Long Mã... em...
Em có thể nhìn ra... Việt Tiền ôm chặt lấy Hổ Phách, khiến cho cô cảm giác như sắp hít thở không thông: Hai người còn hôn nhau. Tin nhắn vừa rồi, là của Bình Đẳng Viện Phượng Hoàng gửi cho chị đúng không? Hai người muốn hẹn gặp mặt nhau phải không? Em không cho phép! Một bàn tay của cậu cầm kẹp lấy hai cổ tay của Hổ Phách áp ở trên giường, ngực không ngừng phập phồng, khóe mắt đỏ đậm.
Việt Tiền Long Mã không cách nào hình dung nổi tâm trạng của mình khi nhìn thấy trên mặt thuỷ tinh của máy bán hàng tự động in lên hình ảnh hai người bọn họ đang hôn nhau như thế nào. Giống như thế co ma quỷ nằm dưới đáy lòng đang bừng dậy kêu gọi cậu giết người, nhưng là chân cậu bị đóng đinh trên mặt đất, không thể nào cử động được dù nửa bước.
Tại sao? Tại sao chị phải làm như vậy? ! Một mình em thôi không thể thỏa mãn được chị sao? Cho nên chị mới muốn đi tìm người khác? Sức lực thực lớn đè nặng lên Hổ Phách xé rách quần áo của cô: Em tuyệt đối không cho phép! Chị chỉ có thể là của em!
Chờ một chút... Không phải như vậy... Long Mã! Hổ phách hoảng loạn muốn đẩy Việt Tiền ra, lại cảm thấy có chất lỏng ấm nóng rơi trên cổ, nhìn khuôn mặt đang vùi đầu trên cổ của mình: Long Mã...
Là... Khóc... Yêu? Bàn tay xô đẩy dừng lại trên không trung, không biết muốn đặt chỗ nào, chỉ có thể chậm rãi đặt ở trên gáy của thiếu niên.
Sau một phút ngây người, đã bị Long Mã cởi nhanh quần áo chỉ còn quần lót, nịt ngực màu đen chỉ khó khăn che đậy được vùng nhũ quầng, hơn phân nửa phần thịt nhữ tuyết trắng lõa lồ ở bên ngoài, bị một lực nhẹ liền kéo xuống, đôi ngực cao ngất nẩy lên không ngừng, viền quần lót cũng theo hai chân cởi ra, Hổ Phách không mảnh vải giãy dụa ở trong lòng, làm sao cũng trốn không thoát được cậu đang cường ngạnh ôm lấy mình.
Long Mã... Nghe chị nói có được không? Hình ảnh mà em nhìn thấy lúc đó... Cô dịu dàng gọi tên của thiếu niên,mục đích là muốn để cho cậu bình tĩnh lại.
Lại không ngờ thiếu niên dùng một tay cầm lấy nhũ phong no đủ của cô, đem nhũ hoa có chút cương to cứng rắn cầm bằng hai ngón tay, đầu gối cọ cọ vào nơi giao điểm giữa hai chân cô khiến cho hai chân cô có điểm tê dại, thiếu niên hôn môi theo gò má đặt môi lên chiếc miệng nhỏ nhắn của cô, đầu lưỡi lửa nóng linh hoạt liếm láp, Hổ Phách chỉ cảm thấy môi anh đào bị đẩy ra, một đầu lưỡi trơn trượt ấm nóng như lửa dò xét vào trong miệng ngăn lại lời nói của cô. Hai lần bị ôm lấy hoin lưỡi, cô khẽ nhếch môi giao hoà với lưỡi của Long Mã trong miệng, bị cậu càng thêm vội vàng mút vào dây dưa. Hôn đến càng ngày càng kịch liệt, Hổ Phách cảm thấy không khí dường như bị hút cạn, cả người đều choáng váng hồ hồ, chỉ có thể để mặc cho Long Mã mang cô đi lạc vào thế giới của tình dục.
