Khi chúng ta chạy đến Nam Phương lâu, ta lập tức chạy đi tìm Tiểu Bạch, mò từng phòng từng phòng. Haiz~ sau này hồi tưởng lại, cảm thấy thật ngốc, trực tiếp hỏi tiểu nhị hay lão bản là được rồi, mất công chạy tới chạy lui. Nhưng biết sao đây, ta bây giờ đang rất luống cuống, rất vội vàng, rất rất nhớ Tiểu Bạch, muốn lập tức nhìn thấy hắn. Mà những lúc như thế này, ta không thể nghĩ gì thêm hết, chỉ có thể làm theo bản năng muốn tìm thấy Tiểu Bạch thôi.
Mắt thấy tìm sắp hết phòng rồi, ta lo lắng, lẽ nào Tiểu Bạch không ở đây?
Đẩy cánh cửa cuối cùng, lại nhìn cảnh trong phòng, đầu ta ong lên một tiếng.
Tiểu Bạch đơn thuần, đáng yêu của ta ngồi trên ghế, đằng sau là một cô gái nhìn rất sắc sảo, khuynh quốc khuynh đang ôm lấy cổ hắn từ sau, đôi mắt hắn lại tràn đầy nhu tình.
Ta không thể tin nổi nhìn chằm chằm cô gái kia, cảm thấy mình nhìn thấy 9 cái đuôi hồ ly đang không ngừng đung đưa sau cô gái kia, lòng tràn đầy căm phẫn.
Chỉ trong 2 tháng ngắn ngủi mà hồ ly kia đã bôi đen Tiểu Bạch của ta! Nhìn đôi mắt tối tăm đã mất đi vẻ thần khiết của Tiểu Bạch khi nhìn ta kìa! Nhìn cái vẻ nhu tình như nước của Tiểu Bạch với cô ta đi! Nếu không phải ta ngày nhớ đêm mong với Tiểu Bạch, nhớ rõ đến trên đầu hắn có bao nhiêu sợi tóc bạc thì thật hoài nghi kẻ trước mặt này là Tiểu Bạch ngây thơ hồn nhiên của ta!
Phẫn nộ thì phẫn nộ, ta vẫn đứng yên làm tượng trước cửa phòng.
Mãi cho đến khi nhân cách phân liệt chậm rãi, chậm rãi đi tới. Rất không nhân hậu đẩy ta sang một bên, lại chậm rãi chậm rãi đi vào phòng, ngồi xuống trước mặt Tiểu Bạch, rất tự nhiên rót một ly trà, ta mới có thể thoát khỏi trạng thái hóa đá. Vội vàng lật đật bò dậy, chạy đến, trước tiên đẩy hồ ly tinh kia một cái mạnh thật mạnh, sau đó ôm lấy Tiểu Bạch. Khi ta chưa kịp nói gì, Tiểu Bạch đã đây mạnh ta một cái, vội vàng ra đỡ hồ ly tinh. Hắn đau lòng xem xét người hồ ly tinh, sau đó rất phẫn nộ gầm lên:
-Ngươi là kẻ nào mà dám xông vào phòng chúng ta, lại còn dám làm tổn thương Huyên Nhi? Mau cút ra khỏi đây, ta mà gặp lại ngươi ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Ta sững sờ! Tiểu Bạch vì hồ ly tinh mắng ta, vì hồ ly tinh đuổi ta! Quan trọng nhất là hắn không nhận ra ta! Nhìn đôi mắt kia chỉ chứa hồ ly tinh, ta rất khổ sở. Nghe lời hắn mà bỏ đi.
Ta tìm hắn mất nhiều công sức như vậy, hắn lại quên ta, vì hồ ly tinh mà tức giận với ta! Đợi cho ta bình ổn lại cảm xúc, ta tra tấn chết các ngươi!!!
Mắt thấy tìm sắp hết phòng rồi, ta lo lắng, lẽ nào Tiểu Bạch không ở đây?
Đẩy cánh cửa cuối cùng, lại nhìn cảnh trong phòng, đầu ta ong lên một tiếng.
Tiểu Bạch đơn thuần, đáng yêu của ta ngồi trên ghế, đằng sau là một cô gái nhìn rất sắc sảo, khuynh quốc khuynh đang ôm lấy cổ hắn từ sau, đôi mắt hắn lại tràn đầy nhu tình.
Ta không thể tin nổi nhìn chằm chằm cô gái kia, cảm thấy mình nhìn thấy 9 cái đuôi hồ ly đang không ngừng đung đưa sau cô gái kia, lòng tràn đầy căm phẫn.
Chỉ trong 2 tháng ngắn ngủi mà hồ ly kia đã bôi đen Tiểu Bạch của ta! Nhìn đôi mắt tối tăm đã mất đi vẻ thần khiết của Tiểu Bạch khi nhìn ta kìa! Nhìn cái vẻ nhu tình như nước của Tiểu Bạch với cô ta đi! Nếu không phải ta ngày nhớ đêm mong với Tiểu Bạch, nhớ rõ đến trên đầu hắn có bao nhiêu sợi tóc bạc thì thật hoài nghi kẻ trước mặt này là Tiểu Bạch ngây thơ hồn nhiên của ta!
Phẫn nộ thì phẫn nộ, ta vẫn đứng yên làm tượng trước cửa phòng.
Mãi cho đến khi nhân cách phân liệt chậm rãi, chậm rãi đi tới. Rất không nhân hậu đẩy ta sang một bên, lại chậm rãi chậm rãi đi vào phòng, ngồi xuống trước mặt Tiểu Bạch, rất tự nhiên rót một ly trà, ta mới có thể thoát khỏi trạng thái hóa đá. Vội vàng lật đật bò dậy, chạy đến, trước tiên đẩy hồ ly tinh kia một cái mạnh thật mạnh, sau đó ôm lấy Tiểu Bạch. Khi ta chưa kịp nói gì, Tiểu Bạch đã đây mạnh ta một cái, vội vàng ra đỡ hồ ly tinh. Hắn đau lòng xem xét người hồ ly tinh, sau đó rất phẫn nộ gầm lên:
-Ngươi là kẻ nào mà dám xông vào phòng chúng ta, lại còn dám làm tổn thương Huyên Nhi? Mau cút ra khỏi đây, ta mà gặp lại ngươi ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Ta sững sờ! Tiểu Bạch vì hồ ly tinh mắng ta, vì hồ ly tinh đuổi ta! Quan trọng nhất là hắn không nhận ra ta! Nhìn đôi mắt kia chỉ chứa hồ ly tinh, ta rất khổ sở. Nghe lời hắn mà bỏ đi.
Ta tìm hắn mất nhiều công sức như vậy, hắn lại quên ta, vì hồ ly tinh mà tức giận với ta! Đợi cho ta bình ổn lại cảm xúc, ta tra tấn chết các ngươi!!!
/25
|