Ninh Tuyết Mạch có chút khó hiểu, chỉ tắm rửa mà thôi, đáng phải trèo đèo lội suối như vậy hay sao?
Điện hạ, phòng tắm phủ Thái tử vì sao lại xa như vậy? Nàng bước nhanh hai bước, đuổi kịp bước chân Quý Vân Hoàng.
Không phải phòng tắm, là suối nước nóng. Cả người nàng ướt đẫm mồ hôi, ngâm suối nước nóng sẽ tắm nhanh hơn.
Nàng thật sự có thể ngâm mình trong suối nước nóng?! Ánh mắt Ninh Tuyết Mạch sáng lên.
Từ sau khi nàng tới đại lục này, nàng chỉ tắm rửa ở trong thau tắm, đêm qua là ở một con sông nhỏ...... tắm rửa rất không thoải mái. Đã lâu lắm nàng không ngâm mình trong suối nước nóng ——
Nàng đi theo Quý Vân Hoàng qua một đình viện, đi vào trước mái hiên của một tòa nhà nho nhỏ.
Trên mái hiên có đề ba chữ to —— Địch Trần Tuyền.
Bốn thị nữ đứng thẳng ở trước mái hiên, nhìn thấy Quý Vân Hoàng thì cùng nhau khom người: Thái Tử điện hạ!
Quý Vân Hoàng chỉ hơi gật đầu, đi thẳng về phía trước, bốn thị nữ ân cần mở cửa điện ra giúp hắn: Điện hạ, mọi thứ đều đã được chuẩn bị.
Quý Vân Hoàng nhấc chân đi vào trong, Ninh Tuyết Mạch đương nhiên đi theo.
Cô nương, xin ngài hãy chờ ở bên ngoài, khi Thái tử điện hạ tắm gội không cần bất luận kẻ nào hầu hạ. Bốn thị nữ ngăn cản nàng.
Ninh Tuyết Mạch nhướng mày, ai nói nàng muốn hầu hạ Thái tử tắm gội?Nàng còn chưa kịp nói gì, Quý Vân Hoàng đã đi vào bên trong toà nhà, hắn không quay đầu lại mở miệng nói: Để nàng tiến vào.
Ninh Tuyết Mạch đi vào, bốn thị nữ nhìn bóng dáng của nàng với ánh mắt ngạc nhiên.
Ai cũng biết suối nước nóng này chỉ có một mình Thái tử điện hạ có thể hưởng dụng, cho dù những hoàng tử khác tới đây muốn ngâm mình một hồi cũng không được phép ——
Thậm chí ngay cả muội muội mà Thái tử sủng ái nhất Quý Vân Dao rất muốn ngâm mình một hồi, cầu xin Thái tử điện hạ đã lâu, nhưng Thái tử điện hạ vẫn không đồng ý. Hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy?
........
Ninh Tuyết Mạch rốt cuộc nhìn thấy suối nước nóng trên đại lục này. Sau khi nhìn thấy rõ ràng, nàng không thể không mím môi lại.
Suối nước nóng này ——— quá nhỏ!
Suối nước nóng có hình tròn, bên cạnh ao được khảm ngọc thạch đủ màu, đường kính khoảng hai mét, nước sâu hơn một mét, trên bề mặt có hơi nước bốc lên. Hình dáng suối nước nóng được thiết kế rất khác biệt, nhìn qua giống như một nụ hoa sen.
Đáy suối nước nóng được khảm một lớp đá nhiều màu, mịn và mượt giống như đá cuội, nhìn rất thú vị.
Nàng nghiêng đầu quan sát, ánh mắt nàng vừa thoáng nhìn thấy Quý Vân Hoàng đang cởi quần áo, lập tức trở nên hoảng sợ.
Thái tử điện hạ cũng muốn tắm sao? Không phải nói chỉ nàng tắm thôi sao?
Quý Vân Hoàng đã cởi áo ngoài: Mỗi ngày bổn vương đều tới đây ngâm người một chút. Ninh Tuyết Mạch: ...... Chẳng lẽ hắn muốn tắm uyên ương cùng nàng?
Nàng buột miệng nói: Suối này nhỏ quá, không đủ chỗ cho hai người ngâm.
Quý Vân Hoàng vừa mới vén ống quần lên, nghe thấy vậy thì liếc mắt nhìn nàng một cái: Nàng cho rằng bổn vương muốn tắm cùng nàng?
Hành động của ngươi chính là có ý này!
Mặc dù Ninh Tuyết Mạch không nói gì, nhưng biểu hiện của nàng đã phản bội suy nghĩ của nàng.
Nàng có thể mơ! Người có thể tắm cùng bổn vương chỉ có thể là Thái Tử Phi. Quý Vân Hoàng đã đi chân trần xuống nước, nói chuyện không hề khách khí.
Ninh Tuyết Mạch thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười tủm tỉm: Vậy thì tốt rồi, may mắn ta không phải là Thái Tử Phi của Thái tử điện hạ. Thái tử điện hạ cứ ngâm người trước, chờ lát nữa ta sẽ quay lại. Nàng xoay người định đi ra phía ngoài. Suối nước nóng là của hắn, tất nhiên do chủ nhân hắn định đoạt.
Bổn vương nói sẽ tắm hay sao? Quý Vân Hoàng gọi nàng lại từ phía sau lưng.
Ninh Tuyết Mạch xoay người nhìn hắn. Đại ca, ngươi đã xuống nước, không phải muốn ngâm người trước hay sao?
Di, sao hắn lại mặc cả quần áo xuống nước? Chỉ xăn ống quần lên cao?
Hãy nhìn các thao tác của bổn vương, suối nước nóng này có chút đặc biệt. Nếu bổn vương không dạy cho nàng, chỉ sợ nàng dẫm nhầm phải thứ gì sẽ bị bỏng chết......
