Tháng mười năm đó, thời tiết Luân Đôn khó được một ngày sáng sủa không mưa.
Trên tầng cao nhất của khách sạn The Goring, Phạm Trọng Nam tay kẹp thuốc, trầm ngâm đứng trước cửa sổ nhìn về nơi dành để tổ chức buổi tiệc đính hôn phía dưới, ánh mắt lạnh như băng.
'Boss, mọi thứ đã chuẩn bị xong cả rồi, ngài có muốn xuống dưới bây giờ không?' Lý Triết chịu trách nhiệm bố trí buổi lễ đính hôn từ hội trường dưới lầu bước đến nhắc nhở hắn.
Ngay cả cô dâu tương lai cũng đã đến rồi, chỉ còn đợi mỗi mình boss mà thôi.
Phạm Trọng Nam nhả ra một vòng khói, thật lâu sau mới lên tiếng, 'Cứ để họ tiếp tục đợi.'
Lời của hắn vừa dứt thì cửa phòng đã bị đẩy mạnh ra, người vào là Phạm Nhân Kính, khi nhìn thấy Phạm Trọng Nam ngay cả lễ phục còn chưa thay, ông không khỏi chau mày.
'Con muốn mọi người đợi đến bao giờ đây?'
Khách được mời tới buổi tiệc đính hôn hôm nay toàn bộ đều là người có danh có tiếng trong xã hội thượng lưu, lai lịch của khách mời thậm chí còn hơn lần đầu tiên hắn kết hôn mấy phần, dù sao đây cũng là khách của cả hai tập đoàn. Người quen của cả hai bên trong giới thượng lưu đều đến đầy đủ, cộng thêm rất nhiều người của giới truyền thông.
Ngoại trừ chuyện đính hôn, mục đích khác của bữa tiệc này là để tạo thêm thanh thế cho sự hợp tác giữa hai tập đoàn, tóm lại, đối với Phạm Nhân Kính mà nói, đây là một sự hợp tác vô cùng quan trọng về mặt lợi ích.
'Họ không muốn đợi thì có thể về trước.'
'Ý của con là sao?' Phạm Nhân Kính sầm mặt xuống.
'Ông hiểu sao thì nó là vậy. Nếu như ông không nghe rõ, vậy tôi nói lại một lần cũng được.' Phạm Trọng Nam dụi tắt điếu thuốc trong tay, đôi mắt lạnh mạc nhìn Phạm Nhân Kính, đôi bên không ai chịu nhường ai khiến không khí trong phòng lạnh thêm mấy phần cuối cùng như đông cứng lại.
'Có bản lãnh con có thể ở trong này suốt ngày không cần ra cửa. Nhưng đồng thời, điều này cũng biểu thị con đã từ bỏ thỏa thuận giữa hai chúng ta. Lần này ta sẽ tuyên bố với bên ngoài con không còn là người của nhà họ Phạm nữa. Hậu quả như thế nào, ta tin con rõ nhất.' Phạm Nhân Kính bỏ lại câu nói quyết tuyệt kia rồi xoay người rời đi.
Trong cuộc tranh chấp dai dẳng này, người cuối cùng thắng cuộc chỉ có thể là ông, ông tin không có ai ngu ngốc đến nỗi từ bỏ nhà họ Phạm cả.
Từ bỏ nhà họ Phạm cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ thân phận, địa vị mà đối với người trong xã hội thượng lưu mà nói, thân phận và địa vị đồng nghĩa với khí thế, mà không có tiền tài duy trì, thân phận địa vị đó cũng sẽ biến mất theo.
Trong tay không có quyền thế, không có tiền bạc, Phạm Trọng Nam căn bản chẳng là gì cả.
'Boss...' Nãy giờ vẫn đứng bên cạnh như bóng với hình, Lý Triết thấy Phạm Nhân Kính rời đi rồi mới lên tiếng gọi Phạm Trọng Nam, người nãy giờ vẫn đứng im không nói gì kia.
