Editor: Voicoi08
Hai người ăn xong cơm chiều, cùng nhau ngồi trên giường, vừa xem tivi vừa nói chuyện.
Tống Trường Lâm nhớ đến sáng nay anh không đi nên công việc cũng bị cướp mất khiến anh buồn bực: “Gần đây cũng nhiều việc, những khách hàng cũ đều giúp anh giới thiệu, đáng tiếc là anh và Hải Sơn thường xuyên không ở đó, người ta đi chụp hụt, hơn nữa lại không biết, cho nên đảo mắt đã bị người khác cướp đi.
“Bị cướp rồi ạ?” Trương Xảo Phương vẫn mệt mỏi nằm gối đầu lên đùi chồng cô, ánh mắt nhìn phía tivi, nhưng cô vừa nghĩ lại nói với chồng: “Ai, Trường Lâm, em thây bây giờ có người mang theo cái gọi là gọi to hay là máy BB gì đó, cái kia giống như chuyên để liên hệ đúng không?”
“Máy BB?” Tống Trường Lâm nhớ đến quả thật có cái này, thật sự anh sớm nghĩ đến chuyện có điện thoại, nhưng hỏi một chút anh lại phát hiện ra cái này quá quý, cho nên anh nhanh chóng bỏ qua suy nghĩ này, nhưng máy BB cũng được, không nói đến chuyện mang đi cũng tiện, hơn nữa giá cũng không quá đắt.
Tống Trường Lâm nghĩ vậy, anh cúi đầu hôn một cái lên mặt vợ anh: “Xảo Phương, em thật thông minh.” Có chút chuyện như vậy mà anh cũng để vợ giúp giải quyết, anh sẽ tiết kiệm được bao nhiêu cơ chứ?
“Hì hì, em biết em thông minh.” Trương Xảo Phương cười cười quay người, trực tiếp đưa đầu cô vào lòng chồng, thật ra cô có một người chồng như vậy cô cũng thấy vừa lòng.
Ngày hôm sau, Tống Trường Lâm đến chợ mua một máy BB, cái này không lớn, nhưng thật sự không rẻ, một cái nhỏ nhỏ thế mà cũng hơn năm trăm? Ai, hi vọng có thể đáng giá, anh mua cái này xong vẫn thấy đau lòng.
Nếu đã mua rồi thì phải sử dụng một cách triệt để, vì Tống Trường Lâm muốn để mọi người không tìm nhầm, anh còn sơn lên ở mặt sau xe một dòng chữ lớn ‘Vì dân chuyển nhà dỡ hàng, sau đó còn viết lên cách liên lạc với máy BB của anh, đồng thời anh cũng chuẩn bị trên xe một quyển sổ, nếu ai muốn cách liên lạc anh có thể trực tiếp viết cho người ta, chuẩn bị đầy đủ mọi đường.
Sự thật chứng minh, anh mua máy BB này cũng không uổng công, mỗi ngày đều có người gọi đến, một số người cũng không phải là khách hàng cũ, nhưng nghĩ mấy ngày nữa nhà mình cũng có công việc, cho nên lúc đi qua cũng xin luôn cách liên lạc, tránh việc đến lúc đó phải đến chợ tìm người, đã bớt việc lại thêm thuận tiện.
Nhiều việc hơn, hai người cùng làm tốc độ vẫn hơi chậm, dù sao thời gian cũng là tiền tài, làm xong công việc này còn nhận thêm công việc khác, cho nên lúc Tống Trường Lâm cùng khác khác chuyển hàng, anh lại tìm thêm một thằng nhóc đi làm chung, thằng nhóc này cũng là bộ đội xuất ngũ, nếu không phải thấy anh ta là linh xuất ngũ Tống Trường Lâm cũng không chọn anh ta, có lúc đội trưởng Tống cũng rất kén chọn.
Ba người làm việc nên cũng thoải mái hơn nhiều, tuy rằng tiền công cũng bị chia ra, nhưng tốc độ làm việc cũng nhanh hơn, cho nên nói tóm lại là vẫn có lời.
