Độc Cô Chiến Thần

Chương 275: Con đường bí mật (P1)

/353


Hai người vợ của Khang Tư đương nhiên biết ai là người được chôn dưới ngôi mộ này.
Đối với người chết ban tên họ cho Khang Tư, tâm tính hai người không giống nhau.
Về phần Y Ti Na, nàng coi người ở dưới bùn đất này thành người thân của Khang Tư, mang theo tâm tình cảm ơn đến tế lễ.
Mà Ngả Lệ Ti lại là khinh thường. Nếu không phải người ở dưới đất này giao dòng họ cho Khang Tư, Khang Tư cũng sẽ không ở Tuyết quốc này hơn một năm. Mà hắn đã sớm trở lại năm tỉnh Đông Nam, nắm chặt phủ Đại Đô đốc ở trong tay, đâu cần phải ở đây dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng!
Đương nhiên những ý nghĩ này Ngả Lệ Ti sẽ không biểu hiện ra ngoài. Nàng không muốn cho Khang Tư nghĩ đến mình là một người vong ân phụ nghĩa.
Mà cho dù như thế nào, Khang Tư từ vách núi đen rơi xuống cũng nhờ có người dưới mộ này mới còn sống sót. Cho nên hắn vẫn mang lòng cảm ơn thi lễ với ngôi mộ.
Nhìn ngôi mộ vừa mới được rửa sạch sẽ, Khang Tư quay đầu nhìn hoàn cảnh xung quanh.
Tuy rằng trong mảnh đất trống này chỉ có một nhà Khang Tư cùng Tương Văn, mấy người hầu nhưng không cần nghĩ cũng biết rừng rậm xung quanh tụ tập hơn ngàn nội vệ tinh nhuệ, còn có hơn trăm mật vệ cao cấp.
Mà xung quanh bên ngoài càng tụ tập hơn vạn đại quân nội vệ. Bằng ấy binh lực trong rừng rậm Mạn Đặc Tư này đã xem như là vũ lực tuyệt đỉnh. Toàn bộ rừng rậm Mạn Đặc Tư căn bản không có bất kỳ thế lực nào có thể ngăn cản.
- Chủ thượng! Đầu mục các thế lực du cư xin ra mắt.
Tương Văn bẩm báo với Khang Tư.
Từ khi Khang Tư mấy tháng liền thống nhất bờ đông Tuyết Long Giang, hơn nữa mang theo hơn vạn nội vệ đi vào rừng rậm Mạn Đặc Tư, nhiều thế lực của rừng rậm Mạn Đặc Tư đều hoảng loạn.
Đương nhiên không ít đầu mục thế lực không cam lòng muốn mượn vào hoàn cảnh rừng rậm gây cho Khang Tư thiệt hại thật lớn, để khiến cho Khang Tư lùi bước trở về.
Phải biết rằng bọn họ không ít lần mượn vào sự tiện lợi của người địa phương, đánh bại rất nhiều thế lực mạnh mẽ có ý đồ muốn khống chế rừng rậm Mạn Đặc Tư.
Khi Nội vệ Khang Tư vừa mới bắt đầu tiến vào rừng rậm, quả thật gặp được rất nhiều phiền toái. Khí hậu rừng rậm ẩm ướt, còn có rất nhiều rắn độc, muỗi, hoa độc, cỏ độc mang đến cho đại quân nhiều thiệt hại. Ngược lại thú dữ lại không có bất kỳ phiền toái gì, tất cả đều thành thức ăn ngon của đại quân.
Tuy nhiên sau khi quân Khang Tư mời chào một đám đến làm kẻ địch của bọn họ, phiền toái đến từ rừng rậm liền hạ thấp tới mức có thể coi như không thèm để ý.
Về phần những thế lực muốn mượn hoàn cảnh để mang phiền toái cho đại quân, bọn họ đều là ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo. Bởi vì bọn họ căn bản không biết, bộ đội tiên phong của Khang Tư là loại nhân vật thế nào.
