“Tàn sát Vu hoàng!”
Lời này nói ra khiến tất cả mọi người đều sợ hãi, chuyện đến nước này chỉ cần đại đa số các thánh chủ không quá ngu xuẩn, hẳn là sẽ biết Diệp Húc lúc nãy chính là mượn tay ba vị Vu Hoàng, giết chết hết đám người Thanh La Thánh chủ Mục Thanh Sơn, có thể nói là thâm hiểm đến cực điểm.
Ba vị Vu Hoàng rõ ràng là cũng biết tình huống này, không đồng ý làm con dao giết người của Diệp Húc nên mới dự định rời đi. Nếu như đổi lại là Thánh chủ khác, tất nhiên sẽ chỉ mong cho ba vị đại Vu Hoàng này rời đi, nhưng Tinh Đế lại không sợ chút nào, không những muốn giữ ba vị Vu Hoàng lại, thậm chí lại còn nói ra lời muốn tàn sát Vu Hoàng!
Mặc dù ba người này không phải là chân thân, mà là cấm pháp phân thân của Vu Hoàng, nhưng cũng không thể xem thường. Một chưởng của họ có thể đem bảy vị đại Thánh chủ hết thảy giết chết, ép đến mấy bộ cấm bảo phải trở về tông môn, thậm chí ngay cả một vài cấm bảo bán thành phẩm khác cũng bị đánh vỡ!
Loại uy thế này, là vô cùng kinh người, ai dám can đảm đối đầu trực diện với ba vị Vu Hoàng này?
Nhưng Tinh Đế lại cố tình nói ra lời này, há có thể không khiến người ta kinh sợ?
Còn về Diệp Húc, ngay cả Vu Hoàng cũng dám giở trò, mượn đao của Vu Hoàng giết người của Tinh đế, càng khiến cho người ra trố mắt. Thậm chí có người còn căm giận, tại sao bản thân không thể mượn tay Vu Hoàng để thực hiện dã tâm của mình!
“Ba vị Vu Hoàng thật là tốt tính, bị tên Diệp Thiếu Bảo đó lợi dụng như vậy mà vẫn không giết hắn! Đổi lại là ta, sớm đã một chưởng đánh chết tên tiểu tử này!”
Có điều bọn họ không phải là Vu Hoàng, không hiểu được tâm cảnh của Vu Hoàng. Ma Hoàng và hai vị Tuần Thiên Sứ sở dĩ ra tay là bởi vì khi Mục Thanh Sơn công kích Diệp Húc, đem bọn họ cũng bao ở bên trong phạm vi công kích, kích động nghịch lân của Vu Hoàng, khiêu chiến uy nghiêm của Vu Hoàng, do đó tất yếu phải tru diệt.
Tru sát Mục Thanh Sơn là do đám người Ma Hoàng tự nguyện, không liên quan đến Diệp Húc, vì vậy bọn họ mới không tính toán món nợ này với hắn.
Có điều Diệp Húc vì muốn lôi kéo bọn họ, dùng lời nói kích động Tinh Đế, nhằm lợi dụng tâm tư của bọn họ, đây mới khiến ba vị Vu Hoàng tức giận, nổi lên ý muốn giết hắn.
Diệp Húc tuy rằng trong lòng có ý lợi dụng, nhưng Tinh Đế lại khiêu chiến trắng trợn, điều này đối với ba vị Vu Hoàng mà nói tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ, cho nên trong lòng bọn họ càng muốn xử lý Tinh Đế hơn là trừng trị Diệp Húc.
“Thú vị, một con kiến to đầu lại dám khiêu chiến Vu Hoàng, loại chuyện này, bổn hoàng vẫn là lần đầu tiên gặp phải. Có điều không thể không thừa nhận, Tinh Đế ngươi đích thực có thực lực khiêu chiến bổn hoàng phân thân.”
Ma Hoàng trong mắt sát khí bắn ra bốn phía, nói: “Cũng chỉ là phân thân mà thôi, nếu chân thân của bổn hoàng đến trước, ngươi đến cả một chiêu cúng không cách nào chống lại!”
“Tinh hà trụ quang thể, ngay cả là Thiên giới cũng không gặp nhiều.”
