Nó ngồi trên xe của Kai... về nhà...~ Nhà nó ~ Cầm túi hành lí nó bước thẳng vào phòng ngủ... Bê một ít thức ăn vừa làm, Kai gõ cửa - Zen ơi....anh có làm chút đồ ăn nè! - Em không muốn ăn.- Thôi mà....ra ăn đi, tòan đồ em thích thôi.- ......- Anh biết em đang buồn vì chuyện đó nhưng đừng vì thế mà làm tổn hại đến bản thân chứ. - .... Kai để đồ ăn ở đó, ngồi xuống- Anh sẽ ngồi đây với em cho đến khi nào em chịu ăn thì thôi. - Tại sao?.....- ..... Hả em nói sao?-.....Chẳng phải anh yêu Sohy ? Chẳng phải em đã từ chối tình cảm của anh mà? Thế thì tại sao anh lại cứ ở bên em..tại sao anh cứ bất chấp tất cả đếm ôm em khi em gục ngã...- .......Vì anh yêu em..- Nhưng anh đã yêu Sohy....anh cũng biết là em thích người khác mà. Anh không sợ mình sẽ tổn thương sao? - Ai mà không sợ bị tổn thương. Nhưng mà được ở bên người mình yêu thì cho dù bị tổn thương gấp trăm lần thì anh cũng chịu . Đôi khi một người con trai cũng sẽ vấp ngã , ước ao một người con gái bước đi cùng mình . Để con trai mặc sức níu tay, mặc sức ôm ấp.~ Tối hôm ấy ~ Nó mở cửa ra ngòai, cầm lấy khay thức ăn Kai đó. Lấy cái chăn, nó đắp cho Kai.... - Cảm ơn anh đã ở bên em....~ Sáng hôm sau ~ Tiếng nước xả xối trong nhà tắm khiến Kai thức giấc.. Nhìn thấy tấm chăn trên người, Kai khẽ cười...- Ủa anh dậy rồi à? - nó bước ra từ nhà tắm- Em mới tắm à. - Dạ , - nó cười - Zen...em không sao chứ?- Em không sao.
/73
|