Một buổi sáng đẹp trời như bao buổi sáng khác.
- Bạch, dậy! Dậy mau! Trễ học rồi! - Tiếng mẹ nó từ dưới nhà vọng xuống.
- Năm phút nữa thôi mà mẹ.
- Ô, thế à? - Rồi bà quay sang nói với cô gái bên cạnh - Tiếc quá Song, cháu đành đi học một mình vậy.
- Vâng, cháu định bao Bạch ăn sáng. Tiếc thật. - Nhỏ sụt sịt mũi tỏ vẻ tiếc nuối.
- Hả?? Song bao mình ăn sáng?? - Nghe tới chữ ăn, nó bật dậy và ngay sau đó lao vào nhà vệ sinh, đánh răng rửa mặt, thay đồ tổng cộng mất 1mn 30s (Siêu nhân chắc?).
- Song!!! Cậu đợi tớ lâu chưa?
Song trông có vẻ hơi tức giận (#Song: Hơi á? Phải nói là rất tức giận nhá), thậm chí còn không thèm nhìn mặt nó một cái. Hôm qua đã hẹn với Song mà lại nướng, nhỏ giận là phải rồi.
- Hê hê, đừng giận nữa mà. Tớ sẽ bao cậu ăn kem bơ đền bù nhé. - Kem bơ là món khoái khẩu của Song, nó tin chắc nhỏ sẽ mềm lòng thôi. Nhớ lần đầu tiên gặp nhỏ cũng ở quán kem bơ, nhỏ ăn với tốc độ thật đáng kinh ngạc.
- Thế còn tạm được. Tha cho cậu lần này. - Đúng như nó mong đợi, nhỏ đã mềm lòng.
Hai đứa lại dung dung dung dẻ dắt tay nhau đến trường.
Vừa vào đến lớp, chính xác là ngay sau khi yên vị tại chỗ ngồi, Thần Vũ đã lao đến bắt chuyện với chúng nó (Chính xác là với Bạch, nhưng hai nhỏ này ngồi chung bàn).
- Bạch, cậu biết tin gì chưa?
- Cậu lại tính phao tin gà tin vịt chứ gì? - Song mỉa mai.
- Ê tôi không nói với cô. - Vũ nhăn nhó.
- Tin gì vậy? - Nó lên tiếng để ngăn cuộc chiến tranh sắp bùng nổ.
- Tớ vừa nghe lỏm được ở phòng giáo viên. Hôm nay lớp ta có học sinh mới. Nghe nói là con gái, xinh lắm nhé. - Vũ hí hửng kể.
- Đúng là đồ mê gái. - Song tỏ vẻ khinh bỉ.
- Mê gái không bằng gái mê.
Tùng... Tùng...
Cô Lạc Lạc bước vào. Cả lớp đứng lên chào.
- Hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới chuyển tới. Các em nhớ đừng bắt nạt bạn nhé - Rồi cô ngó ra cửa - Vào đi em.
- Huýt huýt, gái đẹp. - Vũ la hét cuồng nhiệt.
Nhưng trái với mong đợi của cậu, người bước vào lớp không phải là một cô bạn gái xinh đẹp như cậu tưởng tượng, mà là một chàng trai vô cùng handsome.
1s sau khi chàng trai bước vào lớp, tất thảy lũ con gái, bao gồm cả Song (tất nhiên là trừ nó) đồng loạt xịt máu mũi.
Hắn sở hữu khuôn mặt đẹp như tượng khắc, mái tóc màu xanh hơi bù xù, đôi mắt đỏ rực. Trên người hắn toát ra một vẻ lãnh khốc, huyền bí, lại có chút hư hỏng, thật làm người ta muốn khám phá. Trông hắn như một bức tranh nghệ thuật hoàn hảo đến từ thiên đường.
- Đẹp trai quá bọn mày ơi. - Bọn con gái mơ màng.
- Hứ, có gì đâu mà đẹp. - Bọn con trai ghen tức.
- Em giới thiệu đi. - Cô Lạc lên tiếng phá vỡ bầu không khí nóng như lửa đốt. Nói vậy thôi chứ cô cũng dành hai con mắt hình trái tim cho hắn. Haizz, đúng là mê trai bất chấp tuổi tác mà.
- Nhược Hàn. - Một câu ngắn gọn đầy xúc tích.
- Ahaha, quả đúng là màn giới thiệu ấn tượng nhỉ? - Cô chỉ xuống chỗ nó - Hàn, em ngồi cạnh Bạch nhé.
- Thưa cô, chỗ em có bạn Song rồi ạ?! - Nó thắc mắc hỏi.
- Song xuống ngồi cạnh Vũ đi.
- Ể!!!??? Tại sao chứ!!!??? - Lại một lần nữa, cả hai cùng đồng thanh hét lên. Ahihi, hai anh chị í có tiếng nói chung quá chứ.
- Không bàn cãi. Thắc mắc lên phường. - Cô cương quyết.
