Biến cố đột nhiên xảy ra, những người trong gian phòng đều không phản ứng kịp.
Cúc Hoa chỉ ngây ngốc nhìn bát thuốc rơi trên đất, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng sợ hãi, chẳng lẽ thuốc kia có vấn đề?
"Hà thái y đã xảy ra chuyện gì? Trương Vân Nguyệt tỉnh táo kêu Cúc Hoa đứng lên dọn dẹp chén thuốc dưới đất, nàng tin tưởng Cúc Hoa sẽ không phản bội nàng.
"Thuốc này đã bị người đánh tráo rồi" Hà thái y cau mày nói, vốn là mấy thái y bọn họ mở một cuộc thảo luận sau đó chuẩn bị kê ra một đơn thuốc cường thân (nói đơn giản là thuốc bổ cho thân thể) để duy trì sức lực thân thể cho nhị hoàng tử, nhưng hiện tại thuốc này, mặc dù cũng là điều dưỡng thân thể nhưng lại tăng thêm Nhân Tham.
Nhân Tham là thứ cũng không phải là tùy tiện có thể ăn, người khỏe mạnh ăn vào chính là cường thân kiện thể (thân thể cường tráng), thân thể quá mức yếu đuối thì chính là hư nhược không thể tiếp nhận, càng ăn thân thể càng yếu đi.
"Cái gì? Thuốc bị đánh tráo rồi hả?", Trương Vân Nguyệt kêu lên khiến Cúc Hoa quỳ trên mặt đất cũng là lập tức ưỡn thẳng lưng, kinh hãi nhìn Hà thái y.
"Hà thái y nói rõ ràng" Triệu Khải Hâm cau mày. Đây là ý gì? Thời điểm này rồi mà vẫn còn có người tay máy chân tay vào dược vật sao?
"Hoàng thượng thuốc này đã bỏ thêm Nhân Tham, hiện tại thân thể nhị hoàng tử không thể chịu được tác dụng của Nhân Tham" Hà thái y thành thật nói, trong lòng cảm khái, đám nương nương hậu cung này thật là không yên, tính mệnh cũng sắp gặp nguy hiểm rồi. Còn vào lúc này đi tính toán người khác, sao không nghĩ cách mà bảo vệ tính mạng của mình đi?
"Cúc Hoa ai đã tiếp xúc qua với thuốc này?" Trương Vân Nguyệt nhìn Cúc Hoa mà cảm thấy một hồi kinh hãi. Nếu không phải vừa rồi Hà thái y tới, nàng cũng không biết thuốc này có vấn đề, hơn nữa khiến Trương Vân Nguyệt càng không thể nhịn được là, theo như Hà thái y nói trong thuốc này bị bỏ thêm Nhân Tham. Nhân Tham mùi rất nặng, điểm nay ai cũng biết, nhưng nàng thế nhưng hoàn toàn không có ngửi thấy được mùi của Nhân Tham?
Ngũ quan của nàng vốn rất nhạy, luôn có thể ngửi thấy được mùi vị mà người khác không thấy, nhưng là bây giờ nàng lại hoàn toàn không ngửi thấy gì mà Hà thái y ở ngoài điện lại có thể ngửi thấy, đây là tình huống gì?
"Tại sao ta không có ngửi thấy mùi Nhân Tham?", Trương Vân Nguyệt hồ nghi hỏi.
Trương Vân Nguyệt vừa hỏi vấn đề này, những người bên cạnh cùng nhau nhìn nàng trên mặt lộ vẻ khiếp sợ không che dấu được. Trương Vân Nguyệt đột nhiên đã hiểu ra cái gì đó.
"Đưa cái túi thơm kia đây, Trương Vân Nguyệt sắc mặt khó coi nhìn Cúc Hoa.
"Nương nương" túi thơm đây, Cúc Hoa đem túi thơm đưa cho Trương Vân Nguyệt.
"Có mùi gì?, Trương Vân Nguyệt phát hiện mình hoàn toàn không ngửi thấy bất kì mùi vị gì.
"Nương nương ngài sao có thể không ngửi thấy gì?, Cúc Hoa vừa nghe Trương Vân Nguyệt hỏi, cũng biết nương nương nhà mình thật xảy ra vấn đề?
