Chương 63: Hận ngắn - Tình dài (1)
Trong khách sảnh đãi tiệc của một khách sạn hào hoa, tiếng nhạc du dương tràn vào từng góc nhỏ, những chùm đèn thủy tinh khổng lồ tỏa ra ánh sáng chói mắt lộ rõ khí khái của hào môn thế gia.
Người bao trọn đại sảnh để tổ chức bữa tiệc tối nay là Sầm đại tiểu thư Sầm Tĩnh Di, đây xem như là bữa tiệc mừng thành lập công ty.
Người được mời đương nhiên là tất cả danh viện tiểu thư, phu nhân trong giới, đương nhiên người nhà lại càng được hoan nghênh, ngay cả lão gia tử cũng đích thân đến tham dự.
Cho nên mới nói, ngoài mặt là tiệc mừng của Sầm đại tiểu thư nhưng trên thực tế, là một bữa tiệc lớn do người nhà họ Sầm tổ chức, mục đích thì rõ ràng quá rồi, tạo thế tiến công cho người nhà mình vào lĩnh vực mới.
Người trong giới thượng lưu ai dám không nể mặt nhà họ Sầm chứ ? Ai nấy đều nghĩ cách có được những thiết kế của đại tiểu thư, nói không chừng sau này còn có thể tạo ra cơn sốt trong giới thời trang, muốn mua một bộ cũng khó, vậy không bằng sớm một chút sở hữu thì hơn.
Cho nên, phàm là người nhận được thiệp mời đều không một ai không đến đúng giờ.
Sầm Chí Quyền và Quan Mẫn Mẫn xem như đến khá sớm, khi tiệc còn chưa chính thức bắt đầu, sợ cô vợ nhỏ của mình chạy loạn, Sầm Chí Quyền chỉ có thể bám theo cô một tấc không rời.
'Ông xã, hai vợ chồng Trang Lâm lúc nào mới đến vậy ?' Đang ngồi ở chiếc bàn trong cùng nhất, Quan Mẫn Mẫn vừa ăn những món điểm tâm làm riêng cho cô vừa nhìn ra lối vào chính của đại sảnh.
Những người đi vào cô đa phần đều biết tuy rằng không quá quen mà bản thân cô cũng không quá muốn làm quen với họ.
Đều tại cô cả, bởi vì đã lâu không được ra ngoài cho nên có chút hào hứng muốn đến sớm, kết quả thì sao ?
Xem ra chỉ có mình cô tích cực nhất thôi.
Ngay cả Giai Di và Mẫn Mẫn đều chưa đến, bọn họ ra ngoài cần trang điểm mất bao lâu chứ ?
'Ừ, cũng sắp đến rồi, đừng vội, chắc chắn sẽ đến mà.'
Sầm Chí Quyền nhìn đồng hồ, đang định gọi điện thoại hỏi Quan Dĩ Thần đến chưa thì đã nghe cô reo lên.
'Ông xã, anh xem, mọi người cùng đến kìa.'
Quan Mẫn Mẫn nãy giờ vẫn nhìn ra cửa rốt cuộc nhìn thấy hai vợ chồng Sầm Giai Di đi trước, phía sau là Sầm Chí Vũ và Mộng Mộng sau đó nữa là Quan Dĩ Thần và Trang Lâm, chẳng lẽ bọn họ hẹn nhau trước rồi sao ?
Trong lòng tuy có chút oán giận nhưng Sầm phu nhân vẫn vui vẻ vẫy tay với mọi người, 'Bên này !'
Chiếc bàn vốn chỉ có hai vợ chồng họ lúc này gần như đã đầy người, đương nhiên phái nữ tụ tập một chỗ cùng nhau nói chuyện phiếm còn các ông chồng cũng bắt đầu trò chuyện về những đề tài mà họ đang quan tâm.
Chủ nhân của bữa tiệc Sầm Tĩnh Di cầm một ly rượu bước đến chào hỏi từng người.
'Hey, nam chủ nhân của bữa tiệc đâu ?'
Chào hỏi xong, Quan Mẫn Mẫn nhìn quanh một vòng, không thấy bóng dáng giáo sư Ôn đâu thì tò mò hỏi.