Hôm nay mấy người Tống Trường Lâm chuyển nhà cho một già đình, nhà mới của đối phương rất lớn, nhà chính cũng chưa thu dọn xong, bày xong đồ đạc cho nhà người ta, người vợ của chủ nhà vừa trả tiền công vừa oán trách chồng: “Em đã bảo anh là chờ hai ngày nữa thu dọn xong rồi chuyển, anh lại quá nóng ruột, anh nhìn nhà ở này mà xem, bẩn thành dạng gì thế này? Không phải anh bảo em đêm nay ngủ trong ngôi nhà bẩn thế này chứ? Hai ngày nay em cũng quá mệt mỏi rồi, anh đừng hi vọng hôm nay em sẽ dọn dẹp cho anh. . .”
Người này càng nói càng hăng hái, nói xong lời cuối cùng lại trực tiếp nói đến chuyện chồng cô vừa lười lại tham, cái gì cũng không làm, Tống Trường Lâm nhìn người đàn ông kia bực tức, lại nhìn một sấp tiền trong tay người phụ nữ, anh cười nói: “Chị gái à, thật ra chị không muốn thu dọn phòng này thì có thể thuê người làm, chỉ mất mười, hai mươi đồng, không đến buổi tối là đã quét dọn sạch sẽ cho chị rồi.”
Mấy ngày nay nơi làm việc của vợ Lưu Hải Sơn đang sửa chữa nên Mã Ngọc Trân cũng được nghỉ phép, mà vợ của Triệu Hỉ Thành cũng luôn ở nhà, hai người vợ này đều là những người có thể làm, tay chân cũng nhanh nhẹn sạch sẽ, nếu có thể giúp hai người thêm chút công việc cũng có thể kiếm thêm chút tiền tiêu vặt.
“Thuê người?” Người phụ nữ vừa nghe xong đã thấy hứng thú, “Bao nhiêu tiền?” Nếu quá đắt thì không được rồi.
Bao nhiêu tiền? Tống Trường Lâm đánh giá một vòng nhà ở, trong lòng anh tính toán một chút, sau đó cười nói: “16 đồng được không? Hai người đến, khoảng hơn hai tiếng là thu dọn xong, đến lúc đó chị cũng không cần làm gì, chỉ cần nói cho họ biết phải lau dọn ở đâu là được.”
“Được. vậy cứ quyết định như vậy đi, một giờ chiều chú bảo hai người đó qua đây, nếu tôi sớm biết các chú còn có dịch vụ này thì tôi đã tìm các chú từ sớm, không đến mức phải mệt thành như vậy?” Chị gái này vừa nghe xong cũng thấy vui vẻ, sau đó lập tức quyết định.
Ba người vừa rời khỏi đây, Lưu Hải Sơn cười hỏi Tống Trường Lâm: “Anh Tống, anh muốn để hai người Ngọc Trân đến làm việc này sao?” Tiền này cũng dễ kiếm, vừa nhìn qua thì trong nhà kia cũng chỉ có bụi, cũng không phải dầu mỡ, cẩn thận lau là được, làm gì mà đau khổ đến vậy?
“Đúng vậy, anh nhớ hai người đó đều ở nhà không có chuyện gì, kiếm được một đồng thì thêm một đồng, mang về cải thiện thức ăn thôi.” Tống Trường Lâm mở cửa lên xe, anh chuẩn bị đưa hai người đến một phố nhỏ gần nhất, bản thân anh về nhà ăn cơm, hai an hem này cũng không phải giàu có, có thể giúp thì giúp một chút, cuộc sống của họ trôi qua dễ chịu anh cũng vui vẻ.
“Ha ha, cám ơn anh Tống, yên tâm, chiều nay nhất định em sẽ bảo vợ em làm tốt.” Triệu Hỉ Thành vui vẻ đến không cần nói, anh luôn cảm ơn vì Tống Trường Lâm luôn giúp đỡ, vợ anh không phải không muốn tìm việc làm, nhưng đứa nhỏ ở nhà còn quá nhỏ, nghĩ đến chuyện để cô đi làm một ngày có chút
Hai người ăn xong cơm chiều, cùng nhau ngồi trên giường, vừa xem tivi vừa nói chuyện.