Rốt cục đến khi không còn một chút ý thức nào, mơ mơ hồ hồ vô lực phản kháng thì cái lưỡi thơm tho mới được buông tha, một tay nắm chặt lấy hai tay của Hổ Phách không cho phép cử động, khiến cho cô không thể trốn thoát khỏi khống chế của mình. Cúi đầu, vuốt ve vùng nhũ hoa vừa đỏ vừa sưng ngậm vào trong miệng, há miệng mút vào. Khoái cảm kịch liệt này khiến cho thân thể mềm mại của Hổ Phách khẽ run, vặn vẹo thân thể. Long Mã không bỏ qua bên núi truyết còn lại kia, một bàn tay to lớn nắm thật chặt, bên trái một ngụm bên phải một ngụm, cứ thế thay phiên mút vào, làm cho Hổ Phách giãy dụa đến khí lực đều không có, tiểu huyệt chậm rãi cũng căng ra, chỉ cần một chút kích thích cũng sẽ làm cho tiểu huyệt tràn ra nhiều mật dịch, xúc cảm ấm nóng khiến cô hận không thể biến thành hai người, lao thẳng đến một bên ngực mà liếm láp, không bao giờ chịu vắng vẻ nữa.
Đem dục vọng của Hổ Phách khơi mào, Long Mã lại bỗng dưng buông cô ra, từ trên cao nhìn xuống thấy bộ dạng bị dục vọng tra tấn của cô.
Quả nhiên là dâm đãng mà. Một chân dẫm lên khu tam giác của Hổ Phách, chậm rãi trượt xuống sáp nhập vào khe hở nhỏ hẹp ở chính giữa, ngón chân lớn dẫm lên nơi âm vật đỏ tươi non mềm, hung hăng xoay tròn ngón chân, Hổ Phách khó nhịn đưa ngón tay cái lên miệng liếm láp mút vào, làm cho ngón tay ướt sũng, nhìn thấy một màn này, Long Mã càng dùng sức hơn. Tôi sớm nên nghĩ đến, chị dâm đãng như vậy, làm sao có thể không đi quyến rũ người khác được chứ? Nói không chừng ngoài Bình Đẳng Viện ra còn có nhiều nhiều người nữa, gặp qua bộ dạng tao nhã như vậy của chị thì ai mà không động lòng được. Chị đúng là lạn huyệt, thật không biết đã bị bao nhiêu người làm qua rồi.
Trong lồng ngực còn hàm chứa tức giận khiến Long Mã rối loạn nói năng lung tung, hoàn toàn không biết chính mình đang nói cái gì, bất an cùng phẫn nộ xé nát lý trí của cậu, thầm nghĩ cần phải đem lửa giận trong lòng phát tiết xuất ra.
Bị dục vọng tra tấn, lại bị người trong lòng nhục nhã như vậy làm cho khóe mắt Hổ Phách ươn ướt, cũng không cần nghĩ ngợi mà nói.
Chẳng phải em đã sớm biết sao? Chị vốn là bạn gái của Long Nhã, còn không đếm được hết số bạn trai và người yêu trước kia, đến bây giờ em mới phát hiện ra chị là người như vậy, nên em hối hận vì nói thích chị sao? Ghét chị lên giường cùng người khác thì em có thể đi tìm một cô gái thanh thuần sạch sẽ khác, chị mới không cần phải ở đây để bị em nhục nhã! Không biết lấy khí lực ở đâu ra, Hổ Phách từ trên giường đứng dậy, lấy chiếc điện thoại di động từ trong balo: Bây giờ chị sẽ gọi điện thoại cho Bình Đẳng Viện, em có thể đi rồi! Đi tìm cô gái thanh thuần sạch sẽ, về sau chúng ta không ai liên quan gì với ai!
Nói xong cô bấm đi bấm lại nhiều lần mới mở khoá được màn hình điện thoại, tìm ra một dãy số vừa định bấm phím gọi, di động liền bị rút đi vứt mạnh về phía góc tường, rơi đến trên tường phát ra một tiếng vang thật lớn. Cả người cô cũng bị đẩy ngã xuống giường, một chân bị nâng lên, Việt Tiền mặt trầm xuống cầm lấy nhục hành thô to ma sát qua loa ở miệng hoa huyệt miệng hai lần, sau đó l hung hăng đâm vào tiểu huyệt.
Tuy rằng vừa mới khiêu khích đã khiến tiểu huyệt cũng đủ ướt át, nhưng là côn thịt tử hồng vĩ đại tàn bạo sáp nhập, không mang theo một chút ôn nhu, khiến cho Hổ Phách vẫn cảm thấy một tia đau đớn, càng đau hơn chính là lòng của cô, bị thiếu niên ấm áp này hắt một chậu nước đá, cánh cửa trái tim dường như bị bỏ vào một viên đá vừa lạnh vừa nặng.
