Reng...reng...reng
Thế là phải típ tục cực hình chán ngắt típ, ngày nào cũng như ngày nào. Không ngủ thì chơi game, không chơi game thì nghe nhạc, mà không nghe nhạc thì nằm ườn ra bàn lim dim chẳng ngủ được tí nào. Lớp nó thì bị nó làm hư hết vì từ khi nó tới lớp thì lớp quỷ sứ có rất nhìu trò mới lạ, độc và có 1 không 2 nên khi nó không hành động thì lớp như mất hẳng sức sống, mà khi lớp nó hoặc nó chán thì sẽ có 1 giáo viên nữa nhập viện .
Nó thì rất mún ngủ nhưng tại gì hồi nãy mún vơ vét tiền của mấy con quỷ mà no wá ngủ hông được khó khăn lắm nó mới lếch xác lên lớp được, mà lên lớp rồi nó cũng ngủ ko được nên đành lôi cái Mp3 ra mà nghe nhạc trong khi cơ thể rất là khó chịu...trong khi Ngọc đang thẳng cẳng ngủ vì đâu có gì sướng bằng ăn no rùi ngủ nó nhìn mà phát thèm nên làm cái mặt nhăn nhó khó chịu.
Hắn nhìn nó khó chịu mà trong lòng cũng bức rức khó chịu theo, bởi zậy tuy lạnh lùng vs mọi người cũng có 1 chút đối vs nó nên cũng gắng mở miệng phá vỡ hình tượng băng lãnh ra mà giúp nó chứ nó khó chịu thì hắn cũng khó chịu theo nên...
-Ê! Đồ ngốc phá típ ko?-hắn
-Phá cái gì?- nó hỏi ngược lại hắn.
-Thì cô lấy mấy cái chiêu mà cô VƠ VÉT tiền của, của tụi tui ra mà sài-hắn nhấn mạnh 2 từ vơ vét.
-À àààà-nó à 1 hơi biểu hiện như phát hiện ra cái g̀i hiếm lắm.
-Mà thường ngày thông minh suy nghĩ ra nhìu chiêu lắm mà, sao bữa nay hỏi lại tui-hắn.
-Thì trên trái đất rộng bao la vậy mà xăng dầu còn sắp cạn, thì trí thông minh của tui nó cũng chưa phát huy kịp là sự đương nhiên.-Nó nói câu này làm hắn mún cười nhưng ko cười được nên xoay wa kích lại-À àààà,z lun á hả?-trong đáy mắt còn có 1 tia khiêu khích làm nó hơi bị quê nên ko thèm nói chuyện vs hắn nữa chuyển sang bắt đầu hành động
Nó lui cui dưới gầm bàn để lấy sự chú ý của bà côvà sự thành công đem lại là mĩ mãng...
-Băng Nhi- tiếng nói thánh thót vang lên cứu sống nhưng linh hồn của nhưng thành viên trong lớp như sắp bay cao, bay xa trở lại vui vẻ vs ý nghĩ(sao hum nay tên của pạn Băng Nhi đẹp thế nhở )
-Dạ cô gọi em-nó
-Em cho tôi biết dạ dày của người có thể chứa bao nhiêu-cô
-Cô có muốn bít chính xác lun ko?-nó
-Tất nhiên, em cứ nói đi-cô
-Nếu cô mún bít chính xác thì cô phải hỏi Bảo Ngọc, về vấn đề này bạn ấy là thông suốt nhất đó cô-nó
-Tại sao em nói Ngọc hỉu nhất, mà tui đang hỏi em chớ ko fải hỏi Ngọc-bà cô bắt đầu cảm thấy bực mình vì nó cứ vòng vòng.
-Tại vì 1 ngày Ngọc ăn rất nhìu, 1 bữa ăn của pạn ấy có 3 cái hambơgơ, 5 cái xúc xích, 15 cái đùi gà, 25ly kem,...bla…bla…bla, còn buổi chiều, buổi tối nữa , buổi tối thì có thêm 12 loại trái cây khác và sữa thêm cho đẹp da, trái cây phải tươi và đẹp, pạn ấy nói như trái cây đẹp thì ăn mới đẹp.
