có thần thức sao.
Lâm Phong không biết dù mới ngưng khí tầng 3 nhưng mức độ hùng hậu của linh khí trong cơ thể đã đạt tới ngưng khí tầng 5 rồi, hơn nữa tinh thần cùng linh hồn của Lâm Phong rất mạnh nên khi ngưng khí tầng 3 đã mở được thần thức.
Nhớ lại lời giảng của Lâm Thiên về thần thức Lâm Phong biết ngoài nhìn rõ xung quanh ra thần thức còn câu thông được với đồ vật nữa, ví dụ có thể mở ra túi trữ vật lấy đồ mình muốn hoặc điều khiển vật thể.
Thì ra đây là lí do không có thần thức thì không mở được túi trữ vật, thần thức hóa ra lại kì diệu như vậy bất quá Lâm Phong nhận thấy thần thức cũng là một loại năng lượng giống như linh khí nhưng nó thuộc về lĩnh vực tinh thần, giống như năng lượng ý chí mà lúc trước hắn có nghiên cứu ở địa cầu tại sao có vài người đột biến gen lại có thể nâng đồ vật bằng ý nghĩ vậy.
Một điều đáng mừng nữa là Lâm Phong đã sử dụng thành thục các chiêu thức cùng với thất tinh bộ cũng sử dụng ngon lành rồi, hắn nghĩ nếu cho hắn gặp lại Lâm Khanh một chiêu là đánh tên kia rớt đài ngay.
/470
|