"Đây là chuyện gì xảy ra? Hà thái y mau xem cho Thuần sung viện", Triệu Khải Hâm nhíu mày, hắn không ngờ chuyện bệnh dịch còn chưa có giải quyết, Trương Vân Nguyệt lại có vấn đề.
"Dạ" Hà thái y đã hiểu Trương Vân Nguyệt là trúng độc rồi. Hiện tại Trương Vân Nguyệt mọi thứ đều tốt, chỉ có khứu giác có vấn đề, tình trạng này không thể nào là do ngã bệnh mà bị, chỉ có trúng độc mới xuất hiện tình huống như thế.
Hà thái y bắt mạch cho Trương Vân Nguyệt xong kính cẩn nói: "Nương nương trúng độc. Đã ba ngày rồi."
"Ba ngày?" hai người Triệu Khải Hâm và Trương Vân Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, như vậy không phải là nói ngày bảo bảo phát tác bệnh dịch thì cũng ngày đó nàng đã trúng độc rồi sao? Là ai? Lại nắm bắt được cơ hội ngày đó hạ độc nàng?
"Độc này cụ thể có tác dụng gì?" Trương Vân Nguyệt bình tĩnh hỏi Hà thái y, nàng trừ lỗ mũi ngửi không thấy mùi vị gì ra thì trên người những chỗ khác cũng không có cảm giác không thoải mái, điều nàng muốn biết lúc này chính là độc này rốt cuộc có tác dụng gì.
"Từ mới bắt đầu mất đi ngũ giác (năm giác quan đều mất đi tác dụng) càng về sau mất đi cảm giác (xúc giác)" đến cuối cùng trở thành Hoạt Tử Nhân (Bản dịch ghi là:người vô dụng, người đần độn, nhưng ta nghĩ trong trường hợp này là dần mất đi cảm giác mà tiến vào tử vong), Hà thái y tỉnh táo nói.
"Xuýt!" Triệu Khải Hâm hít vào một ngụm khí lạnh, cõi đời này lại có loại độc dược ác độc như vậy? Đây không phải là làm cho bản thân người ta chết dần sao?
"Có thuốc giải không?" trong lòng Trương Vân Nguyệt chợt động, nàng nghĩ tới loại độc này rất độc, nhưng không ngờ tới lại độc đến mức đó, nàng là người đã chết qua một lần, nàng thật sự không muốn lại chết một lần nữa, lại còn chết theo cái cách đó tự mình từng bước từng bước tiến tới gần cái chết.
"Có, chỉ là thuốc giải rất khó lấy được", Hà thái y khẳng định "Loại độc dược này cũng không phải là loại khó giảivì vậy mới có người kiên trì vẫn kiên trì tìm kiếm cho đến lúc chết…."
Thuốc giải nhất định là có, đáng tiếc có thể có duyên gặp được thuốc giải hay không cũng là không biết rõ.
Trương Vân Nguyệt sau khi nghe đến có thuốc giải mới thở phào nhẹ nhõm: "Thuốc giải khó tìm tới mức nào?"
"Luyện chế độc cũng không có nghĩa là có giải dược" Hà thái y mặc dù không muốn nói, nhưng là vì tương lai tội gánh không nổi, nên ông ta vẫn đành nói thật.
Hai người Triệu Khải Hâm và Trương Vân Nguyệt cùng trầm mặc, lời này của Hà thái y coi như là đánh tan ý định đi tìm người hạ độc rồi tìm tới người luyện độc để lấy thuốc giải của bọn họ.
"Hà thái y biết cách điều chế thuốc giải sao?" Trương Vân Nguyệt cảm thấy chuyện không thể nào hoàn toàn không có hướng ra, không có thuốc giải khẳng định không phải vấn đề về phương thuốc mà là vấn đề về dược liệu để điều chế.
"Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm phối hợp với mật của Ngư Long dưới biển sâu", Hà thái y chép chép miệng nói ra thành phần quan trọng nhất của thuốc giải. Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm còn có thể có người may mắn lấy được, nhưng mật Ngư Long dưới biển sâu chỉ có người có duyên lại có tài năng mới có thể lấy được, ít nhất trăm ngàn năm qua cũng chưa có người gặp qua Ngư Long dưới biển sâu.
