Lần thứ hai khi chứng kiến tên điên này nốc rượu như uống nước ép là ngay ngày sinh nhật lần đó… trước hai tháng hắn cùng tiểu thê tử của hắn ly hôn… Hách Liên Kỳ còn nhớ rất rõ… khi đó Hải Nhiên Vi phải đi du lịch cùng gia đình ở Quisax nên quên mất buổi sinh nhật mà Thần trông đợi… ngày đó Hiên Viên Thần đã uống rất nhiều rượu… uống cho đến khi say mềm… là tiểu thê tử của hắn phải đến tận quán bar để khiêng hắn về nhà cẩn thận chăm sóc… tuy sau đó không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng Hiên Viên Thần trở nên càng thêm trốn tránh tiểu thê tử của hắn… lại càng thêm ra sức bù đắp cho Hải Nhiên Vi...
Lại nói mọi người khi đó thật không ngờ ngày ấy cũng là lần cuối cùng bọn họ thấy cô…
......
Mái tóc bạch kim bếch vào má vì mồ hôi nhễ nhại… có thể nghĩ cô đã dùng cách nhanh nhất để đến đây thế nào… trời ban đêm lạnh lẽo cô lại chỉ khoác lấy chiếc áo mỏng manh… đến ngay cả đôi dép để đi trong nhà cũng chưa kịp đổi...
Vũ Mộng Điệp vẻ mặt lo lắng trắng bệch lễ phép cúi đầu rồi đỡ lấy thân hình to lớn của Hiên Viên Thần đang say mềm lên bả vai bé nhỏ của mình… khi đó đám hảo hữu bọn hắn đều say rượu.. chỉ có Hách Liên Kỳ hắn là còn tỉnh táo… hắn giúp cô đỡ Thần vào xe khách rồi lần lượt đưa hai kẻ say mềm khác ra về… nhìn phía cô cẩn thận từng ly từng tí đối hảo hữu Hách Liên Kỳ lại bất đắc dĩ vì sự ngu muội của hảo hữu...
“Ách… Cám ơn đã gọi cho ta…” Vũ Mộng Điệp đưa con sâu rượu kia ngồi vào xe rồi ngẩng đầu cảm ơn hắn… khiến hắn cảm thấy ngại ngùng thay cho hảo hữu… rõ ràng cô rất thương hắn… vậy mà…
......
Lần thứ ba là khi bị người hắn yêu Hải Nhiên Vi phản bội… thật ra đám hảo hữu bọn hắn cảm thấy tên này bị phản bội là xứng đáng… thê tử tốt như vậy không yêu lại đi yêu thể loại lẳng lơ hồ ly Hải Nhiên Vi… nói thật ra là hữu hảo bọn hắn không muốn phán xét đối tượng mà tên này yêu nhưng Hách Liên Kỳ lại cực kỳ buồn nôn mỗi khi họp mặt hữu hảo Hải Nhiên Vi đều liếc mắt đưa tình cùng bọn hắn… kỹ nữ a
đây rõ ràng là kỹ nữ… vậy mà cái tên ngu ngốc này lại xem kỹ nữ như đóa bạch liên hoa mỏng manh cần bảo bọc… quả thực là ngu xuẩn đến cực điểm...
Lúc đó lần đầu tiên bọn hắn chứng kiến hảo hữu suy sụp đến như vậy… hắn cầm trên tay tờ báo cáo xét nghiệm DNA điên cuồng cười… rồi gần như muốn bất tỉnh vì dạ dày bị xuất huyết… nói thật khi đó Hách Liên Kỳ cảm thấy rất hả hê trong lòng… chứng kiến tên hảo hữu ngu ngốc vì sai lầm của mình mà phải trả giá đắc hắn cảm thấy rất hài lòng… chỉ thiếu điều không chỉ thẳng vào mặt hắn cười nhạo…
Ta nói Hách Liên Kỳ bằng hữu… ngươi muốn làm tổn hại hữu cũng phải kiềm chế một chút có được hay không? Làm quá hắn sẽ tự sát đó… nhất định sẽ...
….
