-Cộc Cộc Cộc .....
Nửa đêm nó đứng trước cửa phòng nhà hắn gõ cửa
-Chuyện gì???
HẮn mắt nhắm mắt dài ngáp lên ngáp xuống hỏi nó
-Long đẹp trai ....~~~
Nó nũng nịu gọi hắn
Hắn thì giật bắn mình. tự hỏi có phải mình đang nằm mớ không! Vỗ mạnh má mấy cái!
*chát chát chát* hắn vỗ liền 3 cái vào mặt
- AI dây đau quá ! là thiệc mà
Hắn suýt xoa gương mặt đẹp trai vừa bị chính chủ nhân nó hành hạ
- À! e tới đây tìm anh có chuyện gì thế
Hắn tò mò , lí do gì mà nửa đêm nó lại tìm tới hắn???
- Chẳng lẻ chẳng lẻ... .em em ....
Hắn vội ôm lấy thân của mình
- Mặc dù anh có thích em thiệc nhưng .... nhưng chúng ta chưa kết hôn làm sao có thể
- CÓ thể hay không thể cái đầu ếch nhà anh ! Tôi qua đây để nhờ anh giúp 1 chuyện
Nó tự nhiên bước vào phòng hắn
-NÓI lẹ đi anh còn phải đi ngủ nữa
Hắn lại ngáp ngắn ngáp dài
-Hehe! Long đẹp trai ~~ anh có thể giúp em đạt được trong top 5 của trường được không?
Nó chớp chớp đôi mắt long lanh vô tội. Nó biết đây là tuyệt chiêu dứt điểm chỉ có nó mới dùng được với hắn thôi
Nó kéo cổ áo hắn từ từ xích lại gần khoảng cách ngày càng thu hẹp và MÔI CHẠM MÔI. Lần này là nó chủ động với hắn. Hắn thì rất ư chi là khổ sở, kiềm chế, lí trí không cho phép hắn làm như vậy ! Sẽ có 1 ngày hắn đường đường chính chính rước nó về làm mẹ của con hắn
Hắn cố kéo nó ra khỏi. Mặt tỏ ra hết sức lạnh lùng
-Tôi đồng ý! Em ra ngoài đi!
Hắn càng tỏ ra lạnh lùng bao nhiêu thì nó càng biết tỏng trong tâm trí hắn nghĩ gì
-Ok ! mai bắt đầu nhé
Nó vẫy vẫy tay hắn. Sau khi nó vừa bước ra khỏi phòng. Hắn liền như chết lao vào phòng tắm xả nước lạnh lẩm nhẩm trong miệng
-Mày càng ngày càng tệ rồi!
*sáng hôm sau*
- Trần Thanh Trúc !Em dậy ngay cho tôi!
Hắn sắc mặt đầy đày sát khí đứng trước cửa phòng nó
-Ô ô! Kẹo à mi đừng bỏ ta ... đừng mà .... đừng mà
Nó loạng choạng quơ quơ tay trên không trung không may quơ dính người hắn, quật hắn xuống nằm chùng với nó luôn
Nó thì ôm đầu hắn sát vào người còn xoa xoa đầu hắn bảo
-Đừng bỏ em đi nhé !
Tim hắn rộn ràng nhịp
-Hạo à! Đừng bỏ em nhé !
-Hạo? Mộc Đỗ Minh Hạo?? Hắn ta làm gì con nhóc thế! Hắn đăm chiêu suy nghĩ! Với tính cách của Minh Hạo! Hắn ta nhắm vào cô bé .... để trả thù mình ?? nhưng con bé là e....
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAA! ĐỒ BIẾN THÁI! ANH LÀM GÌ TRONG PHÒNG TÔI THẾ HẢ?
Nó hét lớn khi thấy hắn đang trong vòng tay của mình! Liền cho1 cước vào bụng hăn
-Aida! Nè em làm gì mạnh bạo vậy hả?? Rõ ràng là em ôm anh mà. Anh có biết gì đâu! Anh còn chưa tính sổ em dãi cả nước miếng lên đồ và cổ anh nữa đây này
Hắn đàng đăm chiêu suy nghĩ thì nghe tiếng hót chào đón bình minh sáng sớm và 1 cước của nó cho nằm bẹp dưới đất rồi! Con nhóc này
-ĐI ra ngoài! Nhanh!
Nó mặt mày đằng đằng sát khí đuổi hắn ra ngoài
-VSCN nhanh rồi ra học bài đó
Hắn ú ớ
Nó vừa đóng cửa phòng lại thì khóc huhu lảm nhảm
- Bà dì của mình đến thăm không đúng lúc rồi
Hắn ở ngoài cửa phòng nó cảm giác tay ươn ướt
-Cái gì thế nhỉ? Á Máu!