"Có thể nói Ngư Long biển sâu hầu như chỉ tồn tại trong truyền thuyết,chỉ là mật của con Ngư Long này sau khi rời khỏi thân thể Ngư Long có thể giữ được trên mấy trăm năm không bị hỏng, cho nên người trong thiên hạ này vẫn tin tưởng vào sự tồn tại của Ngư Long, dù sao mật của Ngư Long này có thời điểm cũng đã thấy.
Nhưng bất hạnh chính là Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm vào mười năm trước đã dùng để tiên hoàng bồi bổ thân thể. Mật Ngư Long lần cuối cùng xuất hiện là khoảng hơn một trăm năm trước do Hoàng đế tiền triều sử dụng. . . . .
Vì vậy vấn đề chính là hai món đồ này bây giờ đã không thể tìm được rồi"
Trương Vân Nguyệt nghe xong Hà thái nói sắc mặt liền vô cùng vặn vẹo.
"Hà thái y" tìm toàn bộ thái y của Thái y viện tới đây.
". . . . . . , " Trương Vân Nguyệt nghi ngờ nhìn Triệu Khải Hâm, nàng cũng không nghĩ đến Triệu Khải Hâm sẽ vì nàng Lao Sư Động Chúng (điều động lớn về nhân lực) không phải Trương Vân Nguyệt không coi trọng bản thân, mà là nàng tự biết rất rõ, mình trong lòng Triệu Khải Hâm có lẽ cũng có vị trí nào đó, nhưng địa vị này tuyệt đối không cao, hơn nữa địa vị của nàng là bởi vì nhi tử mới có, hiện tại con trai của nàng có thể sống nổi hay không còn là vấn đề, như vậy thì địa vị của nàng tự nhiên cũng bị lung lay theo.
Nàng Trương Vân Nguyệt cũng không phải là người không thể thiếu, nữ nhân không có bối cảnh như nàng, Triệu Khải Hâm nếu thật muốn tìm khắp thiên hạ đều không thiếu. Cho nên chỉ là bản thân Triệu Khải Hâm có muốn đi tìm hay không thôi.
Tất cả thái y cùng nhau tụ tập bên trong phòng chính tại vườn Thúy Trúc, nghe Hà thái y kể lại toàn bộ chuyện Trương Vân Nguyệt trúng độc xong, nhất thời không nhịn được cảm khái "Thời buổi này cũng thật là rối loạn a?"
"Hoàng thượng" các thái y đã đến rồi.
"Trên đời này có rất nhiều độc dược", Triệu Khải Hâm nhìn những thái y kia, dùng một câu trần thuật để nói như vậy.
"Dạ" kỳ độc có mười loại, Cổ ngự y - thái ý trong Thái Y Viện đặc biệt từng chuẩn bệnh cho nhiều đời hoàng đế vuốt râu, híp mắt nói.
"Thiết nghĩ Cổ khanh gia cũng biết những thứ kỳ độc này rất khó lấy được thuốc giải, không biết nếu là trẫm trúng một trong những loại kì độc này, các vị khanh gia liệu có khả năng giải độc cho trẫm hay không? Triệu Khải Hâm nhàn nhạt nhìn các vị thái y.
Trương Vân Nguyệt chỉ là sinh cho hắn một hoàng tử khỏe mạnh thôi, trong hậu cung đã xuất ra nhiều kỳ độc ở trên người của nàng như vậy, nếu một ngày nào đó những nữ nhân kia có người trong lòng mà bọn họ ủng hộ, không muốn vị hoàng đế như hắn tiếp tục ngồi trên ngai vàng, vậy thì tính mệnh của vị hoàng đế như hắn còn giữ được sao?
Triệu Khải Hâm nói khiến những thái y kia ngẩn người, họ hiểu hoàng thượng là đang ám chỉ tình huống loại độc mà Thuần sung viện trúng phải bị hạ lên người hoàng thượng.
Nghĩ đến Thuần sung viện thế nhưng vô tri vô giác trúng độc, mọi người lại cảm thấy Hoàng đế có phản ứng như vậy cũng là rất bình thường.
"Hoàng thượng, mười loại độc này muốn có thuốc giải đúng là rất khó, loại độc mà Thuần sung viện trúng phải chính là loại có tốc độ phát tác chậm nhất - Hoàng Tuyền Lộ (Hụ: là đường xuống hoàng tuyền- nghe tên đã ngán). Khiến cho người ta từ từ tiến dần đến cái chết.
