Đại quân của Áo Kha Nhĩ đã sớm tiến vào phía sau doanh trại. Chuyến đi này của Áo Kha Nhĩ là chuẩn bị đi xem Thủ Các phủ Đại Đô đốc tiến hành thế nào.
Đương nhiên, trừ bỏ lý do này ra, Áo Kha Nhĩ vẫn muốn bái kiến Y Ti Na một chút.
Đối với người đẹp thông minh này, tâm tình của Áo Kha Nhĩ cũng rất phức tạp.
Tuy rằng bên cạnh Áo Kha Nhĩ đã có nhiều phụ nữ, nhưng trong đáy lòng hắn vẫn cảm thấy được phải có người có thân phận như vậy. Người con gái đẹp tuyệt vời muốn tri thức có tri thức, muốn dung mạo có dung mạo, muốn dáng người có dáng người như vậy. Mới chính là lựa chọn số một làm vợ của hắn.
Lúc Y Ti Na vào trong nội đình phủ Đại Đô đốc, Áo Kha Nhĩ từng nghĩ rằng Khang Tư đã sớm "ăn" Y Ti Na cùng Ngả Lệ Ti.
Lúc ấy hắn gần như muốn cắn vỡ răng. Tuy rằng phát giải phóng thông suốt, nhưng đã mất đi dũng khí theo đuổi Y Ti na. Dù sao chính mình căn bản vẫn kém Khang Tư, hơn nữa nếu bởi vì chuyện này mà làm mọi chuyện lộn xộn lên, sợ rằng danh tiếng Nhị đệ Khang Tư của hắn hoàn toàn bị hủy.
Tranh vợ với đại ca của mình? Đám gia thần chỉ sợ lập tức tìm mình quyết đấu!
Ngay lúc Áo Kha Nhĩ đã chuẩn bị cố nở nụ cười lẳng lặng chờ đợi tin tức hôn lễ thì lại phát hiện chờ hoài vẫn không có gì xảy ra. Mà người được sắp xếp ở phủ Đại Đô đốc truyền tới tin tức khiến mình lập tức khôi phục tình cảm mãnh liệt.
Y Ti Na chỉ là ở trong đình mà thôi, căn bản không có tiếp xúc gì với Khang Tư.
Áo Kha Nhĩ âm thầm vui sướng. Một mặt viết thư tình thổ lộ tâm tình, một mặt trong lòng âm u đoán Khang Tư có phải là loại "gay" hay không!
Tuy nhiên Áo Kha Nhĩ cao hứng không được bao lâu. Bởi vì Y Ti Na chẳng bao giờ hồi âm. Nếu không phải thuộc hạ xác nhận thư tín quả thật được Y Ti Na nhận, chỉ sợ bản thân hắn sẽ nghĩ rằng nửa đường bị Khang Tư chặn lại.
Đến nước này, Áo Kha Nhĩ cũng chỉ có thể kết luận Y Ti Na chỉ thích Khang Tư.
Đối với chuyện này Áo Kha Nhĩ trừ bỏ nguyền rủa ra thì không có biện pháp nào khác.
Tuy nhiên trời cao lại cho hắn một cơ hội. Đó là Khang Tư bị lốc xoáy cuốn đi.
Nhận được tin tức này, Áo Kha Nhĩ rất hưng phấn nghĩ rằng bản thân mình có thể tiếp quản tổ chức của Khang Tư, lại càng cao hứng rốt cuộc không có ai có thể cạnh tranh Y Ti Na với mình.
Áo Kha Nhĩ có điểm giống thiếu niên thầm yêu, sau khi hắn vào năm tỉnh Đông Nam cũng không lập tức đi thăm hỏi Y Ti Na mà đi tham dự chiến tranh thổ phỉ trước.
Hắn làm như vậy, trừ việc muốn bản thân thể hiện thật lực mua chuộc lòng người, tăng thêm lý do tự mình lưu lại. Mà một phần lại càng muốn tạo lập công huân để Y Ti Na hiểu được mình tuấn kiệt không thua gì Khang Tư.
Có thể nói hiện tại tâm tính Áo Kha Nhĩ cũng vẫn kiêu ngạo giống như chú gà trống nhỏ.
Nhìn Áo Kha Nhĩ hưng phấn như vậy, hàn quang trong mắt Đa Nhĩ Mã chợt lóe rồi biến mất.