Tống Trường Lâm nhớ đến sáng nay anh không đi nên công việc cũng bị cướp mất khiến anh buồn bực: “Gần đây cũng nhiều việc, những khách hàng cũ đều giúp anh giới thiệu, đáng tiếc là anh và Hải Sơn thường xuyên không ở đó, người ta đi chụp hụt, hơn nữa lại không biết, cho nên đảo mắt đã bị người khác cướp đi.
“Bị cướp rồi ạ?” Trương Xảo Phương vẫn mệt mỏi nằm gối đầu lên đùi chồng cô, ánh mắt nhìn phía tivi, nhưng cô vừa nghĩ lại nói với chồng: “Ai, Trường Lâm, em thây bây giờ có người mang theo cái gọi là gọi to hay là máy BB gì đó, cái kia giống như chuyên để liên hệ đúng không?”
“Máy BB?” Tống Trường Lâm nhớ đến quả thật có cái này, thật sự anh sớm nghĩ đến chuyện có điện thoại, nhưng hỏi một chút anh lại phát hiện ra cái này quá quý, cho nên anh nhanh chóng bỏ qua suy nghĩ này, nhưng máy BB cũng được, không nói đến chuyện mang đi cũng tiện, hơn nữa giá cũng không quá đắt.
Tống Trường Lâm nghĩ vậy, anh cúi đầu hôn một cái lên mặt vợ anh: “Xảo Phương, em thật thông minh.” Có chút chuyện như vậy mà anh cũng để vợ giúp giải quyết, anh sẽ tiết kiệm được bao nhiêu cơ chứ?
“Hì hì, em biết em thông minh.” Trương Xảo Phương cười cười quay người, trực tiếp đưa đầu cô vào lòng chồng, thật ra cô có một người chồng như vậy cô cũng thấy vừa lòng.
Ngày hôm sau, Tống Trường Lâm đến chợ mua một máy BB, cái này không lớn, nhưng thật sự không rẻ, một cái nhỏ nhỏ thế mà cũng hơn năm trăm? Ai, hi vọng có thể đáng giá, anh mua cái này xong vẫn thấy đau lòng.
Nếu đã mua rồi thì phải sử dụng một cách triệt để, vì Tống Trường Lâm muốn để mọi người không tìm nhầm, anh còn sơn lên ở mặt sau xe một dòng chữ lớn ‘Vì dân chuyển nhà dỡ hàng, sau đó còn viết lên cách liên lạc với máy BB của anh, đồng thời anh cũng chuẩn bị trên xe một quyển sổ, nếu ai muốn cách liên lạc anh có thể trực tiếp viết cho người ta, chuẩn bị đầy đủ mọi đường.
Sự thật chứng minh, anh mua máy BB này cũng không uổng công, mỗi ngày đều có người gọi đến, một số người cũng không phải là khách hàng cũ, nhưng nghĩ mấy ngày nữa nhà mình cũng có công việc, cho nên lúc đi qua cũng xin luôn cách liên lạc, tránh việc đến lúc đó phải đến chợ tìm người, đã bớt việc lại thêm thuận tiện.
Nhiều việc hơn, hai người cùng làm tốc độ vẫn hơi chậm, dù sao thời gian cũng là tiền tài, làm xong công việc này còn nhận thêm công việc khác, cho nên lúc Tống Trường Lâm cùng khác khác chuyển hàng, anh lại tìm thêm một thằng nhóc đi làm chung, thằng nhóc này cũng là bộ đội xuất ngũ, nếu không phải thấy anh ta là linh xuất ngũ Tống Trường Lâm cũng không chọn anh ta, có lúc đội trưởng Tống cũng rất kén chọn.
Ba người làm việc nên cũng thoải mái hơn nhiều, tuy rằng tiền công cũng bị chia ra, nhưng tốc độ làm việc cũng nhanh hơn, cho nên nói tóm lại là vẫn có lời.