Lại nói đây là lần thứ tư hắn tận mắt chứng kiến tên này điên cuồng như vậy… cũng là lần đầu tiên hắn uống nhiều đến như vậy… vẻ mặt ám trầm một cách thê lương như toàn thế giới vứt bỏ hắn… nếu như mấy lần trước chỉ uống ba bốn chai là tối đa thì lần này…
Hách Liên Kỳ lắc đầu nhìn phía dưới chân Hiên Viên Thần đang có năm sáu vỏ chai rượu cảm thấy thật sâu bất đắc dĩ… trong khi Độc Cô Viễn lại khẽ thở dài một cách ngao ngán nhìn con ma men kế bên đang vừa nốc rượu vừa ha ha bật cười… thật là bệnh hoạn mà… xem ra hắn nên vác tên này đến chỗ của đệ đệ hắn để khám bệnh…
“Lại uống hết rồi à?” Nam Cung Tịch thở dài nhìn khui chai rượu mới Hiên Viên Thần sắc mặt tái mét kêu to một cách thảm thiết lại càng thêm đau lòng… tuy rằng quán rượu không phải của hắn khai mà là của Phương Thiếu Hoa mở nhưng mà kẻ thị rượu như mạng là hắn cảm thấy thật đau lòng nha…. Không mang theo như vậy đả kích hắn có được hay không?
Nhìn xem… toàn bộ những chai rượu trống dưới chân bàn đều là những chai rượu lâu năm ít gặp… lại bị kẻ không biết thưởng thức nốc như nốc nước...
“Ngươi nói … hắn phát điên chuyện gì?” Phương Thiếu Hoa nhìn phía say bí tỷ hảo hữu tò mò hỏi vài vị ngồi đây… dù sao hắn cũng là kẻ đến sau cùng nên cũng không rõ lắm tình hình hiện tại… bất quá nhìn phía ngổn ngang dưới đất đống bình bình lọ lọ hắn cũng có thể thấy được ban nãy thảm thiết như thế nào…
Nam Cung Tịch giơ tay vỗ một phát vào sau ót kẻ đang phát điên khóc khóc cười cười Hiên Viên Thần khiến hắn ngủ lấy một giấc rồi mới ung dung đi đến phía quầy rượu trong phòng điều chế vài ly…
“Nghe nói hắn đã tìm được Vũ đại tiểu thư…” giọng nói ma mị tận xương vang lên khiến đám nam nhân lần nữa rùng mình… rời xa quầy rượu nghiêm túc đi đến dãy ghế sopha dài ngồi xuống….
“Tiền thê tử của hắn?” chuyện này có vẻ thú vị… mất tích gần sáu năm bây giờ xuất hiện sao? Hách Liên Kỳ đưa tay xoa xoa cằm đôi hoa đào ánh mắt liếc phía đang say xỉn hảo hữu…
Lại nói mọi người khi đó thật không ngờ ngày ấy cũng là lần cuối cùng bọn họ thấy cô…
......
Mái tóc bạch kim bếch vào má vì mồ hôi nhễ nhại… có thể nghĩ cô đã dùng cách nhanh nhất để đến đây thế nào… trời ban đêm lạnh lẽo cô lại chỉ khoác lấy chiếc áo mỏng manh… đến ngay cả đôi dép để đi trong nhà cũng chưa kịp đổi...
Vũ Mộng Điệp vẻ mặt lo lắng trắng bệch lễ phép cúi đầu rồi đỡ lấy thân hình to lớn của Hiên Viên Thần đang say mềm lên bả vai bé nhỏ của mình… khi đó đám hảo hữu bọn hắn đều say rượu.. chỉ có Hách Liên Kỳ hắn là còn tỉnh táo… hắn giúp cô đỡ Thần vào xe khách rồi lần lượt đưa hai kẻ say mềm khác ra về… nhìn phía cô cẩn thận từng ly từng tí đối hảo hữu Hách Liên Kỳ lại bất đắc dĩ vì sự ngu muội của hảo hữu...
“Ách… Cám ơn đã gọi cho ta…” Vũ Mộng Điệp đưa con sâu rượu kia ngồi vào xe rồi ngẩng đầu cảm ơn hắn… khiến hắn cảm thấy ngại ngùng thay cho hảo hữu… rõ ràng cô rất thương hắn… vậy mà…
......