Tên nhãi ngay cả giáo chủ đều không phải này không ngờ muốn tranh đoạt Y Ti Na với mình? Thật sự không biết sống chết!
Tuy nhiên nhìn tiểu tử này giống như thằng hề trong hài kịch biểu diễn cũng là một trò giải trí không tồi.
Chuyện Áo Kha Nhĩ thích Y Ti Na, thân tín bên cạnh Áo Kha Nhĩ đều biết rõ. Dù sao lúc trước bọn họ cũng không ít lần hỗ trợ hắn đưa thư.
Đa Nhĩ Mã đã gia nhập vào hệ thống Áo Kha Nhĩ cũng biết rõ ràng. Tuy nhiên thân tín của Đa Nhĩ Mã mang tới cũng biết thân phận Y Ti Na.
Nghĩ đến Thánh Nữ trong giáo phái mình không ngờ bị một người phàm tục theo đuổi, mọi người trong lòng cũng không hài lòng. Nếu không phải Đa Nhĩ Mã đã hạ lệnh nghiêm cấm không được tiết lộ, chỉ sợ bọn họ đã sớm dạy Áo Kha Nhĩ phải hiểu được cái gì là cao thấp, trên dưới.
Sau khi tiến vào thành thị, Đa Nhĩ Mã liền chia tay Áo Kha Nhĩ.
Đa Nhĩ Mã một là không muốn hiện tại bại lộ trước mặt người đời, hai là hắn không có tư cách tham gia hội nghị Thủ các. Cho nên hắn dứt khoát không đi xem náo nhiệt, trực tiếp dẫn thủ hạ đi tới nơi ở tạm trước.
Áo Kha Nhĩ không để ý đến việc vặt này, một lòng một dạ giục ngựa chạy như điên đến phủ Đại Đô đốc. Hắn xoay người nhảy xuống ngựa, hưng phấn chạy vào trong.
Vệ binh ở cửa quần áo như chó xù, cúi đầu khom lưng:
- Nhị gia ngài đã tới? Hội nghị Thủ Các chính đang chờ ngài mới bắt đầu tổ chức.
Áo Kha Nhĩ mỉm cười gật đầu. Liệt Văn bên cạnh hắn nhanh chóng ném cho mỗi vệ binh một kim tệ.
Đám vệ binh này sở dĩ có bộ dạng như vậy. Một là bình thường mất công lớn thu mua. Áo Kha Nhĩ mặc dù ở trên chiến trường, nhưng ít nhất hơn một nửa tinh lực là tính toán thu mua người nào.
Hai là Thủ Các đã thông báo cho Áo Kha Nhĩ đồng ý hắn dự thính hội nghị Thủ Các. Có thể nói Áo Kha Nhĩ đã là thành viên dự bị của Thủ Các, thân phận khác hẳn. Đám bảo vệ cửa này đương nhiên phải nịnh bợ cho tốt mới đúng.
- Y Ti Na đại nhân có tới không?
Áo Kha Nhĩ vừa đi vừa thuận miệng hỏi.
Vệ binh lập tức báo ra tin tức:
- Điều này tiểu nhân cũng không rõ lắm. Nội đình là không cần phải đi theo cửa lớn. Tuy nhiên hình nhưu hội nghị hôm nay là do Bộ Lục quân và Bộ Chính vụ tổ chức.
Nghe nói như thế, Áo Kha Nhĩ có chút mất mát. Hội nghị lần này không phải hội nghị Liên hợp, cho nên có thể Y Ti Na không tham gia.
Đi vào phòng nghị sự đã sớm được bố trí vây quanh thành hình tròn, Áo Kha Nhĩ nhìn quanh một vòng liền phát hiện đám trọng thần Bỉ Khố Đức cùng với thành viên Thủ Các hiện tại đều đã tới. Hiển nhiên người tới không riêng Bộ Lục quân và Bộ Chính vụ.
Nhưng chuyện cổ quái là Bộ Tài chính, Bộ Tình báo, Bộ Hải quân đều không có một người có mặt. Người phụ trách thư ký cũng chỉ là một vài tiểu lại.
Áo Kha Nhĩ nháy mắt mấy cái. Tuy rằng Bộ Lục quân cùng Bộ Chính vụ đều là những Bộ mạnh, nhưng so với ba Bộ không có mặt thì lại kém một tầng.