Những thứ kỳ độc khác đều là ăn vào lập tức phát tác, mặt khác chín loại kỳ độc còn lại hiện nay đã không có người nào có thể điều chế ra. Hơn nữa phương thuốc đã bị thất truyền. Cách điều chế Hoàng Tuyền Lộ khá đơn giản, đối với tuổi của dược liệu yêu cầu không cao, chỉ là năm càng ngắn thời gian phát tác càng nhanh, tuổi của nguyên liệu điều chế thuốc giải cũng càng ngắn.
"Ngươi bảo đảm chín loại kì độc kia sẽ không xuất hiện lại rồi chứ? Triệu Khải Hâm rất hoài nghi nhìn Cổ ngự y, hắn cũng không tin tưởng rằng các loại kì độc kia có thể biến mất khỏi thế gian.
"Hoàng thượng có chỗ không biết, trong mười loại kỳ độc, ngoại trừ Hoàng Tuyền Lộ, chín loại kỳ độc kia yêu cầu tuổi của dược liệu đều phải trên một vài trăm năm trở lên, dược liệu trong vòng một trăm năm đều luyện ra độc không có gì đặc biệt. Hơn nữa phương thuốc cũng đã thất truyền. Ngược lại Hoàng Tuyền Lộ bởi vì không có yêu cầu về tuổi của dược liệu nên vẫn còn được lưu truyền" Cổ ngự y nói chắc chắn, đối với chuyện này ông rất khẳng định, nhắc tới chuyện này Cổ ngự y tin tưởng tất cả người học y cũng sẽ rất chú ý tới trăm năm trước.
Thời gian đó trong thiên địa tuổi của dược liệu hình như cũng rất cao, cho nên lúc đó có rất nhiều phương thuốc mà cho đến nay đều không thể dùng.
(Editor: Đoạn nì hơi rối: đại khái là trăm năm trước có nhiều loại dược liệu có tuổi cao, lâu năm (chưa bị khai thác nhiều nên còn dễ kiếm đó mà) nên cũng có nhiều phương thuốc dùng những dược liệu đó làm nguyên liệu điều chế, nhưng đến nay nguồn dược liệu có tuổi cao rất khó tìm, hoặc không tìm được nữa nên những phương thuốc đó đương nhiên là cũng không thể dùng.)
Giống như phương thuốc điều chế chín loại kì độc này vốn là tùy tiện một loại dược liệu đều là trên trăm năm tuổi, dược liệu chính thì có khi còn là trên ngàn năm, phương thuốc như vậy đừng nói luyện chế được thuốc đã pha chế sẵn. Dược liệu trên ngàn năm muốn tìm rất là khó khăn.
Triệu Khải Hâm nghe Cổ ngự y giải thích lại thấy những thái y khác cũng gật đầu đồng ý với lời giải tích của Cổ ngự y, lúc này mới coi như là an tâm lại. Nếu là động một chút lại xuất hiện một loại độc dược khó tìm được thuốc giải, cái mệnh của hoàng đế như hắn chỉ sợ cũng không giữ được an toàn rồi.
"Cổ ngự y vậy đối với độc trên người Thuần sung viện giải thích như thế nào?
"Hoàng thượng độc dược trên người Thuần sung viện mặc dù là Hoàng Tuyền Lộ, nhưng dược tính Hoàng Tuyền Lộ này cũng đã giảm đi mấy phần, theo như thời gian ba ngày mới phát tác thì chỉ cần Tuyết liên mười năm tuổi trở lên là được" Cổ ngự y suy nghĩ một chút nói.
"Hả? Chỉ cần Tuyết liên mười năm tuổi là có thể?" ánh mắt Triệu Khải Hâm sáng lên" Tuyết Liên trên trăm năm cũng không có, nhưng trên mười năm thì cũng có mấy đóa, nói như vậy thuốc giải cho Trương Vân Nguyệt ít nhất đã thành công một nửa.
"Dạ" hơn nữa vốn là mật Ngư Long biển sâu cũng có thể đổi, chỉ là rốt cuộc có thể đổi thành cái gi, vi thần vẫn không thể xác định, phải xem qua mạch tượng của Thuần sung viện xong rồi mới có thể kết luận." Cổ ngự y nghiêm túc nói.