Một vị Tuần Thiên Sứ đánh giá cao thấp hoàng đế, lắc đầu nói: “Tiền đồ của ngươi rộng lớn, hà tất phải làm khó mình, nhất định muốn chết ở đây?”
“Hay là ngươi cho rằng ngươi ở trên Thiên giới có người quen biết, liền có thể không kiêng nể gì?”
Một vị Tuần Thiên Sứ khác cau mày nói: “Có điều người Tinh cung các ngươi quen biết trong Thiên giới với Tuần Thiên Sử chúng ta hoàn toàn không phải là cùng một thể hệ, cho dù là giết ngươi, người đó cũng không thể tìm đến chúng ta.”
Tinh Đế từ từ đi đến không gian bên ngoài, mặt vô biểu cảm nói: “Thạch mỗ một đời tung hoàng, một đời cường mạnh, đã có lúc nào từng dựa vào người khác sao? Ở trong Tinh cung, ta mạnh nhất, ta lớn nhất, nếu như dùng đến cấm bảo, thì sẽ là Thạch mỗ ức hiếp các ngươi, các ngươi chỉ là cấm pháp phân thân, bây giờ Thạch mỗ dựa vào một mình bản thân, với ba vị Vu Hoàng quyết phân cao thấp.”
Hai vị Tuần Thiên Sứ nhìn nhau, im lặng gật đầu, bước lớn đuổi theo Tinh Đế, một người trong đó nghiêm nghị nói: “Ngươi nếu như hôm nay không chết, sau này nếu thành Vu Hoàng, tất sẽ là một nhân vật tài giỏi!”
Khí thế của bọn họ hoàn toàn phát ra, mấy bước liền đi ra khỏi Tinh cung đại lục, đi vào hai toà đại trận, đến bên ngoài không gian, Ma Hoàng cười lạnh một tiếng, trầm giọng nói: “Dư nhi, con ở đây đợi một lát, vi phụ đi rồi về ngay.”
Y vài bước đạp ra, biến mất giữa không trung.
Đây là một trận đối quyết khiến người ta khó mà tượng tưởng, cũng là một trận quyết chiến rất khó thừa nhận. Ba vị Vu Hoàng cấm pháp phân thân cùng với Vu Hoàng thế giới đệ nhất cao thủ chiến đấu, lực huỷ diệt đã khiến Tinh cung miền thánh địa này vô phương chịu đựng, do đó chỉ có cách đi đến vũ trụ tinh không mênh mông, vũ trụ rộng lớn vô ngần mới có khả năng chịu đựng được công kích của bốn người bọn họ.
Có điều đáng tiếc là, Diệp Húc cùng các Thánh chủ khác lại không có cách nào lên trước xem chiến đấu, thực lực của bọn họ tuy cao minh, nhưng vẫn chưa cao minh đến độ có thể đến gần xem loại chiến đấu giữa những cường nhân như vậy!
“Tiểu tử thối!”
Ma La Dư đợi Ma Hoàng rời đi liền lập lức hoạt bát hơn rất nhiều, tiến đến bên cạnh Diệp Húc, trừng mắt nói: “Bộ phân thân này của cha ta nếu như gặp bất trắc thì ngươi đợi chết đi, ông nhất định sẽ lột da ngươi!”
Diệp Húc cười khổ một tiếng, nói: “Ma Hoàng thân là Vu Hoàng, sẽ không hẹp hòi vậy chứ?”
“Cha ta tung hoành Hằng Cổ Ma Vực, người có thể lợi dụng được ông, đều là người chết. Còn ngươi lại không chỉ lợi dụng cha ta một lần, người chết chắc rồi!”
Ma La Dư chớp chớp mắt, đột nhiên ánh mặt trào lên một lớp sương mù, bả vai đẫy đà nhào vào lòng Diệp Húc, khổ sở đáng thương nói: “Phân thân của cha ta thật sự bị đánh vỡ rồi, người ta một mình trơ trọi ở thế giới Vu Hoang, lạ nước lạ cái, ngươi có thể bảo vệ ta không…”
Diệp Húc đầu to như cái đấu, gượng cười hai tiếng, lòng nghĩ: “Ta vừa mới đính hôn với Phượng Yên Nhu, lại thoái thác hôn sự của Khổng Tước, Yêu chủ nếu như lại nhìn thấy ta đang đang câu tam đáp tứ, thì thật sự chết chắc rồi!”