Hội nghị hôm nay có cổ quái!
Chẳng lẽ… Bộ Lục quân, Bộ Chính vụ cùng với ba Bộ Tài chính, Tình báo, Hải quân ý kiến không đồng nhất?
Nhìn xem trừ bỏ lão quái Bỉ Khố Đức vẻ mặt không thay đổi ra, thành viên Bộ Chính vụ cùng Bộ Lục quân đều vẻ mặt phẫn nộ. Mà Bộ Hậu cần, Bộ Nhân sự, người phụ trách những Bộ này vẻ mặt đều buồn rầu. Như vậy rất có khả năng đó!
Vừa nghĩ vậy, Áo Kha Nhĩ lập tức chuẩn bị đứng ngoài cuộc.
Tương Văn là ai Áo Kha Nhĩ lại rất rõ ràng. Đắc tội nàng cùng với muốn chết không có gì khác nhau. Nói không chừng mình còn phải đứng về phía Tương Văn để lấy lòng mới đúng. Nguồn: http://truyenyy.com
Đúng lúc này, một giọng nói có vẻ già nua truyền đến:
- Áo Kha Nhĩ đại nhân. Ngài biết hội nghị lần này thảo luận về đề tài gì không?
Áo Kha Nhĩ quay đầu nhìn, vội vàng đứng lên cười nói:
- Nguyên Soái các hạ. Tại hạ cũng không rõ ràng lắm đề tài thảo luận là cái gì. Bởi vì tại hạ cùng ngài đều giống nhau, chỉ là có tư cách dự thính mà thôi.
Đừng xem vẻ mặt tươi cười hiện tại của Áo Kha Nhĩ. Chỉ nghe hắn tự xưng lại nghĩ lại hắn vẫn là do Nguyên Soái tự thân đề bạt thành Thiếu Tá, chỉ biết người này sớm đã quên những gì đã qua, càng không coi Nguyên Soái đã sớm trao quyền cho cấp dưới để tới đây ra gì nữa.
Một là bản thân không quyền không thế, so đo không nổi. Hai là mình so với Áo Kha Nhĩ đã thật nhiều năm sớm đạt được tư cách dự thính. Người trẻ tuổi cảm thấy được rõ ràng lập công huân rất lớn, lại bại bởi một lão nhân như ông ta, thì có điểm hành động theo cảm tình cũng không kỳ quái.
Nhìn bộ dạng khinh người của Áo Kha Nhĩ, Nguyên Soái cũng không hề đáp lời, lẳng lặng chờ đợi hội nghị bắt đầu.
Áo Kha Nhĩ căn bản không coi Nguyên Soái ra gì. Lão nhân được đế đô phái tới tiếp thu quyền lực quân chính năm tỉnh Đông Nam này, ở đây còn không được người khác hoan nghênh bằng mình.
Hơn nữa chính mình hiện tại cũng thay đổi được ấn tượng của đa số người với mình, cũng không nên bởi vì có chút thân thiết với Nguyên Soái mà làm hạ thấp ấn tượng của mình.
Nhìn xem mọi thành phần đã đến đông đủ, Chủ tịch luân phiên Bỉ Khố Đức gõ gõ chày gỗ, nói:
- Tốt lắm. Hiện tại hội nghị bắt đầu. Hội nghị hôm nay là một lần nữa thành lập Bộ Tình báo, cùng với hai đề tài bàn luận một lần nữa đề cử người phụ trách Bộ Tài vụ và Bộ Hải quân. Mọi người có ý kiến gì có thể nói thoải mái.
- Cái gì!
Nghe đến đó, đám người dự thính Nguyên Soái, Áo Kha Nhĩ, Liệt Văn không biết tình huống tất cả đều đứng bật dậy.
Thảo luận hai đề tài này nói lên cái gì?
Thành lập lại Bộ Tình báo, hơn nữa Tương Văn không ở đây hoặc là nói rõ Tương Văn không còn là thành viên Thủ Các. Hệ thống Tình báo này đều thoát ly hệ thống Thủ Các, hoặc là nói rõ Tương Văn không biết vì sao mà giải tán hệ thống Tình báo.
Điều cuối cùng có vẻ hơi vô căn cứ, thì phải là Thủ Các đồng loạt tiêu diệt Tương Văn và hệ thống tình báo nguyện trung thành với Tương Văn.
