Thời điểm nghỉ trưa gần kết thúc, Long Mã cùng Hổ Phách mới từ trên tầng bước xuống, Hổ Phách để Long Mã đi trước còn bản thân mình thì đến toilet cũ trong tòa nhà để sửa sang lại một chút. Tuy rằng vừa rồi cô đã dùng khăn ướt lau chùi qua rồi, nhưng Hổ Phách vẫn cảm thấy trên người mình vẫn còn mùi tanh nồng đậm đặc của tinh dịch để lại. Cô lấy chiếc khăn mùi soa từ trong túi nhỏ ra giặt sạch qua một lần, sau đó xoa kem che khuyết điểm để che đi những dấu vết ở trên cổ, tô lên môi màu son hồng, khiến đôi môi sưng đỏ nhìn qua không thật rõ ràng. Thở dài nhìn mình trong gương, cảm thấy cần phải nói chuyện với Long Mã một lần về vấn đề này mới được, không thể loại sự tình này trong trường học được, gần đây cô đã bị mấy cô bạn trong lớp cười nhiều lần rồi.
Vốn cho rằng khi vào đây mình đã khóa hẳn chốt cửa ở bên ngoài rồi, nhưng lại không ngờ rằng Bất Nhị Chu Trợ lại có thể đang đứng ở ngay tại cửa toilet. Từ sự kiện đã xảy ra ở lớp thể dục lần trước, Hổ Phách dường như hoàn toàn không còn chú ý đến cậu, thậm chí là không hề nói chuyện câu nào. Nguyên bản là cô coi như không có quan hệ gì với cậu hết khiến trong lòng cậu lập tức như có tảng đá đè nặng.
Không thể nhịn được đến vậy sao Lục Xuyên tiền bối? Rõ ràng đây là cậu đang dùng một thủ đoạn nhỏ, nhưng lại vô cùng dọa người, Hổ Phách cảm giác bị Bất Nhị nắm chặt lấy tay mình khiến cổ tay có chút đau đớn, nhưng là lời nói của Bất Nhị mới là thứ khiến cho cô đỏ mặt: Ở trong trường cũng có thể làm loại sự tình này, chị không thể nhịn đến mức đó sao? Rõ ràng nói mình đã có bạn trai, nhưng vẫn cùng Việt Tiền làm ra loại sự tình này? Vậy tại sao chị lại muốn trốn tránh tôi? Lục Xuyên thông minh như vậy chẳng lẽ nhìn không ra tâm ý của tôi sao? Tại sao Việt Tiền có thể mà tôi lại không được?
Bất Nhị cảm thấy bản thân đã chịu đủ, trong lòng đã sinh ra ý nghĩ, sẽ theo cô đến khi nào tìm được nhược điểm nào đó để uy hiếp cô, nhưng mà đến bây giờ vẫn chưa từng gặp qua nhựuoc điểm nào cho nên cũng bất giác cảm thấy khó chịu. Nhưng là có một ngày nọ vách tường vững chắc cũng nứt ra một khe hở, để cho ánh sáng tiến vào, loại ánh sáng này thật sự là có thể làm ra một loại áp bách mới.
Nếu Việt Tiền có thể, tôi cũng có thể.Hổ Phách à... Bất Nhị mở mắt ra, khuôn mặt tươi cười bình thường ôn nhu là vậy mà bây giờ dường như trở nên có chút sắc bén, trong con ngươi tất cả đều là băng giá xâm lấn, nắm chặt lấy tay Hổ Phách vừa ở trên môi mà hôn: Tôi thích chị, đã thích từ rất rất lâu rồi.
Lục xuyên Hổ Phách cảm thấy mình gần như bị dọa đến khiếp sợ, đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra chứ? Cùng Bất Nhị ở lớp ba năm, còn có hai năm ngồi bàn trước, cho tới bây giờ cô cũng là không nhìn ra Bất Nhị lại có ý gì với mình, làm sao bỗng nhiên đùng một cái biến có thành không vậy?
Không biết lấy khí lực ở đâu ra cô vung hai tay lên không trung trốn thoát, chạy về lớp học đầu óc Hổ Phách rối loạn, tầm mắt gắt gao nhìn trên lưng cô khiến cô hận không thể lập tức chạy trốn, một tiết thể dục cưới cùng cô chuẩn bị tức tốc về nhà sau khi kết thúc, đến cả công việc làm thêm ở của hàng tiện lợi cũng xin nghỉ nốt rồi, ngay cả cuộc hẹn cùng nhau ăn cơm với Long Mã cô cũng định hủy bỏ luôn, không đợi Long Mã trả lời liền tắt điện thoại di động. Cả người cô đều hỗn loạn không chịu nổi, rất muộn hiện tại được yên tĩnh không bị quấy rầy.