Quy đầu cực đại vừa tiến vào liền gạt mở mị nhục, tìm được hoa tâm, tiếp đến là công đoạn đánh phá dồn dập khiến cho khoái cảm thẩm thấu toàn thân, Hổ Phách cắn chặt môi dưới, trong mắt kiềm chế những giọt lệ trong suốt, tuyệt không để cho mình phát ra một tiếng rên rỉ nào. Thái độ như làm cho Long Mã càng là trong cơn giận dữ, hai tay vớt lấy mật dịch trơn ướt mượt mà quét lên kiều mông, trong hoa huyệt bốn phía bị công kích khiến cho hai ngực rung tinh mê người.
Tại sao không lên tiếng? Chị nghĩ không rên rỉ là không phóng đãng sao? Chỉ cần bị côn thịt đàn ông đi vào một chút, liền chảy ra thật nhiều nước! Côn thịt cường tráng cứng rắn hành dã trong phạm vi lớn ở trong tiểu huyệt khiến tiểu huyệt co rúm, dùng hết sức lực hiện có, khống chế bản thân không hùa theo lời nói của thiếu niên đang rút ra cắm vào 肏, càng lúc dục vọng càng khiến cho tứ chi cô bủn rủn toàn thân vô lực, lửa nóng của dương vật từng phát từng phát đánh sâu vào hoa tâm yếu ớt, làm cho cô muốn chết đi sống lại, sợ có một chút lơi lỏng sẽ rên rỉ phóng đãng không thôi.
Giống phát tiết, thiếu niên hung hăng chụp lên đôi ngực Tiền bối chính là dùng hai cái ngực này để phe phẩy đi quyến rũ người khác đúng không? Nếu sau này mà còn tùy tiện ai cũng có thể 肏 đi vào, tôi liền đem chị 肏 ngay tại chỗ, xem còn có thể quyến rũ ai? ! Côn thịt ở trong hoa huyệt đánh phá khiến hoa huyệt co rúm biến thành dâm thủy văng khắp nơi, cường ngạnh để ở hoa tâm không tha, khiến cho Hổ Phách không không dám lên tiếng chỉ biết há to miệng, dâm thủy róc rách không nghỉ.
Tiểu huyệt mềm mại làm cho lý trí thiếu niên mất đi hóa thành dã thú, không biết mệt mỏi 肏 can thân thể mê người ở dưới thân, đánh phá từng đợt từng đợt vào nơi sâu nhất, sáp nhập tới nơi sâu nhất, khiến côn thịt ma sát đến u cốc tập trung duy nhất tại một chỗ, dương vật cực đại chống đỡ tầng tầng lớp lớp thịt mềm, cắm cái liền sâu tới đáy, điên cuồng thô bạo, không cho cô nửa điểm cự tuyệt.
Không biết gian dâm bao lâu, Long Mã mới thở hổn hển, đem đậm đặc bạch tinh bắn đầy hoa huyệt, mật huyệt cũng chứa không nổi theo ái ân ra phun ra bạch tinh, cậu mới cảm thấy thoả mãn mà rút ra côn thịt.
Lửa giận vơi đi, đang định ôn nhu hôn môi tiền bối, lý trí mới dần dần quay lại khiến cho cậu đột nhiên phát hiện từ nãy tới giờ bối đều chỉ một mực vùi đầu ở trong chăn không rên một tiếng. Cậu luống cuống tay chân ôm lấy Hổ Phách, mới phát hiện ánh mắt cô dại ra, cắn chặt môi dưới đến chảy ra tơ máu, nước mắt không ngừng rơi xuống, chăn đều bị thấm ướt một mảng lớn.
Nhíe lại bản thân vừa rồi bị lửa giận cùng dục vọng khống chế, nói những lời đáng chết với tiền bối, không cho tiền bối giải thích liền cường ngạnh giữ lấy cô, Việt Tiền Long Mã đã nghĩ đến cần phải giết chính mình. Cậu mềm nhẹ muốn tách ra hàm răng đang cắn lấy môi dưới của Hỏi Phách, không ngừng xin lỗi, Xin lỗi... Chị ơi em xin lỗi, là lỗi của em, em đã bị cơn tức giận khống chế, sợ chị sẽ không còn cần em nữa nên em mới làm ra việc đáng chết như thế! Chị tức giận đúng không, vậy thì đánh em đi, đánh xong sẽ nguôi giận ngay, đừng như vậy... Đừng tự làm bản thân bị thương... Xin lỗi...
