Đồ Ngốc, Đừng Lấy Dao Đâm Vào Tim Em Nữa. Có Được Không?
Chương 11: Giết người liên hoàn (3)
/22
|
Tóm tắt tập trước: Nhan Lam Lam tìm được Khả Nhiên và cùng Khả Nhiên thương lượng. Sau cùng, Khả Nhiên và cậu nhóc shota giết chết tên bảo vệ - kẻ thứ hai bám đuôi Ngọc Cẩm.***
- Tại sao lại cản tôi? - Khả Nhiên hỏi. Cậu nhóc shota im lặng nhìn tên bảo vệ vì sợ quá mà bất tỉnh nhân sự trả lời:
- Tên này không giống tên trước nếu tra ra có thể tìm được gì đó, Nhan Lam Lam cần hắn. - Nói rồi cậu nắm cổ áo kéo tên bảo vệ như kéo chổi đi khỏi. Khả Nhiên đứng bên cạnh nhìn một chút rồi cũng đi theo.
***
Tại nhà của Nhan Lam Lam, việc lấy lời khai lâu hơn bản sao Nhan Lam Lam tưởng. Viên cảnh sát sau khi lấy xong lời khai của bản sao Nhan Lam Lam thì xuất hiện thêm vài cảnh sát nữa, họ bắt đầu vào kiểm tra ngôi nhà. Trong lúc đó Nhan Lam Lam đang nhảy trên mái nhà để trở về, vì đã chấp nhận ký khế ước nên thể lực của cô đã được nâng lên tầm cao mà cô chưa từng nghĩ tới. Bởi mùa đông nên trời rất nhanh tối thuận tiện giúp cô ẩn mình, bây giờ đã là bốn giờ sáng nhưng trời còn chưa sáng. Đang đứng, bỗng nhiên bản sao Nhan Lam Lam cảm nhận được ' bản gốc ' đang tới, cô nhìn người cảnh sát rồi nói:
- Từ lúc về tới giờ tôi chưa tắm, có thể cho tôi tắm được không?
Viên cảnh sát nhìn cô một lúc, rồi trả lời:
- Rất tiếc, hiện tại chúng tôi đang kiểm tra nhà của cô nhưng nếu cô không phiền có thể chờ một lúc được không?
- Vâng.
- Xin lỗi nhưng hiện tại nhà cô đang được chúng tôi sử dụng, cô có thể tạm thời chuyển đến nơi khác được chứ, tôi có biết một phòng trọ.
- Vậy xin phiền anh.
Tiếp theo, bản sao Nhan Lam Lam lên xe cùng viên cảnh sát rời khỏi đó. Đến một phòng trọ nhỏ, viên cảnh sát đưa cô gặp bà chủ rồi nhận phòng. Vào phòng, cô kiểm tra đồ đạc một lúc rồi tạm biệt viên cảnh sát. Sau khi hắn ta đi, bản sao Nhan Lam Lam đóng cửa vào, vẻ mặt đáng thương cũng theo đó mà thay đổi, trở nên lạnh lùng nhìn Nhan Lam Lam thật đang đứng trong góc tối của căn phòng. Không nói gì, Nhan Lam Lam thật đến bên bản sao của chính mình, đưa bàn tay chạm lên trán cô ta, ký ức về buổi thẩm vấn bắt đầu ùa về. Sắp xếp lại ký ức một chút rồi cô dùng lửa đốt bản sao đi. Gương mặt của bản sao Nhan Lam Lam bị bắt lửa dần chuyển thành màu đen của tro rồi từ từ cháy hết. Bản sao của cô lại làm từ bùa, bùa làm từ giấy mà giấy thì bắt lửa cho nên cô chỉ cần đốt là cô ta sẽ biến mất, tất nhiên là không phải lửa nào cũng làm được. Kế tiếp cô thu dọn đám tro rồi thả vào bồn cầu, ấn nút xả. Làm xong, Nhan Lam Lam ra ngoài, thấy cậu nhóc shota và Khả Nhiên đang đứng trong phòng, trên tay cậu là tên bảo vệ đang bất tỉnh.
- Cậu làm gì vậy?
- Tôi nghĩ cô sẽ thẩm vấn được chút gì đó từ hắn.
Nhan Lam Lam nhìn cậu nhóc, quả thật cô chưa nghĩ đến chuyện này, rốt cuộc thì cậu nhóc này đã nghĩ đến mức nào rồi.
- Được thôi, nhưng bây giờ hắn đang ngất, tôi sẽ để sang ngày mai.
Cậu nhóc shota gật đầu.
