Chương 71: Li hôn (2)
Đối với cô, từ lúc bắt đầu đúng là hắn không có tình cảm nam nữ thật sự nhưng mỗi một lần gặp mặt, nhìn thấy nụ cười sáng lạn của cô, bộ dạng đáng yêu của cô, tâm trí của hắn dần dà không tự chủ được bị thu hút lấy.
Cô căn bản không giống mẹ của một đứa bé năm tuổi, trên thực tế, lần đầu tiên khi nhìn thấy cô cô chẳng qua chỉ là một cô gái vừa qua tuổi hai mươi, đang chơi quên trời đất với một đứa bé mới hơn hai tuổi trên bãi cỏ, lúc đó cô không khác gì một đứa nhỏ.
Nhưng chính hắn cũng không ngờ, cô gái đó dần dần đi vào lòng mình, chiếm một vị trí không nhỏ.
Hắn không để tâm chuyện cô chưa kết hôn đã sinh con, càng không để tâm đứa bé ấy là con của Chí Tề, chỉ có điều, hắn bày tỏ với cô, cô căn bản là không để trong lòng, cộng thêm mối quan hệ dây dưa giữa hắn với Sầm Chí Quyền, cô càng không có khả năng tin tưởng hắn đối với cô là thật lòng, cho dù lợi dụng cha mẹ hai bên, cô cũng không chịu thỏa hiệp, nói không chừng sẽ càng chạy càng xa.
Hơn nữa, nhìn khí thế của Sầm Chí Quyền như vậy, tuyệt đối anh ta không có khả năng buông tay dễ dàng!
Haizz, trong lòng thầm thở dài một tiếng, đây là nghiệt duyên gì vậy?
'Cái gì gọi là "cũng giống như báo đã đưa tin"? Qua đêm là qua đêm, còn có gì để nói?'
'Chẳng lẽ cùng nhau qua đêm thì nhất định sẽ có quan hệ không trong sạch sao?' Bà Liên nhấp một ngụm trà, ung dung nói.
'Bà...' Ông Liên lườm vợ một cái nhưng khi thấy bà nháy mắt với mình, cơn tức trong ông dịu lại, 'Chuyện hôn sự này đừng nhắc đến nữa, tôi sẽ cho người để ý xem có cô gái nào thích hợp với con không.'
Một mình một mặt trận, ông Liên không biết trút giận vào đâu, ném lại một câu rồi đi thẳng lên lầu.
'Mẹ, nếu như Mẫn Mẫn thật sự qua đêm với Sầm Chí Quyền, mẹ vẫn đồng ý cho con cưới cô ấy chứ?' Liên Chính Tắc đăm đắm nhìn theo bóng lưng của ba mình, hỏi một câu ý vị sâu xa.
'Cho dù cô ấy kết hôn với Sầm Chí Quyền rồi li hôn, mẹ cũng không ngại cưới cô ấy về nhà.' Bà Liên nhàn nhạt cười, nhìn sườn mặt tuấn dật của con trai, 'Con trai của Tiêu Dật Hoa ta chẳng lẽ lại kém hơn con trai của Thích Bội Tư sao?'
Liên Chính Tắc nuốt xuống một ngụm trà nhìn sang mẹ mình, 'Mẹ, chẳng lẽ mẹ muốn con cưới con gái của nhà họ Quan đến vậy chỉ là vì muốn tranh cao thấp với người ta sao?'
'Nếu như con thích cô gái kia, vậy thì càng tốt. Mẹ lên lầu coi ba con thế nào.' Bà Liên đặt ly trà xuống, ung dung lên lầu.
***
Tần Khiết nhận được điện thoại của Sầm Chí Quyền lúc cô vừa mới từ phòng tắm bước ra, đầu tóc vẫn còn ướt nước, nghe nói hắn đang ở dưới lầu chờ mình, hơn nữa chỉ chờ 5 phút thì vội vàng khoác một chiếc váy lên người, mang dép lê cứ thế chạy ra ngoài.
Căn hộ nơi Tần Khiết ở là do Sầm Húc Sâm mua cho cô, cũng có thể nói là nơi kim ốc tàng kiều, có thể ở chỗ này đều không phải là người tầm thường, công tác bảo an cực kỳ nghiêm mật.
