Đồ Nhất Đao khéo tay, rất giỏi bắt chước chữ viết, hắn thường lấy đó làm niềm tự hào, hiện tại lại biến thành lá bùa đòi mạng của hắn......
Bốn tên cai ngục lấy tất cả các vật phẩm cần thiết, rốt cuộc bọn họ cũng cảm thấy yên tâm.
Sau đó, lão đại dùng một con dao gõ gõ trên người Đồ Nhất Đao, nói một câu với lương tâm: Lão đầu, đừng oán hận chúng ta. Ai bảo ngươi rơi vào cái bẫy của một tiểu cô nương? Hơn nữa, đây đều là do ngươi sắp xếp, chúng ta chỉ dựa theo sự phân phó lúc trước của ngươi hành sự. An tâm đi thôi! Một đao cắm nhập vào tim, dứt khoát chấm dứt hắn.
Trước đó, bọn họ đã thương lượng bước tiếp theo sẽ phải làm gì, vì vậy bọn họ châm một mồi lửa và đốt sạch thi thể Đồ Nhất Đao.
Đây đều là sự phân phó từ phía trên.
Sau khi có được tờ khai và di thư sợ tội tự sát của Ninh Tuyết Mạch, bọn họ liền xử lý thi thể, xoá hết dấu vết của việc dùng hình bức cung --
Vốn dĩ tất cả kế hoạch đều kín kẽ không có chỗ hở như vậy, nhưng không ngờ rằng lại động tới loại người khác thường như Ninh Tuyết Mạch, phát sinh ra sự cố lớn như vậy.
Sau khi bốn người xử lý sạch sẽ hết tất cả dấu vết, rốt cuộc nhớ tới Ninh Tuyết Mạch đang giả mạo Đồ Nhất Đao ra ngoài. Bọn họ lập tức chạy tới cửa lao ngục nghe ngóng, nhưng được thông báo rằng Đồ đại nhân đã ra ngoài vào lúc canh bốn (1-3h sáng). Có lẽ là về nhà ngủ.
Bốn người tất nhiên biết được đường về nhà Đồ Nhất Đao, vì vậy dứt khoát cùng nhau chạy tới đó một chuyến.
Giống như bọn họ nghĩ, Đồ Nhất Đao căn bản là không trở về!
Đồ Nhất Đao vô cớ mất tích, chung quy cần phải có một lời giải thích. Bốn người bọn họ thương lượng một lúc, bỗng nhiên đưa ra được một chủ ý. Bọn họ suốt đêm tìm một gã ăn mày có thân hình giống Đồ Nhất Đao, khiến cho hắn say xỉn không còn biết gì, sau đó dẫn hắn nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía cái hồ duy nhất trong thành. Tất nhiên, có người ven đường sẽ nhìn thấy Đồ Nhất Đao , nhưng không ai chú ý tới hán tử say......
Sau khi diễn đủ, bốn người liền đẩy mạnh hán tử say xuống hồ, chỉ sau khi nhìn thấy hán tử say chết chìm, bọn họ mới cảm thấy yên tâm --
Trong hồ lớn này có nuôi dưỡng một loại mãnh thú, hung tàn giống như cá sấu, bất luận cái gì rơi vào trong hồ, đều sẽ trở thành thức ăn của chúng, thậm chí không lưu lại một khối xương cốt.
Vì vậy bọn họ không sợ có người sẽ kéo thi thể lên nghiệm thi......
Điều duy nhất khiến bọn họ không yên tâm chính là Ninh Tuyết Mạch đã trốn thoát. Nếu như nàng chạy trốn thật xa, từ nay về sau đừng xuất hiện thì bọn họ không sợ.
Chỉ sợ nha đầu kia muốn lật lại bản án, muốn quay trở về đòi lại công đạo......