Hắn quay đầy nhìn lại, thì thấy Yêu chủ quả nhiên đang hướng bên này nhìn tới, vẻ mặt khó chịu, hắn không khỏi rùng mình một cái, vội vàng lùi xa nữ ma đầu Ma La Dư này một chút.
Nữ ma đầu lập tức lại dán vào hắn, mỉm cười nói: “Ngươi vẫn chưa nói em dâu là ai đó, mau giới thiệu đi!”
Diệp Húc chỉ cảm thấy đầu mình càng to hơn, hắn chỉ đôi câu vài lời liền mượn tay Vu Hoàng tiêu diệt được bảy vị Thánh chủ, lại ngắn gọn một câu đã làm hỏng đại kế của Tinh Hoàng, khiến Tinh hoàng phải chiến đấu với ba vị Vu Hoàng cấm pháp phân thân, có thể nói là lật tay thành mây, đảo tay thành mưa, đem thiên hạ anh hùng đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Thế nhưng gặp phải Ma La Dư liền có chút không thể thi triển mưu mô, cũng không thể làm trò xảo quyệt.
Ầm!
Nơi tinh không xa xôi, đột nhiên bùng lên một màu sắc tinh lệ, giống như một cái vòng tròn, bốn phía thổi quét, chắc hẳn là Tinh Đế đã bắt đầu giao thủ với một vị Vu Hoàng nào đó.
Loại công kích dư âm bốn phía khủng khiếp đó, trùng trùng điệp điệp, phạm vi công kích cũng phải đến hơn mười vạn dặm, khiến các vị Thánh chủ đang đứng từ Tinh cung quan sát không khỏi biến sắc.
Một kích sắc bén như vậy, cho dù là bọn họ tế khởi cấm bảo, e rằng cũng khó mà làm được!
Sợ rằng chỉ có những Thánh chủ lão luyện của Trung Thổ Thần Châu, ví như đám người Yêu chủ, Quỳnh Tiêu cung chủ mới có thể dựa vào cấm bảo mà thi triển được một kích uy năng như vậy!
Bên trong tinh không vô biên, từng lượt công kích giống như những viên pháo hoa, liên tục không ngừng, trong nháy mắt liền tương đương với hai bộ cấm bảo va vào hàng vạn lần, khoảng tinh không đó đều bị đánh tàn, lưu lại từng vết nứt khiến người ta nhìn thấy ghê rợn.
Những vết nứt hư không này, có cái dài cả mấy trăm vạn dặm, đột nhiên một quả tiểu tinh cầu đường kính trên dưới vạn dặm bay đến, kinh qua một vết nứt hư không, lập tức bị năng lượng ẩn chứa bên trong vết nứt đem nó san bằng nát vụn, lộ ra tinh hạch cực lớn bên trong.
Bọn họ giao thủ thậm chí khuấy động cả những tiểu tinh cầu, đem những ngôi sao này đánh đến vỡ vụn, thậm chí có một vài cái còn bay thẳng đến Thiên Tinh Cung. Những mảnh vỡ tinh cầu này mang theo uy năng vô cùng đáng sợ, phá tan phong toả của hai toà đại trận, xuất hiện trên đầu mọi người, giống như những hoả cầu cực lớn, xẹt qua từng đạo hoả cánh thật dài, khói đặc cuồn cuộn, đâm vào đại lục Tinh cung.
Oanh! Oanh! Oanh!
Đại lục Tinh cung rung lay kịch liệt, từng mảng núi lớn tức thì gặp phải công kích, bị nện thành từng hố sâu phạm vi đến cả nghìn dặm!
“Mau chóng thôi động đại trận, bảo hộ Tinh cung!” Một vị lão nhân Tinh cung thấy thế, cũng không khỏi biến sắc, cao giọng quát.
Cường nhân của Chu Thiên Tinh Cung đều lần lượt ra tay, thôi động Chu Thiên Tinh Đẩu đại trận và Trụ Quang đại trận, cản lại những mảnh vỡ tinh cầu đang cấp tốc lao đến, tránh khỏi bị hai vị cường nhân trong lúc giao đấu đem miền thánh địa này phá huỷ.