Cúc Hoa chỉ ngây ngốc nhìn bát thuốc rơi trên đất, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng sợ hãi, chẳng lẽ thuốc kia có vấn đề?
"Hà thái y đã xảy ra chuyện gì? Trương Vân Nguyệt tỉnh táo kêu Cúc Hoa đứng lên dọn dẹp chén thuốc dưới đất, nàng tin tưởng Cúc Hoa sẽ không phản bội nàng.
"Thuốc này đã bị người đánh tráo rồi" Hà thái y cau mày nói, vốn là mấy thái y bọn họ mở một cuộc thảo luận sau đó chuẩn bị kê ra một đơn thuốc cường thân (nói đơn giản là thuốc bổ cho thân thể) để duy trì sức lực thân thể cho nhị hoàng tử, nhưng hiện tại thuốc này, mặc dù cũng là điều dưỡng thân thể nhưng lại tăng thêm Nhân Tham.
Nhân Tham là thứ cũng không phải là tùy tiện có thể ăn, người khỏe mạnh ăn vào chính là cường thân kiện thể (thân thể cường tráng), thân thể quá mức yếu đuối thì chính là hư nhược không thể tiếp nhận, càng ăn thân thể càng yếu đi.
"Cái gì? Thuốc bị đánh tráo rồi hả?", Trương Vân Nguyệt kêu lên khiến Cúc Hoa quỳ trên mặt đất cũng là lập tức ưỡn thẳng lưng, kinh hãi nhìn Hà thái y.
"Hà thái y nói rõ ràng" Triệu Khải Hâm cau mày. Đây là ý gì? Thời điểm này rồi mà vẫn còn có người tay máy chân tay vào dược vật sao?
"Hoàng thượng thuốc này đã bỏ thêm Nhân Tham, hiện tại thân thể nhị hoàng tử không thể chịu được tác dụng của Nhân Tham" Hà thái y thành thật nói, trong lòng cảm khái, đám nương nương hậu cung này thật là không yên, tính mệnh cũng sắp gặp nguy hiểm rồi. Còn vào lúc này đi tính toán người khác, sao không nghĩ cách mà bảo vệ tính mạng của mình đi?
"Cúc Hoa ai đã tiếp xúc qua với thuốc này?" Trương Vân Nguyệt nhìn Cúc Hoa mà cảm thấy một hồi kinh hãi. Nếu không phải vừa rồi Hà thái y tới, nàng cũng không biết thuốc này có vấn đề, hơn nữa khiến Trương Vân Nguyệt càng không thể nhịn được là, theo như Hà thái y nói trong thuốc này bị bỏ thêm Nhân Tham. Nhân Tham mùi rất nặng, điểm nay ai cũng biết, nhưng nàng thế nhưng hoàn toàn không có ngửi thấy được mùi của Nhân Tham?
Ngũ quan của nàng vốn rất nhạy, luôn có thể ngửi thấy được mùi vị mà người khác không thấy, nhưng là bây giờ nàng lại hoàn toàn không ngửi thấy gì mà Hà thái y ở ngoài điện lại có thể ngửi thấy, đây là tình huống gì?
"Tại sao ta không có ngửi thấy mùi Nhân Tham?", Trương Vân Nguyệt hồ nghi hỏi.
Trương Vân Nguyệt vừa hỏi vấn đề này, những người bên cạnh cùng nhau nhìn nàng trên mặt lộ vẻ khiếp sợ không che dấu được. Trương Vân Nguyệt đột nhiên đã hiểu ra cái gì đó.
"Đưa cái túi thơm kia đây, Trương Vân Nguyệt sắc mặt khó coi nhìn Cúc Hoa.
"Nương nương" túi thơm đây, Cúc Hoa đem túi thơm đưa cho Trương Vân Nguyệt.
"Có mùi gì?, Trương Vân Nguyệt phát hiện mình hoàn toàn không ngửi thấy bất kì mùi vị gì.
"Nương nương ngài sao có thể không ngửi thấy gì?, Cúc Hoa vừa nghe Trương Vân Nguyệt hỏi, cũng biết nương nương nhà mình thật xảy ra vấn đề?
