- Sau thời gian chờ đợi, sau đây là kết quả cuộc thi.- Chủ trì nói- Xin chúc mừng cặp của Chu cô nương và Bạch công tử đã dành chiến thắng ở màn này. Màn sau sẽ là màn dành cho hai đôi đã dành chiến thắng ở màn một và hai. Chúng tôi cho hai cặp thời gian một canh giờ để các vị nghỉ ngơi, sau đó sẽ vào vòng thứ ba: mê cung!
Mê cung? Hai mắt ta toả sáng như hai cái đèn pha. Từ bé đến nay ta chỉ được vào mê cung đúng một lần nhưng cũng chỉ vào một lúc rồi lại lộn ra dưới sự chỉ đạo của giáo viên. Từ đó ta cũng chả được vào mê cung chơi lần nào nữa. Ô hô hô, thật không uổng công ta tham gia chơi mà, thoả nỗi lòng của ta bao nhiêu năm nay.
- Đi! Tiểu Bạch, chúng ta mau đi mua đồ ăn vặt, vào mê cung chúng ta có thể vừa đi vừa nhâm nhi!- Ta hưng phấn kéo tay Tiểu Bạch lôi đi
- Tiểu Manh, ngươi không nghỉ chút sao? Màn trước ngươi nấu ăn chắc hẳn rất mệt mỏi rồi- Tiểu Bạch lo lắng nói
- Không vất vả, không vất và, một chút cũng không! Chúng ta mau đi thôi, ta rất hưng phấn ở màn sau, chúng ta phải nhanh nhanh đi thôi- Ta vui vẻ mà kéo Tiểu Bạch len vào đám đông
•••
- Màn thứ ba bắt đầu! Có ba lối rẽ vào mê cung, mời hai cặp chọn lối cho mình, khi vào mê cung sẽ có hướng dẫn cho lối đi, ở đích sẽ là cặp vòng long phượng! Xin mời các vị xuất phát!- Chủ trì giới thiệu màn cuối rồi tạo tư thế mời với chúng ta.
Ta bừng bừng khí thế kéo Tiểu Bạch đang loay hoay ôm một đống đồ ăn vặt rẽ đại luôn vào mê cung.
Hàng cây thẳng tắp xếp xen kẽ hai bên, tạo thành lối đi. Ta vừa đi vừa cắn hướng dương nhìn ngó xung quanh. Sao lại không thấy hướng dẫn gì hết, chả lẽ lừa đảo? Hay chủ trì nghĩ lại, tiếc đôi vòng kia nên nghĩ kế ném chúng ta ở đây mặc kệ sống chết?
- Tiểu manh, trên cây kia có mảnh lụa đỏ kìa!- Tiểu Bạch kéo tâm trí ta về Trái Đất chỉ chỉ về một cái cây không xa.
Mắt ta sáng bừng lên, chả lẽ chính là hướng dẫn sao?- Đi mau Tiểu Bạch, ta nghĩ đó là hướng dẫn đó!- Ta hưng phấn kéo Tiểu Bạch hướng về phía mảnh lụa đỏ kia
Nhảy lên mấy cái giật lấy mảnh lụa, ta nhanh chóng mở ra đọc
- Cái gì đứng nằm, ngồi cũng nằm, nằm lại đứng?- Ta sửng sốt, thì ra là câu hỏi sao? Nhưng cũng quá đơn giản đi! Không phải là bàn chân sao? Nhưng bàn chân liên quan gì đến mê cung chứ?
Ta cầm mảnh lụa nhìn sang hai lối rẽ, a? Bên này đường đi là cát, trên đó có rất nhiều dấu chân, chả lẽ là bên này sao?
Ta không chắc chắn lắm kéo Tiểu Bạch rẽ vào lối đó, đi tiếp lần theo dấu chân. Đi được một đoạn xa, dấu chân cũng mất, trước mắt chúng ta lại là hai lối rẽ: Rẽ trái- trên tường là những con số giảm dần, rẽ phải- trên tường là những dấu hỏi chấm nhiều sắc màu. Hai cái này chắc là đáp án đi? Nhưng mà hướng dẫn đâu? Hướng dẫn đâu?
- Tiểu Bạch, chúng ta mau tìm hướng dẫn mau, chắc chắn quanh đây thôi!- Ta sắn tay áo bắt đầu xăm xoi từng ngọn cây cọng cỏ một
- Ân! -Tiểu Bạch gật đầu, cũng sắn tay hùng hổ tìm hướng dẫn.