Ở giữa không trung, thình lình xuất hiện tinh quang vô cùng vô tận, tạo thành một đạo tinh hà, rõ ràng là Tinh đế trong lúc sử dụng tinh hà trụ quang thể của mình đã thi triển ra thủ pháp thực lực mạnh nhất.
“Quá kinh khủng rồi…” Một vị Thánh chủ ngẩng đầu nhìn lên, mặt tái mét, trong miệng lẩm bẩm nói.
Thánh chủ Hạ gia lại càng biến sắc hơn, y vừa nãy mới khiêu chiến Tinh đế, hiện giờ mới biết khoảng cách giữa hai người chênh lệch lớn đến thế nào, tuy nói y cũng gần tiếp cận cảnh giới Vu Hoàng, nhưng so với Tinh đế vẫn thua kém hơn rất nhiều.
Loại công kích của cường độ đó ở giữa không trung, nếu y không sử dụng cấm bảo, tuyệt đối không có cách nào tiếp đỡ. Cho dù là dùng cấm bảo, e rằng y cũng không chịu được mấy lần công kích!
Diệp Húc cũng cảm thấy có chút sởn tóc gáy, không thấy được thực lực đích thực của Vu Hoàng, mãi mãi không biết Vu Hoàng cường mạnh đến thế nào. Vị Vu Hoàng cùng với Tinh đế động thủ tuy chỉ là một đạo năng lượng cất chứa trong phân thân, nhưng quả thực có thể hoàn toàn phá huỷ một tinh cầu!
Đây có thể nói là lực lượng khủng bố giống như cải thiên hoán địa, đã không còn là nhân loại, không còn là đại vu mà là thần minh!
Cái càng khiến hắn kinh hãi chính là, Tinh đế người này, không ngờ lại có thể giao thủ cùng lực lượng như vậy, lấy cứng chọi cứng, không rơi vào thế hạ phong, đây mới là chỗ đáng sợ nhất!
“Bất kể lần này Tinh đế có thể giữ lại được ba vị Vu Hoàng này hay không, thì những đệ nhất cao thủ trong thế giới Vu Hoang của hắn đều sẽ toạ thực rồi. Tinh hà trụ quang thể cường mạnh như vật, Ứng sư huynh thật sự có thể thắng hắn sao…”
Diệp Húc trong lòng không khỏi có chút lo lắng, tinh hạ trụ quang thể của Tinh đế chính là thần thể trong truyền thuyết, so với ngũ hành chi thể lại còn hiếm gặp hơn, thậm chí vừa nãy vị Tuần Thiên Sử nói ở trong thiên giới, loại thể chất này cũng không gặp nhiều, có thể thấy được sự hiếm có của tinh hà trụ quang thể.
Tinh đế đã hùng mạnh như vật, lại có được loại thần thể đặc biệt này, còn Ứng Tông Đạo chẳng qua chỉ là thể chất người bình thường, cho dù ngộ tính kinh người, thủ pháp thông thiên, lẽ nào thật sự có thể hành đạo nghịch thiên, chiến thắng một cường nhân như Tinh đế?
“Nhân định thắng thiên!”
“Cái gọi là thể chất đặc biệt, Thần Vương huyết thống, Đế Quân huyết thống, hết thảy đều đã trở thành thần thoại rồi!”
Diệp Húc trong mắt tinh quang chớp động, trong lòng thầm nghĩ: “Ta nếu như trở thành Thần Vương, thì chảy trong người sẽ là dòng máu Thần Vương, trở thành Đế Quân, thì sẽ là dòng máu Đế Quân, vì vậy huyết thống cao quý, chẳng có tắc dụng gì. Trong số con cháu của ta, tất sẽ có người có được sức lực của huyết mạch ta, thiên phú dị bẩm, hoá thành thể chất đặc biệt, giống thế cũng chỉ là thứ bỏ đi!”
“Chỉ cần tu vi thực lực đủ cao, ta chính là Thần Vương, chính là Đế Quân, chính là Thiên Đế, cái gì gọi là thể chất đặc biệt, ngũ hành chi thể, thần thể, hết thảy đều chỉ một cước đạp chết!”