Tuy nhiên nghĩ lại Tương Văn trong tay khống chế hai vũ lực mạnh mẽ là mật vệ và nội vệ. Không tiêu diệt Thủ Các đều là Tương Văn muốn tổ chức này sụp đổ, không ngờ còn dám có ý đồ với Tương Văn?
Từ đây liền có thể hiểu rõ, hoặc là Tương Văn rời khỏi tổ chức, hoặc là Tương Văn giải tán Bộ Tình báo.
Mà điều này cũng có thể hiểu được, vì sao phải một lần nữa bầu lên người phụ trách Bộ Tài vụ. Mấy người Ngả Lệ Ti khẳng định là đều đứng cùng một phía với Tương Văn.
Chỉ là Bộ Hải quân có chuyện gì? Chẳng lẽ Liễu Thanh Dương kia cũng hoàn toàn đứng về phía Tương Văn?
Hơn nữa, Tương Văn rốt cuộc là bởi vì nguyên nhân gì mà bất hòa với Thủ Các?
Vào lúc Áo Kha Nhĩ còn đang tự hỏi nên làm thế nào hỏi thăm tình báo, Nguyên Soái đã giơ tay hô:
- Người dự thính Tả Đặc Lạp Lai Nhân Cáp Đặc có chuyện muốn hỏi!
Nguyên Soái là người cực kỳ hiểu rõ các quy củ của Thủ Các. Hắn biết nếu muốn dung nhập vào tổ chức này, như vậy phải tuân thủ điều lệ, chế độ của tổ chức này.
Về phần như vậy có thể mất mặt hay không? Nguyên Soái đại nhân gần như đã trải qua mọi chuyện thì căn bản không để ý đến những điều này.
- Mời nói!
Bỉ Khố Đức rất lễ phép gật gật đầu với Nguyên Soái.
Đối với Nguyên Soái đại nhân uy danh hiển hách đế quốc này, Bỉ Khố Đức xuất thân là quan lại đế quốc thế nào cũng vẫn giữ được ý kính trọng. Dù sao đế quốc biến thành như vậy cũng không phải sai lầm của Nguyên Soái.
- Xin hỏi Bộ Tình báo vì sao phải tổ chức lại?
Nguyên Soái như là hỏi một câu vô nghĩa, nhưng tất cả mọi người đều biết. Đoán chỉ là đoán, mà nói ra là nói ra, hoàn toàn là hai mức độ.
Bỉ Khố Đức chần chờ một chút, nhìn một chút những thành viên Thủ Các biết tình huống. Mà một sĩ quan Bộ Lục quân vẻ mặt khinh thường hô:
- Bỉ Khố Đức đại nhân cứ việc nói thẳng đi. Miễn cho có người cho rằng dường như chúng ta mưu hại Tương Văn đại nhân vậy.
Bỉ Khố Đức suy nghĩ một chút, cao giọng nói với Nguyên Soái:
- Sở dĩ phải tổ chức lại Bộ Tình báo là bởi vì Tương Văn đại nhân đều mang toàn bộ mọi nhân viên của Bộ Tình báo đi, khiến cho Bộ Tình báo chỉ còn trên danh nghĩa.
Nguyên Soái cùng Áo Kha Nhĩ đều cả kinh.
Tương Văn không ngờ đều rút hết Bộ Tình báo đi?
Áo Kha Nhĩ nóng nảy, cũng mặc kệ quy tắc gì, trực tiếp hô:
- Tương Văn đại nhân ở nơi nào? Y Ti Na đại nhân đâu?
Ai cũng đều nghe ra Áo Kha Nhĩ quan tâm Y Ti Na, nhưng mọi người hiện tại đều không có tâm tình bát quái, thậm chí ngay cả Áo Kha Nhĩ vi phạm quy củ cũng lười nói.
Bỉ Khố Đức không có trả lời, vẫn là sĩ quan Bộ Lục quân lười biếng hô:
- Ai biết bọn họ làm gì. Dù sao Tương Văn đại nhân mang theo rất nhiều thủ hạ, chẳng những nội đình bị nàng dọn sạch, còn kéo theo Tổng trưởng Hải quân cùng mấy trăm chiến thuyền hải quân.