'Năm phút sau tôi xuống.' Phạm Trọng Nam nói rồi xoay người đi về phía phòng thay đồ.
Thay xong lễ phục, Phạm Trọng Nam và Lý Triết cùng xuống lầu đi vào hội trường tổ chức yến tiệc, người MC đứng trên sân khấu lập tức phát hiện ra hắn, còn Phạm Nhân Kính dù đang bận nói chuyện với người khác cũng xoay sang, ném một ánh mắt ra hiệu "Tự liệu lấy!" cho hắn.
Khóe môi Phạm Trọng Nam khẽ nhếch lên.
'... Bữa tiệc hôm nay ngoại trừ chúc mừng cho sự hợp tác thuận lợi giữa tập đoàn Phạm thị và tập đoàn Lynn, chúng tôi còn một chuyện vui trọng đại muốn tuyên cáo với quý vị, chính là cháu nội duy nhất của tôi hôm nay sẽ đính hôn với con gái cưng của chủ tịch tập đoàn Lynn, bây giờ xin mời hai cháu lên sân khấu.'
Trong tiếng vỗ tay như sấm, tất cả quan khách như có sự ăn ý, cùng nhau vạch ra một đường đi để hai người có thể dễ dàng bước vào trong lễ đài. Nghe những lời chúc tụng của mọi người, trên mặt Phạm Trọng Nam không có chút biểu cảm nào, cũng chẳng hé răng, chỉ chậm rãi bước về phía lễ đài, sau lưng hắn, tiếng máy ảnh chụp và những ánh đèn flash không ngừng chớp sáng.
Hắn chậm rãi bước lên lễ đài, đứng bên cạnh cô Walls, nhàn nhạt liếc qua vẻ vui sướng và thẹn thùng của cô nhưng trong đầu thấp thoáng ẩn hiện lại là hình ảnh hôm đó, một cô gái khác trong chiếc áo cưới bối rối không biết làm sao đứng trước mặt hắn...
Đóa Đóa... Đóa Đóa... Trong lòng Phạm Trọng Nam lặng lẽ gọi hết lần này đến lần khác cái tên đã khắc sâu vào lòng hắn không cách nào phai nhạt kia.
Nhớ đến cô, nụ cười trên môi hắn trở nên tự nhiên hơn.
Phạm Trọng Nam không đón lấy chiếc hộp đựng nhẫn Phạm Nhân Kính đưa cho mình mà đi đến cầm lấy micro, lập tức giọng nói rõ ràng của hắn vang đến từng góc nhỏ của hội trường.
'Rất vui khi hôm nay các vị tề tựu đông đủ ở đây tuy nhiên tôi nghĩ, liên quan đến chuyện liên hôn giữa tập đoàn Phạm thị và Lynn chắc là mọi người nhầm lẫn rồi. Tôi, Frank Phạm trước giờ chưa hề có ý định cưới cô Walls đây làm vợ.' Nói rồi hắn trả lại micro cho người MC, bỏ lại Phạm Nhân Kính lúc này sắc mặt đã tái mét, tiêu sái rời đi.
Lý Triết trước giờ chưa từng thấy boss đại nhân của mình làm chuyện gì tùy hứng đến vậy.
Trong tiếng huyên náo của đám đông là tiếng lao xao bàn tán vang lên khắp nơi, hơn nữa càng lúc càng lớn.
Phạm Trọng Nam ra một đòn này, nếu như không có cách nào xoa dịu tập đoàn Lynn, tin rằng ngày mai giá cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị nhất định sẽ rớt đến mức không tưởng.
Nếu như là vậy, càng tốt!
****
Hắn trước giờ không làm chuyện gì không nắm chắc.
'Lý Triết, Tống Cẩn Hành đã đến Luân Đôn chưa?'
'Đã đến khách sạn này nửa tiếng trước.'