Giọng nói càng lúc càng nhỏ xin lỗi, cũng không được Hổ Phách đáp lại, bất quá Việt Tiền cũng đã có thể khiến cho cô buông lỏng miệng ra, nhìn thấy iữa hai chân tiền bối dinh dính tinh dịch, còn bị bản thân làm cho hai ngực đỏ bừng, Việt Tiền cắn răng ôm lấy tiền bối đi vào phòng tắm.
Dòng nước ấm áp hắt vào, Việt Tiền dè dặt cẩn trọng thay Hổ Phách làm sạch thân thể, phìng tăm nhỏ hẹp tràn ngập sự trầm mặc, chỉ có ào ào tiếng nước. Hổ phách dựa vào tường, Việt Tiền nửa quỳ thay cô tắm rửa, đột nhiên ôm chặt lấy cô, dường như làm vậy có thể xua đuổi đi đáy lòng bất an.
Thực xin lỗi... Chị ơi em thực sự xin lỗi... Tha thứ cho em đi, chỉ là em rất sợ mất đi chị thôi... Việt Tiền mang theo nghẹn ngào. Rõ ràng là một chàng trai vô cùng hăng hái, đứng ở trên sân bóng Quang Mang Vạn Trượng, kiêu ngạo tựa như vương tử, vậy mà lâm vào tình cảnh trước mặt lại trở nên hèn mọn như vậy, lo được lo mất, ghé vào ngực Hổ Phách bất lực giống như một đứa trẻ.
Hổ phách trừng mắt nhìn, khuôn mặt ướt sũng, không phân biệt được là nước mắt hay là nước trong nhà tắm, cô chậm rãi giơ tay lên, nhẹ nhàng đặt trên đầu Việt Tiền, vuốt ve tóc của cậu, Việt Tiền ngẩng đầu, trong mắt mang theo chờ đợi cùng sợ hãi, không biết vừa rồi không khống chế được mà xuất hiện vết nứt nào giữa tình cảm hai người không.
Chị và Bình Đẳng Viện... Hổ phách muốn nói ra câu nói mà ngay từ đầu đã bị cậu chặn lại, lại bị Việt Tiền hoảng loạn cắt ngang.
Chị không cần nói nữa, em không cần, chỉ cần chị ở bêncạnh thì cái gì em cũng sẽ không để ý! Việt Tiền vội vã vì lời nói phía trước của mình mà bổ sung, Bất luận là Bình Đẳng Viện, hay là những người khác. Cậu chịu đựng đau đớn vĩ đại trong lòng, gian nan nói: Em đều không để ý, chỉ cần chị... Em chỉ chị là đủ rồi.
Hổ Phách nhìn Long Mã, trong mắt là bi ai không tan ra được, cậu nhíc này vốn là tối kiêu ngạo tiểu vương tử, tại sao lại biến thành như vậy? Cho nên... Ở cùng nhau, là sai à? Đúng vậy, tại bản thân cô tâm tính bất định, thân thể bị dục vọng đàn bà khống chế, cùng với cậu, nên muốn mang theo cả cậu để cùng nhau sa đọa đúng không?
Long Mã... Chị ấy, không phải là một cô gái tốt... Nói dối, lừa gạt, cùng người khác lên giường... Là cô gái hư. Long Mã biết không? Chị vẫn cảm thấy, một vương tử kiêu ngạo như em sẽ có một ngày nào đó đứng ở trên sân bóng mà quần lâm thiên hạ, trở thành một người xuất chúng... Hổ Phách nghẹn ngào, tầm mắt mơ hồ khiến cô không thấy được rõ khuôn mặt Long Mã: Khiến cho Long Mã trở thành như bây giờ, là lỗi là chị, chị ấy... Muốn nhìn thấy bộ dạng tự do tự tại đánh tennis của Long Mã, muốn nhìn thấy bộ dạng trở thành vua của Long Mã... Cho nên, chúng ta dừng lại đi...