Hắn hoảng hồn dơ tay lên
Nó vội mở cửa lao ra ngoài
-Đừng HỬi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
·3 tiếng sau tại phòng thư viện của nhà hắn
-CHúng ta bắt đầu về toán trước nhé!
- OK! Tôi quyết tâm phải đứng trong top 10 của trường lần này
-Em hãy giải thích cho anh biết Giá trị lượng giác của cung đặc biệt là gì?
-Hả? ‘Giá trị lượng giác của cung đặc biệt’ nó là cái gì á??
Nó hoang mang hỏi
-Ngay cả ‘Giá trị lượng giác của cung đặc biệt’ mà em còn không biết nữa sao??
Hắn khá bất ngờ! Đến cả ‘Giá trị lượng giác của cung đặc biệt’ là điều cơ bản nhất của toán lớp 11 mà nó cũng không biết ! thế nó đi học làm cái gì?
-Không!
Nó ngây thơ trả lời
-Thế về toán đại số. Em biết được những gì?
-Phân thức. Nhân chia cộng trừ
Nó ngây thơ trả lời
-Con ngốc này! Đây là chương trình lớp 8 đó
Hắn không thể nào ngờ được. Làm sao Thiên Ân có thể đưa nó vào đây được chứ??
-Chắc vậy á
Nó ngây lại thơ trả lời
-Em biết mình lớp mấy rồi không?
Hắn đang tự trân an mình con nhóc này, nó là người ngoài hành tinh à
-Lớp 11 chứ mấy
Nó tiếp tục ngây thơ trả lời những câu hỏi mà hắn phải tìm ra hàng vạn lí do thắc mắc trong đầu hắn
-Làm sao em có thể tuyển được vào trường này với năng lực lớp 8 như thế?
-Anh có biết Selina người nổi tiếng các trò phao bá đạo trên internet không ( tg ; tui chém gió đó :v)
-Biết!
-Oh yes! It’t me !
Nó vỗ vỗ tay hoan hên sự nổi tiếng của mình
HẮn thì mặt mày tâm tối. Thực sự, thực sự, hắn hoàn toàn bất lực trước nó rồi!!
Sau bnhiu ngày grop truyện! Tác giả ta đây đã trở lại và hại lợi hơn xưa :3 các fen iu dấu của ta tiếp tục ủng hộ truyện của ta nhé <3
Tác giả hứa sẽ không grop lâu như thế nữa đâu! Mọi người nhớ cmt góp ý nhé! Góp í của mọi người chính là động lực để tg viết tiếp <3
:* <3
Nửa đêm nó đứng trước cửa phòng nhà hắn gõ cửa
-Chuyện gì???
HẮn mắt nhắm mắt dài ngáp lên ngáp xuống hỏi nó
-Long đẹp trai ....~~~
Nó nũng nịu gọi hắn
Hắn thì giật bắn mình. tự hỏi có phải mình đang nằm mớ không! Vỗ mạnh má mấy cái!
*chát chát chát* hắn vỗ liền 3 cái vào mặt
- AI dây đau quá ! là thiệc mà
Hắn suýt xoa gương mặt đẹp trai vừa bị chính chủ nhân nó hành hạ
- À! e tới đây tìm anh có chuyện gì thế
Hắn tò mò , lí do gì mà nửa đêm nó lại tìm tới hắn???
- Chẳng lẻ chẳng lẻ... .em em ....
Hắn vội ôm lấy thân của mình
- Mặc dù anh có thích em thiệc nhưng .... nhưng chúng ta chưa kết hôn làm sao có thể
- CÓ thể hay không thể cái đầu ếch nhà anh ! Tôi qua đây để nhờ anh giúp 1 chuyện
Nó tự nhiên bước vào phòng hắn
-NÓI lẹ đi anh còn phải đi ngủ nữa
Hắn lại ngáp ngắn ngáp dài
-Hehe! Long đẹp trai ~~ anh có thể giúp em đạt được trong top 5 của trường được không?
Nó chớp chớp đôi mắt long lanh vô tội. Nó biết đây là tuyệt chiêu dứt điểm chỉ có nó mới dùng được với hắn thôi
Nó kéo cổ áo hắn từ từ xích lại gần khoảng cách ngày càng thu hẹp và MÔI CHẠM MÔI. Lần này là nó chủ động với hắn. Hắn thì rất ư chi là khổ sở, kiềm chế, lí trí không cho phép hắn làm như vậy ! Sẽ có 1 ngày hắn đường đường chính chính rước nó về làm mẹ của con hắn
Hắn cố kéo nó ra khỏi. Mặt tỏ ra hết sức lạnh lùng
-Tôi đồng ý! Em ra ngoài đi!
Hắn càng tỏ ra lạnh lùng bao nhiêu thì nó càng biết tỏng trong tâm trí hắn nghĩ gì
-Ok ! mai bắt đầu nhé
Nó vẫy vẫy tay hắn. Sau khi nó vừa bước ra khỏi phòng. Hắn liền như chết lao vào phòng tắm xả nước lạnh lẩm nhẩm trong miệng
-Mày càng ngày càng tệ rồi!
