“Chị, chị muốn nói gì với em?” Trương Xảo Trân nhìn chị gái, không biết chị cô suy nghĩ cái gì?
Trương Xảo Phương ngồi vào cạnh em gái, vô cùng thân thiết ôm vai em nói: “Lúc trước chị không ngăn cản em đi quét dọn vệ sinh, chính là muốn cho em thử làm việc vất vả, biết kiếm được đồng tiền không dễ, nhưng cái kia cũng không phải công việc thích hợp để làm cả đời, cho nên bình thường chị cũng có chú ý, muốn nhìn một chút xem có công việc gì thích hợp để cho em làm, lần đó chị dẫn Tiểu Tá, Tiểu Hữu đi cắt tóc, cảm thấy công việc này không kém nên có hỏi qua rồi, chủ cửa hàng có dạy học sinh, nếu học mau thì chỉ nửa năm có thể tự làm được, trong thôn chúng ta không có tay nghề nào làm tóc được cả, em học giỏi xong về nhà tự mở cửa hàng, cũng không cần phải có nhiều tiền vốn, gió thổi không đến mặt, mưa cũng không đến đầu, có phải rất tốt không?” Việc học mau hay không cũng phải xem cách người thầy dạy thế nào. Cô tin tưởng chỉ cần đưa chút học phí thì tốc độ học của em gái cô cũng sẽ không kém.
“Cắt tóc?” Trương Xảo Trân nghĩ nghĩ, quả thật trong thôn không có ai biết làm tóc. “Chị ơi, em có thể làm được không ạ?”
“Có gì mà không được chứ? Hôm trước chị đã nhìn rồi, cũng không có gì khó, đầu của đàn ông thì đơn giản, tóc phụ nữ thì khó khăn hơn chút, phải dùng thêm thuốc và dụng cụ uốn tóc mà thôi, dựa vào sự thông minh của em gái chị, có cái gì mà không học được chứ? Nếu em có lòng, buổi chiều chị đưa em đi xem. Tự em có một ngón nghề trong tay, sau này có đến chỗ nào thì cũng có cơm ăn.” Phần lớn các cô gái trong thôn đều ở nhà làm việc, nếu em gái cô học được chút tay nghề này thì lúc về tìm đối tượng cũng dễ dàng hơn.
“Hơn nữa nếu em học được giỏi, sau này cho dù em có gả cho người ta thì công việc đồng áng cũng không cần em phải động, em ở nhà cũng có thể kiếm tiền mà, sao phải chịu đựng cái mệt mỏi kia làm gì chứ?” Cho dù là người nhà chồng thì cũng không thể nói được cái gì cả.
“Chị, không phải chị luôn muốn em chăm chỉ hơn sao?” Bây giờ sao chị lại dạy cô cách nhàn hạ là thế nào?
“Đồ ngốc, chị muốn em chịu khó một chút là muốn em thu dọn nhà cửa cho gọn gàng, bản thân em phải tự cố gắng tự lập để kiếm tiền, nhưng nếu không tốn sức mà vẫn có thể kiếm tiền thì đương nhiên chị cũng hi vọng em không phải mệt, không phải chịu tội, em là em gái chị, nếu em có bản lĩnh ngồi trong nhà cũng có thể kiếm tiền thì đương nhiên chị cũng vui mừng cho em.” Ai hi vọng người thân của mình mệt mỏi cả ngày cơ chứ, nếu để lại bệnh tật thì sao?
“Chị ba, chị thật tốt.” Trương Xảo Trân đang đau lòng vì chuyện của Doãn Hồng Bác, bây giờ được Trương Xảo Phương nói mấy câu mà bớt đau lòng hơn hẳn, nhớ đến chuyện làm thợ cắt tóc kia, trong lòng cô có chút nóng lòng muốn thử, nhưng mà còn phải đi học người ta? “Chị ơi, Đi học ở chỗ người ta thì sẽ mất tiền đúng không?” Không biết tiền trong tay cô có đủ không nữa?
“Chuyện này em không cần phải quan tâm, em chỉ cần nhớ là phải học tập cho tốt, tranh thủ học xong trước khi tết đến để còn mang theo tay nghề về nhà. Chỉ cần như vậy là đã coi như em đã hoàn thành nhiệm vụ, không phụ lòng chị ba của em rồi.” Trương Xảo Phương vỗ vỗ vai tứ nha, thoải mái quyết định, chờ khi con nhóc này học xong tay nghề thì nhanh chóng cuốn xéo thôi, lúc đó cô có thể thoải mái sống cuộc sống của bản thân cô. Ai, có con nhóc này ở đây, thật sự quá nhiều chuyện cô phải quan tâm rồi.
