Chương 14: Kiếp trước của tôi thật không sống nổi nửa tập
Tối hôm qua lúc đi uống rượu, chính là Tang Thi Thi lừa gạt Tô Trà đi.
Lúc này Tô Trà không biết mưu tính cụ thể của cô ta, nhưng cũng biết cô ta làm cho mình một mình say rượu ở quán bar tuyệt đối là không có lòng tốt.
Cũng không biết lúc đó làm sao mình khai khiếu rồi lại gọi điện thoại cho Bạc Mục Diệc tới đón mình.
Dựa theo hiểu biết sau đó, Tang Thi Thi kỳ thực cũng là nghe theo ý của Địch Diệu, mà Địch Diệu lại là nghe lời Liên Trì ở sau lưng...
Nghĩ đến Liên Trì... Sát ý trong mắt Tô Trà liền không ngừng được.
Đã từng là trúc mã, lại biến thành như vậy, thật làm cho Tô Trà không nghĩ tới.
Một khi thăng chức rất nhanh trở thành nhị thiếu Liên gia thì thôi, coi như xưa nay không quen biết người bình thường như bọn họ là được rồi, tại sao còn muốn làm cho Địch Diệu tới gần mình, thậm chí phá huỷ cả đời mình?
Lẽ nào anh ta cho rằng mình là vết bẩn đối với nhị thiếu Liên gia là anh ta sao?
Bất quá Liên Trì bây giờ chính là người ẩn giấu sau lưng Địch Diệu, thậm chí ngay cả Tang Thi Thi cũng không biết.
Ngay cả Tô Trà biết một chút, Địch Diệu là không dám động mình, chí ít không dám lừa gạt mình lên giường.
Bởi vì Liên Trì không cho phép.
Vì vậy đến bây giờ, Địch Diệu tuy rằng lừa tiền cô, nhưng vẫn không dám ra tay với Tô Trà, vậy mà làm Bạc Mục Diệc chiếm tiện nghi...
Có điều cũng thực sự là rất may mắn!
Bị người như Địch Diệu chạm vào, Tô Trà ngẫm lại phỏng chừng chính mình cũng sẽ ói.
Thế nhưng chuyện tối ngày hôm qua Tô Trà có hơi đoán không ra, nếu như Liên Trì không cho phép Địch Diệu động vào mình, như vậy tối hôm qua làm mình vào quán bar uống rượu say, rất có thể là chủ ý của một mình Tang Thi Thi.
Nhưng chuyện này không đáng kể, dù sao tất cả đều là tính chung.
Tang Thi Thi vừa nghe lời này, quả nhiên có chút hoang mang, "Cái...cái gì? Tô Trà, mình cũng uống rượu mà, mình được bạn bè đưa trở về, mình không biết sau đó xảy ra chuyện gì..."
Giọng điệu cô ta như vậy vừa nghe chính là có vấn đề, trước đây Tô Trà nghe không hiểu, bây giờ Tô Trà còn nghe không ra sao?
Mặt mày cô mơ hồ hơi không kiên nhẫn, cô cảm giác trước đây mình là kẻ ngu, nhưng bây giờ Tang Thi Thi cũng là kẻ ngu, cô không muốn lãng phí thời gian ở trên người kẻ ngu xuẩn như vậy: "Tại sao bạn của cô chỉ đưa một mình cô về, lại không tiễn tôi trở về?"
"Không..." Thái độ Tô Trà có vẻ hùng hổ doạ người, làm Tang Thi Thi một hồi có chút mơ hồ, cô không hiểu vì sao liền xảy ra chuyện như vậy, vì sao Tô Trà liền trở mặt không quen biết?
Nhìn thấy người đứng bên cạnh mình, khuôn mặt nhỏ của Tang Thi Thi nhất thời trắng bệch, đột nhiên giậm chân một cái, gào khóc nói: "Tô Trà, cậu quá mức quá đáng, tối hôm qua cậu uống say, tự mình đi nơi nào cũng không biết, vì sao bây giờ cậu ngược lại trách mình? Sáng nay tỉnh lại mình cũng rất lo lắng cho cậu, mình đều sợ cậu xảy ra chuyện gì, vì sao cậu còn muốn trách mình? Chính cậu nhất định đòi đi quán bar, mình lại không ngăn được cậu! Uống rượu say vì sao cậu còn có thể trách mình!"
Một trận nói nện xuống, thậm chí không đợi Tô Trà tiếp tục truy hỏi, Tang Thi Thi trực tiếp cúp điện thoại.
Người không biết tuyệt đối sẽ cho rằng Tang Thi Thi chịu oan ức rất lớn.
Tô Trà nghe thấy Tang Thi Thi đổ chuyện đòi đi quán bar lên trên đầu mình, "ách" một tiếng.
"Không tìm được thủ đoạn nào mới hơn sao."
Nói thật, thủ đoạn của Tang Thi Thi, ở đời thứ hai thời cổ đại, Tô Trà trải nghiệm quá nhiều.
Thậm chí càng thêm độc ác cũng có, trong hậu cung, những người phụ nữ kia vì một vị trí chuyện gì cũng làm được.
Tang Thi Thi này nếu ở trong phim truyền hình chắc chắn không sống qua tập thứ hai.
Đương nhiên trước kia mình phỏng chừng cũng không sống nổi nửa tập.
Hiếm thấy còn có chút hài hước, Tô Trà sờ sờ chóp mũi của mình, ánh mắt một lần nữa lạnh nhạt đi.
/1063
|