Phạm Trọng Nam lấy điện thoại ra ấn dãy số quen thuộc, 'Cẩn Hành, cậu nghĩ cách làm cho hệ thống vi tính của tập đoàn Phạm thị tê liệt ít nhất là 48 giờ. Sau khi làm xong thì báo tôi biết.'
'Tôi biết rồi. Giờ tôi đi chuẩn bị.'
Ngắt điện thoại, Phạm Trọng Nam lại gọi tiếp một cuộc điện thoại nữa, 'Chí Quyền, cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị ngày mai bắt đầu rớt giá, cậu giúp tôi để ý cho kỹ vào, đợi đến khi rớt đến hai mươi điểm thì lập tức mua vào, có bao nhiêu mua hết bấy nhiêu.'
'Hai người trở mặt rồi sao?'
'Chuyện trong dự đoán mà.'
'Chuyện gom hàng cứ giao cho tôi. Bên đó cậu cẩn thận một chút.'
'Lý Triết, đến chỗ Lạc Khải thôi.'
Hai người xuống lầu, lên chiếc xe đã đợi họ sẵn bên ngoài khách sạn sau đó đi thẳng về căn hộ của Lạc Khải ở trung tâm Luân Đôn.
Vừa vào đến nhà Lạc Khải, ba người lập tức vào thư phòng bàn công sự.
Ba tiếng sau, Phạm Uyển Viện đến gõ cửa phòng, ra hiệu cho họ ra ngoài dùng cơm trước thuận tiện nhắc nhở Lạc Khải, người mới vừa khôi phục thị lực lại không lâu nhớ chú ý nghỉ ngơi.
Bữa cơm khá yên lặng, ngoại trừ tiếng người biên tập viên đang đọc tin thời sự trên tivi thì không còn ân thanh gì khác. Nhưng cũng bởi như vậy nên tiếng tivi lọt vào tai mỗi người thật rõ ràng.
'...Tập đoàn Phạm thị và tập đoàn Lynn liên hôn không thành, tin rằng kế hoạch sáp nhập trị giá 86 tỷ sẽ có nhiều biến động. Frank Phạm của tập đoàn Phạm thị ngay trong buổi lễ đính hôn đã tuyên bố không có ý định kết hôn với cô Walls của tập đoàn Lynn. Người phát ngôn của bộ phận PR của tập đoàn Phạm thị đã lên tiếng tỏ ý sẽ tiến hành đánh giá lại kế hoạch này còn bên ngoài thì có nhiều suy đoán khác nhau...'
'Frank, cháu hành xử cũng thật tuyệt tình.'
Ba người đàn ông trên bàn ăn đối với tin tức này hoàn toàn như không nghe thấy, chỉ có Phạm Uyển Viện phát biểu ý kiến.
Ăn cơm xong, Phạm Trọng Nam và Lý Triết cùng nhau rời đi.
'Mọi người bàn gì vậy?' Phạm Uyển Viện tò mò hỏi Lạc Khải.
'Công việc.' Lạc Khải chỉ trả lời qua loa.
'Hừm, em đương nhiên biết mọi người bàn công việc nhưng nếu thực sự muốn đấu với ba, mọi người có nắm chắc không?'
'Uyển Viện...' Lạc Khải trầm ngâm nhìn vợ, ngập ngừng muốn nói lại thôi.
'Sao vậy?' Phạm Uyển Viện rất ít khi thấy chồng mình như vậy, 'Có chuyện gì sao?'
'Frank lần này chơi rất lớn.'
Mấy tháng nay sở dĩ hắn trầm tĩnh như vậy là vì muốn chuẩn bị thật tốt cho một trận cuối này.
'Em biết. Mặc kệ Frank muốn làm gì em đều ủng hộ nó.' Phạm Uyển Viện ngả đầu vào vai chồng, dịu dàng nắm lấy tay ông, 'Cho dù có mất đi tất cả, vẫn còn có anh ở bên cạnh em mà, đúng không?'
'Ừ.' Lạc Khải chỉ trả lời bà bằng một tiếng ngắn gọn nhưng kiên định.