Trưa hôm đó, ăn cơm xong, hai chị em đẩy đứa nhỏ đến cửa hiệu làm tóc kia, chị gái làm tóc vừa nghe muốn đến học nghề, hơn nữa học xong cũng không tranh khách với chị, tinh thần cũng lập tức tỉnh táo hơn, liên tục kéo tay Trương Xảo Phương cam đoan, nhất định sẽ dùng hết khả năng dạy cho tứ nha, tranh thủ để tứ nha có thể tự làm được trước khi hết năm.
Trương Xảo Phương cũng không thể để đối phương tỏ thái độ không, cô nhân lúc em giá không thấy được, lén lút nhét cho chị ấy 300 đồng, dù sao đây cũng là tiền của Doãn Hồng Bác, cô tiêu lãng phí một chút cũng không thấy đau lòng.
Trương Xảo Phương ngồi nói chuyện thêm một lúc, sau đó lại hỏi thêm tối mấy giờ thì em gái cô có thể về nhà ăn cơm, sau đó cô giúp hai cậu con trai rời khỏi quán, chuẩn bị tiếp tục dạo ở chợ.
Theo lí thuyết thì lúc này trời quá nóng, người lớn cũng không thích ra ngoài chứ đừng nói đến đứa nhỏ, nhưng ba mẹ con cô đều không sợ, Trương Xảo Phương không có chuyện gì lại đẩy xe đưa con đến Lãnh Phong, hai cậu nhóc thoải mái xem náo nhiệt, hoàn toàn không chút bối rối. Hôm nay lúc ba mẹ con đi dạo ở chợ, là muốn mua quà cho cháu ngoại Chi Hiếu, cô vốn muốn mua cho cháu một cái máy ghi âm nhỏ bởi vì lúc cô xem ti vi thấy không ít những đứa nhỏ đều thích cái này, nhưng cô nghĩ lại, thôi, vẫn nên mua
Trương Xảo Phương ngồi vào cạnh em gái, vô cùng thân thiết ôm vai em nói: “Lúc trước chị không ngăn cản em đi quét dọn vệ sinh, chính là muốn cho em thử làm việc vất vả, biết kiếm được đồng tiền không dễ, nhưng cái kia cũng không phải công việc thích hợp để làm cả đời, cho nên bình thường chị cũng có chú ý, muốn nhìn một chút xem có công việc gì thích hợp để cho em làm, lần đó chị dẫn Tiểu Tá, Tiểu Hữu đi cắt tóc, cảm thấy công việc này không kém nên có hỏi qua rồi, chủ cửa hàng có dạy học sinh, nếu học mau thì chỉ nửa năm có thể tự làm được, trong thôn chúng ta không có tay nghề nào làm tóc được cả, em học giỏi xong về nhà tự mở cửa hàng, cũng không cần phải có nhiều tiền vốn, gió thổi không đến mặt, mưa cũng không đến đầu, có phải rất tốt không?” Việc học mau hay không cũng phải xem cách người thầy dạy thế nào. Cô tin tưởng chỉ cần đưa chút học phí thì tốc độ học của em gái cô cũng sẽ không kém.
“Cắt tóc?” Trương Xảo Trân nghĩ nghĩ, quả thật trong thôn không có ai biết làm tóc. “Chị ơi, em có thể làm được không ạ?”
“Có gì mà không được chứ? Hôm trước chị đã nhìn rồi, cũng không có gì khó, đầu của đàn ông thì đơn giản, tóc phụ nữ thì khó khăn hơn chút, phải dùng thêm thuốc và dụng cụ uốn tóc mà thôi, dựa vào sự thông minh của em gái chị, có cái gì mà không học được chứ? Nếu em có lòng, buổi chiều chị đưa em đi xem. Tự em có một ngón nghề trong tay, sau này có đến chỗ nào thì cũng có cơm ăn.” Phần lớn các cô gái trong thôn đều ở nhà làm việc, nếu em gái cô học được chút tay nghề này thì lúc về tìm đối tượng cũng dễ dàng hơn.