- Bộ Tình báo, toàn bộ lực lượng nội đình, lại thêm hai phần ba lực chiến đấu của Hải quân. Cứ như thế không người không ra, ra biển mất tích rồi!
Đương nhiên, trừ bỏ lý do này ra, Áo Kha Nhĩ vẫn muốn bái kiến Y Ti Na một chút.
Đối với người đẹp thông minh này, tâm tình của Áo Kha Nhĩ cũng rất phức tạp.
Tuy rằng bên cạnh Áo Kha Nhĩ đã có nhiều phụ nữ, nhưng trong đáy lòng hắn vẫn cảm thấy được phải có người có thân phận như vậy. Người con gái đẹp tuyệt vời muốn tri thức có tri thức, muốn dung mạo có dung mạo, muốn dáng người có dáng người như vậy. Mới chính là lựa chọn số một làm vợ của hắn.
Lúc Y Ti Na vào trong nội đình phủ Đại Đô đốc, Áo Kha Nhĩ từng nghĩ rằng Khang Tư đã sớm "ăn" Y Ti Na cùng Ngả Lệ Ti.
Lúc ấy hắn gần như muốn cắn vỡ răng. Tuy rằng phát giải phóng thông suốt, nhưng đã mất đi dũng khí theo đuổi Y Ti na. Dù sao chính mình căn bản vẫn kém Khang Tư, hơn nữa nếu bởi vì chuyện này mà làm mọi chuyện lộn xộn lên, sợ rằng danh tiếng Nhị đệ Khang Tư của hắn hoàn toàn bị hủy.
Tranh vợ với đại ca của mình? Đám gia thần chỉ sợ lập tức tìm mình quyết đấu!
Ngay lúc Áo Kha Nhĩ đã chuẩn bị cố nở nụ cười lẳng lặng chờ đợi tin tức hôn lễ thì lại phát hiện chờ hoài vẫn không có gì xảy ra. Mà người được sắp xếp ở phủ Đại Đô đốc truyền tới tin tức khiến mình lập tức khôi phục tình cảm mãnh liệt.
Y Ti Na chỉ là ở trong đình mà thôi, căn bản không có tiếp xúc gì với Khang Tư.
Áo Kha Nhĩ âm thầm vui sướng. Một mặt viết thư tình thổ lộ tâm tình, một mặt trong lòng âm u đoán Khang Tư có phải là loại "gay" hay không!
Tuy nhiên Áo Kha Nhĩ cao hứng không được bao lâu. Bởi vì Y Ti Na chẳng bao giờ hồi âm. Nếu không phải thuộc hạ xác nhận thư tín quả thật được Y Ti Na nhận, chỉ sợ bản thân hắn sẽ nghĩ rằng nửa đường bị Khang Tư chặn lại.
Đến nước này, Áo Kha Nhĩ cũng chỉ có thể kết luận Y Ti Na chỉ thích Khang Tư.
Đối với chuyện này Áo Kha Nhĩ trừ bỏ nguyền rủa ra thì không có biện pháp nào khác.
Tuy nhiên trời cao lại cho hắn một cơ hội. Đó là Khang Tư bị lốc xoáy cuốn đi.
Nhận được tin tức này, Áo Kha Nhĩ rất hưng phấn nghĩ rằng bản thân mình có thể tiếp quản tổ chức của Khang Tư, lại càng cao hứng rốt cuộc không có ai có thể cạnh tranh Y Ti Na với mình.
Áo Kha Nhĩ có điểm giống thiếu niên thầm yêu, sau khi hắn vào năm tỉnh Đông Nam cũng không lập tức đi thăm hỏi Y Ti Na mà đi tham dự chiến tranh thổ phỉ trước.
Hắn làm như vậy, trừ việc muốn bản thân thể hiện thật lực mua chuộc lòng người, tăng thêm lý do tự mình lưu lại. Mà một phần lại càng muốn tạo lập công huân để Y Ti Na hiểu được mình tuấn kiệt không thua gì Khang Tư.
Có thể nói hiện tại tâm tính Áo Kha Nhĩ cũng vẫn kiêu ngạo giống như chú gà trống nhỏ.
Nhìn Áo Kha Nhĩ hưng phấn như vậy, hàn quang trong mắt Đa Nhĩ Mã chợt lóe rồi biến mất.
Tên nhãi ngay cả giáo chủ đều không phải này không ngờ muốn tranh đoạt Y Ti Na với mình? Thật sự không biết sống chết!