-Vậy cô ơi, pạn ấy ăn được nhiu đó đấy, thì cô tính thử xem bạn ấy ăn được như vậy là bao nhiu?-nó tỏ vẻ ngây ngô mừ mịt hỏi
Bà cô thì đang lạc vào thế giới đồ ăn mà nó kể ra, đầu óc còn ong ong nên trả lời đại-Sao tui bít
-Thì đó, cô ơi cô dạy môn nì mà cô còn không bít thì làm sao mà em bít được cô-qua lời nói của nọ́ bà cô mới bít mình bị lừa, pây giờ thì có cảm giác nóng, khói bốc ra ở lỗ tai, máu chạy lên tới não, làm sao mà thấy choáng dường như đứng ko vững nhưng bả gắng gượng để nói chữ cuối-em...em có chủ ý đúng ko? Và ...GẦM còn nhân vật chính trong câu truyện thế giới đồ ăn mà nó kể thì vẫn còn trong mộng đẹp.
-Hì hì-nó nở nụ cười chiến thắng còn cả lớp đang sướng và tụ tập lại tâm là chỗ của nó và hắn bàn chuyện hạ tiếp các giáo viên tiếp theo
- - - - - - - - - - -GIỜ RA VỀ - - - - - - - - - - -
-Nhi ui, Nhi à đi uống trà sữa nha?-Ngọc lão đẽo theo nó đòi ăn típ
-Mày ăn được nữa, nhưng tao hết chỗ chứa rùi...haizz... hay vậy đi, anh Minh anh hộ tá nó đi ăn giùm em đi, chứ nó cứ như con muỗi, em mệt quá
-Ơ, nhưng chở Ngọc bằng cái gì?-Minh hỏi lại nó
-Ưmmm, anh đi xe chung với Huy à, vậy anh đi bằng xe em đi- lời nói kèm với hành động, nó vừa nói vừa đưa chiếc xe đạp điện của mình cho Minh
-ĐI bằng cái này?- Minh chỉ vô chiếc xe hỏi nó
-Ừ, hay là anh đi hổng wen, nếu hổng wen thì anh để Ngọc chở, Ngọc cũng bít chạy đó-nó nói xong rùi men theo đường về nhà mà đi còn Minh thì đành theo ý nó chở Ngọc đi ăn uống.Hắn nhìn nó đi 1 bóng nhỏ bé vì chiều cao chỉ 1m67đơn độc, đột nhiên tim hắn thắt lại đợi khi Minh và Ngọc đi mất hắn mới lên ga chiếc MTT Turbine Supperbike chạy theo nó
-------------------------------------------------
BINNNNNNNNNNNNNNN-tiếng còi xe của chiếc xe phân khối lớn đập thẳng vào tai nó hại tại nó lùng bùng
-Lên xe đi, hay tại ăn trưa nhiều wá nên mún giảm cân?-hắn
-Điên, rui bít cậu có xe đẹp, xe hiếm rùi ko cần khoe, mà tui mún giảm cân đó thì sao?-nó nói chuyện 1 cách bình thường nhưng ánh mắt nó phản bội lại nó và điều đó đâu thể wa mắt hắnhắn cũng tính đấu võ mồm vs nó rồi mà thấy nó zậy nên thui.
-Không nói nhìu, lên đi, tui chở về, người ốm zậy, tập là thành bộ xương, xấu, ế đó-hắn ôn nhu nói
Còn nó là lần đầu thấy hắn nói chuyện hiền và wan tâm người khácbất chợt làm cho lòng nó ấm lên, tim nó có cái gì đó nhen nhói
-Làm gì đứng đó như trời trồng zậy?-ngồi trên xe đợi nó lâu wá nên xuống xe đưa nó cái mũ bảo hiểm rùi kéo lun nó lên xe
Hắn chở nó mà tim cứ đập nhanh vì nó chạm vào lưng hắn tuy chỉ là cái vai, nó cũng có khá khẩm gì hơn, từ khi bị hắn kéo lên xe tim nó đạp như mún bị rụng ra, đã cố giữ khoảng cách nhưng cũng đâu né hết được, né thêm miếng nữa là hôn đất mẹ đường nhựa lun.