Cho nên thời điểm phòng dụng cụ khóa vào phản ứng có chút chậm chạp, ngơ ngác nhìn Bất Nhị cửa lại từ bên trong, thẳng đến lúc thanh âm khóa cửa truyền đến, cô mới đột nhiên bừng tỉnh.
Bất Nhị cậu đến đây làm gì? Hổ Phách khó chịu muốn đi lấy lại chìa khóa trong tay Bất Nhị.
Tôi đã nói rồi, tôi thích Hổ Phách thật mà. Thuận thế chế trụ lấy tay Hổ Phách, lôi cô vào trong lòng, cúi đầu hôn Hổ Phách: Luôn luôn muốn làm loại sự tình này với Hổ Phách.
Cứ cho là cậu thích tôi, nhưng tôi không muốn đáp lại.
Chị phải nói là tại sao? Làm như vậy thật là quá đáng, nhưng là Hổ Phách có thể cho tôi biết lý do không thể cùng tôi làm loại sự tình này không? Rõ ràng đã có bạn trai, còn Việt Tiền phát sinh quan hệ, khiến cho tôi cảm thấy Hổ Phách là một cô gái tùy tiện, bao gồm cả việc năm lớp mười một ở ngoài sân bóng còn phát tiết giúp đàn ông, tất cả đều là khiến tôi cảm thấy, tôi cũng có thể làm loại sự tình này với Hổ Phách.
Đó chỉ là cậu cảm thấy mà thôi, bất luận là tôi cùng Long Mã thì cũng là tôi với người khác, đều là chuyện của riêng bản thân tôi, không có liên quan gì với Bất Nhị hết. Tuy rằng tôi đã có bạn trai, nhưng đã quyết định chia tay, cho nên sau này tôi cùng với Long Mã có xảy ra chuyện gì thì đó cũng không phải là tùy tiện.
Hổ Phách nổi giận đùng đùng nói, tuy rằng bản thân làm tình trên việc này đích xác là có hơi phóng khoáng, đối với thể trạng thật dài của nam sinh thật dễ dàng có cảm tình, nhưng cũng không phải tùy tiện ai cũng có thể. Cơ hồ không có chính thức kết giao cùng với ai ngoài bạn trai, ngoại trừ lần này bị Long Mã biến thành sự cố bất ngờ không phòng bị trước thì đều là phải nhất định chấm dứt với bạn trai trước rồi mới bắt đầu. Hoàn toàn không nghĩ mình lại bị nói thành ai cũng có thể làm ra loại sự tình này.
Hơn nữa tôi cảm thấy Bất Nhị cậu có chút kỳ quái... Hổ Phách cũng thật nghi hoặc, Ba năm cùng học, Bất Nhị làm cho người ta cảm giác luôn luôn là con người rất ôn hòa, tuy rằng hay đùa giỡn nhưng là có khuôn mặt rất dễ nhìn, tuy rằng nhìn qua kỳ thực rất hữu lực tinh tế, tựa hồ như tươi cười đã trơt thành thói quen, với với người khác rất nho nhã lễ độ, Hổ Phách cảm thấy Bất Nhị là một chàng trai hiền lành tốt bụng, bỗng nhiên lại đột ngột biến thành thế này: Chúng ta cùng lớp đã ba năm rồi đúng không? Tôi chưa từng có cảm thấy Bất Nhị có biểu hiện gì thích tôi hết, hơn nữa lúc tôi chia tay cùng bạn trai thì anh ấy cũng không có thông báo cho tôi lấy một tiếng, hiện tại đột nhiên làm ra loại sự tình này với Bất Nhị, thì vô luận là ai chủ động ta cũng sẽ bị nói là đứa con gái dễ dãi.