Xe của Sầm Chí Quyền ngừng ở bên đường, ánh đèn vàng nhạt chiếu qua người hắn, kéo cái bóng người đàn ông thật dài, trên tay hắn kẹp một điếu thuốc, chưa hút được mấy hơi thì đã thấy Tần Khiết vội vàng từ bên trong chạy ra.
Nghe tiếng bước chân Sầm Chí Quyền ngẩng đầu lên nhìn, khi cô còn cách mình khoảng một mét, bàn tay kẹp điếu thuốc của hắn nhấc lên, ra hiệu cho cô ngừng lại.
Tần Khiết đứng ở đó, hơi thở có chút dồn dập, ánh mắt lại sít sao khóa chặt trên người người đàn ông đang đứng tựa vào thân xe kia...
Bao lâu rồi? Bao lâu rồi hai người ngoại trừ công sự đã không giống như bây giờ đơn độc tiếp xúc? Lâu đến nỗi cô tưởng rằng đời này cũng sẽ không còn cơ hội như vậy nữa.
Thế nhưng, tối nay anh ấy đến.
Bất kể đến vì nguyên nhân gì, cô cũng đều rất vui.
'Chí Quyền...'
Tên của hắn bật ra từ miệng cô mang theo vô hạn ôn nhu, chỉ tiếc là, tình ý của cô người đàn ông không mấy để tâm, trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc, lạnh nhạt nói, 'Nghe nói em muốn kết hôn với ba anh?'
Tần Khiết sững người, hai bàn tay nắm chặt, đột nhiên có chút xúc động, 'Chí Quyền, nếu như anh không muốn em cùng Húc Sâm ở bên nhau, chỉ cần anh lên tiếng, em nhất định sẽ rời khỏi anh ấy, nhất định...'
'Đủ rồi, anh không có thời gian nghe em nói nhảm.' Dụi tắt điếu thuốc trên tay, Sầm Chí Quyền ngắt lời cô, 'Anh đến đây chỉ là muốn nói em biết, nếu như em muốn mẫu bằng tử quý bước vào nhà họ Sầm thì cũng phải suy nghĩ cho kỹ rồi hãy quyết định. Ba sẽ không li hôn với mẹ để cưới em mà mẹ anh tuyệt đối sẽ không cho phép một người phụ nữ bên ngoài trèo lên đầu mình, em tốt nhất nên tự lượng sức mình.'
Nói rồi hắn xoay người mở cửa xe định bước vào, hắn với cô, có thể nói với nhau cũng không có bao nhiêu câu. Nếu như không phải lo lắng chuyện li hôn của ba mẹ có sức ảnh hưởng quá lớn, hắn cản bản sẽ không đến đây, càng đừng nói là sẽ nói những lời kia nhưng rõ ràng, vị Tần tiểu thư này không lĩnh ngộ sự khổ tâm của hắn, trước khi hắn ngồi hẳn vào xe lại bất chấp tất cả xông đến, từ phía sau ôm chặt lấy thắt lưng hắn...
'Chí Quyền, đừng đi...' Cô ai oán khẩn cầu, 'Người em yêu vẫn luôn chỉ là anh, không phải Liên Chính Tắc, không phải Sầm Húc Sâm. Chỉ cần anh lên tiếng, em không chỉ rời xa anh ấy, đứa bé này em sẽ không sinh nữa, em thật sự chỉ muốn ở bên anh...'
'Tần tiểu thư, xin tự trọng.' Sầm Chí Quyền nghiêm giọng nói đồng thời kéo mạnh đôi tay đang ôm chặt lấy người mình ra, để thân thể mềm mại kia cách mình một khoảng cách... 'Giữa chúng ta không có bất kỳ quan hệ nào, chuyện riêng của em không liên quan gì đến anh.'
'Không liên quan gì...' Nước mắt Tần Khiết cuồn cuộn tuôn ra, vẻ mặt đáng thương, 'Không liên quan gì... vậy muộn như vậy anh còn đến tìm em làm gì?'
Trước đây như vậy, bây giờ cũng như vậy, người đàn ông này trước giờ chưa từng có một chút động tình hay trìu mến với cô, không hề.
