Độc Hậu Ở Trên, Trẫm Ở Dưới

Chương 86: Không có dũng khí

/90


Editor: nhuandong

Đả tự: webtruyen.com

Hoàn cảnh quen thuộc, không khí quen thuộc, tất cả đều quen thuộc, nhưng không có người quen thuộc kia! Noãn Noãn khoác áo choàng lông cáo, chậm rãi đi tới đỉnh núi Kim Ưng, nhìn bốn phía, không kìm nén được cảm than.

Đi dọc theo đỉnh núi, đứng lên tảng đá trước kia, đột nhiên phát hiện sơn động phía dưới. Hiện tại thương thế trên người cô đã hoàn toàn khỏi, có đầy đủ năng lực đi xem một cái, vì vậy hưng phấn tinh thần thi triển khinh công, hướng vách núi.

Sơn động ẩn nấp ở bên trong, cửa động cũng không có nơi đặt chân, chỉ có thể tính toán cự ly, đến lúc đó dựa đà, mới có thể đi vào, cũng không dễ dàng.

Noãn Noãn tiến vào, ở cửa động phát hiện một khối đá khẽ nhô ra, miễn cưỡng có thể làm điểm dừng chân, xem ra giống như là dấu vết Kim Ưng thường ra vàolưu lại.

Đốt cây đuốc trong sơn động, nhìn đệm giường trên đất, tỏng đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh Kim Ưng vừa gọi lão bà vừa vì cô trải giường chiếu, nội tâm tràn đầy phiền muộn.

Mộ Dung Thánh Anh chính là Kim Ưng, cô nên sớm nghĩ tới, hai người kia có nhiều điểm giống nhau, chỉ là cô không thể tin được mà thôi.

Mộ Dung Thánh Anh lợi dụng cô, cho nên cô thà không tin Kim Ưng cũng lợi dụng cô, nhưng đến cuối cùng… Lạnh lẽo xoay người, Noãn Noãn nhanh chóng thu liễm lại tâm tình của mình, cô tuyệt đối không cho phép mình như vậy, chẳng lẽ nam nhân thua thiệt còn ăn chưa đủ sao? Hiện tại cô hoàn toàn tự do, đây không phải là điều cô luôn luôn muốn có được hay sao? Nhưng tại sao lại nhận lấy mênh mang như thế này?

Thi triển khinh côn đi lên đỉnh núi, Noãn Noãn không chào hỏi bất kỳ kẻ nào, chỉ để lại một phong thư trong sơn động, sau đó một mình rời đi.

Cô muốn có khoảng cách với Kim Ưng, Mộ Dung Thánh Anh, phải xa người đàn ông này, lần nữa bắt đầu.

Ra khỏi núi Thiên Tế, là ngược phương hướng Đô thành, Noãn Noãn làm việc nghĩa không chùn bước lựa chọn phương hướng ngược lại.

“Không muốn nghe một chút chuyện xưa của ta sao?” Sau lưng vang lên một giọng nói của nữ nhân, Noãn Noãn nghi ngờ ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy nữ tử tuyệt sắc một thân tuyết trắng đứng ngạo nghễ trong gió, cặp mắt nghiêng nước nghiêng thành tràn đầy ý cười: “Ta đợi nàng ở nơi này hai ngày, quả nhiên nàng tới, đã đến như vậy rồi, vậy đã nói rõ chúng ta hữu duyên. Hôm nay gió lạnh lớn, không bằng nghỉ chân một chút, nghe một chút chuyện xưa không?”

“Như phi nương nương…” Noãn Noãn cúi đầu mở miệng, không ngờ ở nơi này lại nhìn thấy bà, không nhịn được đảo mắt nhìn xung quanh.

“Yên tâm, hắn không có!” Nụ cười trên khóe môi Như phi càng sâu hơn.

Sắc mặt Noãn Noãn đột nhiên đỏ lên, nghĩ một đằng nói một nẻo: “Tôi không có tìm người, chỉ tò mò sang người một mình xuất cung thôi!”

Như phi ha ha cười khẽ: “Trước khi vào cung, ta đều một mình đi lại trên giang hồ, vào cung rồi, ngược lại trở nên yếu ớt hơn nhiều!” Cô nói xong, sắc mặt khẽ biến hơi tránh bệch, không nhịn được lấy tay đặt lên ngực.