Quân Khang Tư điều động ra mấy trăm mật vệ cao cấp, toàn bộ đều trải qua các loại hoàn cảnh thử thách. Hoàn cảnh rừng rậm đối với bọn họ mà nói chính là một bữa ăn sáng. Bọn họ cực kỳ thoải mái liền có thể tiêu diệt những người có ý đồ xấu.
Mà chuyện những đầu mục thế lực muốn quan sát cùng nòng cốt hành động đột nhiên chết đi khiến uy danh quân ác ma của Khang Tư lập tức truyền khắp toàn bộ rừng rậm Mạn Đặc Tư.
Chuyện chết chóc thần bí cùng uy danh quân Khang Tư khiến đại đa số các thế lực nhỏ yếu đều đã có ý đồ đầu nhập vào quân Khang Tư. Chỉ còn có một số ít thế lực lớn lâu đời như thé nào cũng luyến tiếc vứt bỏ mọi thứ. Mặt ngoài bọn họ có điểm nao núng, nhưng trong lòng cũng đang chống cự.
Đối với những thế lực dùng phương thức không hợp tác, mật vệ lại thật sự nghe lệnh không giết hại những thủ lĩnh các thế lực không trực tiếp chống cự.
Tiến vào rừng rậm Mạn Đặc Tư đã hơn nửa tháng, lần này là lần đầu tiên các đầu lĩnh các thế lực lớn lâu đời đến bái kiến cho nên Khang Tư gật đầu nói:
- Mời hắn vào đi. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Một người đàn ông trung niên mặc quần áo mới tinh, vẻ mặt có chút kiêu ngạo nhưng lại cố gắng để lộ ra vẻ cung kính được Tương Văn dẫn tới.
Vừa đến mảnh đất trống, vẻ mặt người đàn ông trung niên này liền biến đổi.
Một người đàn ông trẻ tuổi cứ như vậy lẳng lặng đứng chắp tay sau lưng, ánh mắt tất cả những người ở đây đều tập trung trên người đàn ông này trên người, căn bản không chú ý đến sự có mặt của những người khác.
Người đàn ông trung niên trong lòng run lên, âm thầm nói: "Không hổ là chủ nhân quân ác ma. Loại khí thế khó mà hình dung được này trừ hắn ra tin tưởng không ai có được. Một đầu lĩnh thế lực mạnh mẽ như vậy lại tự thân xuất hiện tại rừng rậm Mạn Đặc Tư, nói rõ hắn ở vào tình thế bắt buộc đối với rừng rậm. Như vậy có thể khó đối phó hơn so với những thế lực chỉ có thuộc hạ tới đây! "
"Ài! Ta mang theo dân du cư tự do tự tại thật sự thoải mái. Nếu không phải quân ác ma thật sự khủng bố, ta cũng không nguyện đứng ra muốn tạo quan hệ. Hiện tại chỉ hy vọng quân ác ma giống như trong lời đồn, đối xử tốt với người nhà, đối xử với kẻ địch tàn ác. "
- Chào ngài! Thủ lĩnh dân du cư. Ta là Khang Tư.
Khang Tư xoay người gật đầu nói với người trung niên này.
- Xin chào điện hạ đáng kính! Tại hạ là thủ lĩnh dân du cư ở rừng rậm Mạn Đặc Tư. Tại hạ cùng với toàn bộ dân du cư nguyện ý vì ngài làm việc.
Giọng điệu người trung niên thật cung kính, nhưng động tác lại biểu lộ ra sự ngạo mạn của hắn. Bởi vì hắn chỉ hơi hơi cúi đầu hành lễ mà thôi.
Khang Tư không để ý đến vấn đề nhỏ này, hắn nói thẳng:
- Ta quả thật cần dân du cư các vị trợ giúp. Bởi vì thợ săn dân du cư các vị là những người quen thuộc khu rừng rậm này nhất. Hy vọng ngươi có thể phái ra thợ săn ưu tú nhất dẫn đường cho chúng ta!