Động tác hôn môi Hổ Phách của Bất Nhị ngừng lại một chút, Hai tay nâng mặt Hổ Phách lên: Đại khái là như vậy, Bất Nhị Chu Trợ cũng cảm thấy bản thân mình thật sự rất xa lạ cùng đáng sợ. Nhưng là tôi không thể dừng lại được, tôi đối với Hổ Phách tựa như tương ái dục, làm thế nào cũng không áp chế nổi. Thật xin lỗi, tôi đã nói lời quá đáng như vậy đối với Hổ Phách, còn làm ra chuyện như vậy với chị, cho nên khó có thể tha thứ. Bất Nhị nói xong thì lấy ra nơ con bướm kết ở trước ngực Hổ Phách, dùng băng gấm màu đỏ che kín hai mắt Hổ Phách, tay cô cũng bị Bất Nhị trói chặt bằng day nhỏ mua từ một cửa hàng thiết bị: Hổ Phách, chị biết không? Từ năm trước lúc mà tôi thấy chị ở bên ngoài như vậy tôi vẫn luôn tự hỏi bẳn thân mình rằng tôi đối với chị rốt cuộc là yêu hay chỉ là dục. Nhưng ngay lúc này thì tôi có thể tự đi tìm ra đáp án rồi. Chu Trợ ôm lấy cổ Hổ Phách đặt thắt lưng cô ép vào trên ngăn tủ.
Hai mắt Hổ Phách bị bịt kín khiến cho xúc giác của cô càng trở nên sâu sắc, cô có thể cảm giác được Bất Nhị đang cởi áo của cô ra, một bàn tay đem áo sơmi lôi ra, đưa tay vào dò xét bên trong đó, kéo cao áo ngực, hai hòn bồng đảo nặng trịch cúi xuống một độ cong mềm mại (Editor: cmn giả tạo, sao truyện sắc ngực n9 nào cũng khủng vậy là sao? Bố là bố không phải ghen tị đâu nhưng mà thật sự là ngực bố không lớn nhé. *khóc ròng*), đầu ngực cũng không rõ lý do theo đó mà dựng thẳng lên qua lớp áo sơ mi, sau đó bị ngậm vào, xúc cảm nóng cháy cùng đường vân áo sơmi không ngừng ma sát, khiến cho Hổ Phách khẽ nhếch mở cánh môi, Sau đó là thanh âm khóa quần, gấu váy bị kéo lên, đứng thẳng ở giữa hai chân cô là côn thịt nóng cháy cách chiếc quần lót mà nhẹ nhàng ma sát.
Hổ Phách thật ghét bản thân mình giống như dạng tùy tiện, bị làm một chút liền ẩm ướt thân thể liền nôit lên phản ứng, rõ ràng là muốn cự tuyệt, nhưng là thân thể lại bởi vì cái dạng khiêu khích này mà sinh ra khát vọng lớn hơn nữa, sâu trong khe huyệt truyền đến khát vọng muốn bị giữ lấy, nước trong khe động chảy ra càng nhiều, chuẩn bị cho sự xâm nhập sắp tới. Đầu vú bị mút vào thật mạnh, đầu lưỡi linh hoạt không ngừng cách lớp áo sơmi ướt át mà kích thích khiến Hổ Phách nhịn không được thở gấp, phía dưới càng trở nên ẩm ướt nhanh hơn nữa, giống như là có một ngọn lửa như có như không hư ảo thiêu đốt nơi bụng dưới.
Bất Nhị rời khỏi đôi môi ấm nóng rồi sượt da qua đôi nhũ hoa, áo sơ mi ướt át hơi mờ, ẩn ẩn hiện hiện có thể thấy được nhũ hoa màu anh đào đỏ tươi đang dính chặt trên áo, hấp dẫn người nhìn vào phải ngắt lấy, môi mỏng của Hổ Phách hơi hơi mở ra, đầu lưỡi linh hoạt như rắn dò xét tín hiệu trong miệng cô, dây dưa với chiếc lưỡi mềm mại, khiến cô kịch liệt thở không nổi, nước miếng trong suốt theo khóe môi dây dưa lưu lại.
Một tay vuốt ve bầu ngực mềm mại, một tay nắm lấy côn thịt đang lồ lộ gân xanh mà ma sát hoa huyệt cách qua chiếc quần lót, thẳng đến khi tiểu huyệt tràn ra dâm dịch đến ướt sũng quần lót thì Bất Nhị biết rằng cô đã bị dục vọng khống chế, đã sẵn sàng cho cậu chuẩn bị tiến vào.
Một ngón tay đem quần lót kéo xuống.
