Khi Ninh Tuyết Mạch đặt bàn tay trên cột thủy tinh màu xanh lục, cột thủy tinh màu xanh lục vẫn giống như trước, không có phản ứng gì.
Trong lòng Ninh Tuyết Mạch cười khổ một chút, rút bàn tay ra khỏi cột thủy tinh, nhún vai. Đi xuống.
Nàng vừa mới đi xuống đài cao, cột thủy tinh màu xanh lục vẫn luôn ảm đạm bỗng nhiên sáng ngời --
Hả? Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cột thủy tinh, nhưng ánh sáng chỉ nháy lên một lần, sau đó lại khôi phục bộ dáng vốn có.
Quý Vân Hoàng có chút kích động, bước lên một bước về phía trước: Tuyết Mạch, ngươi cẩn thận thử lần nữa xem, có lẽ ngươi có tư chất niệm lực hệ mộc!
Trong lòng Ninh Tuyết Mạch cũng dâng lên một chút hy vọng nho nhỏ, nàng một lần nữa ấn tay phải lên đó.
Lúc đầu cột thủy tinh không có phản ứng gì, một lát sau có một chút ánh sáng xanh biếc mờ nhạt dâng lên từ dưới đáy cột thủy tinh, từng chút một di chuyển lên phía trên, nhưng khi lên cao khoảng một tấc liền dừng lại, nhấp nháy một cái và rút đi giống như ngọn lửa bị dập tắt.
Mọi người: ......
Cột thủy tinh cao một mét, vì thế tư chất niệm lực càng cao, phần cột được thắp sáng càng cao. Cột sáng cao ba tấc nghĩa là đạt niệm lực cấp 1, người bình thường thường nằm trong khoảnh ba tấc đến sáu tấc. Những người tốt hơn một chút có thể cao tới mười hai tấc, cũng chính là niệm lực cấp 3. Xem như tư chất tương đối tốt. (1 tấc = 10cm)
Trong khi Quý Vân Hoàng cao tới hai mươi tấc, đã là cấp bậc kỳ tài.
Hiện tại Ninh Tuyết Mạch ấn ở trên đó một thời gian dài, nhưng chỉ miễn cưỡng sáng lên được một chút như vậy, ngay cả cấp 1 cũng không đủ......
Nhạc Hiên Đế thất vọng nhìn về phía Ninh Tuyết Mạch.
Nàng rốt cuộc vẫn là một phế tài! Không xứng với nhi tử ưu tú nhất của ông......
Quý Vân Hoàng ho nhẹ một tiếng, hơi mỉm cười: Chúc mừng ngươi, Tuyết Mạch, xem ra cột thủy tinh trước kia đã sai rồi, ngươi vẫn có tư chất hệ mộc.
Ninh Tuyết Mạch đã tới đại lục này được một khoảng thời gian, vì vậy nàng biết một chút tư chất này của mình thật sự không đủ, chỉ hơi mạnh hơ so với siêu cấp phế tài một chút......
Nhưng nàng không nản lòng, rốt cuộc vẫn có một chút phản ứng nhỏ, đúng không?
Nàng chỉ cần chăm chỉ luyện tập và tận dụng những biện pháp có thể, vẫn có thể cải thiện.
Hơn nữa, nàng vẫn có thể tu luyện nội lực! Thân thể này chính là hạt giống tốt để tu luyện nội lực!
Nàng vỗ vỗ tay, cười cười không thèm để ý, đáp lại lời chúc mừng của Quý Vân Hoàng: Đa tạ. Sau đó nàng nhảy xuống đài, cúi đầu với Nhạc Hiên Đế: Bệ hạ, có lẽ không còn chuyện gì với dân nữ đúng không? Dân nữ có có thể hồi phủ hay không?
Nàng ra ngoài đã hai ngày một đêm, hiện tại không biết Tĩnh Viễn hầu phủ đã loạn thành bộ dáng gì. Bằng hữu ngoại quốc nghiệm trinh thú kia, không biết giao tiếp với người, có rít gào vì sự vắng mặt của nàng hay không...... Nhạc Hiên Đế còn chưa kịp nói chuyện, Quý Vân Hoàng cũng đã nhảy xuống, dừng ở bên cạnh Ninh Tuyết Mạch: Tuyết Mạch, bổn vương đưa ngươi trở về.
Nhạc Hiên Đế bất động thanh sắc nhìn xem nhi tử nhà mình, sau đó lại nhìn nhìn Ninh Tuyết Mạch, hơi nhíu mày lại. Nhi tử này của mình dường như quan tâm một cách kỳ lạ đối với tiểu nha đầu này......
Đây không phải là một dấu hiệu tốt!
Ông có suy nghĩ cần phải tìm một biện pháp khiến cho nhi tử mình hoàn toàn đánh mất ý tưởng kia!
Nhi tử của ông ưu tú như vậy, tất nhiên xứng với một nữ hài tử hoàn mỹ nhất, ưu tú nhất. Ninh Tuyết Mạch hiển nhiên không được.
Ông nên dùng biện pháp gì đây?
Dù sao nàng cũng là nữ nhi của Tĩnh Viễn hầu, ông không thể dùng biện pháp quá tuyệt tình......
Nhạc Hiên Đế đang tính toán trong lòng, nhưng bề ngoài vẫn luôn luôn trầm ổn, cho dù núi sập cũng không biến sắc. Đột nhiên đại nội tổng quản vội vàng chạy vào, bởi vì chạy quá vội, ông ta suýt nữa vấp ngã nơi ngạch cửa!
Đại nội tổng quản còn chưa kịp đứng vững, vội vàng kích động báo cáo một tin tức với Nhạc Hiên Đế: Bệ hạ, Đế Tôn...... Đế Tôn tới chơi!