Đây chú định là một đêm không ngủ, bốn người đều có những bằng hữu thân mật từ mọi tầng lớp, giúp bọn họ bí mật tìm nơi ở của Ninh Tuyết Mạch. Đương nhiên, bọn họ cũng tra xét Tĩnh Viễn Hầu phủ.
Khi bình minh lên, bọn họ nhận được tin tức truyền về từ khắp nơi, không ai phát hiện ra được hành tung của Ninh Tuyết Mạch. Đương nhiên, nàng cũng không quay về Tĩnh Viễn Hầu phủ --Xem ra tiểu nha đầu giảo hoạt kia đã chạy ra khỏi thành rồi!
Tới lúc này, bốn người không có biện pháp khác, đành phải âm thầm phái người ra ngoài thành tìm tòi. Bọn họ còn dặn dò chỉ cần tìm được thì dứt khoát xử lý thật nhanh, đảm bảo diệt trừ hậu hoạn.
Bốn người bận rộn cả đêm, đều mệt mỏi kiệt sức, nhưng bọn họ không thể quay về nghỉ ngơi. Khi bình minh lên sẽ có người tới lấy khẩu cung, bọn họ cần phải chạy trở về......
........
Quý Vân Hoàng đã ở trong hoàng cung cả đêm, vẫn luôn ở bên mép giường trông chừng đương kim thiên tử Nhạc Hiên Đế, chưa từng rời đi một lát.
Cho đến khi ánh mặt trời tỏa sáng, Nhạc Hiên Đế mới bằng lòng thả hắn quay về.
Hắn vội vàng đi ra khỏi cung, ngay ở bên ngoài cung hắn đụng phải lão quản gia vẫn luôn trông chờ. Lão quản gia của phủ thái tử la hét gần như muốn nổi điên, báo cáo cho hắn một tin tức xấu khiến hắn gần như muốn nổi lên sấm sét.
Ninh đại tiểu thư mà hắn mang về phủ Thái tử đêm qua đã bị Hình bộ bắt đi!
Nàng bị nghi ngờ có liên quan tới tội danh mưu hại nhi nữ nguyên soái, Hồ Điệp Thường......
Bốn tên cai ngục lấy tất cả các vật phẩm cần thiết, rốt cuộc bọn họ cũng cảm thấy yên tâm.
Sau đó, lão đại dùng một con dao gõ gõ trên người Đồ Nhất Đao, nói một câu với lương tâm: Lão đầu, đừng oán hận chúng ta. Ai bảo ngươi rơi vào cái bẫy của một tiểu cô nương? Hơn nữa, đây đều là do ngươi sắp xếp, chúng ta chỉ dựa theo sự phân phó lúc trước của ngươi hành sự. An tâm đi thôi! Một đao cắm nhập vào tim, dứt khoát chấm dứt hắn.
Trước đó, bọn họ đã thương lượng bước tiếp theo sẽ phải làm gì, vì vậy bọn họ châm một mồi lửa và đốt sạch thi thể Đồ Nhất Đao.
Đây đều là sự phân phó từ phía trên.
Sau khi có được tờ khai và di thư sợ tội tự sát của Ninh Tuyết Mạch, bọn họ liền xử lý thi thể, xoá hết dấu vết của việc dùng hình bức cung --
Vốn dĩ tất cả kế hoạch đều kín kẽ không có chỗ hở như vậy, nhưng không ngờ rằng lại động tới loại người khác thường như Ninh Tuyết Mạch, phát sinh ra sự cố lớn như vậy.
Sau khi bốn người xử lý sạch sẽ hết tất cả dấu vết, rốt cuộc nhớ tới Ninh Tuyết Mạch đang giả mạo Đồ Nhất Đao ra ngoài. Bọn họ lập tức chạy tới cửa lao ngục nghe ngóng, nhưng được thông báo rằng Đồ đại nhân đã ra ngoài vào lúc canh bốn (1-3h sáng). Có lẽ là về nhà ngủ.