Cho nên năm đó hai người quen nhau hắn vẫn không chạm vào cô, càng không để tâm cô quen với Liên Chính Tắc, ngay cả chuyện cô làm bồ nhí của ba mình hắn vẫn không có bất kỳ phản ứng gì.
Bởi vì không để tâm, trước giờ không để tâm cho nên trong lòng mới không chút xao động.
Cho nên, tối nay hắn tới thực ra chỉ là dùng thân phận con trai người ta đến cảnh cáo cô đừng phá hoại gia đình người khác đúng không?
Mà trả lời cô, là tiếng sập cửa xe nặng nề của hắn sau đó là tiếng nổ máy, xe rất nhanh biến mất trong màn đêm.
'Sầm Chí Quyền, em nhất định sẽ bước vào nhà họ Sầm cho anh xem!'
Tần Khiết nghiến răng nghiến lợi nói.
***
Sầm Chí Quyền quay về nhà mình ở Sentosa, khó được một lần cả ba mẹ đều ở nhà, đương nhiên, bên cạnh còn có luật sư của hai bên.
Đêm hôm khuya khoắt còn bàn chuyện li hôn, xem ra lần này sự tình nghiêm trọng thật rồi.
Thấy con trai về, hai vợ chồng Sầm Húc Sâm đều ngớ ra, hai luật sư cũng biết Sầm Chí Quyền, gật đầu với hắn xem như chào hỏi.
Hai vợ chồng biết con trai mình về nhất định là vì chuyện của họ, không muốn tranh chấp ở trước mặt người ngoài vì vậy ra hiệu cho hai luật sư ra về trước.
Chú Vinh đưa lên cho đại thiếu gia nhà mình một ly trà nóng rồi lui xuống, căn phòng khách rộng lớn phút chốc yên tĩnh trở lại.
'Li hôn là do ai đề ra?'
Cuối cùng, Sầm Chí Quyền là người phá vỡ sự im lặng trong phòng, xem ra ba mẹ hắn ngay cả nói chuyện với nhau cũng lười.
'Con cảm thấy ngày tháng như vậy chúng ta còn có thể sống tiếp sao?' Thích Bội Tư hỏi thẳng con trai.
'Không sống nổi không phải cũng đã sống mấy chục năm rồi sao?' Cơn tức của Sầm Húc Sâm cũng bùng lên.
'Sầm Húc Sâm, tôi đã nhịn ông mấy chục năm rồi, giờ không muốn nhịn nữa, OK?' Muốn cãi nhau, ai sợ ai chứ? Dù sao cũng đã trở mặt với nhau rồi, không sao cả.
'Chỉ vì một người không quan trọng mà bà muốn li hôn với tôi?' Sầm Húc Sâm đứng bật dậy.
'Ông sẽ để cho một người không quan trọng mang thai sau đó đến ép tôi sao?' Thích Bội Tư cũng không cam lòng yếu thế phản kích.
'Tôi đã nói là tôi sẽ xử lý.'
'Đợi ông xử lý?' Thích Bội Tư cười lạnh, 'Là muốn đợi có một đứa bé nữa đến gọi tôi là mẹ sao?'
'Bà...'
'Đủ rồi!' Sầm Chí Quyền đứng lên lớn tiếng nói, 'Nếu ba mẹ thật sự sống với nhau không nổi nữa, OK, không có ai ép ba mẹ nhưng ba mẹ phải đảm bảo với con, sự hợp tác giữa hai nhà Sầm, Thích sẽ không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.'
Nhìn hai người thế này hắn biết nói gì cũng chỉ phí lời. Huống gì hai người đã là người trưởng thành, nên biết rõ hành vi của mình sẽ gây ảnh hưởng lớn đến đâu.
Bao nhiêu năm qua hợp tác giữa hai nhà Sầm Thích nhiều không kể xiết, quan hệ rối rắm chằng chịt, muốn một lúc đoạn tuyệt là chuyện không thể nào nhưng bằng vào sự hiểu biết của mình đối với mẹ, nếu như li hôn, bà không có khả năng khiến bản thân chịu thiệt.
/200
|