Em có thể nhìn ra... Việt Tiền ôm chặt lấy Hổ Phách, khiến cho cô cảm giác như sắp hít thở không thông: Hai người còn hôn nhau. Tin nhắn vừa rồi, là của Bình Đẳng Viện Phượng Hoàng gửi cho chị đúng không? Hai người muốn hẹn gặp mặt nhau phải không? Em không cho phép! Một bàn tay của cậu cầm kẹp lấy hai cổ tay của Hổ Phách áp ở trên giường, ngực không ngừng phập phồng, khóe mắt đỏ đậm.
Việt Tiền Long Mã không cách nào hình dung nổi tâm trạng của mình khi nhìn thấy trên mặt thuỷ tinh của máy bán hàng tự động in lên hình ảnh hai người bọn họ đang hôn nhau như thế nào. Giống như thế co ma quỷ nằm dưới đáy lòng đang bừng dậy kêu gọi cậu giết người, nhưng là chân cậu bị đóng đinh trên mặt đất, không thể nào cử động được dù nửa bước.
Tại sao? Tại sao chị phải làm như vậy? ! Một mình em thôi không thể thỏa mãn được chị sao? Cho nên chị mới muốn đi tìm người khác? Sức lực thực lớn đè nặng lên Hổ Phách xé rách quần áo của cô: Em tuyệt đối không cho phép! Chị chỉ có thể là của em!
Chờ một chút... Không phải như vậy... Long Mã! Hổ phách hoảng loạn muốn đẩy Việt Tiền ra, lại cảm thấy có chất lỏng ấm nóng rơi trên cổ, nhìn khuôn mặt đang vùi đầu trên cổ của mình: Long Mã...
Là... Khóc... Yêu? Bàn tay xô đẩy dừng lại trên không trung, không biết muốn đặt chỗ nào, chỉ có thể chậm rãi đặt ở trên gáy của thiếu niên.
Sau một phút ngây người, đã bị Long Mã cởi nhanh quần áo chỉ còn quần lót, nịt ngực màu đen chỉ khó khăn che đậy được vùng nhũ quầng, hơn phân nửa phần thịt nhữ tuyết trắng lõa lồ ở bên ngoài, bị một lực nhẹ liền kéo xuống, đôi ngực cao ngất nẩy lên không ngừng, viền quần lót cũng theo hai chân cởi ra, Hổ Phách không mảnh vải giãy dụa ở trong lòng, làm sao cũng trốn không thoát được cậu đang cường ngạnh ôm lấy mình.
Long Mã... Nghe chị nói có được không? Hình ảnh mà em nhìn thấy lúc đó... Cô dịu dàng gọi tên của thiếu niên,mục đích là muốn để cho cậu bình tĩnh lại.
Lại không ngờ thiếu niên dùng một tay cầm lấy nhũ phong no đủ của cô, đem nhũ hoa có chút cương to cứng rắn cầm bằng hai ngón tay, đầu gối cọ cọ vào nơi giao điểm giữa hai chân cô khiến cho hai chân cô có điểm tê dại, thiếu niên hôn môi theo gò má đặt môi lên chiếc miệng nhỏ nhắn của cô, đầu lưỡi lửa nóng linh hoạt liếm láp, Hổ Phách chỉ cảm thấy môi anh đào bị đẩy ra, một đầu lưỡi trơn trượt ấm nóng như lửa dò xét vào trong miệng ngăn lại lời nói của cô. Hai lần bị ôm lấy hoin lưỡi, cô khẽ nhếch môi giao hoà với lưỡi của Long Mã trong miệng, bị cậu càng thêm vội vàng mút vào dây dưa. Hôn đến càng ngày càng kịch liệt, Hổ Phách cảm thấy không khí dường như bị hút cạn, cả người đều choáng váng hồ hồ, chỉ có thể để mặc cho Long Mã mang cô đi lạc vào thế giới của tình dục.