Noãn Noãn sững sờ, lập tức ý thức được cái gì, nhanh chóng phi từ trên than ngựa xuống, tiến lên một bước bắt được cánh tay của bà, mạch tượng lung tung làm cho cô sững sờ: “Làm sao lại…”

“Mạch tượng tại sao lại quái dị như vậy? Đó là do Thốn Tương Tư đã xâm nhập lục phủ ngũ tạng, không thể cứu được? Như phi nhẹ nhàng cười cười.

“Không thể nào, độc của người không phải đã được giải rồi hay sao? Làm sao sẽ…” Noãn Noãn không tin, nếu như không được giải, tại sao Như phi lại có thể tỉnh lại!

“Thốn Tương Tư có hai tầng độc tính, một tầng khiến người không thể nói, không thể động, chỉ có thể dựa vào cây hoa Mạn Châu Sa để duy trì sinh mạng, tầng thứ hai sau khi giải được tầng thứ nhất, nó sẽ làm cho võ công của người bị ngưng lại, nếu như mạnh mẽ vận công, tất nhiên sẽ độc xâm phế phủ. Vì bức lui Long Kỳ, ta khởi động Ngạo Long Quyết trong cơ thể, cho nên…” Như phi nhẹ nhàng cươi cười: “Năm đó, ta rất hài lòng về nghiên cứu cứu của mình, cho là độc dược thiên hạ độc nhấ, nhưng không nghxi tới, ta cũng lần đầu tiên nhận được nỗi khổ của người!”

“Thốn Tương Tư này là do người nghiên chế?” Noãn Noãn lần nữa sững sờ kinh hãi.

Như phi gật đầu một cái: “Vẫn là câu nói kia, muốn nghe chuyện xưa sao? Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi, vì chuyện xưa rất dài!”

Noãn Noãn gật đầu một cái, nâng đỡ lấy Như phi, từng bước từng bước hướng thị trấn gần nhất.

Trong tử điếm sạch sẽ nhất thành, Như phi đứng ở cửa sổ, nhìn mai nở rộ trong gió lạnh, không kìm nén được nói đến những chuyện xưa cũ.

“Thiên hạ có năm quốc gia, Mộ Dung, Trọng Lâu, Đại Yến, Si Mị và Nam Hoàn, ngàn năm trước thật ta chỉ là một quốc gia, gọi là Trung Quốc. Quốc quân Trung Quốc, tương truyền là Hộ Long đại tướng quân trên trời bị giáng chức hạ phàm, Trung Quốc sau trăm năm bị chia thành năm nước, từ đó, năm nước không ngừng tranh đấu, muốn thống nhất thiên hạ. Sau đó quốc quân của năm nước trong cùng một lúc có một giấc mơ, nằm mơ thấy Hộ Long đại tướng quân cởi Kim Long hạ phàm. Từ đó, Kim Long thiên tử liền trở thành một đại danh từ thống nhấtcủa thiên tử năm nước. Cũng trong lúc đó, Hộ Long điện nổi lên, lúc ấy Thánh Hoàng của Hộ Long điện có một loại võ công tuyệt thế, gọi là Ngạo Long Quyết. Khi ra tay, Kim Long biến ảo, vì vậy người của năm nước rối rít quỳ xuống cúng bái, cho là Hộ Long điện chính là người chính nghĩa Hộ Long tướng quân nhờ vả duy trì năm nước.

“Hộ Long điện tự tồn tại, đúng là giải quyết rất nhiều phân tranh của năm nước, hắn tồn tại phụ thuộc vào năm nước. Nhưng Thánh Hoàng nhậm chức không can tâm làm người chính nghĩa nữa, mà muốn thống nhất thiên hạ, vì vậy từ hai trăm năm trước, liền khẩn trương thiết lập Hộ Long đường, đặt người của Hộ Long điện trà trộn vào năm nước. Chỉ là quốc quân của năm nước rất nhanh cảm thấy được, cho nên khắp nơi chèn ép Hộ Long đường, Thánh Hoàng nhậm chức dã tâm bừng bừng không thực hiện được, liền cưỡi hạc về tây!”

“Thế nhưng những chuyện đó có quan hệ gì với Như phi nương nương?” Noãn Noãn không kiềm chế được hỏi.