Tuy rằng chưa kết hôn nhưng giờ không phải hai người đang sống với nhau sao ?
Sao trong dịp quan trọng thế này mà anh ta không cùng Tĩnh Di ra mắt chứ ?
'Mình là nữ quý tộc độc thân, ở đâu ra nam chủ nhân chứ ?' Cô nhướng mày, ánh mắt phong tình vô hạn.
'Ở trước mặt người khác trò này còn có thể lừa gạt một chút, với người nhà thì không cần đâu.' Sầm Giai Di trêu.
'Đúng đó, còn muốn lừa gạt ai chứ ? Nếu em còn không nói, cẩn thận tối nay một đồng của chị cũng không lấy được đấy.' Quan Mẫn Mẫn nhìn cô với ánh mắt xem thường.
Cô xem như là người nhìn thấy cô chìm trong biển tình sau đó lại rơi vào vực sâu sau đó nữa một mình chậm rãi bò lên, có lúc cô cảm thấy cô gái này rất ngốc, té hai lần ở cùng một chỗ vậy mà vẫn chưa chịu từ bỏ.
Tình yêu, thật sự chẳng có đạo lý gì đáng nói !
Chỉ có điều, gặp đúng người nhưng muốn có được hạnh phúc thì cần phải đúng lúc nữa.
Cũng giống như cô và đại boss vậy, bọn họ biết nhau nhiều năm như vậy nhưng mãi đến khi con trai được 6 tuổi rồi mới chân chính đi vào cuộc sống của đối phương, tương thân tương ái.
'Sầm phu nhân, trong đám quý phụ phu nhân ở đây chỉ có chị nhiều tiền nhất, chị dám không bỏ ra đồng nào xem ?'
Sầm phu nhân đắc ý cười, 'Đương nhiên, chị cũng xem như một trong những phụ nữ giàu có trẻ tuổi nhất đó sao ? Biết điều chút, nịnh bợ chị một chút, chị mà vui, việc kinh doanh của công ty em sẽ tăng vùn vụt thôi.'
'Cái danh hiệu này chắc là do chị tự xưng đúng không ?' Sầm Tĩnh Di nhấp một hợp rượu, ung dung nói, 'Các vị ngồi đây thân thận đều không tầm thường, chẳng hạn như chị dâu của chị, giá trị con người của anh Dĩ Thần không thấp, nói không chừng chị ấy còn nhiều tiền hơn chị nữa là, chỉ là người ta không thích rêu rao mà thôi.'
Nằm im cũng trúng đạn, Trang Lâm chỉ đành mỉm cười, nghe hai người đấu võ mồm với nhau cũng là một chuyện rất vui vẻ.
Quan Mẫn Mẫn đưa tay kéo tay Trang Lâm, 'Đừng hòng gây chia rẽ tình cảm của bọn chị, cẩn thận bọn chị liên thủ với nhau thì một đồng cũng đừng hòng nhận được. Hơn nữa, Sầm Tĩnh Di, chị nói cho em biết, danh hiệu đó không phải chị tự phong đâu, em hỏi anh mình thử xem.'
Sầm phu nhân không chút xấu hổ kéo chồng mình vào cuộc.
Đang nói chuyện với những người khác, Sầm Chí Quyền quay qua, 'Em nói sao thì là vậy đi.'
Sầm phu nhân kiêu ngạo hếch cằm, 'Thấy chưa ?'
'Được rồi, được rồi, hai người cứ gặp một lần là cãi nhau một lần, không cán sao ?' Nguyễn Mộng Mộng dịu giọng khuyên giải, 'Em nhìn ra cửa kìa, hình như ông nội đến rồi, em còn không mau đi đón vị thần tài lớn nhất của mình đi.'
Sầm Tĩnh Di quay đầu lại nhìn, quả nhiên là vậy !
Những người đàn ông đi theo vợ hoặc bạn gái của mình đến cũng không hẹn mà cùng nhìn về phía đó, nhóm của Sầm Chí Quyền cũng đứng lên, lão gia tử đến, bọn họ cũng phải qua đó một chút.