***
Trên đường về, Phạm Trọng Nam đem phong bì đựng những hồ sơ mật đưa cho Lý Triết.
'Ngày mai cậu dùng thư nặc danh gửi phần hồ sơ mật này cho ủy ban an toàn chứng khoán, thuận tiện gửi một phần cho BBC.'
Lý Triết thận trọng đón lấy như đón một tờ thánh chỉ vậy.
Về sau Lý Triết mới biết, phần hồ sơ mật này thì ra là chứng cứ tập đoàn Phạm thị trốn thuế từ năm 2000 đến nay, ước tính chừng mười tỷ đô.
Phần hồ sơ này được coi như hồ sơ mật, ngay cả Phạm Trọng Nam cũng chưa từng xem qua nhưng Lạc Khải, người đi theo Phạm Nhân Kính hai mươi mấy năm thì có gì giấu được ông chứ.
Khi tin tập đoàn Phạm thị trốn thuế bại lộ, các cơ quan chức năng liên quan đến thuế của Anh bắt đầu triệt để truy tra, cộng thêm chuyện liên hôn thất bại giữa tập đoàn Phạm thị và tập đoàn Lynn không thành khiến cho giá cổ phiếu trượt thảm hại, chỉ riêng ngày tin tức trốn thuế kia được tung ra, giá cổ phiếu đã trượt hơn sáu mươi điểm.
Cùng với tương lai mờ mịt của tập đoàn Phạm thị, tập đoàn đầu tư Anh Hoa của Sầm Chí Quyền đồng thời tung ra một số tiền lớn thu gom cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị, chỉ trong thời gian ngắn đã nắm giữ 21% số cổ phiếu của Phạm thị để trở thành cổ đông lớn thứ hai, chỉ sau người nắm 25% số cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị là Phạm Nhân Kính mà thôi.
Đêm đó đại khái là lần đầu tiên trong đời Lý Triết tận mắt chứng kiến một cuộc "máu mủ tương tàn".
Trên tầng cao nhất của khách sạn The Goring, Phạm Trọng Nam tay kẹp thuốc, trầm ngâm đứng trước cửa sổ nhìn về nơi dành để tổ chức buổi tiệc đính hôn phía dưới, ánh mắt lạnh như băng.
'Boss, mọi thứ đã chuẩn bị xong cả rồi, ngài có muốn xuống dưới bây giờ không?' Lý Triết chịu trách nhiệm bố trí buổi lễ đính hôn từ hội trường dưới lầu bước đến nhắc nhở hắn.
Ngay cả cô dâu tương lai cũng đã đến rồi, chỉ còn đợi mỗi mình boss mà thôi.
Phạm Trọng Nam nhả ra một vòng khói, thật lâu sau mới lên tiếng, 'Cứ để họ tiếp tục đợi.'
Lời của hắn vừa dứt thì cửa phòng đã bị đẩy mạnh ra, người vào là Phạm Nhân Kính, khi nhìn thấy Phạm Trọng Nam ngay cả lễ phục còn chưa thay, ông không khỏi chau mày.
'Con muốn mọi người đợi đến bao giờ đây?'
Khách được mời tới buổi tiệc đính hôn hôm nay toàn bộ đều là người có danh có tiếng trong xã hội thượng lưu, lai lịch của khách mời thậm chí còn hơn lần đầu tiên hắn kết hôn mấy phần, dù sao đây cũng là khách của cả hai tập đoàn. Người quen của cả hai bên trong giới thượng lưu đều đến đầy đủ, cộng thêm rất nhiều người của giới truyền thông.
Ngoại trừ chuyện đính hôn, mục đích khác của bữa tiệc này là để tạo thêm thanh thế cho sự hợp tác giữa hai tập đoàn, tóm lại, đối với Phạm Nhân Kính mà nói, đây là một sự hợp tác vô cùng quan trọng về mặt lợi ích.