- - - - - - cặp Minh & Ngọc - - - - - - -
Minh nhìn Ngọc ăn mà cứ cười tủm tỉm làm Ngọc bực
-Nhìn gì, đói hả?sao nhìn tui ăn?-Ngọc tay cầm muỗng miệng vừa nhai vừa nói
-Hông đói, ăn tiếp đi-Minh nói rùi nhìn Ngọc ăn, rùi cười tiếpvs ý nghĩ(bé nì ăn nhìu nhưng mà dễ thương)
Thế là phải típ tục cực hình chán ngắt típ, ngày nào cũng như ngày nào. Không ngủ thì chơi game, không chơi game thì nghe nhạc, mà không nghe nhạc thì nằm ườn ra bàn lim dim chẳng ngủ được tí nào. Lớp nó thì bị nó làm hư hết vì từ khi nó tới lớp thì lớp quỷ sứ có rất nhìu trò mới lạ, độc và có 1 không 2 nên khi nó không hành động thì lớp như mất hẳng sức sống, mà khi lớp nó hoặc nó chán thì sẽ có 1 giáo viên nữa nhập viện .
Nó thì rất mún ngủ nhưng tại gì hồi nãy mún vơ vét tiền của mấy con quỷ mà no wá ngủ hông được khó khăn lắm nó mới lếch xác lên lớp được, mà lên lớp rồi nó cũng ngủ ko được nên đành lôi cái Mp3 ra mà nghe nhạc trong khi cơ thể rất là khó chịu...trong khi Ngọc đang thẳng cẳng ngủ vì đâu có gì sướng bằng ăn no rùi ngủ nó nhìn mà phát thèm nên làm cái mặt nhăn nhó khó chịu.
Hắn nhìn nó khó chịu mà trong lòng cũng bức rức khó chịu theo, bởi zậy tuy lạnh lùng vs mọi người cũng có 1 chút đối vs nó nên cũng gắng mở miệng phá vỡ hình tượng băng lãnh ra mà giúp nó chứ nó khó chịu thì hắn cũng khó chịu theo nên...
-Ê! Đồ ngốc phá típ ko?-hắn
-Phá cái gì?- nó hỏi ngược lại hắn.
-Thì cô lấy mấy cái chiêu mà cô VƠ VÉT tiền của, của tụi tui ra mà sài-hắn nhấn mạnh 2 từ vơ vét.
-À àààà-nó à 1 hơi biểu hiện như phát hiện ra cái g̀i hiếm lắm.
-Mà thường ngày thông minh suy nghĩ ra nhìu chiêu lắm mà, sao bữa nay hỏi lại tui-hắn.
-Thì trên trái đất rộng bao la vậy mà xăng dầu còn sắp cạn, thì trí thông minh của tui nó cũng chưa phát huy kịp là sự đương nhiên.-Nó nói câu này làm hắn mún cười nhưng ko cười được nên xoay wa kích lại-À àààà,z lun á hả?-trong đáy mắt còn có 1 tia khiêu khích làm nó hơi bị quê nên ko thèm nói chuyện vs hắn nữa chuyển sang bắt đầu hành động
Nó lui cui dưới gầm bàn để lấy sự chú ý của bà côvà sự thành công đem lại là mĩ mãng...
-Băng Nhi- tiếng nói thánh thót vang lên cứu sống nhưng linh hồn của nhưng thành viên trong lớp như sắp bay cao, bay xa trở lại vui vẻ vs ý nghĩ(sao hum nay tên của pạn Băng Nhi đẹp thế nhở )
-Dạ cô gọi em-nó
-Em cho tôi biết dạ dày của người có thể chứa bao nhiêu-cô
-Cô có muốn bít chính xác lun ko?-nó
-Tất nhiên, em cứ nói đi-cô
-Nếu cô mún bít chính xác thì cô phải hỏi Bảo Ngọc, về vấn đề này bạn ấy là thông suốt nhất đó cô-nó
-Tại sao em nói Ngọc hỉu nhất, mà tui đang hỏi em chớ ko fải hỏi Ngọc-bà cô bắt đầu cảm thấy bực mình vì nó cứ vòng vòng.
-Tại vì 1 ngày Ngọc ăn rất nhìu, 1 bữa ăn của pạn ấy có 3 cái hambơgơ, 5 cái xúc xích, 15 cái đùi gà, 25ly kem,...bla…bla…bla, còn buổi chiều, buổi tối nữa , buổi tối thì có thêm 12 loại trái cây khác và sữa thêm cho đẹp da, trái cây phải tươi và đẹp, pạn ấy nói như trái cây đẹp thì ăn mới đẹp.
