Ta cùng Tiểu Bạch đứng nghiêm trước cái nhìn nghiêm khắc của lão bản
- Ngươi muốn làm việc?- Sau khi soi xét ta từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, lão bản mới nhàn nhạt mở miệng
- Đúng vậy!- Ta vô cùng nghiêm túc gật đầu
- Ngươi có thể làm được gì?
- Ta có thể nấu ăn!- Ta tự tin vỗ vỗ ngực
- Nấu ăn? Đầu bếp chỗ ta không thiếu, ngươi đi đi được rồi đấy!- Lão bản hừ lạnh quay đi
Làm ơn đi, nhìn ngươi mới chỉ 30 thôi mà sao cứ như bà bà 70 khó tính thế?
- Dừng lại đã!- Ta nhảy tới kéo tay lão bản- Ít nhất ngươi cũng phải để ta thử một lần chứ, ta tự tin có thể hơn những đầu bếp kia của ngươi!
Hừ hừ, bổn cô nương ở hiện đại tuy không phải giỏi nhất nhưng ta tự tin ở cổ đại ta là nhất rồi!
- Tự tin nhỉ? Được rồi, ngươi có thể thử, nhưng nếu không đạt thì ngươi đừng trách ta đấy!- Lão bản hất tay ta ra, hừ hừ uy hiếp- Đi theo ta!
- Đi thôi Tiểu Bạch!- Ta quay lại kéo tay Tiểu Bạch vẫn đang sắm vai người vô hình.
Dọc đường đi, ta đánh giá Nhật Nguyệt lâu. Ừm, không hổ được xếp hạng nhất, ngay cả góc nhỏ nhất cũng được chăm sóc tỉ mỉ. Từ mái hiên, cột đình, đến từng ô cửa cũng được chạm trổ tỉ mỉ mà tinh tế. Ngay cả giấy trên cửa kia cũng là hàng tốt, còn lờ mờ thấy được hoa văn trên đó.
Chưa kể đến hoa ở hai bên đường toàn là hoa thơm cỏ lạ mà ta cũng không biết tên cũng được chăm chút tỉ mỉ đến từng chiếc lá. Đừng nói là ở cổ đại chứ ngay cả ở hiện đại cũng được xếp hạng tốt.
Ai u, ta xoa xoa cục u trên trán. Làm ơn đi, lão bản này nhìn mềm mại yếu ớt vậy mà xương cũng chắc khoẻ quá đi!
- Còn không mau vào đi!- Lão bản hơi nhíu nhíu mày
- Vâng vâng!- Ta nhảy tót vào phòng bếp
Ai u, nguyên liệu ở đây cũng tốt quá đi! Phòng bếp lại gọn gàng mà không bừa bộn hay lố nhố như ta nghĩ.
Sau khi chọn nguyên liệu, ta sắn tay bắt đầu làm.
•••
Ừm, không tệ! Ta hài lòng nhìn đĩa chả giò( Spring rolls). Sau đó ta nhanh tay bưng ra cho lão bản xét duyệt.
- Lão bản, đây là chả giò, mời ngài nếm thử!- Ta vui vẻ chìa tay ra tạo tư thế mời
- Chả giò?- Lão bản nếm thử, thần sắc hiện ra một tia kinh diễm, sau đó hài lòng nói- Rất tốt! Ngươi có thể làm việc!
Ta biết mà!
- Vậy lương tháng như thế nào? Có phúc lợi chứ?- Ta hí hửng hỏi
- 1 ngàn lượng!- Lão bản hào phóng- Ngày mai bắt đầu làm, đây là lương ta ứng trước nửa tháng!
Hắc hắc, lão bản nhìn vậy mà cũng thật tâm lí đi! Ta vui vẻ cầm bạc kéo Tiểu Bạch đi ra khỏi Nhật Nguyệt lâu
- Ngươi muốn làm việc?- Sau khi soi xét ta từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, lão bản mới nhàn nhạt mở miệng
- Đúng vậy!- Ta vô cùng nghiêm túc gật đầu
- Ngươi có thể làm được gì?
- Ta có thể nấu ăn!- Ta tự tin vỗ vỗ ngực
- Nấu ăn? Đầu bếp chỗ ta không thiếu, ngươi đi đi được rồi đấy!- Lão bản hừ lạnh quay đi
Làm ơn đi, nhìn ngươi mới chỉ 30 thôi mà sao cứ như bà bà 70 khó tính thế?
- Dừng lại đã!- Ta nhảy tới kéo tay lão bản- Ít nhất ngươi cũng phải để ta thử một lần chứ, ta tự tin có thể hơn những đầu bếp kia của ngươi!
Hừ hừ, bổn cô nương ở hiện đại tuy không phải giỏi nhất nhưng ta tự tin ở cổ đại ta là nhất rồi!
- Tự tin nhỉ? Được rồi, ngươi có thể thử, nhưng nếu không đạt thì ngươi đừng trách ta đấy!- Lão bản hất tay ta ra, hừ hừ uy hiếp- Đi theo ta!
- Đi thôi Tiểu Bạch!- Ta quay lại kéo tay Tiểu Bạch vẫn đang sắm vai người vô hình.
Dọc đường đi, ta đánh giá Nhật Nguyệt lâu. Ừm, không hổ được xếp hạng nhất, ngay cả góc nhỏ nhất cũng được chăm sóc tỉ mỉ. Từ mái hiên, cột đình, đến từng ô cửa cũng được chạm trổ tỉ mỉ mà tinh tế. Ngay cả giấy trên cửa kia cũng là hàng tốt, còn lờ mờ thấy được hoa văn trên đó.
Chưa kể đến hoa ở hai bên đường toàn là hoa thơm cỏ lạ mà ta cũng không biết tên cũng được chăm chút tỉ mỉ đến từng chiếc lá. Đừng nói là ở cổ đại chứ ngay cả ở hiện đại cũng được xếp hạng tốt.
Ai u, ta xoa xoa cục u trên trán. Làm ơn đi, lão bản này nhìn mềm mại yếu ớt vậy mà xương cũng chắc khoẻ quá đi!
- Còn không mau vào đi!- Lão bản hơi nhíu nhíu mày
- Vâng vâng!- Ta nhảy tót vào phòng bếp
Ai u, nguyên liệu ở đây cũng tốt quá đi! Phòng bếp lại gọn gàng mà không bừa bộn hay lố nhố như ta nghĩ.
Sau khi chọn nguyên liệu, ta sắn tay bắt đầu làm.
•••
Ừm, không tệ! Ta hài lòng nhìn đĩa chả giò( Spring rolls). Sau đó ta nhanh tay bưng ra cho lão bản xét duyệt.
- Lão bản, đây là chả giò, mời ngài nếm thử!- Ta vui vẻ chìa tay ra tạo tư thế mời
- Chả giò?- Lão bản nếm thử, thần sắc hiện ra một tia kinh diễm, sau đó hài lòng nói- Rất tốt! Ngươi có thể làm việc!
Ta biết mà!
- Vậy lương tháng như thế nào? Có phúc lợi chứ?- Ta hí hửng hỏi
- 1 ngàn lượng!- Lão bản hào phóng- Ngày mai bắt đầu làm, đây là lương ta ứng trước nửa tháng!
Hắc hắc, lão bản nhìn vậy mà cũng thật tâm lí đi! Ta vui vẻ cầm bạc kéo Tiểu Bạch đi ra khỏi Nhật Nguyệt lâu
/25
|