Hôm nay mấy người Tống Trường Lâm chuyển nhà cho một già đình, nhà mới của đối phương rất lớn, nhà chính cũng chưa thu dọn xong, bày xong đồ đạc cho nhà người ta, người vợ của chủ nhà vừa trả tiền công vừa oán trách chồng: “Em đã bảo anh là chờ hai ngày nữa thu dọn xong rồi chuyển, anh lại quá nóng ruột, anh nhìn nhà ở này mà xem, bẩn thành dạng gì thế này? Không phải anh bảo em đêm nay ngủ trong ngôi nhà bẩn thế này chứ? Hai ngày nay em cũng quá mệt mỏi rồi, anh đừng hi vọng hôm nay em sẽ dọn dẹp cho anh. . .”
Người này càng nói càng hăng hái, nói xong lời cuối cùng lại trực tiếp nói đến chuyện chồng cô vừa lười lại tham, cái gì cũng không làm, Tống Trường Lâm nhìn người đàn ông kia bực tức, lại nhìn một sấp tiền trong tay người phụ nữ, anh cười nói: “Chị gái à, thật ra chị không muốn thu dọn phòng này thì có thể thuê người làm, chỉ mất mười, hai mươi đồng, không đến buổi tối là đã quét dọn sạch sẽ cho chị rồi.”
Mấy ngày nay nơi làm việc của vợ Lưu Hải Sơn đang sửa chữa nên Mã Ngọc Trân cũng được nghỉ phép, mà vợ của Triệu Hỉ Thành cũng luôn ở nhà, hai người vợ này đều là những người có thể làm, tay chân cũng nhanh nhẹn sạch sẽ, nếu có thể giúp hai người thêm chút công việc cũng có thể kiếm thêm chút tiền tiêu vặt.
“Thuê người?” Người phụ nữ vừa nghe xong đã thấy hứng thú, “Bao nhiêu tiền?” Nếu quá đắt thì không được rồi.
Bao nhiêu tiền? Tống Trường Lâm đánh giá một vòng nhà ở, trong lòng anh tính toán một chút, sau đó cười nói: “16 đồng được không? Hai người đến, khoảng hơn hai tiếng là thu dọn xong, đến lúc đó chị cũng không cần làm gì, chỉ cần nói cho họ biết phải lau dọn ở đâu là được.”
“Được. vậy cứ quyết định như vậy đi, một giờ chiều chú bảo hai người đó qua đây, nếu tôi sớm biết các chú còn có dịch vụ này thì tôi đã tìm các chú từ sớm, không đến mức phải mệt thành như vậy?” Chị gái này vừa nghe xong cũng thấy vui vẻ, sau đó lập tức quyết định.
Ba người vừa rời khỏi đây, Lưu Hải Sơn cười hỏi Tống Trường Lâm: “Anh Tống, anh muốn để hai người Ngọc Trân đến làm việc này sao?” Tiền này cũng dễ kiếm, vừa nhìn qua thì trong nhà kia cũng chỉ có bụi, cũng không phải dầu mỡ, cẩn thận lau là được, làm gì mà đau khổ đến vậy?
“Đúng vậy, anh nhớ hai người đó đều ở nhà không có chuyện gì, kiếm được một đồng thì thêm một đồng, mang về cải thiện thức ăn thôi.” Tống Trường Lâm mở cửa lên xe, anh chuẩn bị đưa hai người đến một phố nhỏ gần nhất, bản thân anh về nhà ăn cơm, hai an hem này cũng không phải giàu có, có thể giúp thì giúp một chút, cuộc sống của họ trôi qua dễ chịu anh cũng vui vẻ.
“Ha ha, cám ơn anh Tống, yên tâm, chiều nay nhất định em sẽ bảo vợ em làm tốt.” Triệu Hỉ Thành vui vẻ đến không cần nói, anh luôn cảm ơn vì Tống Trường Lâm luôn giúp đỡ, vợ anh không phải không muốn tìm việc làm, nhưng đứa nhỏ ở nhà còn quá nhỏ, nghĩ đến chuyện để cô đi làm một ngày có chút
/130
|