“Bởi vì người đời đều bị Thánh Hoàng đương nhiệm lừa, dưới gầm trời này, căn bản cũng không phải là người Hộ Long đại tướng quân báo mộng nói đến. Thánh Hoàng đời thứ nhất chính là một vu nữ tới từ Tây Vực, nàng tinh thông độc thuật, ở trong một đêm, phái người tới năm nước đồng thời hạ độc năm quốc quân, để cho bọn họ sinh ra ảo giác, cho là mình nằm mơ, rùm beng thông báo chính mình là sứ giả của Hộ Long đại tướng quân, không cần tốn nhiều sức, liền lấy được địa vị tôn quý nhất trên đời này. Chỉ vì người vu nữ này sợ người vạch trần thân phận của nàng, cho nên nàng cho người giả trang Thánh Hoàng, cũng chính là từ khi thay mặt, tung tin đồn người tiếp nhận Thánh Hoàng do Ngạo Long Quyết chọn, cho nên người trong thiên hạ năm nước liều mạng tu luyện võ côn Ngạo Long Quyết, cố gắng muốn trở thành Kim Long thiên tử, trở thành Thánh Hoàng, trở thành người cao quý nhất trên đời này! Nhưng là bọn hắn không biết, thật ra thì những người tiếp nhận ngôi vị Thánh Hoàng đều do một nữ nhân tương thông với linh hồn của vu nữ, ví dụ như ta!”

“Như phi nương nương?” Noãn Noãn kinh sợ.

“Không sai, ta chính là Thánh Hoàng, Ngạo Long Quyết đang ở trong cơ thể ta, nhưng ta cũng giống như những Thánh Hoàng trước, tìm một nam nhân che giấu, đó chính là Long Kỳ!” Như phi yếu ớt thở dài một cái: “Võ công của Long Kỳ là do ta dạy, nguyên tưởng rằng ta sẽ cùng hắn đầu bạc răng long, nhưng sau đó, ta phát hiện ra Long Kỳ và than tỷ tỷ của ta Ngọc Diện hồ ly Dung Yên Nhi quan hệ mập mờ, vì vậy trong cơn tức giận rời nhà trốn đi. Cũng chính lúc đó, ta gặp được Mộ Dung Minh Nguyệt, vốn định true chọc hắn một chút thôi, nhưng không nghĩ đến mê muội hắn, vì hắn, thậm chí bỏ qua thân phận của Thánh Hoàng, cam nguyện vào cung làm một phi tần!” Dung Như Nhi nói tới chỗ này, như nghĩ tới thời gian tươi đẹp đã từng trải qua, ánh mắt nhất thời trở nên dịu dàng.

“Nhưng Long Kỳ không bỏ qua dễ dàng cho ta như vậy, hắn thừa dịp ta và Minh Nguyệt có mâu thuẫn, bắt Minh Nguyệt đi, giả trang là hắn cùng với Dung Yên Nhi, hạ Thốn Tương Tư với ta, hơn nữa dung Thánh Anh uy hiếp ta!” Dung Như Nh thở dài: “Ta thật sự không phải là một mẫu thân tốt, nếu như năm đó ta có thể độc ác hơn với Long Kỳ, cũng sẽ không hại Thánh Anh nhiều năm như vậy!”

Noãn Noãn nhỏ giọng nói: “Vậy người là mẫu thân của Long Khê và Thánh Anh? Long Khê và Thánh Anh là….”

“Là huynh đệ cùng mẹ khác cha!” Dung Như Nhi bất đắc dĩ cười khổ nói.

Noãn Noãn há hốc mồm, cuối cùng vẫn không nói gì.

“Hiện tại độc đã vào phế phủ của ta, đã nhận báo ứng!” Như phi yếu ớt cười nói: “Chỉ là Long Kỳ cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, hắn dã tâm bừng bừng, hắn lại càng hận vương triều Mộ Dung hơn, cho nên, hắn sẽ không bỏ qua Thánh Anh! Ngày mười năm tháng giêng này, hắn phát thiệp mời Phi Long hội, muốn mời Hộ Long đường và quốc quân năm nước tham gia Phi Long hội, sợ rằng có lòng bất chính!”

Noãn Noãn ôm lấy hai cánh tay, tiếp tục nghe.

