Người này bắt đầu ầm ĩ làm nũng sao? Trương Xảo Phương trợn trừng hai mắt, bất đắc dĩ nói: “Tối hôm qua em cũng sai, không nên chiều theo anh như vậy.” Nói xong, cô đưa tay đẩy cái đầu đang ở trên vai cô ra: “Anh nằm lên giường đi, em xoa bóp cho anh.” Ngày mai anh còn phải huấn luyện đó, không để anh nghỉ ngơi thật tốt thì mấy ngày này sẽ qua như thế nào đây?
Cô không ở bên cạnh anh thì thôi, nhưng bây giờ cô đang ở đây, cô cũng muốn phục vụ anh được thoải thoải mái mái, ai bảo đây là chồng cô đâu?
Tống Trường Lâm nghe còn có loại đãi ngộ này sao? Tinh thần anh lập tức hưng phấn, anh cởi sạch quần áo ngoài, nằm lên giường cười hỏi: “Vợ ơi, em có thể mát xa cho anh thật sao?” Đương nhiên, nếu không, cho dù cô cứ mù quáng đấm mấy cái cũng được, trong lòng anh đã vô cùng vui vẻ rồi.
“Anh cũng không thèm nghĩ lại xem bố vợ già của anh làm nghề gì? Mát xa châm cứu cũng không phải nói chơi, hổ phụ vô khuyển nữ, em có thể kém sao?” Trương Xảo Phương cũng nghĩ rằng, cha cô có tiếng là thầy thuốc bốn phương, thời khắc mấu chốt vẫn có chút dọa người, ít nhất, kẻ lỗ mãng đang nằm đây sẽ tin thôi.
“Đúng vậy, anh quên mất, cha cũng biết mát xa.” Tống Trường Lâm nghĩ vậy nên anh càng chờ mong vợ anh đấm bóp cho anh, đồng thời trong lòng anh cũng vô cùng khó chịu, vì sao còn chưa theo quân, vì sao còn chưa theo quân?
Trương Xảo Phương thật sự không lừa dối về tay nghề mát xa của cô, hơn nữa cô nghĩ sau khi trở về cô cũng có đồ ăn tươi mới để bổ sung linh khí, vậy nên cô cũng không sợ lãng phí mà thoải mái vận dụng chân khí cho chồng cô, vừa giảm bớt sự mệt mỏi ở cơ bắp, vừa đả thông kinh mạch tích tụ, cô muốn cho thân thể chồng cô luôn được khỏe mạnh.
Nhiều năm nay, Tống Trường Lâm dãi nắng dầm mưa, mò mẫm lăn lộn, đi sớm về tối, cơ thể này nhìn như khỏe mạnh, nhưng bên trong có rất nhiều bệnh ẩn, anh vốn chỉ nghĩ tay nghề của vợ anh là tình thú thú vị, nhưng anh không ngờ đến tay nghề của cô lại tốt như vậy? Anh không ngờ đôi tay mềm mại của cô lại có lực đến vậy? Khiến cho mỗi nơi trên cơ thể anh khi được cô mát xa đều thấy rung động, thoải mái đến mức khiến anh thấy buồn ngủ.
“Xảo Phương, em nghỉ một chút đã. . .” Tống Trường Lâm cưỡng lại mí mắt càng ngày càng nặng, anh mơ mơ màng màng than thở. Anh sợ sẽ làm vợ anh mệt mỏi, anh là một người đàn ông, cơ bắp cứng rắn, vợ anh mát xa một lúc lâu như thế nhất định sẽ mệt mỏi.
“Được, xong đây em sẽ nghỉ ngơi, anh mệt mỏi thì cứ ngủ trước đi.” Trương Xảo Phương ngoài miệng thì đồng ý nhưng động tác trên tay cô lại vẫn tiếp tục không hề ngừng, cô để chồng cô nghiêng người lại, tiếp tục mát xa sau lưng.