Dáng người Bất Nhị rất tinh tế, cự long giữa hai chân cậu cũng hoàn toàn tương xướng, quy đầu dài rộng góc cạnh rõ ràng, gân xanh trên cán tráng kiện bao bộc xung quanh, màu sắc hơi tối, gốc rễ rất mạnh mẽ hữu lực, hai cái túi cổ trướng, vừa thấy đã cảm giác như đây chính là trữ hàng rất phong phú, chỉ nhìn bề ngoài tuyệt đối sẽ không thể tin tưởng rằng một mỹ thiếu niên như Bất Nhị lại có thể có côn thịt đáng sợ như vậy. Cậu đè xuống hai mắt bị bịt kín của Hổ Phách: Đừng sợ, Hổ Phách, tôi tuyệt sẽ rất dịu dàng. Một tay cầm lấy con thịt, nhắm ngay cửa huyệt đè xuống một cái, thắt lưng liền động, quy đầu dài rộng ngây lập tức chen lách đi vào.
Tuy rằng không phải là lần đầu tiên, tiểu huyệt cũng bị côn thịt có loại hình dạng và độc dài khác nhau đâm qua rồi nhưng là côn thjt này thật sự vẫn là quá mức thô to khiến cho cửa huyệt nhỏ hẹp của Hổ Phách cảm giác được một tia đau đớn, cô nhịn không được kêu rên một tiếng, nghĩ quy đầu lớn như vậy, côn thịt này hẳn là vô cùng thô to, suy nghĩ này khiến đáy lòng cô không khỏi sinh ra một tia sợ hãi, lại rất nhanh bị khoái cảm cùng khát vọng đè xuống.
Quả nhiên khi côn thịt chậm rãi tiến vào, mỗi một nếp nhăn của tiểu huyệt đều căng ra chống đỡ, mỗi một tấc đều bị ma sát, hạ thân giống như bị xé rách, nhưng là Bất Nhị vẫn đang còn chậm rãi đưa vào, cố gắng nhét vào tiêu hoa huyệt.
Không được... Đừng đi vào... Sẽ rách ra mất...lớn quá rồi...aaaa.... Hai chân Hổ Phách không tự chủ được dang rộng ra, muốn để cho côn thịt có nhiều không gian để dễ dàng đi vào hơn. Đôi mắt bị che kín, hoàn toàn không biết côn thịt của Bất Nhị còn có bao nhiêu chưa vào, côn thịt này thật giống như căn vĩ đại dài vô hạn, vẫn một mực cắm vào như thể muốn chọc xuyên qua cô vậy: Bất Nhị... Quá lớn...
Cảm ơn Hổ Phách đã khích lệ... Bất Nhị cúi đầu nở nụ cười, mỗi người đàn ông đều hi vọng được nghe câu như thế từ cô gái ở dưới thân mình: Nhất định sẽ khiến chị thoải mái, tôi muốn cắm toàn bộ vào chị. Chuẩn bị cho tốt nhé..A....: Bất Nhị đâm thật mạnh vào một cái, rốt cục toàn bộ cắm đi vào, khít khao bao vây khiến cậu phát ra tiếng thở dài sảng khoái, nhưng Hổ Phách ở bên cạnh lại rên rỉ khóc nức nở.
Đau... Quá lớn... Không cần đâm vào đâu... Quy đầu dài rộng vừa tiến đến liền chạm tới hoa tâm, khiến cho Hổ Phách nhịn không được ưỡn eo lên.
Lớn thì mới làm chị thõa mãn được chứ, Hổ Phách, thế nào? Không thua Việt Tiền chứ? Muốn hơn nữa không? Vừa nói xong, Bất Nhị đã nắm lấy eo Hổ Phách, rút ra đâm vào rút ra đâm vào, một chút so với một chút càng trở nên sâu hơn, trực khiến Hổ Phách rên rỉ phóng đãng rên rỉ phóng đãng không thôi. Côn thịt nóng cháy cảm thụ tiểu huyệt non mềm. Hổ Phách rên rỉ không thàng tiếng:
Thoải mái...Aaa.....vào nữa đi....Ân... trên đùi Hổ Phách, hoa căn đã sớm bị chọc đâm đến không òn khí lực, dâm thủy mãnh liệt.
Muốn nhiều hơn nữa sao? Bất Nhị đột nhiên dừng lại, côn thịt chậm rãi rút ra đến của huyệt: Vậy thì thành thật nói ra đi.