Không còn cách nào khác, Song đành ôm cặp rời xa chỗ ngồi thân yêu bên cạnh Bạch bé nhỏ (Xạo bà cố, nhỏ thích ngồi cạnh cửa sổ, thả hồn treo ngược cành cây thì có) mà xuống ngồi chung bàn với tên đáng ghét này.
Nhược Hàn đi xuống chỗ ngồi, bao nhiêu ánh mắt hình trái tim hướng về hắn, cũng không ít con mắt hình viên đạn chĩa vào nhỏ với suy nghĩ kiểu như ''Sao mày may mắn thế?''. Đương nhiên, tác giả còn GATO ứ chịu được. T^T
- Chào cậu. Tớ là Tiểu Bạch. - Chờ hắn ngồi xuống, nó mới nhẹ nhàng giới thiệu. Dù hơi buồn vì không được ngồi cùng Song, nhưng cũng phải thân thiện với mọi người, đặc biệt là học sinh mới, hơn nữa còn rất soái nha.
- Ờm. - Vẫn câu trả lời cụt ngủn không có chủ ngữ đó. Muốn thân thiện cũng khó nữa, thật đúng là làm người ta phát điên mà.
- Tôi là Thần Vũ đó - Vũ từ bàn dưới chồm lên - Còn tớ là Song Song - Song cũng chen vào.
- Này, để chào đón học sinh mới, tớ đề nghị ra về tụi mình đi ăn kem bơ đi. - Song nhanh nhảu đề nghị.
- Được đấy. Tớ tán thành. - Vũ hưởng ứng. Ố ồ, hiếm khi thấy hai người đó cùng ý tưởng nha, đúng là sức mạnh của đồ ăn.
- Tớ thì được thôi - Quay sang Hàn - Cậu thấy được không?
- Không thành vấn đề. - Hắn đáp.
- E hèm! Bốn em kia, nên nhớ đang là giờ học của tôi đó. - Cô giáo khó chịu.
Cả bốn đứa đều im bặt, ai nấy lo tập trung ''làm việc riêng'' (Học sinh thời nay thật là). Vũ Song ngồi ''liếc mắt đưa ghèn'', hắn gục xuống bàn và ngủ. Còn nó thì, không hiểu sao lại cảm thấy vui vui, có lẽ là hơi mong chờ được đi cùng hắn? Á, không lẽ mới gặp đã có cảm tình rồi sao? Tiểu Bạch thật là phóng khoáng quá đi.
Tiết học trôi qua trong yên bình. Yên bình tạm thời, tạm thời thôi.
A/N: Như đã nói ở trên, dưới đây sẽ là một bản pro giới thiệu nhân vật, nhưng không phải chỉ bốn người họ là nhân vật chính đâu nha.
- Bạch, dậy! Dậy mau! Trễ học rồi! - Tiếng mẹ nó từ dưới nhà vọng xuống.
- Năm phút nữa thôi mà mẹ.
- Ô, thế à? - Rồi bà quay sang nói với cô gái bên cạnh - Tiếc quá Song, cháu đành đi học một mình vậy.
- Vâng, cháu định bao Bạch ăn sáng. Tiếc thật. - Nhỏ sụt sịt mũi tỏ vẻ tiếc nuối.
- Hả?? Song bao mình ăn sáng?? - Nghe tới chữ ăn, nó bật dậy và ngay sau đó lao vào nhà vệ sinh, đánh răng rửa mặt, thay đồ tổng cộng mất 1mn 30s (Siêu nhân chắc?).
- Song!!! Cậu đợi tớ lâu chưa?
Song trông có vẻ hơi tức giận (#Song: Hơi á? Phải nói là rất tức giận nhá), thậm chí còn không thèm nhìn mặt nó một cái. Hôm qua đã hẹn với Song mà lại nướng, nhỏ giận là phải rồi.
- Hê hê, đừng giận nữa mà. Tớ sẽ bao cậu ăn kem bơ đền bù nhé. - Kem bơ là món khoái khẩu của Song, nó tin chắc nhỏ sẽ mềm lòng thôi. Nhớ lần đầu tiên gặp nhỏ cũng ở quán kem bơ, nhỏ ăn với tốc độ thật đáng kinh ngạc.
- Thế còn tạm được. Tha cho cậu lần này. - Đúng như nó mong đợi, nhỏ đã mềm lòng.
Hai đứa lại dung dung dung dẻ dắt tay nhau đến trường.
Vừa vào đến lớp, chính xác là ngay sau khi yên vị tại chỗ ngồi, Thần Vũ đã lao đến bắt chuyện với chúng nó (Chính xác là với Bạch, nhưng hai nhỏ này ngồi chung bàn).
- Bạch, cậu biết tin gì chưa?
- Cậu lại tính phao tin gà tin vịt chứ gì? - Song mỉa mai.
- Ê tôi không nói với cô. - Vũ nhăn nhó.
- Tin gì vậy? - Nó lên tiếng để ngăn cuộc chiến tranh sắp bùng nổ.
- Tớ vừa nghe lỏm được ở phòng giáo viên. Hôm nay lớp ta có học sinh mới. Nghe nói là con gái, xinh lắm nhé. - Vũ hí hửng kể.