Trong phòng có một giường và một phòng khách, cho nên cô và Khả Nhiên ngủ trên giường còn cậu nhóc shota ngủ trên ghế. Trong giấc ngủ, Nhan Lam Lam mơ đến kẻ đầu tiên bám đuôi Ngọc Cẩm bị cô giết chết. Trong mơ, cô thấy hắn đang bị trói trên ghế, sau đó cô cầm một con dao đi tới. Dường như hắn cố hét lên nhưng không ra tiếng nào, đôi mắt hắn trợn trắng, người đầy mồ hôi vì hoảng loạn. Nhan Lam Lam phải thừa nhận là cô thích dáng vẻ tuyệt vọng của hắn trước khi chết. Nhan Lam Lam nhấc con dao lên rồi chém xuống. Sau đó cô chậm rãi cắt từng bộ phận trên người hắn ra: đầu tiên là tay, chân, đùi... nhưng lại để hắn chứng kiến toàn bộ, cứ mỗi lần ngất đi hắn lại cảm thấy một cơn đau ập đến nên bắt buộc phải mở mắt. Lúc đầu, hắn còn cố hét lên nhưng càng về sau lại càng không đủ sức để hét lên nữa vì thiếu máu. Cứ mỗi lần cắt đi một thứ thì máu lại văng ra, bắn lên khắp nơi. Cuối cùng cô cắt đứt hết tứ chi của hắn và tiếp tục cắt luôn đầu hắn ra, đầu hắn được lìa khỏi cổ, tuy nhiên cô thích nhất là biểu cảm của hắn, kể cả khi cắt ra mà nó vẫn giữ nguyên biểu cảm như vừa trông thấy một thứ gì đó đáng sợ lắm. Đôi mắt hắn trợn trắng, làn da trắng bệch, cái miệng mở ra hết cỡ như cố hét lên, đối với cô, biểu cảm đó trông thật đáng yêu. Xong xuôi cô cho hết những bộ phận đã cắt ra vào một cái túi đựng đồ thể thao.
Sau khi giết người, căn phòng bị dính be bét máu, Nhan Lam Lam nhìn xung quanh, quả thực rất bẩn, nó hoàn toàn không phù hợp với một người ưa sạch sẽ như cô, cho nên cô đã... dọn dẹp lại phòng. Trước tiên, Nhan Lam Lam dọn rác vào thùng cho bát đĩa bẩn vào bồn. Thứ hai, Nhan Lam Lam phân loại quần áo bẩn và quần áo sạch, đồ bẩn thì giặt; còn đồ sạch đem sắp xếp gọn gàng. Thứ ba, cô sắp xếp đồ đạc theo từng phòng rồi cho những thứ ít sử dụng vào balo hay túi, lau bụi trên các đồ nội thất. Thứ tư, cô vào phòng ngủ dọn giường, quét nhà và xịt phòng. Sau khi hoàn thành, nhìn căn phòng đã sạch sẽ, Nhan Lam Lam quả thực cảm thấy rất vui.
- Tại sao lại cản tôi? - Khả Nhiên hỏi. Cậu nhóc shota im lặng nhìn tên bảo vệ vì sợ quá mà bất tỉnh nhân sự trả lời:
- Tên này không giống tên trước nếu tra ra có thể tìm được gì đó, Nhan Lam Lam cần hắn. - Nói rồi cậu nắm cổ áo kéo tên bảo vệ như kéo chổi đi khỏi. Khả Nhiên đứng bên cạnh nhìn một chút rồi cũng đi theo.
***
Tại nhà của Nhan Lam Lam, việc lấy lời khai lâu hơn bản sao Nhan Lam Lam tưởng. Viên cảnh sát sau khi lấy xong lời khai của bản sao Nhan Lam Lam thì xuất hiện thêm vài cảnh sát nữa, họ bắt đầu vào kiểm tra ngôi nhà. Trong lúc đó Nhan Lam Lam đang nhảy trên mái nhà để trở về, vì đã chấp nhận ký khế ước nên thể lực của cô đã được nâng lên tầm cao mà cô chưa từng nghĩ tới. Bởi mùa đông nên trời rất nhanh tối thuận tiện giúp cô ẩn mình, bây giờ đã là bốn giờ sáng nhưng trời còn chưa sáng. Đang đứng, bỗng nhiên bản sao Nhan Lam Lam cảm nhận được ' bản gốc ' đang tới, cô nhìn người cảnh sát rồi nói:
- Từ lúc về tới giờ tôi chưa tắm, có thể cho tôi tắm được không?
Viên cảnh sát nhìn cô một lúc, rồi trả lời:
- Rất tiếc, hiện tại chúng tôi đang kiểm tra nhà của cô nhưng nếu cô không phiền có thể chờ một lúc được không?
- Vâng.
- Xin lỗi nhưng hiện tại nhà cô đang được chúng tôi sử dụng, cô có thể tạm thời chuyển đến nơi khác được chứ, tôi có biết một phòng trọ.
- Vậy xin phiền anh.