Dục vọng đối với thân thể luôn luôn thật nhất, nó khiến Hổ Phách nhanh chóng muốn khóc vì bị tạm dừng, cũng sắp đạt tới cao trào mà lại bị dừng lại như vậy, cô không ngừng nhích mông về phía trước, lại bị côn thịt tránh đi.
Nói đi, nói rồi...tôi sẽ lập tức đâm chị đến cao trào. Bất Nhị nói nhỏ bên tai Hổ Phách, giống như ác ma dụ ra sức quyến rũ hấp dẫn.
Vốn cho rằng khi vào đây mình đã khóa hẳn chốt cửa ở bên ngoài rồi, nhưng lại không ngờ rằng Bất Nhị Chu Trợ lại có thể đang đứng ở ngay tại cửa toilet. Từ sự kiện đã xảy ra ở lớp thể dục lần trước, Hổ Phách dường như hoàn toàn không còn chú ý đến cậu, thậm chí là không hề nói chuyện câu nào. Nguyên bản là cô coi như không có quan hệ gì với cậu hết khiến trong lòng cậu lập tức như có tảng đá đè nặng.
Không thể nhịn được đến vậy sao Lục Xuyên tiền bối? Rõ ràng đây là cậu đang dùng một thủ đoạn nhỏ, nhưng lại vô cùng dọa người, Hổ Phách cảm giác bị Bất Nhị nắm chặt lấy tay mình khiến cổ tay có chút đau đớn, nhưng là lời nói của Bất Nhị mới là thứ khiến cho cô đỏ mặt: Ở trong trường cũng có thể làm loại sự tình này, chị không thể nhịn đến mức đó sao? Rõ ràng nói mình đã có bạn trai, nhưng vẫn cùng Việt Tiền làm ra loại sự tình này? Vậy tại sao chị lại muốn trốn tránh tôi? Lục Xuyên thông minh như vậy chẳng lẽ nhìn không ra tâm ý của tôi sao? Tại sao Việt Tiền có thể mà tôi lại không được?
Bất Nhị cảm thấy bản thân đã chịu đủ, trong lòng đã sinh ra ý nghĩ, sẽ theo cô đến khi nào tìm được nhược điểm nào đó để uy hiếp cô, nhưng mà đến bây giờ vẫn chưa từng gặp qua nhựuoc điểm nào cho nên cũng bất giác cảm thấy khó chịu. Nhưng là có một ngày nọ vách tường vững chắc cũng nứt ra một khe hở, để cho ánh sáng tiến vào, loại ánh sáng này thật sự là có thể làm ra một loại áp bách mới.
Nếu Việt Tiền có thể, tôi cũng có thể.Hổ Phách à... Bất Nhị mở mắt ra, khuôn mặt tươi cười bình thường ôn nhu là vậy mà bây giờ dường như trở nên có chút sắc bén, trong con ngươi tất cả đều là băng giá xâm lấn, nắm chặt lấy tay Hổ Phách vừa ở trên môi mà hôn: Tôi thích chị, đã thích từ rất rất lâu rồi.
Lục xuyên Hổ Phách cảm thấy mình gần như bị dọa đến khiếp sợ, đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra chứ? Cùng Bất Nhị ở lớp ba năm, còn có hai năm ngồi bàn trước, cho tới bây giờ cô cũng là không nhìn ra Bất Nhị lại có ý gì với mình, làm sao bỗng nhiên đùng một cái biến có thành không vậy?
Không biết lấy khí lực ở đâu ra cô vung hai tay lên không trung trốn thoát, chạy về lớp học đầu óc Hổ Phách rối loạn, tầm mắt gắt gao nhìn trên lưng cô khiến cô hận không thể lập tức chạy trốn, một tiết thể dục cưới cùng cô chuẩn bị tức tốc về nhà sau khi kết thúc, đến cả công việc làm thêm ở của hàng tiện lợi cũng xin nghỉ nốt rồi, ngay cả cuộc hẹn cùng nhau ăn cơm với Long Mã cô cũng định hủy bỏ luôn, không đợi Long Mã trả lời liền tắt điện thoại di động. Cả người cô đều hỗn loạn không chịu nổi, rất muộn hiện tại được yên tĩnh không bị quấy rầy.
Cho nên thời điểm phòng dụng cụ khóa vào phản ứng có chút chậm chạp, ngơ ngác nhìn Bất Nhị cửa lại từ bên trong, thẳng đến lúc thanh âm khóa cửa truyền đến, cô mới đột nhiên bừng tỉnh.
