Người ngoài có nóng ruột hơn nữa thì cũng không thể sống qua ngày thay cô ấy, có một số việc, thật sự chỉ có thể bản thân tự trải qua. Lại nói chồng cô cũng trốn việc về nhà, hưng trí bừng bừng muốn đưa cô đi xem phòng ở, cô cũng không thể vì rối rắm chuyện của Mã Ngọc Trân mà đả kích sự nhiệt tình của chồng cô được.
Nghĩ vậy, Trương Xảo Phương tàn nhẫn kéo hai cậu nhóc tỉnh dậy, cho hai nhóc đi tiểu, rồi lại cho uống nước, trang điểm tinh thần cho cả ba mẹ con, rồi bỏ qua mọi chuyện trong lòng, thoải mái cùng chồng cô đi ra ngoài.
Từ Đức Minh chọn hai phòng ở, một cái tầng 3, một cái ở tầng 4, nghe nói đây là hai tầng lầu có vị trí tốt nhất, đương nhiên, giá phòng cũng đắt nhất. Nhìn nhà tầng khoảng 70 mét vuông có ban công nhưng Trương Xảo Phương vẫn cảm thấy có chút nhỏ, Từ Đức Minh người ta một nhà chỉ có ba người ở nên hai phòng ngủ là đủ dùng, nhưng nhà cô có hai đứa nhỏ, hơn nữa mua phòng ốc cũng không phải mua cái ti vi, qua vài năm có thể đổi lại, nếu ở là muốn ở cả đời, đương nhiên phải chọn cái thoải mái nhất.
“Còn có phòng nào lớn hơn một chút không? Tốt nhất là gần 301 một chút.” Tống Trường Lâm cũng cảm thấy phòng ở không đủ rộng, hai vợ chồng họ đều có họ hàng thân thích ở xa, nếu có người thân đến thăm thì không đủ chỗ ở mất.
Nhân viên giới thiệu mỉm cười, chỉ về phía 302 ở đối diện 301 nói: “Phòng 302 ở đối diện cũng rất rộng, tổng cộng có 89 mét vuông bên trong có ba phòng một sảnh, mời hai vị vào trong xem.”
Tống Trường Lâm nghe nhân viên giới thiệu, anh cũng vừa lòng với nhà này, chính là diện tích lớn hơn 20 mét vuông cũng có nghĩa là giá tiền cũng tăng hơn một phần tư giá, trong tay anh có trả nổi không thì anh cũng không dám chắc.
Tống Trường Lâm sợ vợ anh lo lắng tiền, ra khỏi tòa nhà, Tống Trường Lâm cười an ủi Trương Xảo Phương: “Đừng lo lắng, chúng ta còn có công ty mà, không được thì chúng ta trả từng phần, cả đời chỉ mua nhà một lần nên phải mua cái vừa ý nhất.”
“Vâng, em cũng nghĩ vậy, mua nhà là chuyện lớn, cho dù chấp nhận cũng không phải chuyện ngay lập tức, vậy thì chúng ta chọn cái kia đi, cũng không phải chúng ta phải giao tiền ngay, chỉ cần đến tháng tám giao tiền là được, từ nay đến lúc đó còn hơn hai tháng mà.” Trương Xảo Phương cũng không phải người thích để tâm vào những chuyện vụn vặt, cười nhìn chồng, thoải mái nói tốt.
“Đúng vậy, còn hơn hai tháng nữa mà, lại nói bên kia Đức Minh cũng có thể giúp chúng ta ép giá một chút, khả năng cũng không nhiều như chúng ta nghĩ.” Hai vợ chồng, anh khuyên em một câu, em lại khuyên anh một câu, cuối cùng đều thống nhất cho rằng không đủ tiền cũng không phải chuyện gì lớn, hai vợ chồng lại cùng nhau đi chợ, mua đồ ăn về nhà nấu cơm.
Chờ khi hai vợ chồng chậm rì rì mua xong, đẩy xe đẩy về nhà, từ xa đã thấy có người đứng trước cửa nhà, hai vợ chồng đều ngây ngẩn cả người: “Cha, mẹ, sao hai người lại đến đây?”