Bốn người tất nhiên biết được đường về nhà Đồ Nhất Đao, vì vậy dứt khoát cùng nhau chạy tới đó một chuyến.
Giống như bọn họ nghĩ, Đồ Nhất Đao căn bản là không trở về!
Đồ Nhất Đao vô cớ mất tích, chung quy cần phải có một lời giải thích. Bốn người bọn họ thương lượng một lúc, bỗng nhiên đưa ra được một chủ ý. Bọn họ suốt đêm tìm một gã ăn mày có thân hình giống Đồ Nhất Đao, khiến cho hắn say xỉn không còn biết gì, sau đó dẫn hắn nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía cái hồ duy nhất trong thành. Tất nhiên, có người ven đường sẽ nhìn thấy Đồ Nhất Đao , nhưng không ai chú ý tới hán tử say......
Sau khi diễn đủ, bốn người liền đẩy mạnh hán tử say xuống hồ, chỉ sau khi nhìn thấy hán tử say chết chìm, bọn họ mới cảm thấy yên tâm --
Trong hồ lớn này có nuôi dưỡng một loại mãnh thú, hung tàn giống như cá sấu, bất luận cái gì rơi vào trong hồ, đều sẽ trở thành thức ăn của chúng, thậm chí không lưu lại một khối xương cốt.
Vì vậy bọn họ không sợ có người sẽ kéo thi thể lên nghiệm thi......
Điều duy nhất khiến bọn họ không yên tâm chính là Ninh Tuyết Mạch đã trốn thoát. Nếu như nàng chạy trốn thật xa, từ nay về sau đừng xuất hiện thì bọn họ không sợ.
Chỉ sợ nha đầu kia muốn lật lại bản án, muốn quay trở về đòi lại công đạo......
Đây chú định là một đêm không ngủ, bốn người đều có những bằng hữu thân mật từ mọi tầng lớp, giúp bọn họ bí mật tìm nơi ở của Ninh Tuyết Mạch. Đương nhiên, bọn họ cũng tra xét Tĩnh Viễn Hầu phủ.
Khi bình minh lên, bọn họ nhận được tin tức truyền về từ khắp nơi, không ai phát hiện ra được hành tung của Ninh Tuyết Mạch. Đương nhiên, nàng cũng không quay về Tĩnh Viễn Hầu phủ --Xem ra tiểu nha đầu giảo hoạt kia đã chạy ra khỏi thành rồi!
Tới lúc này, bốn người không có biện pháp khác, đành phải âm thầm phái người ra ngoài thành tìm tòi. Bọn họ còn dặn dò chỉ cần tìm được thì dứt khoát xử lý thật nhanh, đảm bảo diệt trừ hậu hoạn.
Bốn người bận rộn cả đêm, đều mệt mỏi kiệt sức, nhưng bọn họ không thể quay về nghỉ ngơi. Khi bình minh lên sẽ có người tới lấy khẩu cung, bọn họ cần phải chạy trở về......
........
Quý Vân Hoàng đã ở trong hoàng cung cả đêm, vẫn luôn ở bên mép giường trông chừng đương kim thiên tử Nhạc Hiên Đế, chưa từng rời đi một lát.
Cho đến khi ánh mặt trời tỏa sáng, Nhạc Hiên Đế mới bằng lòng thả hắn quay về.
Hắn vội vàng đi ra khỏi cung, ngay ở bên ngoài cung hắn đụng phải lão quản gia vẫn luôn trông chờ. Lão quản gia của phủ thái tử la hét gần như muốn nổi điên, báo cáo cho hắn một tin tức xấu khiến hắn gần như muốn nổi lên sấm sét.
Ninh đại tiểu thư mà hắn mang về phủ Thái tử đêm qua đã bị Hình bộ bắt đi!
Nàng bị nghi ngờ có liên quan tới tội danh mưu hại nhi nữ nguyên soái, Hồ Điệp Thường......
/112
|