'Họ không muốn đợi thì có thể về trước.'
'Ý của con là sao?' Phạm Nhân Kính sầm mặt xuống.
'Ông hiểu sao thì nó là vậy. Nếu như ông không nghe rõ, vậy tôi nói lại một lần cũng được.' Phạm Trọng Nam dụi tắt điếu thuốc trong tay, đôi mắt lạnh mạc nhìn Phạm Nhân Kính, đôi bên không ai chịu nhường ai khiến không khí trong phòng lạnh thêm mấy phần cuối cùng như đông cứng lại.
'Có bản lãnh con có thể ở trong này suốt ngày không cần ra cửa. Nhưng đồng thời, điều này cũng biểu thị con đã từ bỏ thỏa thuận giữa hai chúng ta. Lần này ta sẽ tuyên bố với bên ngoài con không còn là người của nhà họ Phạm nữa. Hậu quả như thế nào, ta tin con rõ nhất.' Phạm Nhân Kính bỏ lại câu nói quyết tuyệt kia rồi xoay người rời đi.
Trong cuộc tranh chấp dai dẳng này, người cuối cùng thắng cuộc chỉ có thể là ông, ông tin không có ai ngu ngốc đến nỗi từ bỏ nhà họ Phạm cả.
Từ bỏ nhà họ Phạm cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ thân phận, địa vị mà đối với người trong xã hội thượng lưu mà nói, thân phận và địa vị đồng nghĩa với khí thế, mà không có tiền tài duy trì, thân phận địa vị đó cũng sẽ biến mất theo.
Trong tay không có quyền thế, không có tiền bạc, Phạm Trọng Nam căn bản chẳng là gì cả.
'Boss...' Nãy giờ vẫn đứng bên cạnh như bóng với hình, Lý Triết thấy Phạm Nhân Kính rời đi rồi mới lên tiếng gọi Phạm Trọng Nam, người nãy giờ vẫn đứng im không nói gì kia.
'Năm phút sau tôi xuống.' Phạm Trọng Nam nói rồi xoay người đi về phía phòng thay đồ.
Thay xong lễ phục, Phạm Trọng Nam và Lý Triết cùng xuống lầu đi vào hội trường tổ chức yến tiệc, người MC đứng trên sân khấu lập tức phát hiện ra hắn, còn Phạm Nhân Kính dù đang bận nói chuyện với người khác cũng xoay sang, ném một ánh mắt ra hiệu "Tự liệu lấy!" cho hắn.
Khóe môi Phạm Trọng Nam khẽ nhếch lên.
'... Bữa tiệc hôm nay ngoại trừ chúc mừng cho sự hợp tác thuận lợi giữa tập đoàn Phạm thị và tập đoàn Lynn, chúng tôi còn một chuyện vui trọng đại muốn tuyên cáo với quý vị, chính là cháu nội duy nhất của tôi hôm nay sẽ đính hôn với con gái cưng của chủ tịch tập đoàn Lynn, bây giờ xin mời hai cháu lên sân khấu.'
Trong tiếng vỗ tay như sấm, tất cả quan khách như có sự ăn ý, cùng nhau vạch ra một đường đi để hai người có thể dễ dàng bước vào trong lễ đài. Nghe những lời chúc tụng của mọi người, trên mặt Phạm Trọng Nam không có chút biểu cảm nào, cũng chẳng hé răng, chỉ chậm rãi bước về phía lễ đài, sau lưng hắn, tiếng máy ảnh chụp và những ánh đèn flash không ngừng chớp sáng.
Hắn chậm rãi bước lên lễ đài, đứng bên cạnh cô Walls, nhàn nhạt liếc qua vẻ vui sướng và thẹn thùng của cô nhưng trong đầu thấp thoáng ẩn hiện lại là hình ảnh hôm đó, một cô gái khác trong chiếc áo cưới bối rối không biết làm sao đứng trước mặt hắn...