Bất Nhị cậu đến đây làm gì? Hổ Phách khó chịu muốn đi lấy lại chìa khóa trong tay Bất Nhị.
Tôi đã nói rồi, tôi thích Hổ Phách thật mà. Thuận thế chế trụ lấy tay Hổ Phách, lôi cô vào trong lòng, cúi đầu hôn Hổ Phách: Luôn luôn muốn làm loại sự tình này với Hổ Phách.
Cứ cho là cậu thích tôi, nhưng tôi không muốn đáp lại.
Chị phải nói là tại sao? Làm như vậy thật là quá đáng, nhưng là Hổ Phách có thể cho tôi biết lý do không thể cùng tôi làm loại sự tình này không? Rõ ràng đã có bạn trai, còn Việt Tiền phát sinh quan hệ, khiến cho tôi cảm thấy Hổ Phách là một cô gái tùy tiện, bao gồm cả việc năm lớp mười một ở ngoài sân bóng còn phát tiết giúp đàn ông, tất cả đều là khiến tôi cảm thấy, tôi cũng có thể làm loại sự tình này với Hổ Phách.
Đó chỉ là cậu cảm thấy mà thôi, bất luận là tôi cùng Long Mã thì cũng là tôi với người khác, đều là chuyện của riêng bản thân tôi, không có liên quan gì với Bất Nhị hết. Tuy rằng tôi đã có bạn trai, nhưng đã quyết định chia tay, cho nên sau này tôi cùng với Long Mã có xảy ra chuyện gì thì đó cũng không phải là tùy tiện.
Hổ Phách nổi giận đùng đùng nói, tuy rằng bản thân làm tình trên việc này đích xác là có hơi phóng khoáng, đối với thể trạng thật dài của nam sinh thật dễ dàng có cảm tình, nhưng cũng không phải tùy tiện ai cũng có thể. Cơ hồ không có chính thức kết giao cùng với ai ngoài bạn trai, ngoại trừ lần này bị Long Mã biến thành sự cố bất ngờ không phòng bị trước thì đều là phải nhất định chấm dứt với bạn trai trước rồi mới bắt đầu. Hoàn toàn không nghĩ mình lại bị nói thành ai cũng có thể làm ra loại sự tình này.
Hơn nữa tôi cảm thấy Bất Nhị cậu có chút kỳ quái... Hổ Phách cũng thật nghi hoặc, Ba năm cùng học, Bất Nhị làm cho người ta cảm giác luôn luôn là con người rất ôn hòa, tuy rằng hay đùa giỡn nhưng là có khuôn mặt rất dễ nhìn, tuy rằng nhìn qua kỳ thực rất hữu lực tinh tế, tựa hồ như tươi cười đã trơt thành thói quen, với với người khác rất nho nhã lễ độ, Hổ Phách cảm thấy Bất Nhị là một chàng trai hiền lành tốt bụng, bỗng nhiên lại đột ngột biến thành thế này: Chúng ta cùng lớp đã ba năm rồi đúng không? Tôi chưa từng có cảm thấy Bất Nhị có biểu hiện gì thích tôi hết, hơn nữa lúc tôi chia tay cùng bạn trai thì anh ấy cũng không có thông báo cho tôi lấy một tiếng, hiện tại đột nhiên làm ra loại sự tình này với Bất Nhị, thì vô luận là ai chủ động ta cũng sẽ bị nói là đứa con gái dễ dãi.
Động tác hôn môi Hổ Phách của Bất Nhị ngừng lại một chút, Hai tay nâng mặt Hổ Phách lên: Đại khái là như vậy, Bất Nhị Chu Trợ cũng cảm thấy bản thân mình thật sự rất xa lạ cùng đáng sợ. Nhưng là tôi không thể dừng lại được, tôi đối với Hổ Phách tựa như tương ái dục, làm thế nào cũng không áp chế nổi. Thật xin lỗi, tôi đã nói lời quá đáng như vậy đối với Hổ Phách, còn làm ra chuyện như vậy với chị, cho nên khó có thể tha thứ. Bất Nhị nói xong thì lấy ra nơ con bướm kết ở trước ngực Hổ Phách, dùng băng gấm màu đỏ che kín hai mắt Hổ Phách, tay cô cũng bị Bất Nhị trói chặt bằng day nhỏ mua từ một cửa hàng thiết bị: Hổ Phách, chị biết không? Từ năm trước lúc mà tôi thấy chị ở bên ngoài như vậy tôi vẫn luôn tự hỏi bẳn thân mình rằng tôi đối với chị rốt cuộc là yêu hay chỉ là dục. Nhưng ngay lúc này thì tôi có thể tự đi tìm ra đáp án rồi. Chu Trợ ôm lấy cổ Hổ Phách đặt thắt lưng cô ép vào trên ngăn tủ.