Hướng dẫn đâu? Hướng dẫn đâu? Rót cuộc là ở đâu?
Mê cung? Hai mắt ta toả sáng như hai cái đèn pha. Từ bé đến nay ta chỉ được vào mê cung đúng một lần nhưng cũng chỉ vào một lúc rồi lại lộn ra dưới sự chỉ đạo của giáo viên. Từ đó ta cũng chả được vào mê cung chơi lần nào nữa. Ô hô hô, thật không uổng công ta tham gia chơi mà, thoả nỗi lòng của ta bao nhiêu năm nay.
- Đi! Tiểu Bạch, chúng ta mau đi mua đồ ăn vặt, vào mê cung chúng ta có thể vừa đi vừa nhâm nhi!- Ta hưng phấn kéo tay Tiểu Bạch lôi đi
- Tiểu Manh, ngươi không nghỉ chút sao? Màn trước ngươi nấu ăn chắc hẳn rất mệt mỏi rồi- Tiểu Bạch lo lắng nói
- Không vất vả, không vất và, một chút cũng không! Chúng ta mau đi thôi, ta rất hưng phấn ở màn sau, chúng ta phải nhanh nhanh đi thôi- Ta vui vẻ mà kéo Tiểu Bạch len vào đám đông
•••
- Màn thứ ba bắt đầu! Có ba lối rẽ vào mê cung, mời hai cặp chọn lối cho mình, khi vào mê cung sẽ có hướng dẫn cho lối đi, ở đích sẽ là cặp vòng long phượng! Xin mời các vị xuất phát!- Chủ trì giới thiệu màn cuối rồi tạo tư thế mời với chúng ta.
Ta bừng bừng khí thế kéo Tiểu Bạch đang loay hoay ôm một đống đồ ăn vặt rẽ đại luôn vào mê cung.
Hàng cây thẳng tắp xếp xen kẽ hai bên, tạo thành lối đi. Ta vừa đi vừa cắn hướng dương nhìn ngó xung quanh. Sao lại không thấy hướng dẫn gì hết, chả lẽ lừa đảo? Hay chủ trì nghĩ lại, tiếc đôi vòng kia nên nghĩ kế ném chúng ta ở đây mặc kệ sống chết?
- Tiểu manh, trên cây kia có mảnh lụa đỏ kìa!- Tiểu Bạch kéo tâm trí ta về Trái Đất chỉ chỉ về một cái cây không xa.
Mắt ta sáng bừng lên, chả lẽ chính là hướng dẫn sao?- Đi mau Tiểu Bạch, ta nghĩ đó là hướng dẫn đó!- Ta hưng phấn kéo Tiểu Bạch hướng về phía mảnh lụa đỏ kia
Nhảy lên mấy cái giật lấy mảnh lụa, ta nhanh chóng mở ra đọc
- Cái gì đứng nằm, ngồi cũng nằm, nằm lại đứng?- Ta sửng sốt, thì ra là câu hỏi sao? Nhưng cũng quá đơn giản đi! Không phải là bàn chân sao? Nhưng bàn chân liên quan gì đến mê cung chứ?
Ta cầm mảnh lụa nhìn sang hai lối rẽ, a? Bên này đường đi là cát, trên đó có rất nhiều dấu chân, chả lẽ là bên này sao?
Ta không chắc chắn lắm kéo Tiểu Bạch rẽ vào lối đó, đi tiếp lần theo dấu chân. Đi được một đoạn xa, dấu chân cũng mất, trước mắt chúng ta lại là hai lối rẽ: Rẽ trái- trên tường là những con số giảm dần, rẽ phải- trên tường là những dấu hỏi chấm nhiều sắc màu. Hai cái này chắc là đáp án đi? Nhưng mà hướng dẫn đâu? Hướng dẫn đâu?
- Tiểu Bạch, chúng ta mau tìm hướng dẫn mau, chắc chắn quanh đây thôi!- Ta sắn tay áo bắt đầu xăm xoi từng ngọn cây cọng cỏ một
- Ân! -Tiểu Bạch gật đầu, cũng sắn tay hùng hổ tìm hướng dẫn.
Hướng dẫn đâu? Hướng dẫn đâu? Rót cuộc là ở đâu?
/25
|