Tuy nhiên nhìn tiểu tử này giống như thằng hề trong hài kịch biểu diễn cũng là một trò giải trí không tồi.
Chuyện Áo Kha Nhĩ thích Y Ti Na, thân tín bên cạnh Áo Kha Nhĩ đều biết rõ. Dù sao lúc trước bọn họ cũng không ít lần hỗ trợ hắn đưa thư.
Đa Nhĩ Mã đã gia nhập vào hệ thống Áo Kha Nhĩ cũng biết rõ ràng. Tuy nhiên thân tín của Đa Nhĩ Mã mang tới cũng biết thân phận Y Ti Na.
Nghĩ đến Thánh Nữ trong giáo phái mình không ngờ bị một người phàm tục theo đuổi, mọi người trong lòng cũng không hài lòng. Nếu không phải Đa Nhĩ Mã đã hạ lệnh nghiêm cấm không được tiết lộ, chỉ sợ bọn họ đã sớm dạy Áo Kha Nhĩ phải hiểu được cái gì là cao thấp, trên dưới.
Sau khi tiến vào thành thị, Đa Nhĩ Mã liền chia tay Áo Kha Nhĩ.
Đa Nhĩ Mã một là không muốn hiện tại bại lộ trước mặt người đời, hai là hắn không có tư cách tham gia hội nghị Thủ các. Cho nên hắn dứt khoát không đi xem náo nhiệt, trực tiếp dẫn thủ hạ đi tới nơi ở tạm trước.
Áo Kha Nhĩ không để ý đến việc vặt này, một lòng một dạ giục ngựa chạy như điên đến phủ Đại Đô đốc. Hắn xoay người nhảy xuống ngựa, hưng phấn chạy vào trong.
Vệ binh ở cửa quần áo như chó xù, cúi đầu khom lưng:
- Nhị gia ngài đã tới? Hội nghị Thủ Các chính đang chờ ngài mới bắt đầu tổ chức.
Áo Kha Nhĩ mỉm cười gật đầu. Liệt Văn bên cạnh hắn nhanh chóng ném cho mỗi vệ binh một kim tệ.
Đám vệ binh này sở dĩ có bộ dạng như vậy. Một là bình thường mất công lớn thu mua. Áo Kha Nhĩ mặc dù ở trên chiến trường, nhưng ít nhất hơn một nửa tinh lực là tính toán thu mua người nào.
Hai là Thủ Các đã thông báo cho Áo Kha Nhĩ đồng ý hắn dự thính hội nghị Thủ Các. Có thể nói Áo Kha Nhĩ đã là thành viên dự bị của Thủ Các, thân phận khác hẳn. Đám bảo vệ cửa này đương nhiên phải nịnh bợ cho tốt mới đúng.
- Y Ti Na đại nhân có tới không?
Áo Kha Nhĩ vừa đi vừa thuận miệng hỏi.
Vệ binh lập tức báo ra tin tức:
- Điều này tiểu nhân cũng không rõ lắm. Nội đình là không cần phải đi theo cửa lớn. Tuy nhiên hình nhưu hội nghị hôm nay là do Bộ Lục quân và Bộ Chính vụ tổ chức.
Nghe nói như thế, Áo Kha Nhĩ có chút mất mát. Hội nghị lần này không phải hội nghị Liên hợp, cho nên có thể Y Ti Na không tham gia.
Đi vào phòng nghị sự đã sớm được bố trí vây quanh thành hình tròn, Áo Kha Nhĩ nhìn quanh một vòng liền phát hiện đám trọng thần Bỉ Khố Đức cùng với thành viên Thủ Các hiện tại đều đã tới. Hiển nhiên người tới không riêng Bộ Lục quân và Bộ Chính vụ.
Nhưng chuyện cổ quái là Bộ Tài chính, Bộ Tình báo, Bộ Hải quân đều không có một người có mặt. Người phụ trách thư ký cũng chỉ là một vài tiểu lại.
Áo Kha Nhĩ nháy mắt mấy cái. Tuy rằng Bộ Lục quân cùng Bộ Chính vụ đều là những Bộ mạnh, nhưng so với ba Bộ không có mặt thì lại kém một tầng.
Hội nghị hôm nay có cổ quái!