Cha Tống đang nghiêm mặt, vừa thấy hai cháu trai, gương mặt giống như lập tức nở hoa, mang theo túi lập tức tiến lên: “Ôi, cháu trai ngoan của ông nội, cháu có nhớ ông nội không nào? Ông nội nhớ hai cháu muốn chết rồi.”
Mẹ Tống bế cháu gái nhìn con trai cười khổ nói: “Cha con nói mấy ngày nữa là sinh nhật Tiểu Tá và Tiểu Hữu nên cha mẹ đưa Nữu Nữu đến chúc mừng sinh nhật cho hai đứa nhỏ.” Năm trước Nữu Nữu còn nhỏ nên không thể đến, bây giờ Nữu Nữu lớn rồi, ít nhất có thể để ba đứa nhỏ cùng chơi một chỗ, tiện trông nom, cho nên bà cũng đưa cháu đến, miễn cho chuyện đưa cháu cho vợ chồng Trường Vinh rồi lại xảy ra chuyện, tránh việc bà lại phải lo lắng.
“Sao cha mẹ không gọi điện thoại trước? Để con đi đón hai người.” Tống Trường Lâm thấy cha anh không thèm để ý đến anh, anh không nhịn được mà nhìn về phía mẹ anh oán trách. Chuyện này cũng quá bất ngờ rồi?
Trương Xảo Phương đứng bên cạnh anh, sau khi chào cha mẹ một tiếng, cô nhanh chóng mở cửa, nhìn ba người cũng không biết phải chờ bao lâu rồi.
Cha Tống thử ôm cháu, vui vẻ phát hiện cậu nhóc không khóc, lúc này ông mới cười nói với con trai: “Gọi điện thoại làm gì? Cũng không phải không biết nhà ở đâu? Hơn nữa cũng không phải rất xa, cha với mẹ anh đi đến là được.” Xem vợ chồng ông là vàng hay sao mà nghĩ cần phải quý giá như vậy? Lại còn cần đến xe đón xe đưa?
Trương Xảo Phương thấy cha mẹ tự đi đến, cô vội vàng mời hai ông bà vào nhà ngồi: “Cha mẹ mau vào nhà đi ạ, cha mẹ
Nghĩ vậy, Trương Xảo Phương tàn nhẫn kéo hai cậu nhóc tỉnh dậy, cho hai nhóc đi tiểu, rồi lại cho uống nước, trang điểm tinh thần cho cả ba mẹ con, rồi bỏ qua mọi chuyện trong lòng, thoải mái cùng chồng cô đi ra ngoài.
Từ Đức Minh chọn hai phòng ở, một cái tầng 3, một cái ở tầng 4, nghe nói đây là hai tầng lầu có vị trí tốt nhất, đương nhiên, giá phòng cũng đắt nhất. Nhìn nhà tầng khoảng 70 mét vuông có ban công nhưng Trương Xảo Phương vẫn cảm thấy có chút nhỏ, Từ Đức Minh người ta một nhà chỉ có ba người ở nên hai phòng ngủ là đủ dùng, nhưng nhà cô có hai đứa nhỏ, hơn nữa mua phòng ốc cũng không phải mua cái ti vi, qua vài năm có thể đổi lại, nếu ở là muốn ở cả đời, đương nhiên phải chọn cái thoải mái nhất.
“Còn có phòng nào lớn hơn một chút không? Tốt nhất là gần 301 một chút.” Tống Trường Lâm cũng cảm thấy phòng ở không đủ rộng, hai vợ chồng họ đều có họ hàng thân thích ở xa, nếu có người thân đến thăm thì không đủ chỗ ở mất.
Nhân viên giới thiệu mỉm cười, chỉ về phía 302 ở đối diện 301 nói: “Phòng 302 ở đối diện cũng rất rộng, tổng cộng có 89 mét vuông bên trong có ba phòng một sảnh, mời hai vị vào trong xem.”