Trong lòng Ninh Tuyết Mạch cười khổ một chút, rút bàn tay ra khỏi cột thủy tinh, nhún vai. Đi xuống.
Nàng vừa mới đi xuống đài cao, cột thủy tinh màu xanh lục vẫn luôn ảm đạm bỗng nhiên sáng ngời --
Hả? Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cột thủy tinh, nhưng ánh sáng chỉ nháy lên một lần, sau đó lại khôi phục bộ dáng vốn có.
Quý Vân Hoàng có chút kích động, bước lên một bước về phía trước: Tuyết Mạch, ngươi cẩn thận thử lần nữa xem, có lẽ ngươi có tư chất niệm lực hệ mộc!
Trong lòng Ninh Tuyết Mạch cũng dâng lên một chút hy vọng nho nhỏ, nàng một lần nữa ấn tay phải lên đó.
Lúc đầu cột thủy tinh không có phản ứng gì, một lát sau có một chút ánh sáng xanh biếc mờ nhạt dâng lên từ dưới đáy cột thủy tinh, từng chút một di chuyển lên phía trên, nhưng khi lên cao khoảng một tấc liền dừng lại, nhấp nháy một cái và rút đi giống như ngọn lửa bị dập tắt.
Mọi người: ......
Cột thủy tinh cao một mét, vì thế tư chất niệm lực càng cao, phần cột được thắp sáng càng cao. Cột sáng cao ba tấc nghĩa là đạt niệm lực cấp 1, người bình thường thường nằm trong khoảnh ba tấc đến sáu tấc. Những người tốt hơn một chút có thể cao tới mười hai tấc, cũng chính là niệm lực cấp 3. Xem như tư chất tương đối tốt. (1 tấc = 10cm)
Trong khi Quý Vân Hoàng cao tới hai mươi tấc, đã là cấp bậc kỳ tài.
Hiện tại Ninh Tuyết Mạch ấn ở trên đó một thời gian dài, nhưng chỉ miễn cưỡng sáng lên được một chút như vậy, ngay cả cấp 1 cũng không đủ......
Nhạc Hiên Đế thất vọng nhìn về phía Ninh Tuyết Mạch.
Nàng rốt cuộc vẫn là một phế tài! Không xứng với nhi tử ưu tú nhất của ông......
Quý Vân Hoàng ho nhẹ một tiếng, hơi mỉm cười: Chúc mừng ngươi, Tuyết Mạch, xem ra cột thủy tinh trước kia đã sai rồi, ngươi vẫn có tư chất hệ mộc.
Ninh Tuyết Mạch đã tới đại lục này được một khoảng thời gian, vì vậy nàng biết một chút tư chất này của mình thật sự không đủ, chỉ hơi mạnh hơ so với siêu cấp phế tài một chút......
Nhưng nàng không nản lòng, rốt cuộc vẫn có một chút phản ứng nhỏ, đúng không?
Nàng chỉ cần chăm chỉ luyện tập và tận dụng những biện pháp có thể, vẫn có thể cải thiện.
Hơn nữa, nàng vẫn có thể tu luyện nội lực! Thân thể này chính là hạt giống tốt để tu luyện nội lực!
Nàng vỗ vỗ tay, cười cười không thèm để ý, đáp lại lời chúc mừng của Quý Vân Hoàng: Đa tạ. Sau đó nàng nhảy xuống đài, cúi đầu với Nhạc Hiên Đế: Bệ hạ, có lẽ không còn chuyện gì với dân nữ đúng không? Dân nữ có có thể hồi phủ hay không?
Nàng ra ngoài đã hai ngày một đêm, hiện tại không biết Tĩnh Viễn hầu phủ đã loạn thành bộ dáng gì. Bằng hữu ngoại quốc nghiệm trinh thú kia, không biết giao tiếp với người, có rít gào vì sự vắng mặt của nàng hay không...... Nhạc Hiên Đế còn chưa kịp nói chuyện, Quý Vân Hoàng cũng đã nhảy xuống, dừng ở bên cạnh Ninh Tuyết Mạch: Tuyết Mạch, bổn vương đưa ngươi trở về.
Nhạc Hiên Đế bất động thanh sắc nhìn xem nhi tử nhà mình, sau đó lại nhìn nhìn Ninh Tuyết Mạch, hơi nhíu mày lại. Nhi tử này của mình dường như quan tâm một cách kỳ lạ đối với tiểu nha đầu này......
Đây không phải là một dấu hiệu tốt!
Ông có suy nghĩ cần phải tìm một biện pháp khiến cho nhi tử mình hoàn toàn đánh mất ý tưởng kia!
Nhi tử của ông ưu tú như vậy, tất nhiên xứng với một nữ hài tử hoàn mỹ nhất, ưu tú nhất. Ninh Tuyết Mạch hiển nhiên không được.
Ông nên dùng biện pháp gì đây?
Dù sao nàng cũng là nữ nhi của Tĩnh Viễn hầu, ông không thể dùng biện pháp quá tuyệt tình......
Nhạc Hiên Đế đang tính toán trong lòng, nhưng bề ngoài vẫn luôn luôn trầm ổn, cho dù núi sập cũng không biến sắc. Đột nhiên đại nội tổng quản vội vàng chạy vào, bởi vì chạy quá vội, ông ta suýt nữa vấp ngã nơi ngạch cửa!
Đại nội tổng quản còn chưa kịp đứng vững, vội vàng kích động báo cáo một tin tức với Nhạc Hiên Đế: Bệ hạ, Đế Tôn...... Đế Tôn tới chơi!
/112
|