Chẳng lẽ… Bộ Lục quân, Bộ Chính vụ cùng với ba Bộ Tài chính, Tình báo, Hải quân ý kiến không đồng nhất?
Nhìn xem trừ bỏ lão quái Bỉ Khố Đức vẻ mặt không thay đổi ra, thành viên Bộ Chính vụ cùng Bộ Lục quân đều vẻ mặt phẫn nộ. Mà Bộ Hậu cần, Bộ Nhân sự, người phụ trách những Bộ này vẻ mặt đều buồn rầu. Như vậy rất có khả năng đó!
Vừa nghĩ vậy, Áo Kha Nhĩ lập tức chuẩn bị đứng ngoài cuộc.
Tương Văn là ai Áo Kha Nhĩ lại rất rõ ràng. Đắc tội nàng cùng với muốn chết không có gì khác nhau. Nói không chừng mình còn phải đứng về phía Tương Văn để lấy lòng mới đúng. Nguồn: http://truyenyy.com
Đúng lúc này, một giọng nói có vẻ già nua truyền đến:
- Áo Kha Nhĩ đại nhân. Ngài biết hội nghị lần này thảo luận về đề tài gì không?
Áo Kha Nhĩ quay đầu nhìn, vội vàng đứng lên cười nói:
- Nguyên Soái các hạ. Tại hạ cũng không rõ ràng lắm đề tài thảo luận là cái gì. Bởi vì tại hạ cùng ngài đều giống nhau, chỉ là có tư cách dự thính mà thôi.
Đừng xem vẻ mặt tươi cười hiện tại của Áo Kha Nhĩ. Chỉ nghe hắn tự xưng lại nghĩ lại hắn vẫn là do Nguyên Soái tự thân đề bạt thành Thiếu Tá, chỉ biết người này sớm đã quên những gì đã qua, càng không coi Nguyên Soái đã sớm trao quyền cho cấp dưới để tới đây ra gì nữa.
Một là bản thân không quyền không thế, so đo không nổi. Hai là mình so với Áo Kha Nhĩ đã thật nhiều năm sớm đạt được tư cách dự thính. Người trẻ tuổi cảm thấy được rõ ràng lập công huân rất lớn, lại bại bởi một lão nhân như ông ta, thì có điểm hành động theo cảm tình cũng không kỳ quái.
Nhìn bộ dạng khinh người của Áo Kha Nhĩ, Nguyên Soái cũng không hề đáp lời, lẳng lặng chờ đợi hội nghị bắt đầu.
Áo Kha Nhĩ căn bản không coi Nguyên Soái ra gì. Lão nhân được đế đô phái tới tiếp thu quyền lực quân chính năm tỉnh Đông Nam này, ở đây còn không được người khác hoan nghênh bằng mình.
Hơn nữa chính mình hiện tại cũng thay đổi được ấn tượng của đa số người với mình, cũng không nên bởi vì có chút thân thiết với Nguyên Soái mà làm hạ thấp ấn tượng của mình.
Nhìn xem mọi thành phần đã đến đông đủ, Chủ tịch luân phiên Bỉ Khố Đức gõ gõ chày gỗ, nói:
- Tốt lắm. Hiện tại hội nghị bắt đầu. Hội nghị hôm nay là một lần nữa thành lập Bộ Tình báo, cùng với hai đề tài bàn luận một lần nữa đề cử người phụ trách Bộ Tài vụ và Bộ Hải quân. Mọi người có ý kiến gì có thể nói thoải mái.
- Cái gì!
Nghe đến đó, đám người dự thính Nguyên Soái, Áo Kha Nhĩ, Liệt Văn không biết tình huống tất cả đều đứng bật dậy.
Thảo luận hai đề tài này nói lên cái gì?
Thành lập lại Bộ Tình báo, hơn nữa Tương Văn không ở đây hoặc là nói rõ Tương Văn không còn là thành viên Thủ Các. Hệ thống Tình báo này đều thoát ly hệ thống Thủ Các, hoặc là nói rõ Tương Văn không biết vì sao mà giải tán hệ thống Tình báo.
Điều cuối cùng có vẻ hơi vô căn cứ, thì phải là Thủ Các đồng loạt tiêu diệt Tương Văn và hệ thống tình báo nguyện trung thành với Tương Văn.