Tống Trường Lâm muốn nói anh không muốn ngủ trước, vất vả lắm anh mới gặp được vợ anh, cho dù không làm gì anh cũng muốn nằm gần cô nói chuyện, nhưng từng cơn buồn ngủ không ngừng đánh úp về phía anh, anh nghe lời quay người lại, sau đó lại không biết cái gì nữa. diễn-đàn-lê-quý-đôn-voi-coi-08
Đêm nay anh ngủ vô cùng ngon, Tống Trường Lâm cảm thấy rất lâu rồi anh chưa từng được ngủ một giấc như vậy, một đêm không mộng, mở mắt ra tinh thần sảng khoái, anh nhìn đồng hồ báo thức bên cạnh, sắp đến thời gian tập hợp rồi, quay đầu nhìn về phía cô vợ còn đang ngủ của anh, cảm thấy trong lòng ấm áp, không cần phải nói, tối hôm qua anh ngủ ngon như vậy nhất định là công sức của vợ anh, nhưng anh ngủ rồi cũng không thể nói chuyện với cô được, thật sự rất không tốt.
Anh nhẹ nhàng hôn một cái trên mặt cô, rồi rón ra rón rén chuẩn bị xuống đất mặc quần áo.
“Trường Lâm, hôm nay em và chị dâu vào thành phố đi dạo, ban ngày anh không cần lo lắng cho em.” Trương Xảo Phương có ngủ say thế nào thì nhất cử nhất động của người bên cạnh cô vẫn rõ ràng, cô cảm nhận được chồng cô phải đi mới lên tiếng nói cho anh biết, tránh việc anh lo lắng sợ hãi.
Tống Trường Lâm thấy vợ anh tỉnh lại, anh đang muốn xuống giường lại nằm trở về, anh ôm lấy vợ anh, không nhịn được mà cắn hai cái xuống mặt cô.
“Anh làm gì thế?” Trương Xảo Phương cúi đầu muốn tránh, ngủ cả đêm còn chưa rửa mặt đâu, cũng không biết tại sao anh có thể cắn xuống? Anh cầm tinh con chó à?
“Xảo Phương, ban ngày em nhất định phải đi theo chị dâu đấy, nếu có lạc đường cũng đừng sợ, em tìm một chỗ gọi điện thoại về bộ đội.” Tuy rằng vợ anh đã đến bộ đội, nhưng anh vẫn lo
Cô không ở bên cạnh anh thì thôi, nhưng bây giờ cô đang ở đây, cô cũng muốn phục vụ anh được thoải thoải mái mái, ai bảo đây là chồng cô đâu?
Tống Trường Lâm nghe còn có loại đãi ngộ này sao? Tinh thần anh lập tức hưng phấn, anh cởi sạch quần áo ngoài, nằm lên giường cười hỏi: “Vợ ơi, em có thể mát xa cho anh thật sao?” Đương nhiên, nếu không, cho dù cô cứ mù quáng đấm mấy cái cũng được, trong lòng anh đã vô cùng vui vẻ rồi.
“Anh cũng không thèm nghĩ lại xem bố vợ già của anh làm nghề gì? Mát xa châm cứu cũng không phải nói chơi, hổ phụ vô khuyển nữ, em có thể kém sao?” Trương Xảo Phương cũng nghĩ rằng, cha cô có tiếng là thầy thuốc bốn phương, thời khắc mấu chốt vẫn có chút dọa người, ít nhất, kẻ lỗ mãng đang nằm đây sẽ tin thôi.
“Đúng vậy, anh quên mất, cha cũng biết mát xa.” Tống Trường Lâm nghĩ vậy nên anh càng chờ mong vợ anh đấm bóp cho anh, đồng thời trong lòng anh cũng vô cùng khó chịu, vì sao còn chưa theo quân, vì sao còn chưa theo quân?
Trương Xảo Phương thật sự không lừa dối về tay nghề mát xa của cô, hơn nữa cô nghĩ sau khi trở về cô cũng có đồ ăn tươi mới để bổ sung linh khí, vậy nên cô cũng không sợ lãng phí mà thoải mái vận dụng chân khí cho chồng cô, vừa giảm bớt sự mệt mỏi ở cơ bắp, vừa đả thông kinh mạch tích tụ, cô muốn cho thân thể chồng cô luôn được khỏe mạnh.