"Đây là chuyện gì xảy ra? Hà thái y mau xem cho Thuần sung viện", Triệu Khải Hâm nhíu mày, hắn không ngờ chuyện bệnh dịch còn chưa có giải quyết, Trương Vân Nguyệt lại có vấn đề.
"Dạ" Hà thái y đã hiểu Trương Vân Nguyệt là trúng độc rồi. Hiện tại Trương Vân Nguyệt mọi thứ đều tốt, chỉ có khứu giác có vấn đề, tình trạng này không thể nào là do ngã bệnh mà bị, chỉ có trúng độc mới xuất hiện tình huống như thế.
Hà thái y bắt mạch cho Trương Vân Nguyệt xong kính cẩn nói: "Nương nương trúng độc. Đã ba ngày rồi."
"Ba ngày?" hai người Triệu Khải Hâm và Trương Vân Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, như vậy không phải là nói ngày bảo bảo phát tác bệnh dịch thì cũng ngày đó nàng đã trúng độc rồi sao? Là ai? Lại nắm bắt được cơ hội ngày đó hạ độc nàng?
"Độc này cụ thể có tác dụng gì?" Trương Vân Nguyệt bình tĩnh hỏi Hà thái y, nàng trừ lỗ mũi ngửi không thấy mùi vị gì ra thì trên người những chỗ khác cũng không có cảm giác không thoải mái, điều nàng muốn biết lúc này chính là độc này rốt cuộc có tác dụng gì.
"Từ mới bắt đầu mất đi ngũ giác (năm giác quan đều mất đi tác dụng) càng về sau mất đi cảm giác (xúc giác)" đến cuối cùng trở thành Hoạt Tử Nhân (Bản dịch ghi là:người vô dụng, người đần độn, nhưng ta nghĩ trong trường hợp này là dần mất đi cảm giác mà tiến vào tử vong), Hà thái y tỉnh táo nói.
"Xuýt!" Triệu Khải Hâm hít vào một ngụm khí lạnh, cõi đời này lại có loại độc dược ác độc như vậy? Đây không phải là làm cho bản thân người ta chết dần sao?
"Có thuốc giải không?" trong lòng Trương Vân Nguyệt chợt động, nàng nghĩ tới loại độc này rất độc, nhưng không ngờ tới lại độc đến mức đó, nàng là người đã chết qua một lần, nàng thật sự không muốn lại chết một lần nữa, lại còn chết theo cái cách đó tự mình từng bước từng bước tiến tới gần cái chết.
"Có, chỉ là thuốc giải rất khó lấy được", Hà thái y khẳng định "Loại độc dược này cũng không phải là loại khó giảivì vậy mới có người kiên trì vẫn kiên trì tìm kiếm cho đến lúc chết…."
Thuốc giải nhất định là có, đáng tiếc có thể có duyên gặp được thuốc giải hay không cũng là không biết rõ.
Trương Vân Nguyệt sau khi nghe đến có thuốc giải mới thở phào nhẹ nhõm: "Thuốc giải khó tìm tới mức nào?"
"Luyện chế độc cũng không có nghĩa là có giải dược" Hà thái y mặc dù không muốn nói, nhưng là vì tương lai tội gánh không nổi, nên ông ta vẫn đành nói thật.
Hai người Triệu Khải Hâm và Trương Vân Nguyệt cùng trầm mặc, lời này của Hà thái y coi như là đánh tan ý định đi tìm người hạ độc rồi tìm tới người luyện độc để lấy thuốc giải của bọn họ.
"Hà thái y biết cách điều chế thuốc giải sao?" Trương Vân Nguyệt cảm thấy chuyện không thể nào hoàn toàn không có hướng ra, không có thuốc giải khẳng định không phải vấn đề về phương thuốc mà là vấn đề về dược liệu để điều chế.
"Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm phối hợp với mật của Ngư Long dưới biển sâu", Hà thái y chép chép miệng nói ra thành phần quan trọng nhất của thuốc giải. Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm còn có thể có người may mắn lấy được, nhưng mật Ngư Long dưới biển sâu chỉ có người có duyên lại có tài năng mới có thể lấy được, ít nhất trăm ngàn năm qua cũng chưa có người gặp qua Ngư Long dưới biển sâu.