Tuy nhiên nghĩ lại Tương Văn trong tay khống chế hai vũ lực mạnh mẽ là mật vệ và nội vệ. Không tiêu diệt Thủ Các đều là Tương Văn muốn tổ chức này sụp đổ, không ngờ còn dám có ý đồ với Tương Văn?
Từ đây liền có thể hiểu rõ, hoặc là Tương Văn rời khỏi tổ chức, hoặc là Tương Văn giải tán Bộ Tình báo.
Mà điều này cũng có thể hiểu được, vì sao phải một lần nữa bầu lên người phụ trách Bộ Tài vụ. Mấy người Ngả Lệ Ti khẳng định là đều đứng cùng một phía với Tương Văn.
Chỉ là Bộ Hải quân có chuyện gì? Chẳng lẽ Liễu Thanh Dương kia cũng hoàn toàn đứng về phía Tương Văn?
Hơn nữa, Tương Văn rốt cuộc là bởi vì nguyên nhân gì mà bất hòa với Thủ Các?
Vào lúc Áo Kha Nhĩ còn đang tự hỏi nên làm thế nào hỏi thăm tình báo, Nguyên Soái đã giơ tay hô:
- Người dự thính Tả Đặc Lạp Lai Nhân Cáp Đặc có chuyện muốn hỏi!
Nguyên Soái là người cực kỳ hiểu rõ các quy củ của Thủ Các. Hắn biết nếu muốn dung nhập vào tổ chức này, như vậy phải tuân thủ điều lệ, chế độ của tổ chức này.
Về phần như vậy có thể mất mặt hay không? Nguyên Soái đại nhân gần như đã trải qua mọi chuyện thì căn bản không để ý đến những điều này.
- Mời nói!
Bỉ Khố Đức rất lễ phép gật gật đầu với Nguyên Soái.
Đối với Nguyên Soái đại nhân uy danh hiển hách đế quốc này, Bỉ Khố Đức xuất thân là quan lại đế quốc thế nào cũng vẫn giữ được ý kính trọng. Dù sao đế quốc biến thành như vậy cũng không phải sai lầm của Nguyên Soái.
- Xin hỏi Bộ Tình báo vì sao phải tổ chức lại?
Nguyên Soái như là hỏi một câu vô nghĩa, nhưng tất cả mọi người đều biết. Đoán chỉ là đoán, mà nói ra là nói ra, hoàn toàn là hai mức độ.
Bỉ Khố Đức chần chờ một chút, nhìn một chút những thành viên Thủ Các biết tình huống. Mà một sĩ quan Bộ Lục quân vẻ mặt khinh thường hô:
- Bỉ Khố Đức đại nhân cứ việc nói thẳng đi. Miễn cho có người cho rằng dường như chúng ta mưu hại Tương Văn đại nhân vậy.
Bỉ Khố Đức suy nghĩ một chút, cao giọng nói với Nguyên Soái:
- Sở dĩ phải tổ chức lại Bộ Tình báo là bởi vì Tương Văn đại nhân đều mang toàn bộ mọi nhân viên của Bộ Tình báo đi, khiến cho Bộ Tình báo chỉ còn trên danh nghĩa.
Nguyên Soái cùng Áo Kha Nhĩ đều cả kinh.
Tương Văn không ngờ đều rút hết Bộ Tình báo đi?
Áo Kha Nhĩ nóng nảy, cũng mặc kệ quy tắc gì, trực tiếp hô:
- Tương Văn đại nhân ở nơi nào? Y Ti Na đại nhân đâu?
Ai cũng đều nghe ra Áo Kha Nhĩ quan tâm Y Ti Na, nhưng mọi người hiện tại đều không có tâm tình bát quái, thậm chí ngay cả Áo Kha Nhĩ vi phạm quy củ cũng lười nói.
Bỉ Khố Đức không có trả lời, vẫn là sĩ quan Bộ Lục quân lười biếng hô:
- Ai biết bọn họ làm gì. Dù sao Tương Văn đại nhân mang theo rất nhiều thủ hạ, chẳng những nội đình bị nàng dọn sạch, còn kéo theo Tổng trưởng Hải quân cùng mấy trăm chiến thuyền hải quân.
- Bộ Tình báo, toàn bộ lực lượng nội đình, lại thêm hai phần ba lực chiến đấu của Hải quân. Cứ như thế không người không ra, ra biển mất tích rồi!
/353
|