Điện hạ, phòng tắm phủ Thái tử vì sao lại xa như vậy? Nàng bước nhanh hai bước, đuổi kịp bước chân Quý Vân Hoàng.
Không phải phòng tắm, là suối nước nóng. Cả người nàng ướt đẫm mồ hôi, ngâm suối nước nóng sẽ tắm nhanh hơn.
Nàng thật sự có thể ngâm mình trong suối nước nóng?! Ánh mắt Ninh Tuyết Mạch sáng lên.
Từ sau khi nàng tới đại lục này, nàng chỉ tắm rửa ở trong thau tắm, đêm qua là ở một con sông nhỏ...... tắm rửa rất không thoải mái. Đã lâu lắm nàng không ngâm mình trong suối nước nóng ——
Nàng đi theo Quý Vân Hoàng qua một đình viện, đi vào trước mái hiên của một tòa nhà nho nhỏ.
Trên mái hiên có đề ba chữ to —— Địch Trần Tuyền.
Bốn thị nữ đứng thẳng ở trước mái hiên, nhìn thấy Quý Vân Hoàng thì cùng nhau khom người: Thái Tử điện hạ!
Quý Vân Hoàng chỉ hơi gật đầu, đi thẳng về phía trước, bốn thị nữ ân cần mở cửa điện ra giúp hắn: Điện hạ, mọi thứ đều đã được chuẩn bị.
Quý Vân Hoàng nhấc chân đi vào trong, Ninh Tuyết Mạch đương nhiên đi theo.
Cô nương, xin ngài hãy chờ ở bên ngoài, khi Thái tử điện hạ tắm gội không cần bất luận kẻ nào hầu hạ. Bốn thị nữ ngăn cản nàng.
Ninh Tuyết Mạch nhướng mày, ai nói nàng muốn hầu hạ Thái tử tắm gội?Nàng còn chưa kịp nói gì, Quý Vân Hoàng đã đi vào bên trong toà nhà, hắn không quay đầu lại mở miệng nói: Để nàng tiến vào.
Ninh Tuyết Mạch đi vào, bốn thị nữ nhìn bóng dáng của nàng với ánh mắt ngạc nhiên.
Ai cũng biết suối nước nóng này chỉ có một mình Thái tử điện hạ có thể hưởng dụng, cho dù những hoàng tử khác tới đây muốn ngâm mình một hồi cũng không được phép ——
Thậm chí ngay cả muội muội mà Thái tử sủng ái nhất Quý Vân Dao rất muốn ngâm mình một hồi, cầu xin Thái tử điện hạ đã lâu, nhưng Thái tử điện hạ vẫn không đồng ý. Hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy?
........
Ninh Tuyết Mạch rốt cuộc nhìn thấy suối nước nóng trên đại lục này. Sau khi nhìn thấy rõ ràng, nàng không thể không mím môi lại.
Suối nước nóng này ——— quá nhỏ!
Suối nước nóng có hình tròn, bên cạnh ao được khảm ngọc thạch đủ màu, đường kính khoảng hai mét, nước sâu hơn một mét, trên bề mặt có hơi nước bốc lên. Hình dáng suối nước nóng được thiết kế rất khác biệt, nhìn qua giống như một nụ hoa sen.
Đáy suối nước nóng được khảm một lớp đá nhiều màu, mịn và mượt giống như đá cuội, nhìn rất thú vị.
Nàng nghiêng đầu quan sát, ánh mắt nàng vừa thoáng nhìn thấy Quý Vân Hoàng đang cởi quần áo, lập tức trở nên hoảng sợ.
Thái tử điện hạ cũng muốn tắm sao? Không phải nói chỉ nàng tắm thôi sao?
Quý Vân Hoàng đã cởi áo ngoài: Mỗi ngày bổn vương đều tới đây ngâm người một chút. Ninh Tuyết Mạch: ...... Chẳng lẽ hắn muốn tắm uyên ương cùng nàng?
Nàng buột miệng nói: Suối này nhỏ quá, không đủ chỗ cho hai người ngâm.
Quý Vân Hoàng vừa mới vén ống quần lên, nghe thấy vậy thì liếc mắt nhìn nàng một cái: Nàng cho rằng bổn vương muốn tắm cùng nàng?
Hành động của ngươi chính là có ý này!
Mặc dù Ninh Tuyết Mạch không nói gì, nhưng biểu hiện của nàng đã phản bội suy nghĩ của nàng.
Nàng có thể mơ! Người có thể tắm cùng bổn vương chỉ có thể là Thái Tử Phi. Quý Vân Hoàng đã đi chân trần xuống nước, nói chuyện không hề khách khí.
Ninh Tuyết Mạch thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười tủm tỉm: Vậy thì tốt rồi, may mắn ta không phải là Thái Tử Phi của Thái tử điện hạ. Thái tử điện hạ cứ ngâm người trước, chờ lát nữa ta sẽ quay lại. Nàng xoay người định đi ra phía ngoài. Suối nước nóng là của hắn, tất nhiên do chủ nhân hắn định đoạt.
Bổn vương nói sẽ tắm hay sao? Quý Vân Hoàng gọi nàng lại từ phía sau lưng.
Ninh Tuyết Mạch xoay người nhìn hắn. Đại ca, ngươi đã xuống nước, không phải muốn ngâm người trước hay sao?
Di, sao hắn lại mặc cả quần áo xuống nước? Chỉ xăn ống quần lên cao?
Hãy nhìn các thao tác của bổn vương, suối nước nóng này có chút đặc biệt. Nếu bổn vương không dạy cho nàng, chỉ sợ nàng dẫm nhầm phải thứ gì sẽ bị bỏng chết......
/112
|