Lời này nói ra khiến tất cả mọi người đều sợ hãi, chuyện đến nước này chỉ cần đại đa số các thánh chủ không quá ngu xuẩn, hẳn là sẽ biết Diệp Húc lúc nãy chính là mượn tay ba vị Vu Hoàng, giết chết hết đám người Thanh La Thánh chủ Mục Thanh Sơn, có thể nói là thâm hiểm đến cực điểm.
Ba vị Vu Hoàng rõ ràng là cũng biết tình huống này, không đồng ý làm con dao giết người của Diệp Húc nên mới dự định rời đi. Nếu như đổi lại là Thánh chủ khác, tất nhiên sẽ chỉ mong cho ba vị đại Vu Hoàng này rời đi, nhưng Tinh Đế lại không sợ chút nào, không những muốn giữ ba vị Vu Hoàng lại, thậm chí lại còn nói ra lời muốn tàn sát Vu Hoàng!
Mặc dù ba người này không phải là chân thân, mà là cấm pháp phân thân của Vu Hoàng, nhưng cũng không thể xem thường. Một chưởng của họ có thể đem bảy vị đại Thánh chủ hết thảy giết chết, ép đến mấy bộ cấm bảo phải trở về tông môn, thậm chí ngay cả một vài cấm bảo bán thành phẩm khác cũng bị đánh vỡ!
Loại uy thế này, là vô cùng kinh người, ai dám can đảm đối đầu trực diện với ba vị Vu Hoàng này?
Nhưng Tinh Đế lại cố tình nói ra lời này, há có thể không khiến người ta kinh sợ?
Còn về Diệp Húc, ngay cả Vu Hoàng cũng dám giở trò, mượn đao của Vu Hoàng giết người của Tinh đế, càng khiến cho người ra trố mắt. Thậm chí có người còn căm giận, tại sao bản thân không thể mượn tay Vu Hoàng để thực hiện dã tâm của mình!
“Ba vị Vu Hoàng thật là tốt tính, bị tên Diệp Thiếu Bảo đó lợi dụng như vậy mà vẫn không giết hắn! Đổi lại là ta, sớm đã một chưởng đánh chết tên tiểu tử này!”
Có điều bọn họ không phải là Vu Hoàng, không hiểu được tâm cảnh của Vu Hoàng. Ma Hoàng và hai vị Tuần Thiên Sứ sở dĩ ra tay là bởi vì khi Mục Thanh Sơn công kích Diệp Húc, đem bọn họ cũng bao ở bên trong phạm vi công kích, kích động nghịch lân của Vu Hoàng, khiêu chiến uy nghiêm của Vu Hoàng, do đó tất yếu phải tru diệt.
Tru sát Mục Thanh Sơn là do đám người Ma Hoàng tự nguyện, không liên quan đến Diệp Húc, vì vậy bọn họ mới không tính toán món nợ này với hắn.
Có điều Diệp Húc vì muốn lôi kéo bọn họ, dùng lời nói kích động Tinh Đế, nhằm lợi dụng tâm tư của bọn họ, đây mới khiến ba vị Vu Hoàng tức giận, nổi lên ý muốn giết hắn.
Diệp Húc tuy rằng trong lòng có ý lợi dụng, nhưng Tinh Đế lại khiêu chiến trắng trợn, điều này đối với ba vị Vu Hoàng mà nói tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ, cho nên trong lòng bọn họ càng muốn xử lý Tinh Đế hơn là trừng trị Diệp Húc.
“Thú vị, một con kiến to đầu lại dám khiêu chiến Vu Hoàng, loại chuyện này, bổn hoàng vẫn là lần đầu tiên gặp phải. Có điều không thể không thừa nhận, Tinh Đế ngươi đích thực có thực lực khiêu chiến bổn hoàng phân thân.”
Ma Hoàng trong mắt sát khí bắn ra bốn phía, nói: “Cũng chỉ là phân thân mà thôi, nếu chân thân của bổn hoàng đến trước, ngươi đến cả một chiêu cúng không cách nào chống lại!”
“Tinh hà trụ quang thể, ngay cả là Thiên giới cũng không gặp nhiều.”