-Vậy cô ơi, pạn ấy ăn được nhiu đó đấy, thì cô tính thử xem bạn ấy ăn được như vậy là bao nhiu?-nó tỏ vẻ ngây ngô mừ mịt hỏi
Bà cô thì đang lạc vào thế giới đồ ăn mà nó kể ra, đầu óc còn ong ong nên trả lời đại-Sao tui bít
-Thì đó, cô ơi cô dạy môn nì mà cô còn không bít thì làm sao mà em bít được cô-qua lời nói của nọ́ bà cô mới bít mình bị lừa, pây giờ thì có cảm giác nóng, khói bốc ra ở lỗ tai, máu chạy lên tới não, làm sao mà thấy choáng dường như đứng ko vững nhưng bả gắng gượng để nói chữ cuối-em...em có chủ ý đúng ko? Và ...GẦM còn nhân vật chính trong câu truyện thế giới đồ ăn mà nó kể thì vẫn còn trong mộng đẹp.
-Hì hì-nó nở nụ cười chiến thắng còn cả lớp đang sướng và tụ tập lại tâm là chỗ của nó và hắn bàn chuyện hạ tiếp các giáo viên tiếp theo
- - - - - - - - - - -GIỜ RA VỀ - - - - - - - - - - -
-Nhi ui, Nhi à đi uống trà sữa nha?-Ngọc lão đẽo theo nó đòi ăn típ
-Mày ăn được nữa, nhưng tao hết chỗ chứa rùi...haizz... hay vậy đi, anh Minh anh hộ tá nó đi ăn giùm em đi, chứ nó cứ như con muỗi, em mệt quá
-Ơ, nhưng chở Ngọc bằng cái gì?-Minh hỏi lại nó
-Ưmmm, anh đi xe chung với Huy à, vậy anh đi bằng xe em đi- lời nói kèm với hành động, nó vừa nói vừa đưa chiếc xe đạp điện của mình cho Minh
-ĐI bằng cái này?- Minh chỉ vô chiếc xe hỏi nó
-Ừ, hay là anh đi hổng wen, nếu hổng wen thì anh để Ngọc chở, Ngọc cũng bít chạy đó-nó nói xong rùi men theo đường về nhà mà đi còn Minh thì đành theo ý nó chở Ngọc đi ăn uống.Hắn nhìn nó đi 1 bóng nhỏ bé vì chiều cao chỉ 1m67đơn độc, đột nhiên tim hắn thắt lại đợi khi Minh và Ngọc đi mất hắn mới lên ga chiếc MTT Turbine Supperbike chạy theo nó
-------------------------------------------------
BINNNNNNNNNNNNNNN-tiếng còi xe của chiếc xe phân khối lớn đập thẳng vào tai nó hại tại nó lùng bùng
-Lên xe đi, hay tại ăn trưa nhiều wá nên mún giảm cân?-hắn
-Điên, rui bít cậu có xe đẹp, xe hiếm rùi ko cần khoe, mà tui mún giảm cân đó thì sao?-nó nói chuyện 1 cách bình thường nhưng ánh mắt nó phản bội lại nó và điều đó đâu thể wa mắt hắnhắn cũng tính đấu võ mồm vs nó rồi mà thấy nó zậy nên thui.
-Không nói nhìu, lên đi, tui chở về, người ốm zậy, tập là thành bộ xương, xấu, ế đó-hắn ôn nhu nói
Còn nó là lần đầu thấy hắn nói chuyện hiền và wan tâm người khácbất chợt làm cho lòng nó ấm lên, tim nó có cái gì đó nhen nhói
-Làm gì đứng đó như trời trồng zậy?-ngồi trên xe đợi nó lâu wá nên xuống xe đưa nó cái mũ bảo hiểm rùi kéo lun nó lên xe
Hắn chở nó mà tim cứ đập nhanh vì nó chạm vào lưng hắn tuy chỉ là cái vai, nó cũng có khá khẩm gì hơn, từ khi bị hắn kéo lên xe tim nó đạp như mún bị rụng ra, đã cố giữ khoảng cách nhưng cũng đâu né hết được, né thêm miếng nữa là hôn đất mẹ đường nhựa lun.
- - - - - - cặp Minh & Ngọc - - - - - - -
Minh nhìn Ngọc ăn mà cứ cười tủm tỉm làm Ngọc bực
-Nhìn gì, đói hả?sao nhìn tui ăn?-Ngọc tay cầm muỗng miệng vừa nhai vừa nói
-Hông đói, ăn tiếp đi-Minh nói rùi nhìn Ngọc ăn, rùi cười tiếpvs ý nghĩ(bé nì ăn nhìu nhưng mà dễ thương)
/26
|