"Có thể nói Ngư Long biển sâu hầu như chỉ tồn tại trong truyền thuyết,chỉ là mật của con Ngư Long này sau khi rời khỏi thân thể Ngư Long có thể giữ được trên mấy trăm năm không bị hỏng, cho nên người trong thiên hạ này vẫn tin tưởng vào sự tồn tại của Ngư Long, dù sao mật của Ngư Long này có thời điểm cũng đã thấy.
Nhưng bất hạnh chính là Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm vào mười năm trước đã dùng để tiên hoàng bồi bổ thân thể. Mật Ngư Long lần cuối cùng xuất hiện là khoảng hơn một trăm năm trước do Hoàng đế tiền triều sử dụng. . . . .
Vì vậy vấn đề chính là hai món đồ này bây giờ đã không thể tìm được rồi"
Trương Vân Nguyệt nghe xong Hà thái nói sắc mặt liền vô cùng vặn vẹo.
"Hà thái y" tìm toàn bộ thái y của Thái y viện tới đây.
". . . . . . , " Trương Vân Nguyệt nghi ngờ nhìn Triệu Khải Hâm, nàng cũng không nghĩ đến Triệu Khải Hâm sẽ vì nàng Lao Sư Động Chúng (điều động lớn về nhân lực) không phải Trương Vân Nguyệt không coi trọng bản thân, mà là nàng tự biết rất rõ, mình trong lòng Triệu Khải Hâm có lẽ cũng có vị trí nào đó, nhưng địa vị này tuyệt đối không cao, hơn nữa địa vị của nàng là bởi vì nhi tử mới có, hiện tại con trai của nàng có thể sống nổi hay không còn là vấn đề, như vậy thì địa vị của nàng tự nhiên cũng bị lung lay theo.
Nàng Trương Vân Nguyệt cũng không phải là người không thể thiếu, nữ nhân không có bối cảnh như nàng, Triệu Khải Hâm nếu thật muốn tìm khắp thiên hạ đều không thiếu. Cho nên chỉ là bản thân Triệu Khải Hâm có muốn đi tìm hay không thôi.
Tất cả thái y cùng nhau tụ tập bên trong phòng chính tại vườn Thúy Trúc, nghe Hà thái y kể lại toàn bộ chuyện Trương Vân Nguyệt trúng độc xong, nhất thời không nhịn được cảm khái "Thời buổi này cũng thật là rối loạn a?"
"Hoàng thượng" các thái y đã đến rồi.
"Trên đời này có rất nhiều độc dược", Triệu Khải Hâm nhìn những thái y kia, dùng một câu trần thuật để nói như vậy.
"Dạ" kỳ độc có mười loại, Cổ ngự y - thái ý trong Thái Y Viện đặc biệt từng chuẩn bệnh cho nhiều đời hoàng đế vuốt râu, híp mắt nói.
"Thiết nghĩ Cổ khanh gia cũng biết những thứ kỳ độc này rất khó lấy được thuốc giải, không biết nếu là trẫm trúng một trong những loại kì độc này, các vị khanh gia liệu có khả năng giải độc cho trẫm hay không? Triệu Khải Hâm nhàn nhạt nhìn các vị thái y.
Trương Vân Nguyệt chỉ là sinh cho hắn một hoàng tử khỏe mạnh thôi, trong hậu cung đã xuất ra nhiều kỳ độc ở trên người của nàng như vậy, nếu một ngày nào đó những nữ nhân kia có người trong lòng mà bọn họ ủng hộ, không muốn vị hoàng đế như hắn tiếp tục ngồi trên ngai vàng, vậy thì tính mệnh của vị hoàng đế như hắn còn giữ được sao?
Triệu Khải Hâm nói khiến những thái y kia ngẩn người, họ hiểu hoàng thượng là đang ám chỉ tình huống loại độc mà Thuần sung viện trúng phải bị hạ lên người hoàng thượng.
Nghĩ đến Thuần sung viện thế nhưng vô tri vô giác trúng độc, mọi người lại cảm thấy Hoàng đế có phản ứng như vậy cũng là rất bình thường.
"Hoàng thượng, mười loại độc này muốn có thuốc giải đúng là rất khó, loại độc mà Thuần sung viện trúng phải chính là loại có tốc độ phát tác chậm nhất - Hoàng Tuyền Lộ (Hụ: là đường xuống hoàng tuyền- nghe tên đã ngán). Khiến cho người ta từ từ tiến dần đến cái chết.