Hai mắt Hổ Phách bị bịt kín khiến cho xúc giác của cô càng trở nên sâu sắc, cô có thể cảm giác được Bất Nhị đang cởi áo của cô ra, một bàn tay đem áo sơmi lôi ra, đưa tay vào dò xét bên trong đó, kéo cao áo ngực, hai hòn bồng đảo nặng trịch cúi xuống một độ cong mềm mại (Editor: cmn giả tạo, sao truyện sắc ngực n9 nào cũng khủng vậy là sao? Bố là bố không phải ghen tị đâu nhưng mà thật sự là ngực bố không lớn nhé. *khóc ròng*), đầu ngực cũng không rõ lý do theo đó mà dựng thẳng lên qua lớp áo sơ mi, sau đó bị ngậm vào, xúc cảm nóng cháy cùng đường vân áo sơmi không ngừng ma sát, khiến cho Hổ Phách khẽ nhếch mở cánh môi, Sau đó là thanh âm khóa quần, gấu váy bị kéo lên, đứng thẳng ở giữa hai chân cô là côn thịt nóng cháy cách chiếc quần lót mà nhẹ nhàng ma sát.
Hổ Phách thật ghét bản thân mình giống như dạng tùy tiện, bị làm một chút liền ẩm ướt thân thể liền nôit lên phản ứng, rõ ràng là muốn cự tuyệt, nhưng là thân thể lại bởi vì cái dạng khiêu khích này mà sinh ra khát vọng lớn hơn nữa, sâu trong khe huyệt truyền đến khát vọng muốn bị giữ lấy, nước trong khe động chảy ra càng nhiều, chuẩn bị cho sự xâm nhập sắp tới. Đầu vú bị mút vào thật mạnh, đầu lưỡi linh hoạt không ngừng cách lớp áo sơmi ướt át mà kích thích khiến Hổ Phách nhịn không được thở gấp, phía dưới càng trở nên ẩm ướt nhanh hơn nữa, giống như là có một ngọn lửa như có như không hư ảo thiêu đốt nơi bụng dưới.
Bất Nhị rời khỏi đôi môi ấm nóng rồi sượt da qua đôi nhũ hoa, áo sơ mi ướt át hơi mờ, ẩn ẩn hiện hiện có thể thấy được nhũ hoa màu anh đào đỏ tươi đang dính chặt trên áo, hấp dẫn người nhìn vào phải ngắt lấy, môi mỏng của Hổ Phách hơi hơi mở ra, đầu lưỡi linh hoạt như rắn dò xét tín hiệu trong miệng cô, dây dưa với chiếc lưỡi mềm mại, khiến cô kịch liệt thở không nổi, nước miếng trong suốt theo khóe môi dây dưa lưu lại.
Một tay vuốt ve bầu ngực mềm mại, một tay nắm lấy côn thịt đang lồ lộ gân xanh mà ma sát hoa huyệt cách qua chiếc quần lót, thẳng đến khi tiểu huyệt tràn ra dâm dịch đến ướt sũng quần lót thì Bất Nhị biết rằng cô đã bị dục vọng khống chế, đã sẵn sàng cho cậu chuẩn bị tiến vào.
Một ngón tay đem quần lót kéo xuống.
Dáng người Bất Nhị rất tinh tế, cự long giữa hai chân cậu cũng hoàn toàn tương xướng, quy đầu dài rộng góc cạnh rõ ràng, gân xanh trên cán tráng kiện bao bộc xung quanh, màu sắc hơi tối, gốc rễ rất mạnh mẽ hữu lực, hai cái túi cổ trướng, vừa thấy đã cảm giác như đây chính là trữ hàng rất phong phú, chỉ nhìn bề ngoài tuyệt đối sẽ không thể tin tưởng rằng một mỹ thiếu niên như Bất Nhị lại có thể có côn thịt đáng sợ như vậy. Cậu đè xuống hai mắt bị bịt kín của Hổ Phách: Đừng sợ, Hổ Phách, tôi tuyệt sẽ rất dịu dàng. Một tay cầm lấy con thịt, nhắm ngay cửa huyệt đè xuống một cái, thắt lưng liền động, quy đầu dài rộng ngây lập tức chen lách đi vào.