Lần thứ ba là khi bị người hắn yêu Hải Nhiên Vi phản bội… thật ra đám hảo hữu bọn hắn cảm thấy tên này bị phản bội là xứng đáng… thê tử tốt như vậy không yêu lại đi yêu thể loại lẳng lơ hồ ly Hải Nhiên Vi… nói thật ra là hữu hảo bọn hắn không muốn phán xét đối tượng mà tên này yêu nhưng Hách Liên Kỳ lại cực kỳ buồn nôn mỗi khi họp mặt hữu hảo Hải Nhiên Vi đều liếc mắt đưa tình cùng bọn hắn… kỹ nữ a
đây rõ ràng là kỹ nữ… vậy mà cái tên ngu ngốc này lại xem kỹ nữ như đóa bạch liên hoa mỏng manh cần bảo bọc… quả thực là ngu xuẩn đến cực điểm...
Lúc đó lần đầu tiên bọn hắn chứng kiến hảo hữu suy sụp đến như vậy… hắn cầm trên tay tờ báo cáo xét nghiệm DNA điên cuồng cười… rồi gần như muốn bất tỉnh vì dạ dày bị xuất huyết… nói thật khi đó Hách Liên Kỳ cảm thấy rất hả hê trong lòng… chứng kiến tên hảo hữu ngu ngốc vì sai lầm của mình mà phải trả giá đắc hắn cảm thấy rất hài lòng… chỉ thiếu điều không chỉ thẳng vào mặt hắn cười nhạo…
Ta nói Hách Liên Kỳ bằng hữu… ngươi muốn làm tổn hại hữu cũng phải kiềm chế một chút có được hay không? Làm quá hắn sẽ tự sát đó… nhất định sẽ...
….
Lại nói đây là lần thứ tư hắn tận mắt chứng kiến tên này điên cuồng như vậy… cũng là lần đầu tiên hắn uống nhiều đến như vậy… vẻ mặt ám trầm một cách thê lương như toàn thế giới vứt bỏ hắn… nếu như mấy lần trước chỉ uống ba bốn chai là tối đa thì lần này…
Hách Liên Kỳ lắc đầu nhìn phía dưới chân Hiên Viên Thần đang có năm sáu vỏ chai rượu cảm thấy thật sâu bất đắc dĩ… trong khi Độc Cô Viễn lại khẽ thở dài một cách ngao ngán nhìn con ma men kế bên đang vừa nốc rượu vừa ha ha bật cười… thật là bệnh hoạn mà… xem ra hắn nên vác tên này đến chỗ của đệ đệ hắn để khám bệnh…
“Lại uống hết rồi à?” Nam Cung Tịch thở dài nhìn khui chai rượu mới Hiên Viên Thần sắc mặt tái mét kêu to một cách thảm thiết lại càng thêm đau lòng… tuy rằng quán rượu không phải của hắn khai mà là của Phương Thiếu Hoa mở nhưng mà kẻ thị rượu như mạng là hắn cảm thấy thật đau lòng nha…. Không mang theo như vậy đả kích hắn có được hay không?
Nhìn xem… toàn bộ những chai rượu trống dưới chân bàn đều là những chai rượu lâu năm ít gặp… lại bị kẻ không biết thưởng thức nốc như nốc nước...
“Ngươi nói … hắn phát điên chuyện gì?” Phương Thiếu Hoa nhìn phía say bí tỷ hảo hữu tò mò hỏi vài vị ngồi đây… dù sao hắn cũng là kẻ đến sau cùng nên cũng không rõ lắm tình hình hiện tại… bất quá nhìn phía ngổn ngang dưới đất đống bình bình lọ lọ hắn cũng có thể thấy được ban nãy thảm thiết như thế nào…
Nam Cung Tịch giơ tay vỗ một phát vào sau ót kẻ đang phát điên khóc khóc cười cười Hiên Viên Thần khiến hắn ngủ lấy một giấc rồi mới ung dung đi đến phía quầy rượu trong phòng điều chế vài ly…
“Nghe nói hắn đã tìm được Vũ đại tiểu thư…” giọng nói ma mị tận xương vang lên khiến đám nam nhân lần nữa rùng mình… rời xa quầy rượu nghiêm túc đi đến dãy ghế sopha dài ngồi xuống….
“Tiền thê tử của hắn?” chuyện này có vẻ thú vị… mất tích gần sáu năm bây giờ xuất hiện sao? Hách Liên Kỳ đưa tay xoa xoa cằm đôi hoa đào ánh mắt liếc phía đang say xỉn hảo hữu…
/83
|