Rốt cục đến khi không còn một chút ý thức nào, mơ mơ hồ hồ vô lực phản kháng thì cái lưỡi thơm tho mới được buông tha, một tay nắm chặt lấy hai tay của Hổ Phách không cho phép cử động, khiến cho cô không thể trốn thoát khỏi khống chế của mình. Cúi đầu, vuốt ve vùng nhũ hoa vừa đỏ vừa sưng ngậm vào trong miệng, há miệng mút vào. Khoái cảm kịch liệt này khiến cho thân thể mềm mại của Hổ Phách khẽ run, vặn vẹo thân thể. Long Mã không bỏ qua bên núi truyết còn lại kia, một bàn tay to lớn nắm thật chặt, bên trái một ngụm bên phải một ngụm, cứ thế thay phiên mút vào, làm cho Hổ Phách giãy dụa đến khí lực đều không có, tiểu huyệt chậm rãi cũng căng ra, chỉ cần một chút kích thích cũng sẽ làm cho tiểu huyệt tràn ra nhiều mật dịch, xúc cảm ấm nóng khiến cô hận không thể biến thành hai người, lao thẳng đến một bên ngực mà liếm láp, không bao giờ chịu vắng vẻ nữa.
Đem dục vọng của Hổ Phách khơi mào, Long Mã lại bỗng dưng buông cô ra, từ trên cao nhìn xuống thấy bộ dạng bị dục vọng tra tấn của cô.
Quả nhiên là dâm đãng mà. Một chân dẫm lên khu tam giác của Hổ Phách, chậm rãi trượt xuống sáp nhập vào khe hở nhỏ hẹp ở chính giữa, ngón chân lớn dẫm lên nơi âm vật đỏ tươi non mềm, hung hăng xoay tròn ngón chân, Hổ Phách khó nhịn đưa ngón tay cái lên miệng liếm láp mút vào, làm cho ngón tay ướt sũng, nhìn thấy một màn này, Long Mã càng dùng sức hơn. Tôi sớm nên nghĩ đến, chị dâm đãng như vậy, làm sao có thể không đi quyến rũ người khác được chứ? Nói không chừng ngoài Bình Đẳng Viện ra còn có nhiều nhiều người nữa, gặp qua bộ dạng tao nhã như vậy của chị thì ai mà không động lòng được. Chị đúng là lạn huyệt, thật không biết đã bị bao nhiêu người làm qua rồi.
Trong lồng ngực còn hàm chứa tức giận khiến Long Mã rối loạn nói năng lung tung, hoàn toàn không biết chính mình đang nói cái gì, bất an cùng phẫn nộ xé nát lý trí của cậu, thầm nghĩ cần phải đem lửa giận trong lòng phát tiết xuất ra.
Bị dục vọng tra tấn, lại bị người trong lòng nhục nhã như vậy làm cho khóe mắt Hổ Phách ươn ướt, cũng không cần nghĩ ngợi mà nói.
Chẳng phải em đã sớm biết sao? Chị vốn là bạn gái của Long Nhã, còn không đếm được hết số bạn trai và người yêu trước kia, đến bây giờ em mới phát hiện ra chị là người như vậy, nên em hối hận vì nói thích chị sao? Ghét chị lên giường cùng người khác thì em có thể đi tìm một cô gái thanh thuần sạch sẽ khác, chị mới không cần phải ở đây để bị em nhục nhã! Không biết lấy khí lực ở đâu ra, Hổ Phách từ trên giường đứng dậy, lấy chiếc điện thoại di động từ trong balo: Bây giờ chị sẽ gọi điện thoại cho Bình Đẳng Viện, em có thể đi rồi! Đi tìm cô gái thanh thuần sạch sẽ, về sau chúng ta không ai liên quan gì với ai!
Nói xong cô bấm đi bấm lại nhiều lần mới mở khoá được màn hình điện thoại, tìm ra một dãy số vừa định bấm phím gọi, di động liền bị rút đi vứt mạnh về phía góc tường, rơi đến trên tường phát ra một tiếng vang thật lớn. Cả người cô cũng bị đẩy ngã xuống giường, một chân bị nâng lên, Việt Tiền mặt trầm xuống cầm lấy nhục hành thô to ma sát qua loa ở miệng hoa huyệt miệng hai lần, sau đó l hung hăng đâm vào tiểu huyệt.
Tuy rằng vừa mới khiêu khích đã khiến tiểu huyệt cũng đủ ướt át, nhưng là côn thịt tử hồng vĩ đại tàn bạo sáp nhập, không mang theo một chút ôn nhu, khiến cho Hổ Phách vẫn cảm thấy một tia đau đớn, càng đau hơn chính là lòng của cô, bị thiếu niên ấm áp này hắt một chậu nước đá, cánh cửa trái tim dường như bị bỏ vào một viên đá vừa lạnh vừa nặng.