Tuy rằng không phải là lần đầu tiên, tiểu huyệt cũng bị côn thịt có loại hình dạng và độc dài khác nhau đâm qua rồi nhưng là côn thjt này thật sự vẫn là quá mức thô to khiến cho cửa huyệt nhỏ hẹp của Hổ Phách cảm giác được một tia đau đớn, cô nhịn không được kêu rên một tiếng, nghĩ quy đầu lớn như vậy, côn thịt này hẳn là vô cùng thô to, suy nghĩ này khiến đáy lòng cô không khỏi sinh ra một tia sợ hãi, lại rất nhanh bị khoái cảm cùng khát vọng đè xuống.
Quả nhiên khi côn thịt chậm rãi tiến vào, mỗi một nếp nhăn của tiểu huyệt đều căng ra chống đỡ, mỗi một tấc đều bị ma sát, hạ thân giống như bị xé rách, nhưng là Bất Nhị vẫn đang còn chậm rãi đưa vào, cố gắng nhét vào tiêu hoa huyệt.
Không được... Đừng đi vào... Sẽ rách ra mất...lớn quá rồi...aaaa.... Hai chân Hổ Phách không tự chủ được dang rộng ra, muốn để cho côn thịt có nhiều không gian để dễ dàng đi vào hơn. Đôi mắt bị che kín, hoàn toàn không biết côn thịt của Bất Nhị còn có bao nhiêu chưa vào, côn thịt này thật giống như căn vĩ đại dài vô hạn, vẫn một mực cắm vào như thể muốn chọc xuyên qua cô vậy: Bất Nhị... Quá lớn...
Cảm ơn Hổ Phách đã khích lệ... Bất Nhị cúi đầu nở nụ cười, mỗi người đàn ông đều hi vọng được nghe câu như thế từ cô gái ở dưới thân mình: Nhất định sẽ khiến chị thoải mái, tôi muốn cắm toàn bộ vào chị. Chuẩn bị cho tốt nhé..A....: Bất Nhị đâm thật mạnh vào một cái, rốt cục toàn bộ cắm đi vào, khít khao bao vây khiến cậu phát ra tiếng thở dài sảng khoái, nhưng Hổ Phách ở bên cạnh lại rên rỉ khóc nức nở.
Đau... Quá lớn... Không cần đâm vào đâu... Quy đầu dài rộng vừa tiến đến liền chạm tới hoa tâm, khiến cho Hổ Phách nhịn không được ưỡn eo lên.
Lớn thì mới làm chị thõa mãn được chứ, Hổ Phách, thế nào? Không thua Việt Tiền chứ? Muốn hơn nữa không? Vừa nói xong, Bất Nhị đã nắm lấy eo Hổ Phách, rút ra đâm vào rút ra đâm vào, một chút so với một chút càng trở nên sâu hơn, trực khiến Hổ Phách rên rỉ phóng đãng rên rỉ phóng đãng không thôi. Côn thịt nóng cháy cảm thụ tiểu huyệt non mềm. Hổ Phách rên rỉ không thàng tiếng:
Thoải mái...Aaa.....vào nữa đi....Ân... trên đùi Hổ Phách, hoa căn đã sớm bị chọc đâm đến không òn khí lực, dâm thủy mãnh liệt.
Muốn nhiều hơn nữa sao? Bất Nhị đột nhiên dừng lại, côn thịt chậm rãi rút ra đến của huyệt: Vậy thì thành thật nói ra đi.
Dục vọng đối với thân thể luôn luôn thật nhất, nó khiến Hổ Phách nhanh chóng muốn khóc vì bị tạm dừng, cũng sắp đạt tới cao trào mà lại bị dừng lại như vậy, cô không ngừng nhích mông về phía trước, lại bị côn thịt tránh đi.
Nói đi, nói rồi...tôi sẽ lập tức đâm chị đến cao trào. Bất Nhị nói nhỏ bên tai Hổ Phách, giống như ác ma dụ ra sức quyến rũ hấp dẫn.
/63
|