Một vị Tuần Thiên Sứ đánh giá cao thấp hoàng đế, lắc đầu nói: “Tiền đồ của ngươi rộng lớn, hà tất phải làm khó mình, nhất định muốn chết ở đây?”
“Hay là ngươi cho rằng ngươi ở trên Thiên giới có người quen biết, liền có thể không kiêng nể gì?”
Một vị Tuần Thiên Sứ khác cau mày nói: “Có điều người Tinh cung các ngươi quen biết trong Thiên giới với Tuần Thiên Sử chúng ta hoàn toàn không phải là cùng một thể hệ, cho dù là giết ngươi, người đó cũng không thể tìm đến chúng ta.”
Tinh Đế từ từ đi đến không gian bên ngoài, mặt vô biểu cảm nói: “Thạch mỗ một đời tung hoàng, một đời cường mạnh, đã có lúc nào từng dựa vào người khác sao? Ở trong Tinh cung, ta mạnh nhất, ta lớn nhất, nếu như dùng đến cấm bảo, thì sẽ là Thạch mỗ ức hiếp các ngươi, các ngươi chỉ là cấm pháp phân thân, bây giờ Thạch mỗ dựa vào một mình bản thân, với ba vị Vu Hoàng quyết phân cao thấp.”
Hai vị Tuần Thiên Sứ nhìn nhau, im lặng gật đầu, bước lớn đuổi theo Tinh Đế, một người trong đó nghiêm nghị nói: “Ngươi nếu như hôm nay không chết, sau này nếu thành Vu Hoàng, tất sẽ là một nhân vật tài giỏi!”
Khí thế của bọn họ hoàn toàn phát ra, mấy bước liền đi ra khỏi Tinh cung đại lục, đi vào hai toà đại trận, đến bên ngoài không gian, Ma Hoàng cười lạnh một tiếng, trầm giọng nói: “Dư nhi, con ở đây đợi một lát, vi phụ đi rồi về ngay.”
Y vài bước đạp ra, biến mất giữa không trung.
Đây là một trận đối quyết khiến người ta khó mà tượng tưởng, cũng là một trận quyết chiến rất khó thừa nhận. Ba vị Vu Hoàng cấm pháp phân thân cùng với Vu Hoàng thế giới đệ nhất cao thủ chiến đấu, lực huỷ diệt đã khiến Tinh cung miền thánh địa này vô phương chịu đựng, do đó chỉ có cách đi đến vũ trụ tinh không mênh mông, vũ trụ rộng lớn vô ngần mới có khả năng chịu đựng được công kích của bốn người bọn họ.
Có điều đáng tiếc là, Diệp Húc cùng các Thánh chủ khác lại không có cách nào lên trước xem chiến đấu, thực lực của bọn họ tuy cao minh, nhưng vẫn chưa cao minh đến độ có thể đến gần xem loại chiến đấu giữa những cường nhân như vậy!
“Tiểu tử thối!”
Ma La Dư đợi Ma Hoàng rời đi liền lập lức hoạt bát hơn rất nhiều, tiến đến bên cạnh Diệp Húc, trừng mắt nói: “Bộ phân thân này của cha ta nếu như gặp bất trắc thì ngươi đợi chết đi, ông nhất định sẽ lột da ngươi!”
Diệp Húc cười khổ một tiếng, nói: “Ma Hoàng thân là Vu Hoàng, sẽ không hẹp hòi vậy chứ?”
“Cha ta tung hoành Hằng Cổ Ma Vực, người có thể lợi dụng được ông, đều là người chết. Còn ngươi lại không chỉ lợi dụng cha ta một lần, người chết chắc rồi!”
Ma La Dư chớp chớp mắt, đột nhiên ánh mặt trào lên một lớp sương mù, bả vai đẫy đà nhào vào lòng Diệp Húc, khổ sở đáng thương nói: “Phân thân của cha ta thật sự bị đánh vỡ rồi, người ta một mình trơ trọi ở thế giới Vu Hoang, lạ nước lạ cái, ngươi có thể bảo vệ ta không…”
Diệp Húc đầu to như cái đấu, gượng cười hai tiếng, lòng nghĩ: “Ta vừa mới đính hôn với Phượng Yên Nhu, lại thoái thác hôn sự của Khổng Tước, Yêu chủ nếu như lại nhìn thấy ta đang đang câu tam đáp tứ, thì thật sự chết chắc rồi!”