Quy đầu cực đại vừa tiến vào liền gạt mở mị nhục, tìm được hoa tâm, tiếp đến là công đoạn đánh phá dồn dập khiến cho khoái cảm thẩm thấu toàn thân, Hổ Phách cắn chặt môi dưới, trong mắt kiềm chế những giọt lệ trong suốt, tuyệt không để cho mình phát ra một tiếng rên rỉ nào. Thái độ như làm cho Long Mã càng là trong cơn giận dữ, hai tay vớt lấy mật dịch trơn ướt mượt mà quét lên kiều mông, trong hoa huyệt bốn phía bị công kích khiến cho hai ngực rung tinh mê người.
Tại sao không lên tiếng? Chị nghĩ không rên rỉ là không phóng đãng sao? Chỉ cần bị côn thịt đàn ông đi vào một chút, liền chảy ra thật nhiều nước! Côn thịt cường tráng cứng rắn hành dã trong phạm vi lớn ở trong tiểu huyệt khiến tiểu huyệt co rúm, dùng hết sức lực hiện có, khống chế bản thân không hùa theo lời nói của thiếu niên đang rút ra cắm vào 肏, càng lúc dục vọng càng khiến cho tứ chi cô bủn rủn toàn thân vô lực, lửa nóng của dương vật từng phát từng phát đánh sâu vào hoa tâm yếu ớt, làm cho cô muốn chết đi sống lại, sợ có một chút lơi lỏng sẽ rên rỉ phóng đãng không thôi.
Giống phát tiết, thiếu niên hung hăng chụp lên đôi ngực Tiền bối chính là dùng hai cái ngực này để phe phẩy đi quyến rũ người khác đúng không? Nếu sau này mà còn tùy tiện ai cũng có thể 肏 đi vào, tôi liền đem chị 肏 ngay tại chỗ, xem còn có thể quyến rũ ai? ! Côn thịt ở trong hoa huyệt đánh phá khiến hoa huyệt co rúm biến thành dâm thủy văng khắp nơi, cường ngạnh để ở hoa tâm không tha, khiến cho Hổ Phách không không dám lên tiếng chỉ biết há to miệng, dâm thủy róc rách không nghỉ.
Tiểu huyệt mềm mại làm cho lý trí thiếu niên mất đi hóa thành dã thú, không biết mệt mỏi 肏 can thân thể mê người ở dưới thân, đánh phá từng đợt từng đợt vào nơi sâu nhất, sáp nhập tới nơi sâu nhất, khiến côn thịt ma sát đến u cốc tập trung duy nhất tại một chỗ, dương vật cực đại chống đỡ tầng tầng lớp lớp thịt mềm, cắm cái liền sâu tới đáy, điên cuồng thô bạo, không cho cô nửa điểm cự tuyệt.
Không biết gian dâm bao lâu, Long Mã mới thở hổn hển, đem đậm đặc bạch tinh bắn đầy hoa huyệt, mật huyệt cũng chứa không nổi theo ái ân ra phun ra bạch tinh, cậu mới cảm thấy thoả mãn mà rút ra côn thịt.
Lửa giận vơi đi, đang định ôn nhu hôn môi tiền bối, lý trí mới dần dần quay lại khiến cho cậu đột nhiên phát hiện từ nãy tới giờ bối đều chỉ một mực vùi đầu ở trong chăn không rên một tiếng. Cậu luống cuống tay chân ôm lấy Hổ Phách, mới phát hiện ánh mắt cô dại ra, cắn chặt môi dưới đến chảy ra tơ máu, nước mắt không ngừng rơi xuống, chăn đều bị thấm ướt một mảng lớn.
Nhíe lại bản thân vừa rồi bị lửa giận cùng dục vọng khống chế, nói những lời đáng chết với tiền bối, không cho tiền bối giải thích liền cường ngạnh giữ lấy cô, Việt Tiền Long Mã đã nghĩ đến cần phải giết chính mình. Cậu mềm nhẹ muốn tách ra hàm răng đang cắn lấy môi dưới của Hỏi Phách, không ngừng xin lỗi, Xin lỗi... Chị ơi em xin lỗi, là lỗi của em, em đã bị cơn tức giận khống chế, sợ chị sẽ không còn cần em nữa nên em mới làm ra việc đáng chết như thế! Chị tức giận đúng không, vậy thì đánh em đi, đánh xong sẽ nguôi giận ngay, đừng như vậy... Đừng tự làm bản thân bị thương... Xin lỗi...