“Thánh Anh tuyệt đối không phải là đối thủ Long Kỳ, mà thời gian của ta không còn nhiều. Thật ra thì Minh Nguyệt nói ngươi là cứu tinh của vương triều Mộ Dung là có căn cứ, ngươi chính là người có số mệnh Hàng Long Hổ Phục hai mươi năm trước ta muốn tìm, cũng chính là người có thể khống chế Ngạo Long Quyết!” Như phi ngước mắt nhìn Noãn Noãn.

Noãn Noãn cười khổ: “Cho nên Mộ Dung Thánh Anh mới có thể nắm chặt tôi không chịu thả?”

Như phi sững sờ: “Ngươi hiểu lầm!”

“Tôi không hiểu lầm, người ngàn dặm xa xôi ở trong núi chờ tôi hai ngày, không phải là nói tôi là người duy nhất có thể giúp vương triều Mộ Dung, muốn truyền Ngạo Long Quyết cho tôi?” Noãn Noãn hỏi ngược lại.

Như phi dừng lại: “Đúng, nhưng là…”

“Tôi sẽ không tiếp nhận!” Noãn Noãn cười lạnh: “Hiện tại tôi vất vả lắm mới được tự do, có thể có cuộc sống của mình, tại sao lại muốn tôi dây dưa trong đó? Ai làm Thánh Hoàng, người nào là chủ thiên hạ, tôi đều không quan tâm, tôi chỉ nghĩ tới cuộc sống của tôi!”

Nhưu phi tràn đầy kinh ngạc: “Chẳng lẽ ngưỡi không muốn giúp Thánh Anh sao?”

“Tôi là cái gì mà phải giúp anh ta?” Noãn Noãn hừ lạnh một tiếng: “Anh ta lợi dụng tôi trước, sau đó lại tiếp tục lợi dụng tôi, làm chuyện sai lại giống như con rùa đen rụt cổ, ngay cả mặt mũi cũng không lộ, rất rõ ràng hiện tại nguy cơ của vương triều Mộ Dung tạm thời giả trừ, anh ta không muốn nhìn tôi nữa, tôi còn cần gì mặt dày mày dạn dán vào để cho anh ta lợi dụng?”

Noãn Noãn giận dữ đứng dậy: “Cám ơn người Như phi nương nương, chuyện xưa của người rất đặc sắc, tôi nghe xong rồi, muốn đi, người cũng không cần tiễn!”

Noãn Noãn nói xong, trực tiếp muốn rời khỏi.

“Hắn không phải là không muốn nhìn ngươi nữa, mà là không dám gặp ngươi!” Như phi đột nhiên đứng dậy gấp giọng nói: “Nếu như Dung Yên Nhi không phơi bày thân phận của hắn, có lẽ hiện tại hắn đã sớm đeo mặt nạ, giả trong Kim Ưng mặt dày mày dạn nương nhờ bên cạnh ngươi rồi. Nhưng hiện tại, thân phận Kim Ưng của hắn đã trở thành một luồng gió, một đám mây, cũng không có chút ý nghĩa gì. Lại xuất hiện trước mặt ngươi, chỉ còn sự nực cười! Thánh Anh hắn bởi vì chuyện tình Dung Yên Nhi, rất tự ti, nhất là ở trước mặt nữ nhân hắn yêu, càng thêm tự ti! Hiện tại, sắp tới Phi Long hội sắp tới, vương triều Mộ Dung tràn ngập nguy cơ, hắn không dám tới tìm ngươi, sợ ngươi sẽ hiểu lầm hắn, cho là hắn vẫn lợi dụng ngươi! Thật ra thì ngươi không biết, những địa phương ngươi đã từng đi qua, hắn cũng yên lặng đi qua, bất luận là ngươi ở nhà nông cùng bọn nhỏ bắn pháo, ăn sủi cảo, hay là đi tới đỉnh núi Kim Ưng, hắn đều biết, thậm chí hiện tại, có lẽ hắn cũng đang núp ở một ngõ ngách nào đó, âm thầm nhìn chăm chú chúng ta. Nhưng mà khi tất cả mọi chuyện chưa hoàn toàn kết thúc, hắn không có dũng khí ra ngoài gặp ngươi!”

Noãn Noãn dừng bước lại, nhẹ nhàng cười lạnh, nhưng vẫn nhấc chân rời đi.