Hắn quay đầy nhìn lại, thì thấy Yêu chủ quả nhiên đang hướng bên này nhìn tới, vẻ mặt khó chịu, hắn không khỏi rùng mình một cái, vội vàng lùi xa nữ ma đầu Ma La Dư này một chút.
Nữ ma đầu lập tức lại dán vào hắn, mỉm cười nói: “Ngươi vẫn chưa nói em dâu là ai đó, mau giới thiệu đi!”
Diệp Húc chỉ cảm thấy đầu mình càng to hơn, hắn chỉ đôi câu vài lời liền mượn tay Vu Hoàng tiêu diệt được bảy vị Thánh chủ, lại ngắn gọn một câu đã làm hỏng đại kế của Tinh Hoàng, khiến Tinh hoàng phải chiến đấu với ba vị Vu Hoàng cấm pháp phân thân, có thể nói là lật tay thành mây, đảo tay thành mưa, đem thiên hạ anh hùng đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Thế nhưng gặp phải Ma La Dư liền có chút không thể thi triển mưu mô, cũng không thể làm trò xảo quyệt.
Ầm!
Nơi tinh không xa xôi, đột nhiên bùng lên một màu sắc tinh lệ, giống như một cái vòng tròn, bốn phía thổi quét, chắc hẳn là Tinh Đế đã bắt đầu giao thủ với một vị Vu Hoàng nào đó.
Loại công kích dư âm bốn phía khủng khiếp đó, trùng trùng điệp điệp, phạm vi công kích cũng phải đến hơn mười vạn dặm, khiến các vị Thánh chủ đang đứng từ Tinh cung quan sát không khỏi biến sắc.
Một kích sắc bén như vậy, cho dù là bọn họ tế khởi cấm bảo, e rằng cũng khó mà làm được!
Sợ rằng chỉ có những Thánh chủ lão luyện của Trung Thổ Thần Châu, ví như đám người Yêu chủ, Quỳnh Tiêu cung chủ mới có thể dựa vào cấm bảo mà thi triển được một kích uy năng như vậy!
Bên trong tinh không vô biên, từng lượt công kích giống như những viên pháo hoa, liên tục không ngừng, trong nháy mắt liền tương đương với hai bộ cấm bảo va vào hàng vạn lần, khoảng tinh không đó đều bị đánh tàn, lưu lại từng vết nứt khiến người ta nhìn thấy ghê rợn.
Những vết nứt hư không này, có cái dài cả mấy trăm vạn dặm, đột nhiên một quả tiểu tinh cầu đường kính trên dưới vạn dặm bay đến, kinh qua một vết nứt hư không, lập tức bị năng lượng ẩn chứa bên trong vết nứt đem nó san bằng nát vụn, lộ ra tinh hạch cực lớn bên trong.
Bọn họ giao thủ thậm chí khuấy động cả những tiểu tinh cầu, đem những ngôi sao này đánh đến vỡ vụn, thậm chí có một vài cái còn bay thẳng đến Thiên Tinh Cung. Những mảnh vỡ tinh cầu này mang theo uy năng vô cùng đáng sợ, phá tan phong toả của hai toà đại trận, xuất hiện trên đầu mọi người, giống như những hoả cầu cực lớn, xẹt qua từng đạo hoả cánh thật dài, khói đặc cuồn cuộn, đâm vào đại lục Tinh cung.
Oanh! Oanh! Oanh!
Đại lục Tinh cung rung lay kịch liệt, từng mảng núi lớn tức thì gặp phải công kích, bị nện thành từng hố sâu phạm vi đến cả nghìn dặm!
“Mau chóng thôi động đại trận, bảo hộ Tinh cung!” Một vị lão nhân Tinh cung thấy thế, cũng không khỏi biến sắc, cao giọng quát.
Cường nhân của Chu Thiên Tinh Cung đều lần lượt ra tay, thôi động Chu Thiên Tinh Đẩu đại trận và Trụ Quang đại trận, cản lại những mảnh vỡ tinh cầu đang cấp tốc lao đến, tránh khỏi bị hai vị cường nhân trong lúc giao đấu đem miền thánh địa này phá huỷ.