Giọng nói càng lúc càng nhỏ xin lỗi, cũng không được Hổ Phách đáp lại, bất quá Việt Tiền cũng đã có thể khiến cho cô buông lỏng miệng ra, nhìn thấy iữa hai chân tiền bối dinh dính tinh dịch, còn bị bản thân làm cho hai ngực đỏ bừng, Việt Tiền cắn răng ôm lấy tiền bối đi vào phòng tắm.
Dòng nước ấm áp hắt vào, Việt Tiền dè dặt cẩn trọng thay Hổ Phách làm sạch thân thể, phìng tăm nhỏ hẹp tràn ngập sự trầm mặc, chỉ có ào ào tiếng nước. Hổ phách dựa vào tường, Việt Tiền nửa quỳ thay cô tắm rửa, đột nhiên ôm chặt lấy cô, dường như làm vậy có thể xua đuổi đi đáy lòng bất an.
Thực xin lỗi... Chị ơi em thực sự xin lỗi... Tha thứ cho em đi, chỉ là em rất sợ mất đi chị thôi... Việt Tiền mang theo nghẹn ngào. Rõ ràng là một chàng trai vô cùng hăng hái, đứng ở trên sân bóng Quang Mang Vạn Trượng, kiêu ngạo tựa như vương tử, vậy mà lâm vào tình cảnh trước mặt lại trở nên hèn mọn như vậy, lo được lo mất, ghé vào ngực Hổ Phách bất lực giống như một đứa trẻ.
Hổ phách trừng mắt nhìn, khuôn mặt ướt sũng, không phân biệt được là nước mắt hay là nước trong nhà tắm, cô chậm rãi giơ tay lên, nhẹ nhàng đặt trên đầu Việt Tiền, vuốt ve tóc của cậu, Việt Tiền ngẩng đầu, trong mắt mang theo chờ đợi cùng sợ hãi, không biết vừa rồi không khống chế được mà xuất hiện vết nứt nào giữa tình cảm hai người không.
Chị và Bình Đẳng Viện... Hổ phách muốn nói ra câu nói mà ngay từ đầu đã bị cậu chặn lại, lại bị Việt Tiền hoảng loạn cắt ngang.
Chị không cần nói nữa, em không cần, chỉ cần chị ở bêncạnh thì cái gì em cũng sẽ không để ý! Việt Tiền vội vã vì lời nói phía trước của mình mà bổ sung, Bất luận là Bình Đẳng Viện, hay là những người khác. Cậu chịu đựng đau đớn vĩ đại trong lòng, gian nan nói: Em đều không để ý, chỉ cần chị... Em chỉ chị là đủ rồi.
Hổ Phách nhìn Long Mã, trong mắt là bi ai không tan ra được, cậu nhíc này vốn là tối kiêu ngạo tiểu vương tử, tại sao lại biến thành như vậy? Cho nên... Ở cùng nhau, là sai à? Đúng vậy, tại bản thân cô tâm tính bất định, thân thể bị dục vọng đàn bà khống chế, cùng với cậu, nên muốn mang theo cả cậu để cùng nhau sa đọa đúng không?
Long Mã... Chị ấy, không phải là một cô gái tốt... Nói dối, lừa gạt, cùng người khác lên giường... Là cô gái hư. Long Mã biết không? Chị vẫn cảm thấy, một vương tử kiêu ngạo như em sẽ có một ngày nào đó đứng ở trên sân bóng mà quần lâm thiên hạ, trở thành một người xuất chúng... Hổ Phách nghẹn ngào, tầm mắt mơ hồ khiến cô không thấy được rõ khuôn mặt Long Mã: Khiến cho Long Mã trở thành như bây giờ, là lỗi là chị, chị ấy... Muốn nhìn thấy bộ dạng tự do tự tại đánh tennis của Long Mã, muốn nhìn thấy bộ dạng trở thành vua của Long Mã... Cho nên, chúng ta dừng lại đi...
/63
|