Nhiều năm nay, Tống Trường Lâm dãi nắng dầm mưa, mò mẫm lăn lộn, đi sớm về tối, cơ thể này nhìn như khỏe mạnh, nhưng bên trong có rất nhiều bệnh ẩn, anh vốn chỉ nghĩ tay nghề của vợ anh là tình thú thú vị, nhưng anh không ngờ đến tay nghề của cô lại tốt như vậy? Anh không ngờ đôi tay mềm mại của cô lại có lực đến vậy? Khiến cho mỗi nơi trên cơ thể anh khi được cô mát xa đều thấy rung động, thoải mái đến mức khiến anh thấy buồn ngủ.
“Xảo Phương, em nghỉ một chút đã. . .” Tống Trường Lâm cưỡng lại mí mắt càng ngày càng nặng, anh mơ mơ màng màng than thở. Anh sợ sẽ làm vợ anh mệt mỏi, anh là một người đàn ông, cơ bắp cứng rắn, vợ anh mát xa một lúc lâu như thế nhất định sẽ mệt mỏi.
“Được, xong đây em sẽ nghỉ ngơi, anh mệt mỏi thì cứ ngủ trước đi.” Trương Xảo Phương ngoài miệng thì đồng ý nhưng động tác trên tay cô lại vẫn tiếp tục không hề ngừng, cô để chồng cô nghiêng người lại, tiếp tục mát xa sau lưng.
Tống Trường Lâm muốn nói anh không muốn ngủ trước, vất vả lắm anh mới gặp được vợ anh, cho dù không làm gì anh cũng muốn nằm gần cô nói chuyện, nhưng từng cơn buồn ngủ không ngừng đánh úp về phía anh, anh nghe lời quay người lại, sau đó lại không biết cái gì nữa. diễn-đàn-lê-quý-đôn-voi-coi-08
Đêm nay anh ngủ vô cùng ngon, Tống Trường Lâm cảm thấy rất lâu rồi anh chưa từng được ngủ một giấc như vậy, một đêm không mộng, mở mắt ra tinh thần sảng khoái, anh nhìn đồng hồ báo thức bên cạnh, sắp đến thời gian tập hợp rồi, quay đầu nhìn về phía cô vợ còn đang ngủ của anh, cảm thấy trong lòng ấm áp, không cần phải nói, tối hôm qua anh ngủ ngon như vậy nhất định là công sức của vợ anh, nhưng anh ngủ rồi cũng không thể nói chuyện với cô được, thật sự rất không tốt.
Anh nhẹ nhàng hôn một cái trên mặt cô, rồi rón ra rón rén chuẩn bị xuống đất mặc quần áo.
“Trường Lâm, hôm nay em và chị dâu vào thành phố đi dạo, ban ngày anh không cần lo lắng cho em.” Trương Xảo Phương có ngủ say thế nào thì nhất cử nhất động của người bên cạnh cô vẫn rõ ràng, cô cảm nhận được chồng cô phải đi mới lên tiếng nói cho anh biết, tránh việc anh lo lắng sợ hãi.
Tống Trường Lâm thấy vợ anh tỉnh lại, anh đang muốn xuống giường lại nằm trở về, anh ôm lấy vợ anh, không nhịn được mà cắn hai cái xuống mặt cô.
“Anh làm gì thế?” Trương Xảo Phương cúi đầu muốn tránh, ngủ cả đêm còn chưa rửa mặt đâu, cũng không biết tại sao anh có thể cắn xuống? Anh cầm tinh con chó à?
“Xảo Phương, ban ngày em nhất định phải đi theo chị dâu đấy, nếu có lạc đường cũng đừng sợ, em tìm một chỗ gọi điện thoại về bộ đội.” Tuy rằng vợ anh đã đến bộ đội, nhưng anh vẫn lo
/130
|