*sáng hôm sau*
- Trần Thanh Trúc !Em dậy ngay cho tôi!
Hắn sắc mặt đầy đày sát khí đứng trước cửa phòng nó
-Ô ô! Kẹo à mi đừng bỏ ta ... đừng mà .... đừng mà
Nó loạng choạng quơ quơ tay trên không trung không may quơ dính người hắn, quật hắn xuống nằm chùng với nó luôn
Nó thì ôm đầu hắn sát vào người còn xoa xoa đầu hắn bảo
-Đừng bỏ em đi nhé !
Tim hắn rộn ràng nhịp
-Hạo à! Đừng bỏ em nhé !
-Hạo? Mộc Đỗ Minh Hạo?? Hắn ta làm gì con nhóc thế! Hắn đăm chiêu suy nghĩ! Với tính cách của Minh Hạo! Hắn ta nhắm vào cô bé .... để trả thù mình ?? nhưng con bé là e....
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAA! ĐỒ BIẾN THÁI! ANH LÀM GÌ TRONG PHÒNG TÔI THẾ HẢ?
Nó hét lớn khi thấy hắn đang trong vòng tay của mình! Liền cho1 cước vào bụng hăn
-Aida! Nè em làm gì mạnh bạo vậy hả?? Rõ ràng là em ôm anh mà. Anh có biết gì đâu! Anh còn chưa tính sổ em dãi cả nước miếng lên đồ và cổ anh nữa đây này
Hắn đàng đăm chiêu suy nghĩ thì nghe tiếng hót chào đón bình minh sáng sớm và 1 cước của nó cho nằm bẹp dưới đất rồi! Con nhóc này
-ĐI ra ngoài! Nhanh!
Nó mặt mày đằng đằng sát khí đuổi hắn ra ngoài
-VSCN nhanh rồi ra học bài đó
Hắn ú ớ
Nó vừa đóng cửa phòng lại thì khóc huhu lảm nhảm
- Bà dì của mình đến thăm không đúng lúc rồi
Hắn ở ngoài cửa phòng nó cảm giác tay ươn ướt
-Cái gì thế nhỉ? Á Máu!
Hắn hoảng hồn dơ tay lên
Nó vội mở cửa lao ra ngoài
-Đừng HỬi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
·3 tiếng sau tại phòng thư viện của nhà hắn
-CHúng ta bắt đầu về toán trước nhé!
- OK! Tôi quyết tâm phải đứng trong top 10 của trường lần này
-Em hãy giải thích cho anh biết Giá trị lượng giác của cung đặc biệt là gì?
-Hả? ‘Giá trị lượng giác của cung đặc biệt’ nó là cái gì á??
Nó hoang mang hỏi
-Ngay cả ‘Giá trị lượng giác của cung đặc biệt’ mà em còn không biết nữa sao??
Hắn khá bất ngờ! Đến cả ‘Giá trị lượng giác của cung đặc biệt’ là điều cơ bản nhất của toán lớp 11 mà nó cũng không biết ! thế nó đi học làm cái gì?
-Không!
Nó ngây thơ trả lời
-Thế về toán đại số. Em biết được những gì?
-Phân thức. Nhân chia cộng trừ
Nó ngây thơ trả lời
-Con ngốc này! Đây là chương trình lớp 8 đó
Hắn không thể nào ngờ được. Làm sao Thiên Ân có thể đưa nó vào đây được chứ??
-Chắc vậy á
Nó ngây lại thơ trả lời
-Em biết mình lớp mấy rồi không?
Hắn đang tự trân an mình con nhóc này, nó là người ngoài hành tinh à
-Lớp 11 chứ mấy
Nó tiếp tục ngây thơ trả lời những câu hỏi mà hắn phải tìm ra hàng vạn lí do thắc mắc trong đầu hắn
-Làm sao em có thể tuyển được vào trường này với năng lực lớp 8 như thế?
-Anh có biết Selina người nổi tiếng các trò phao bá đạo trên internet không ( tg ; tui chém gió đó :v)
-Biết!
-Oh yes! It’t me !
Nó vỗ vỗ tay hoan hên sự nổi tiếng của mình
HẮn thì mặt mày tâm tối. Thực sự, thực sự, hắn hoàn toàn bất lực trước nó rồi!!
Sau bnhiu ngày grop truyện! Tác giả ta đây đã trở lại và hại lợi hơn xưa :3 các fen iu dấu của ta tiếp tục ủng hộ truyện của ta nhé <3
Tác giả hứa sẽ không grop lâu như thế nữa đâu! Mọi người nhớ cmt góp ý nhé! Góp í của mọi người chính là động lực để tg viết tiếp <3
:* <3
/23
|