Những thứ kỳ độc khác đều là ăn vào lập tức phát tác, mặt khác chín loại kỳ độc còn lại hiện nay đã không có người nào có thể điều chế ra. Hơn nữa phương thuốc đã bị thất truyền. Cách điều chế Hoàng Tuyền Lộ khá đơn giản, đối với tuổi của dược liệu yêu cầu không cao, chỉ là năm càng ngắn thời gian phát tác càng nhanh, tuổi của nguyên liệu điều chế thuốc giải cũng càng ngắn.
"Ngươi bảo đảm chín loại kì độc kia sẽ không xuất hiện lại rồi chứ? Triệu Khải Hâm rất hoài nghi nhìn Cổ ngự y, hắn cũng không tin tưởng rằng các loại kì độc kia có thể biến mất khỏi thế gian.
"Hoàng thượng có chỗ không biết, trong mười loại kỳ độc, ngoại trừ Hoàng Tuyền Lộ, chín loại kỳ độc kia yêu cầu tuổi của dược liệu đều phải trên một vài trăm năm trở lên, dược liệu trong vòng một trăm năm đều luyện ra độc không có gì đặc biệt. Hơn nữa phương thuốc cũng đã thất truyền. Ngược lại Hoàng Tuyền Lộ bởi vì không có yêu cầu về tuổi của dược liệu nên vẫn còn được lưu truyền" Cổ ngự y nói chắc chắn, đối với chuyện này ông rất khẳng định, nhắc tới chuyện này Cổ ngự y tin tưởng tất cả người học y cũng sẽ rất chú ý tới trăm năm trước.
Thời gian đó trong thiên địa tuổi của dược liệu hình như cũng rất cao, cho nên lúc đó có rất nhiều phương thuốc mà cho đến nay đều không thể dùng.
(Editor: Đoạn nì hơi rối: đại khái là trăm năm trước có nhiều loại dược liệu có tuổi cao, lâu năm (chưa bị khai thác nhiều nên còn dễ kiếm đó mà) nên cũng có nhiều phương thuốc dùng những dược liệu đó làm nguyên liệu điều chế, nhưng đến nay nguồn dược liệu có tuổi cao rất khó tìm, hoặc không tìm được nữa nên những phương thuốc đó đương nhiên là cũng không thể dùng.)
Giống như phương thuốc điều chế chín loại kì độc này vốn là tùy tiện một loại dược liệu đều là trên trăm năm tuổi, dược liệu chính thì có khi còn là trên ngàn năm, phương thuốc như vậy đừng nói luyện chế được thuốc đã pha chế sẵn. Dược liệu trên ngàn năm muốn tìm rất là khó khăn.
Triệu Khải Hâm nghe Cổ ngự y giải thích lại thấy những thái y khác cũng gật đầu đồng ý với lời giải tích của Cổ ngự y, lúc này mới coi như là an tâm lại. Nếu là động một chút lại xuất hiện một loại độc dược khó tìm được thuốc giải, cái mệnh của hoàng đế như hắn chỉ sợ cũng không giữ được an toàn rồi.
"Cổ ngự y vậy đối với độc trên người Thuần sung viện giải thích như thế nào?
"Hoàng thượng độc dược trên người Thuần sung viện mặc dù là Hoàng Tuyền Lộ, nhưng dược tính Hoàng Tuyền Lộ này cũng đã giảm đi mấy phần, theo như thời gian ba ngày mới phát tác thì chỉ cần Tuyết liên mười năm tuổi trở lên là được" Cổ ngự y suy nghĩ một chút nói.
"Hả? Chỉ cần Tuyết liên mười năm tuổi là có thể?" ánh mắt Triệu Khải Hâm sáng lên" Tuyết Liên trên trăm năm cũng không có, nhưng trên mười năm thì cũng có mấy đóa, nói như vậy thuốc giải cho Trương Vân Nguyệt ít nhất đã thành công một nửa.
"Dạ" hơn nữa vốn là mật Ngư Long biển sâu cũng có thể đổi, chỉ là rốt cuộc có thể đổi thành cái gi, vi thần vẫn không thể xác định, phải xem qua mạch tượng của Thuần sung viện xong rồi mới có thể kết luận." Cổ ngự y nghiêm túc nói.
/152
|