Sầm Tĩnh Di và nhóm của Sầm Chí Quyền đều qua đó, còn mấy người phụ nữ có thai thì không dám nhúc nhích, tuy là tiểu bối nhưng nếu bọn họ qua đó chắc chắn sẽ bị lão gia tử mắng cho một trận rằng bụng to mà còn không chịu an phận ở nhà.
Vì vậy hai người không hẹn mà cùng ngoan ngoãn ngồi đó chờ ông xã của mình quay lại.
Thế là, mấy phụ nữ bắt đầu nhiệt tình trò chuyện, từ chuyện mang thai đến nuôi con sau đó là hôn lễ của Trang Lâm, không gì mà không nói được, lúc mấy người đàn ông quay lại bọn họ vẫn còn chưa kết thúc.
Sau khi buổi tiệc chính thức bắt đầu, Sầm Tĩnh Di còn bận tiếp đón những vị khách khác, không rảnh chạy tới chỗ nhóm Quan Mẫn Mẫn nhưng bàn của họ lúc nào cũng luôn náo nhiệt nhất, các danh viện phu nhân, tiểu thư ai mà không muốn tạo mối quan hệ với các vị thiếu phu nhân, tiểu thư của nhà họ Sầm giàu có chứ ? Còn đám đàn ông càng muốn có cơ hội bàn chuyện làm ăn với những vị tinh anh trong thương trường kia.
Nói trắng ra, cái gọi là yến tiệc của giới thượng lưu chẳng qua cũng chỉ là một cuộc tụ hội so tiền tài, so quyền thế, bằng không thì là cơ hội để liều mạng kéo quan hệ, tốt nhất là tìm cơ hội để tiền trong túi người khác chảy hết vào túi của mình.
Với địa vị của nhà họ Sầm bây giờ, tuy không cần phải kéo quan hệ nhưng duy trì quan hệ vẫn rất cần thiết.
Cho nên cho dù mang theo chút giả tạo thì bọn họ cũng không thể lạnh lùng với người đến chào hỏi được, dù sao chủ nhân của bữa tiệc tối nay cũng là người nhà họ Sầm.
Cũng may là tiêu điểm của bữa tiệc tối nay, show thời trang đầu tiên do Sầm đại tiểu thư thiết kế đã bắt đầu.
Người nhà họ Sầm đương nhiên được xếp ngồi ở hàng đầu.
Quan Mẫn Mẫn dưới sự chiếu cố của đại boss, vừa mới ngồi xuống thì bên tai đã vọng đến một giọng nói quen thuộc.
'Ghế dành cho khách VIP ở hàng đầu vẫn còn một chỗ trống, không ngại tôi ngồi xuống chứ ?'
Cô ngạc nhiên quay đầu lại, 'Anh Ken ? Sao anh lại đến đây ?'
'Anh không được đến sao ? Anh có thiệp mời mà.' Liên Chính Tắc mỉm cười, không đợi cô trả lời mà ngồi xuống luôn.
'Thiệp mời chắc chắn là gởi cho dì Tiêu.' Quan Mẫn Mẫn gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
'Đáng tiếc là dì Tiêu của em đang ở Paris cho nên anh thay mặt đến dự.'
'Này...' Quan Mẫn Mẫn kề sát hắn một chút, thấp giọng hỏi, 'Có phải vì dì Tiêu thấy cháu nội quá đáng yêu nên không chịu trở về không ?'
'Phải đó, chuyện này em cũng biết ?' Người có tuổi mà, lúc nào cũng hy vọng con cháu đầy đàn cận kề bên gối, mẹ hắn cũng không ngoại lệ.
Quan Mẫn Mẫn hừ khẽ một tiếng, 'Có chuyện gì mà em không biết chứ ?'
'Biết trước là em tò mò mất mà.' Liên Chính Tắc đưa tay định sờ đầu cô theo thói quen thì bị một giọng nói lạnh lùng ngăn lại, 'Liên thiếu, xin chú ý hành vi của mình nơi công cộng.'
Liên Chính Tắc cười cười thu tay lại, 'Sầm tiên sinh, ghen cũng đâu cần ghen ra mặt như vậy ?'
'Bắt đầu rồi.'
Sầm Giai Di ngồi gần đó lên tiếng nhắc nhở bởi những người ngồi ở hàng sau đều đang dỏng tai nghe xem họ nói chuyện gì.
/537
|