Đóa Đóa... Đóa Đóa... Trong lòng Phạm Trọng Nam lặng lẽ gọi hết lần này đến lần khác cái tên đã khắc sâu vào lòng hắn không cách nào phai nhạt kia.
Nhớ đến cô, nụ cười trên môi hắn trở nên tự nhiên hơn.
Phạm Trọng Nam không đón lấy chiếc hộp đựng nhẫn Phạm Nhân Kính đưa cho mình mà đi đến cầm lấy micro, lập tức giọng nói rõ ràng của hắn vang đến từng góc nhỏ của hội trường.
'Rất vui khi hôm nay các vị tề tựu đông đủ ở đây tuy nhiên tôi nghĩ, liên quan đến chuyện liên hôn giữa tập đoàn Phạm thị và Lynn chắc là mọi người nhầm lẫn rồi. Tôi, Frank Phạm trước giờ chưa hề có ý định cưới cô Walls đây làm vợ.' Nói rồi hắn trả lại micro cho người MC, bỏ lại Phạm Nhân Kính lúc này sắc mặt đã tái mét, tiêu sái rời đi.
Lý Triết trước giờ chưa từng thấy boss đại nhân của mình làm chuyện gì tùy hứng đến vậy.
Trong tiếng huyên náo của đám đông là tiếng lao xao bàn tán vang lên khắp nơi, hơn nữa càng lúc càng lớn.
Phạm Trọng Nam ra một đòn này, nếu như không có cách nào xoa dịu tập đoàn Lynn, tin rằng ngày mai giá cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị nhất định sẽ rớt đến mức không tưởng.
Nếu như là vậy, càng tốt!
****
Hắn trước giờ không làm chuyện gì không nắm chắc.
'Lý Triết, Tống Cẩn Hành đã đến Luân Đôn chưa?'
'Đã đến khách sạn này nửa tiếng trước.'
Phạm Trọng Nam lấy điện thoại ra ấn dãy số quen thuộc, 'Cẩn Hành, cậu nghĩ cách làm cho hệ thống vi tính của tập đoàn Phạm thị tê liệt ít nhất là 48 giờ. Sau khi làm xong thì báo tôi biết.'
'Tôi biết rồi. Giờ tôi đi chuẩn bị.'
Ngắt điện thoại, Phạm Trọng Nam lại gọi tiếp một cuộc điện thoại nữa, 'Chí Quyền, cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị ngày mai bắt đầu rớt giá, cậu giúp tôi để ý cho kỹ vào, đợi đến khi rớt đến hai mươi điểm thì lập tức mua vào, có bao nhiêu mua hết bấy nhiêu.'
'Hai người trở mặt rồi sao?'
'Chuyện trong dự đoán mà.'
'Chuyện gom hàng cứ giao cho tôi. Bên đó cậu cẩn thận một chút.'
'Lý Triết, đến chỗ Lạc Khải thôi.'
Hai người xuống lầu, lên chiếc xe đã đợi họ sẵn bên ngoài khách sạn sau đó đi thẳng về căn hộ của Lạc Khải ở trung tâm Luân Đôn.
Vừa vào đến nhà Lạc Khải, ba người lập tức vào thư phòng bàn công sự.
Ba tiếng sau, Phạm Uyển Viện đến gõ cửa phòng, ra hiệu cho họ ra ngoài dùng cơm trước thuận tiện nhắc nhở Lạc Khải, người mới vừa khôi phục thị lực lại không lâu nhớ chú ý nghỉ ngơi.
Bữa cơm khá yên lặng, ngoại trừ tiếng người biên tập viên đang đọc tin thời sự trên tivi thì không còn ân thanh gì khác. Nhưng cũng bởi như vậy nên tiếng tivi lọt vào tai mỗi người thật rõ ràng.