Tiếp theo, bản sao Nhan Lam Lam lên xe cùng viên cảnh sát rời khỏi đó. Đến một phòng trọ nhỏ, viên cảnh sát đưa cô gặp bà chủ rồi nhận phòng. Vào phòng, cô kiểm tra đồ đạc một lúc rồi tạm biệt viên cảnh sát. Sau khi hắn ta đi, bản sao Nhan Lam Lam đóng cửa vào, vẻ mặt đáng thương cũng theo đó mà thay đổi, trở nên lạnh lùng nhìn Nhan Lam Lam thật đang đứng trong góc tối của căn phòng. Không nói gì, Nhan Lam Lam thật đến bên bản sao của chính mình, đưa bàn tay chạm lên trán cô ta, ký ức về buổi thẩm vấn bắt đầu ùa về. Sắp xếp lại ký ức một chút rồi cô dùng lửa đốt bản sao đi. Gương mặt của bản sao Nhan Lam Lam bị bắt lửa dần chuyển thành màu đen của tro rồi từ từ cháy hết. Bản sao của cô lại làm từ bùa, bùa làm từ giấy mà giấy thì bắt lửa cho nên cô chỉ cần đốt là cô ta sẽ biến mất, tất nhiên là không phải lửa nào cũng làm được. Kế tiếp cô thu dọn đám tro rồi thả vào bồn cầu, ấn nút xả. Làm xong, Nhan Lam Lam ra ngoài, thấy cậu nhóc shota và Khả Nhiên đang đứng trong phòng, trên tay cậu là tên bảo vệ đang bất tỉnh.
- Cậu làm gì vậy?
- Tôi nghĩ cô sẽ thẩm vấn được chút gì đó từ hắn.
Nhan Lam Lam nhìn cậu nhóc, quả thật cô chưa nghĩ đến chuyện này, rốt cuộc thì cậu nhóc này đã nghĩ đến mức nào rồi.
- Được thôi, nhưng bây giờ hắn đang ngất, tôi sẽ để sang ngày mai.
Cậu nhóc shota gật đầu.
Trong phòng có một giường và một phòng khách, cho nên cô và Khả Nhiên ngủ trên giường còn cậu nhóc shota ngủ trên ghế. Trong giấc ngủ, Nhan Lam Lam mơ đến kẻ đầu tiên bám đuôi Ngọc Cẩm bị cô giết chết. Trong mơ, cô thấy hắn đang bị trói trên ghế, sau đó cô cầm một con dao đi tới. Dường như hắn cố hét lên nhưng không ra tiếng nào, đôi mắt hắn trợn trắng, người đầy mồ hôi vì hoảng loạn. Nhan Lam Lam phải thừa nhận là cô thích dáng vẻ tuyệt vọng của hắn trước khi chết. Nhan Lam Lam nhấc con dao lên rồi chém xuống. Sau đó cô chậm rãi cắt từng bộ phận trên người hắn ra: đầu tiên là tay, chân, đùi... nhưng lại để hắn chứng kiến toàn bộ, cứ mỗi lần ngất đi hắn lại cảm thấy một cơn đau ập đến nên bắt buộc phải mở mắt. Lúc đầu, hắn còn cố hét lên nhưng càng về sau lại càng không đủ sức để hét lên nữa vì thiếu máu. Cứ mỗi lần cắt đi một thứ thì máu lại văng ra, bắn lên khắp nơi. Cuối cùng cô cắt đứt hết tứ chi của hắn và tiếp tục cắt luôn đầu hắn ra, đầu hắn được lìa khỏi cổ, tuy nhiên cô thích nhất là biểu cảm của hắn, kể cả khi cắt ra mà nó vẫn giữ nguyên biểu cảm như vừa trông thấy một thứ gì đó đáng sợ lắm. Đôi mắt hắn trợn trắng, làn da trắng bệch, cái miệng mở ra hết cỡ như cố hét lên, đối với cô, biểu cảm đó trông thật đáng yêu. Xong xuôi cô cho hết những bộ phận đã cắt ra vào một cái túi đựng đồ thể thao.
Sau khi giết người, căn phòng bị dính be bét máu, Nhan Lam Lam nhìn xung quanh, quả thực rất bẩn, nó hoàn toàn không phù hợp với một người ưa sạch sẽ như cô, cho nên cô đã... dọn dẹp lại phòng. Trước tiên, Nhan Lam Lam dọn rác vào thùng cho bát đĩa bẩn vào bồn. Thứ hai, Nhan Lam Lam phân loại quần áo bẩn và quần áo sạch, đồ bẩn thì giặt; còn đồ sạch đem sắp xếp gọn gàng. Thứ ba, cô sắp xếp đồ đạc theo từng phòng rồi cho những thứ ít sử dụng vào balo hay túi, lau bụi trên các đồ nội thất. Thứ tư, cô vào phòng ngủ dọn giường, quét nhà và xịt phòng. Sau khi hoàn thành, nhìn căn phòng đã sạch sẽ, Nhan Lam Lam quả thực cảm thấy rất vui.
/22
|