Người trung niên có chút sững sờ. "Dẫn đường? Hiện tại chỉ cần thủ lĩnh quân ác ma ngươi tỏ vẻ bỏ qua chuyện cũ hơn nữa dùng danh lợi mua chuộc lòng người. Như vậy toàn bộ thế lực rừng rậm Mạn Đặc Tư đều đầu nhập vào dưới trướng của ngươi. Toàn bộ rừng rậm Mạn Đặc Tư đều thành địa bàn của ngươi, như vậy còn muốn dẫn đường cái gì? "
Tuy là người trung niên không ngại để Khang Tư đánh giá thế lực một người du cư như hắn tạo nên có được năng lực thế nào. Tin tưởng khi hắn nhìn đến thợ săn dưới trướng mình khẳng định sẽ nhìn với cặp mắt khác xưa. Đến lúc đó muốn tiền công thế nào cũng có thể mở miệng đòi nhiều một chút.
Như vậy, hắn lập tức nói:
- Xin điện hạ yên tâm. Tại hạ sẽ đưa phái thợ săn kinh nghiệm nhất, ưu tú nhất trong tổ chức cho điện hạ. Bây giờ tại hạ liền đi gọi người, xin ngài đợi tin vui.
Nói xong người trung niên đã muốn rời đi. Tuy nhiên hắn lại bị lời nói của Khang Tư kéo lại:
- Chờ đã. Các ngươi là thế lực đầu tiên có hành động hữu nghị đối với quân ta. Ta đương nhiên sẽ không đối xử tồi với các ngươi. Ngươi nói xem! Các ngươi muốn cái gì?
Người trung niên sửng sốt.
"Lợi ích này không phải sau khi xong việc mới nhận được sao? Như thế nào lại đưa cho trước? Chính mình rốt cuộc muốn cái gì mới tốt? Tiền? Số lượng không nói, trong rừng rậm này tiền là vô dụng nhất? Chức quan? Không nói địa vị cao thấp, muốn làm quan chẳng khác nào đầu nhập vào Khang Tư. Vậy thì lại không giống lúc trước cao tầng tổ chức bàn luận. "
Khang Tư nhìn thấy người trung niên chần chờ, hắn cười nói:
- Cho tổ chức các ngươi một vạn kim tệ, thủ lĩnh được thân phận Nam tước cấp ba. Ngoài ra cho ba tước vị kỵ sĩ bậc nhất, ba tước sĩ bậc nhất các ngươi tự sắp xếp. Thợ săn làm việc cho ta mỗi tháng một trăm kim tệ, ngoài ra đều được đối xử như binh lính của ta.
Trong mắt người trung niên chợt lóe sáng, hơi cẩn thận hỏi:
- Tước vị này…
Hắn còn chưa nói xong, Khang Tư đã cướp lời:
- Đều là quý tộc có lãnh địa có thể thừa kế.
- Quý tộc thừa kế?
Người trung niên chấn động, hào quang trong mắt lại càng nhiều.
Không nói hiện tại người ngu cũng biết ở nơi này Khang Tư lĩnh là lớn nhất, cũng là một lãnh địa mạnh mẽ nhất. Người hơi chút thông minh đều có thể nhìn ra, chỉ cần người nối nghiệp không phải là kẻ ăn tiêu hoang phí, cho dù là người ngu thì thế lực mới này cũng có thể kéo dài được vài trăm năm!
Quý tộc thừa kế vào thời kỳ dựng nước tuyệt đối là vô số người tranh đến vỡ đầu mẻ trán. Tước vị quý tộc sau khi dựng nước cũng không có mấy người được thừa kế, toàn bộ đời sau thấp hơn đời trước. Địa vị thấp thì thế hệ sau liền trở thành dân thường.
Mà hiện tại mình chỉ cần đầu nhập vào Khang Tư thoáng cái liền trở thành Nam tước thừa kế. Con cháu đời sau của mình đều là quý tộc, mà lại còn có sau tước vị để cho người dưới chia nhau. Chỉ cần thu mua được sáu đầu lĩnh nắm quyền, mình chân chính nắm trong tay tổ chức dân du cư này cũng không phải việc khó!
Người trung niên gần như trong khoảng thời gian ngắn liền phân tích ra mình làm thế nào mới có lợi nhất.
Hắn không chút do dự quỳ xuống dập đầu, liền biết ngay sự lựa chọn của hắn.