Ở giữa không trung, thình lình xuất hiện tinh quang vô cùng vô tận, tạo thành một đạo tinh hà, rõ ràng là Tinh đế trong lúc sử dụng tinh hà trụ quang thể của mình đã thi triển ra thủ pháp thực lực mạnh nhất.
“Quá kinh khủng rồi…” Một vị Thánh chủ ngẩng đầu nhìn lên, mặt tái mét, trong miệng lẩm bẩm nói.
Thánh chủ Hạ gia lại càng biến sắc hơn, y vừa nãy mới khiêu chiến Tinh đế, hiện giờ mới biết khoảng cách giữa hai người chênh lệch lớn đến thế nào, tuy nói y cũng gần tiếp cận cảnh giới Vu Hoàng, nhưng so với Tinh đế vẫn thua kém hơn rất nhiều.
Loại công kích của cường độ đó ở giữa không trung, nếu y không sử dụng cấm bảo, tuyệt đối không có cách nào tiếp đỡ. Cho dù là dùng cấm bảo, e rằng y cũng không chịu được mấy lần công kích!
Diệp Húc cũng cảm thấy có chút sởn tóc gáy, không thấy được thực lực đích thực của Vu Hoàng, mãi mãi không biết Vu Hoàng cường mạnh đến thế nào. Vị Vu Hoàng cùng với Tinh đế động thủ tuy chỉ là một đạo năng lượng cất chứa trong phân thân, nhưng quả thực có thể hoàn toàn phá huỷ một tinh cầu!
Đây có thể nói là lực lượng khủng bố giống như cải thiên hoán địa, đã không còn là nhân loại, không còn là đại vu mà là thần minh!
Cái càng khiến hắn kinh hãi chính là, Tinh đế người này, không ngờ lại có thể giao thủ cùng lực lượng như vậy, lấy cứng chọi cứng, không rơi vào thế hạ phong, đây mới là chỗ đáng sợ nhất!
“Bất kể lần này Tinh đế có thể giữ lại được ba vị Vu Hoàng này hay không, thì những đệ nhất cao thủ trong thế giới Vu Hoang của hắn đều sẽ toạ thực rồi. Tinh hà trụ quang thể cường mạnh như vật, Ứng sư huynh thật sự có thể thắng hắn sao…”
Diệp Húc trong lòng không khỏi có chút lo lắng, tinh hạ trụ quang thể của Tinh đế chính là thần thể trong truyền thuyết, so với ngũ hành chi thể lại còn hiếm gặp hơn, thậm chí vừa nãy vị Tuần Thiên Sử nói ở trong thiên giới, loại thể chất này cũng không gặp nhiều, có thể thấy được sự hiếm có của tinh hà trụ quang thể.
Tinh đế đã hùng mạnh như vật, lại có được loại thần thể đặc biệt này, còn Ứng Tông Đạo chẳng qua chỉ là thể chất người bình thường, cho dù ngộ tính kinh người, thủ pháp thông thiên, lẽ nào thật sự có thể hành đạo nghịch thiên, chiến thắng một cường nhân như Tinh đế?
“Nhân định thắng thiên!”
“Cái gọi là thể chất đặc biệt, Thần Vương huyết thống, Đế Quân huyết thống, hết thảy đều đã trở thành thần thoại rồi!”
Diệp Húc trong mắt tinh quang chớp động, trong lòng thầm nghĩ: “Ta nếu như trở thành Thần Vương, thì chảy trong người sẽ là dòng máu Thần Vương, trở thành Đế Quân, thì sẽ là dòng máu Đế Quân, vì vậy huyết thống cao quý, chẳng có tắc dụng gì. Trong số con cháu của ta, tất sẽ có người có được sức lực của huyết mạch ta, thiên phú dị bẩm, hoá thành thể chất đặc biệt, giống thế cũng chỉ là thứ bỏ đi!”
“Chỉ cần tu vi thực lực đủ cao, ta chính là Thần Vương, chính là Đế Quân, chính là Thiên Đế, cái gì gọi là thể chất đặc biệt, ngũ hành chi thể, thần thể, hết thảy đều chỉ một cước đạp chết!”
/1054
|