- Đúng là đồ mê gái. - Song tỏ vẻ khinh bỉ.
- Mê gái không bằng gái mê.
Tùng... Tùng...
Cô Lạc Lạc bước vào. Cả lớp đứng lên chào.
- Hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới chuyển tới. Các em nhớ đừng bắt nạt bạn nhé - Rồi cô ngó ra cửa - Vào đi em.
- Huýt huýt, gái đẹp. - Vũ la hét cuồng nhiệt.
Nhưng trái với mong đợi của cậu, người bước vào lớp không phải là một cô bạn gái xinh đẹp như cậu tưởng tượng, mà là một chàng trai vô cùng handsome.
1s sau khi chàng trai bước vào lớp, tất thảy lũ con gái, bao gồm cả Song (tất nhiên là trừ nó) đồng loạt xịt máu mũi.
Hắn sở hữu khuôn mặt đẹp như tượng khắc, mái tóc màu xanh hơi bù xù, đôi mắt đỏ rực. Trên người hắn toát ra một vẻ lãnh khốc, huyền bí, lại có chút hư hỏng, thật làm người ta muốn khám phá. Trông hắn như một bức tranh nghệ thuật hoàn hảo đến từ thiên đường.
- Đẹp trai quá bọn mày ơi. - Bọn con gái mơ màng.
- Hứ, có gì đâu mà đẹp. - Bọn con trai ghen tức.
- Em giới thiệu đi. - Cô Lạc lên tiếng phá vỡ bầu không khí nóng như lửa đốt. Nói vậy thôi chứ cô cũng dành hai con mắt hình trái tim cho hắn. Haizz, đúng là mê trai bất chấp tuổi tác mà.
- Nhược Hàn. - Một câu ngắn gọn đầy xúc tích.
- Ahaha, quả đúng là màn giới thiệu ấn tượng nhỉ? - Cô chỉ xuống chỗ nó - Hàn, em ngồi cạnh Bạch nhé.
- Thưa cô, chỗ em có bạn Song rồi ạ?! - Nó thắc mắc hỏi.
- Song xuống ngồi cạnh Vũ đi.
- Ể!!!??? Tại sao chứ!!!??? - Lại một lần nữa, cả hai cùng đồng thanh hét lên. Ahihi, hai anh chị í có tiếng nói chung quá chứ.
- Không bàn cãi. Thắc mắc lên phường. - Cô cương quyết.
Không còn cách nào khác, Song đành ôm cặp rời xa chỗ ngồi thân yêu bên cạnh Bạch bé nhỏ (Xạo bà cố, nhỏ thích ngồi cạnh cửa sổ, thả hồn treo ngược cành cây thì có) mà xuống ngồi chung bàn với tên đáng ghét này.
Nhược Hàn đi xuống chỗ ngồi, bao nhiêu ánh mắt hình trái tim hướng về hắn, cũng không ít con mắt hình viên đạn chĩa vào nhỏ với suy nghĩ kiểu như ''Sao mày may mắn thế?''. Đương nhiên, tác giả còn GATO ứ chịu được. T^T
- Chào cậu. Tớ là Tiểu Bạch. - Chờ hắn ngồi xuống, nó mới nhẹ nhàng giới thiệu. Dù hơi buồn vì không được ngồi cùng Song, nhưng cũng phải thân thiện với mọi người, đặc biệt là học sinh mới, hơn nữa còn rất soái nha.
- Ờm. - Vẫn câu trả lời cụt ngủn không có chủ ngữ đó. Muốn thân thiện cũng khó nữa, thật đúng là làm người ta phát điên mà.
- Tôi là Thần Vũ đó - Vũ từ bàn dưới chồm lên - Còn tớ là Song Song - Song cũng chen vào.
- Này, để chào đón học sinh mới, tớ đề nghị ra về tụi mình đi ăn kem bơ đi. - Song nhanh nhảu đề nghị.
- Được đấy. Tớ tán thành. - Vũ hưởng ứng. Ố ồ, hiếm khi thấy hai người đó cùng ý tưởng nha, đúng là sức mạnh của đồ ăn.
- Tớ thì được thôi - Quay sang Hàn - Cậu thấy được không?
- Không thành vấn đề. - Hắn đáp.
- E hèm! Bốn em kia, nên nhớ đang là giờ học của tôi đó. - Cô giáo khó chịu.
Cả bốn đứa đều im bặt, ai nấy lo tập trung ''làm việc riêng'' (Học sinh thời nay thật là). Vũ Song ngồi ''liếc mắt đưa ghèn'', hắn gục xuống bàn và ngủ. Còn nó thì, không hiểu sao lại cảm thấy vui vui, có lẽ là hơi mong chờ được đi cùng hắn? Á, không lẽ mới gặp đã có cảm tình rồi sao? Tiểu Bạch thật là phóng khoáng quá đi.
Tiết học trôi qua trong yên bình. Yên bình tạm thời, tạm thời thôi.
A/N: Như đã nói ở trên, dưới đây sẽ là một bản pro giới thiệu nhân vật, nhưng không phải chỉ bốn người họ là nhân vật chính đâu nha.
/4
|