Mộ Dung Thánh Anh không có dung khí, cô càng không có dung khí. Có lẽ, cả hai người đều thiếu dung khí, đoạn tình này, cuối cùng cũng sẽ theo gió mà trôi thôi!

Như phi kinh ngạc nhìn bóng lưng nữ tử đi xa, đột nhiên nhiệt hỏa công tâm, bà lảo đảo, chậm rãi ngồi xuống, chau mày.

Bà tuyệt đối không nghĩ tới Noãn Noãn sẽ cự tuyệt, nàng rõ ràng yêu Thánh Anh như vậy, tại sao lại lùi bước? Không có Long Noãn Noãn, vương triều Mộ Dung sẽ làm như thế nào?

Trước cửa xuất hiện một bóng dáng trắng như tuyết của nam tử, hắn nhìn Như phi cực khổ, đột nhiên tiến lên: “Mẫu hậu, thân thể của người như thế, tại sao không nói cho hài nhi?”

Như phi ngước mắt cười khẽ: “Quả nhiên con cái gì cũng đều nghe được, nếu nghe được, tại sao không xuất hiện?”

Mộ Dung Thánh Anh cười khổ: “Mẫu hậu không phải đã nói rất rõ ràng rồi sao? Mẫu hậu nên hiểu tâm tình hài nhi! Huống chi đây chính là chuyện tình của vương triều Mộ Dung chúng ta, chúng ta không cần liên lụy Noãn Noãn!”

“Không phải liên lụy nàng, nàng ra đời đã nhất định phải gánh vác trách nhiệm này, tại sao có thể phất tay mặc kệ?” Như phi càng nói càng kích động.

“Người nói như vậy, Noãn Noãn sẽ càng không quản, trong lòng của nàng ấy không có trách nhiệm. Nếu như có, nàng cũng sẽ không giúp ta, mang theo đội kinh kỳ của Long Chiếu An trốn đi! Nàng là một người thẳng thắn, cũng là một người nhát gan, cho nên con không thể để cho nàng thất vọng, không thể cho nàng hạnh phúc như trước, con không thể đi tìm nàng! Mẫu hậu, chuyện của chúng ta chúng ta tự giải quyết, dù là lần này không chạy khỏi, cũng là ý trời!”

Như phi vươn tay ra, dịu dàng vuốt vân ế nam nhân: “Con làm sao không phải? Là mẫu hậu hại con!”

Mộ Dung Thánh Anh lắc đầu một cái: “Mẫu hậu đừng nói… Người đói bụng không, con đi gọi giúp người chút thức ăn, ăn xong chúng ta trở về!”

Nam nhân sải bước rời đi, bóng lưng mặc dù hiu quạnh nhưng cũng là kiên cường.



Ngày mười lăm tháng giêng, Phi Long hội đúng thwoif gian cử hành ở Hộ Long điện. Một ngày kia, ở chân núi Hộ Long Điện, khắp nơi đều có thể thấy người luyện võ đi bộ lên núi, vui mừng bừng bừng. DÙ sao Ngạo Long Quyết năm mươi năm mới xuất hiện, con người khi còn sống nhiều nhất cũng thấy được hai lần, mặc dù không có cơ hội lên ngồi chỗ ngồi tôn quý nhất, nhưng cũng có thể chiêm ngưỡng tôn dung của Thánh Hoàng, cũng là một loại quang vinh.

Sau núi Hộ Long điện, Long Kỳ trong tay nắm Phi Long châu phát ra dị quang, trên mặt vẻ tình thế bắt buộc

“Thánh Hoàng, đã an bài tốt hết cả, thiên la địa võng, không thuận theo người, một cũng không đi được!” Tứ đại đường chủ cũng nhau báo lại.

“Được, rất tốt! Các ngươi đi xuống đi, Phượng Phiên và Long Cẩm lưu lại!” Long Kỳ lạnh lùng nói.

“Dạ!” Bốn người lui ra, chỉ còn lại Phượng Phiên và Long Cẩm.

“Thánh Hoàng có gì phân phó?” Phượng Phiên và Long Cẩm cùng nhau mở miệng.

“Nếu như Như Nhi còn sống, các ngươi thần phục nàng hay thần phục bổn tôn?” Long Kỳ lạnh lùng xoay người, âm dương quái khí hỏi.

/90

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status