“Hơn nữa nếu em học được giỏi, sau này cho dù em có gả cho người ta thì công việc đồng áng cũng không cần em phải động, em ở nhà cũng có thể kiếm tiền mà, sao phải chịu đựng cái mệt mỏi kia làm gì chứ?” Cho dù là người nhà chồng thì cũng không thể nói được cái gì cả.
“Chị, không phải chị luôn muốn em chăm chỉ hơn sao?” Bây giờ sao chị lại dạy cô cách nhàn hạ là thế nào?
“Đồ ngốc, chị muốn em chịu khó một chút là muốn em thu dọn nhà cửa cho gọn gàng, bản thân em phải tự cố gắng tự lập để kiếm tiền, nhưng nếu không tốn sức mà vẫn có thể kiếm tiền thì đương nhiên chị cũng hi vọng em không phải mệt, không phải chịu tội, em là em gái chị, nếu em có bản lĩnh ngồi trong nhà cũng có thể kiếm tiền thì đương nhiên chị cũng vui mừng cho em.” Ai hi vọng người thân của mình mệt mỏi cả ngày cơ chứ, nếu để lại bệnh tật thì sao?
“Chị ba, chị thật tốt.” Trương Xảo Trân đang đau lòng vì chuyện của Doãn Hồng Bác, bây giờ được Trương Xảo Phương nói mấy câu mà bớt đau lòng hơn hẳn, nhớ đến chuyện làm thợ cắt tóc kia, trong lòng cô có chút nóng lòng muốn thử, nhưng mà còn phải đi học người ta? “Chị ơi, Đi học ở chỗ người ta thì sẽ mất tiền đúng không?” Không biết tiền trong tay cô có đủ không nữa?
“Chuyện này em không cần phải quan tâm, em chỉ cần nhớ là phải học tập cho tốt, tranh thủ học xong trước khi tết đến để còn mang theo tay nghề về nhà. Chỉ cần như vậy là đã coi như em đã hoàn thành nhiệm vụ, không phụ lòng chị ba của em rồi.” Trương Xảo Phương vỗ vỗ vai tứ nha, thoải mái quyết định, chờ khi con nhóc này học xong tay nghề thì nhanh chóng cuốn xéo thôi, lúc đó cô có thể thoải mái sống cuộc sống của bản thân cô. Ai, có con nhóc này ở đây, thật sự quá nhiều chuyện cô phải quan tâm rồi.
Trưa hôm đó, ăn cơm xong, hai chị em đẩy đứa nhỏ đến cửa hiệu làm tóc kia, chị gái làm tóc vừa nghe muốn đến học nghề, hơn nữa học xong cũng không tranh khách với chị, tinh thần cũng lập tức tỉnh táo hơn, liên tục kéo tay Trương Xảo Phương cam đoan, nhất định sẽ dùng hết khả năng dạy cho tứ nha, tranh thủ để tứ nha có thể tự làm được trước khi hết năm.
Trương Xảo Phương cũng không thể để đối phương tỏ thái độ không, cô nhân lúc em giá không thấy được, lén lút nhét cho chị ấy 300 đồng, dù sao đây cũng là tiền của Doãn Hồng Bác, cô tiêu lãng phí một chút cũng không thấy đau lòng.
Trương Xảo Phương ngồi nói chuyện thêm một lúc, sau đó lại hỏi thêm tối mấy giờ thì em gái cô có thể về nhà ăn cơm, sau đó cô giúp hai cậu con trai rời khỏi quán, chuẩn bị tiếp tục dạo ở chợ.
Theo lí thuyết thì lúc này trời quá nóng, người lớn cũng không thích ra ngoài chứ đừng nói đến đứa nhỏ, nhưng ba mẹ con cô đều không sợ, Trương Xảo Phương không có chuyện gì lại đẩy xe đưa con đến Lãnh Phong, hai cậu nhóc thoải mái xem náo nhiệt, hoàn toàn không chút bối rối. Hôm nay lúc ba mẹ con đi dạo ở chợ, là muốn mua quà cho cháu ngoại Chi Hiếu, cô vốn muốn mua cho cháu một cái máy ghi âm nhỏ bởi vì lúc cô xem ti vi thấy không ít những đứa nhỏ đều thích cái này, nhưng cô nghĩ lại, thôi, vẫn nên mua
/130
|