'...Tập đoàn Phạm thị và tập đoàn Lynn liên hôn không thành, tin rằng kế hoạch sáp nhập trị giá 86 tỷ sẽ có nhiều biến động. Frank Phạm của tập đoàn Phạm thị ngay trong buổi lễ đính hôn đã tuyên bố không có ý định kết hôn với cô Walls của tập đoàn Lynn. Người phát ngôn của bộ phận PR của tập đoàn Phạm thị đã lên tiếng tỏ ý sẽ tiến hành đánh giá lại kế hoạch này còn bên ngoài thì có nhiều suy đoán khác nhau...'
'Frank, cháu hành xử cũng thật tuyệt tình.'
Ba người đàn ông trên bàn ăn đối với tin tức này hoàn toàn như không nghe thấy, chỉ có Phạm Uyển Viện phát biểu ý kiến.
Ăn cơm xong, Phạm Trọng Nam và Lý Triết cùng nhau rời đi.
'Mọi người bàn gì vậy?' Phạm Uyển Viện tò mò hỏi Lạc Khải.
'Công việc.' Lạc Khải chỉ trả lời qua loa.
'Hừm, em đương nhiên biết mọi người bàn công việc nhưng nếu thực sự muốn đấu với ba, mọi người có nắm chắc không?'
'Uyển Viện...' Lạc Khải trầm ngâm nhìn vợ, ngập ngừng muốn nói lại thôi.
'Sao vậy?' Phạm Uyển Viện rất ít khi thấy chồng mình như vậy, 'Có chuyện gì sao?'
'Frank lần này chơi rất lớn.'
Mấy tháng nay sở dĩ hắn trầm tĩnh như vậy là vì muốn chuẩn bị thật tốt cho một trận cuối này.
'Em biết. Mặc kệ Frank muốn làm gì em đều ủng hộ nó.' Phạm Uyển Viện ngả đầu vào vai chồng, dịu dàng nắm lấy tay ông, 'Cho dù có mất đi tất cả, vẫn còn có anh ở bên cạnh em mà, đúng không?'
'Ừ.' Lạc Khải chỉ trả lời bà bằng một tiếng ngắn gọn nhưng kiên định.
***
Trên đường về, Phạm Trọng Nam đem phong bì đựng những hồ sơ mật đưa cho Lý Triết.
'Ngày mai cậu dùng thư nặc danh gửi phần hồ sơ mật này cho ủy ban an toàn chứng khoán, thuận tiện gửi một phần cho BBC.'
Lý Triết thận trọng đón lấy như đón một tờ thánh chỉ vậy.
Về sau Lý Triết mới biết, phần hồ sơ mật này thì ra là chứng cứ tập đoàn Phạm thị trốn thuế từ năm 2000 đến nay, ước tính chừng mười tỷ đô.
Phần hồ sơ này được coi như hồ sơ mật, ngay cả Phạm Trọng Nam cũng chưa từng xem qua nhưng Lạc Khải, người đi theo Phạm Nhân Kính hai mươi mấy năm thì có gì giấu được ông chứ.
Khi tin tập đoàn Phạm thị trốn thuế bại lộ, các cơ quan chức năng liên quan đến thuế của Anh bắt đầu triệt để truy tra, cộng thêm chuyện liên hôn thất bại giữa tập đoàn Phạm thị và tập đoàn Lynn không thành khiến cho giá cổ phiếu trượt thảm hại, chỉ riêng ngày tin tức trốn thuế kia được tung ra, giá cổ phiếu đã trượt hơn sáu mươi điểm.
Cùng với tương lai mờ mịt của tập đoàn Phạm thị, tập đoàn đầu tư Anh Hoa của Sầm Chí Quyền đồng thời tung ra một số tiền lớn thu gom cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị, chỉ trong thời gian ngắn đã nắm giữ 21% số cổ phiếu của Phạm thị để trở thành cổ đông lớn thứ hai, chỉ sau người nắm 25% số cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị là Phạm Nhân Kính mà thôi.
Đêm đó đại khái là lần đầu tiên trong đời Lý Triết tận mắt chứng kiến một cuộc "máu mủ tương tàn".
/410
|