Khang Tư cười cười.
Sau một phen quân thần làm những lễ nghi cần thiết, người trung niên hưng phấn nhanh chóng rời đi. Đương nhiên đi cùng với hắn còn có mấy mật vệ cao cấp ăn mặc như nội vệ.
- Phu quân, làm sao ngươi lại để mắt đám dân du cư này? Nghe nói bọn họ là dân thường bị rừng rậm Mạn Đặc Tư biến thành những con sói rừng rậm tham lam. Chẳng những không có nơi ở cố định, hơn nữa không có bất kỳ lập trường, thuộc loại có lợi mới làm. Để cho bọn họ dẫn đường liền cho một tước vị Nam tước, sáu kỵ sĩ. Ban thưởng như vậy có phải quá nhiều không?
Ngả Lệ Ti rất nghi hoặc nói, mà Y Ti Na thì lại yên lặng ở bên cạnh mỉm cười.
Đừng thấy Ngả Lệ Ti hiện tại gọi "phu quân" thật trôi chảy. Lúc mới đầu nàng gần như vừa gọi khỏi miệng liền vẻ mặt đỏ bừng, căn bản không giống bộ dáng hấp tấp ra lệnh như bình thường.
Ngược lại Y Ti Na lại rất thuận miệng, sau khi màn đêm tân hôn vừa buông xuống liền trực tiếp sửa cách xưng hô. Từ đây có thể thấy được trong lòng Y Ti Na không giống bề ngoài thẹn thùng.
Khang Tư lắc đầu cười nói:
- Không nên coi thường bọn họ. Nếu như thực sự nói ai là người quen thuộc rừng rậm Mạn Đặc Tư nhất, như vậy cũng chỉ có thợ săn kiệt xuất của dân du cư mới có tư cách. Nếu những thợ săn này thật tình mong muốn đầu nhập vào chúng ta, như vậy rừng rậm Mạn Đặc Tư này không có gì bí mật với chúng ta nữa. Một tước vị Nam tước, sáu kỵ sĩ có thể đổi được sự quen thuộc rừng rậm Mạn Đặc Tư thì ta cho rằng cực kỳ đáng giá.
- Cần những thợ săn này dẫn đường làm gì? Nếu điều động mật vệ, tuy là không quen thuộc như bọn họ nhưng thế nào cũng lợi hại hơn so với đám thợ săn này chứ?
Ngả Lệ Ti vẻ rất khó hiểu Khang Tư vì sao nhất định muốn đám thợ săn này.
Sắc mặt Khang Tư trầm trọng nói:
- Các vị phu nhân biết sự tồn tại của Giáp Linh chứ? Hắn sớm được ta phái đi tìm đường an toàn xuyên qua đầm lầy tới Duy Nhĩ Đặc. Chỉ là hơn nửa năm qua đều không có bất kỳ tin tức nào khiến ta rất bất an. Mà những người thợ săn này cuộc sống dựa vào rừng rậm, bọn họ khẳng định biết một số bí mật của rừng rậm. Mà ta mượn bọn họ chính là hy vọng bọn họ có thể nói ra bí mật.
- Giáp Linh? Chính là tên mật vệ siêu cấp không sợ đao thương, lửa thiêu dìm nước, chôn trong đất? Không ngờ hắn đều không có truyền lại bất kỳ tin tức nào?
Hai người đẹp đều lộ vẻ kinh ngạc. Bọn họ đương nhiên biết tình huống chiếm được tên Giáp Linh phi thường thần bí này từ trong miệng đám người Giáp Nhất. Cũng biết được một tên không phải người như vậy, gần như không gì có thể vây khốn hắn. Không nghĩ tới một người như vậy lại bị mất tích đã lâu như vậy.
Phu quân của mình cũng thật là có thể nhẫn nhịn, không ngờ vào thời điểm không có nỗi lo về sau mới bắt đầu tìm kiếm tin tức Giáp Linh.
Tuy nhiên nghĩ lại người như vậy đều không có chút tin tức gì, nếu không chuẩn bị cho tình huống xấu nhất vậy thật đúng là không ai dám đi tìm hắn.

/353

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status