Tống Trường Lâm nghe nhân viên giới thiệu, anh cũng vừa lòng với nhà này, chính là diện tích lớn hơn 20 mét vuông cũng có nghĩa là giá tiền cũng tăng hơn một phần tư giá, trong tay anh có trả nổi không thì anh cũng không dám chắc.
Tống Trường Lâm sợ vợ anh lo lắng tiền, ra khỏi tòa nhà, Tống Trường Lâm cười an ủi Trương Xảo Phương: “Đừng lo lắng, chúng ta còn có công ty mà, không được thì chúng ta trả từng phần, cả đời chỉ mua nhà một lần nên phải mua cái vừa ý nhất.”
“Vâng, em cũng nghĩ vậy, mua nhà là chuyện lớn, cho dù chấp nhận cũng không phải chuyện ngay lập tức, vậy thì chúng ta chọn cái kia đi, cũng không phải chúng ta phải giao tiền ngay, chỉ cần đến tháng tám giao tiền là được, từ nay đến lúc đó còn hơn hai tháng mà.” Trương Xảo Phương cũng không phải người thích để tâm vào những chuyện vụn vặt, cười nhìn chồng, thoải mái nói tốt.
“Đúng vậy, còn hơn hai tháng nữa mà, lại nói bên kia Đức Minh cũng có thể giúp chúng ta ép giá một chút, khả năng cũng không nhiều như chúng ta nghĩ.” Hai vợ chồng, anh khuyên em một câu, em lại khuyên anh một câu, cuối cùng đều thống nhất cho rằng không đủ tiền cũng không phải chuyện gì lớn, hai vợ chồng lại cùng nhau đi chợ, mua đồ ăn về nhà nấu cơm.
Chờ khi hai vợ chồng chậm rì rì mua xong, đẩy xe đẩy về nhà, từ xa đã thấy có người đứng trước cửa nhà, hai vợ chồng đều ngây ngẩn cả người: “Cha, mẹ, sao hai người lại đến đây?”
Cha Tống đang nghiêm mặt, vừa thấy hai cháu trai, gương mặt giống như lập tức nở hoa, mang theo túi lập tức tiến lên: “Ôi, cháu trai ngoan của ông nội, cháu có nhớ ông nội không nào? Ông nội nhớ hai cháu muốn chết rồi.”
Mẹ Tống bế cháu gái nhìn con trai cười khổ nói: “Cha con nói mấy ngày nữa là sinh nhật Tiểu Tá và Tiểu Hữu nên cha mẹ đưa Nữu Nữu đến chúc mừng sinh nhật cho hai đứa nhỏ.” Năm trước Nữu Nữu còn nhỏ nên không thể đến, bây giờ Nữu Nữu lớn rồi, ít nhất có thể để ba đứa nhỏ cùng chơi một chỗ, tiện trông nom, cho nên bà cũng đưa cháu đến, miễn cho chuyện đưa cháu cho vợ chồng Trường Vinh rồi lại xảy ra chuyện, tránh việc bà lại phải lo lắng.
“Sao cha mẹ không gọi điện thoại trước? Để con đi đón hai người.” Tống Trường Lâm thấy cha anh không thèm để ý đến anh, anh không nhịn được mà nhìn về phía mẹ anh oán trách. Chuyện này cũng quá bất ngờ rồi?
Trương Xảo Phương đứng bên cạnh anh, sau khi chào cha mẹ một tiếng, cô nhanh chóng mở cửa, nhìn ba người cũng không biết phải chờ bao lâu rồi.
Cha Tống thử ôm cháu, vui vẻ phát hiện cậu nhóc không khóc, lúc này ông mới cười nói với con trai: “Gọi điện thoại làm gì? Cũng không phải không biết nhà ở đâu? Hơn nữa cũng không phải rất xa, cha với mẹ anh đi đến là được.” Xem vợ chồng ông là vàng hay sao mà nghĩ cần phải quý giá như vậy? Lại còn cần đến xe đón xe đưa?
Trương Xảo Phương thấy cha mẹ tự đi đến, cô vội vàng mời hai ông bà vào nhà ngồi: “Cha mẹ mau vào nhà đi ạ, cha mẹ
/130
|