Độc Mẹ Quỷ Bảo

Chương 14 - Lần Đầu Tiên Tìm Kiếm Vật Tư

/60


Sáng sớm, Thiệu Tình thu thập hành lý để chuẩn bị đi ra ngoài tìm kiếm vật tư cùng với một đội dị năng giả, Thiệu Tình để lộ ra bên ngoài là dị năng giả hệ mộc, dị năng giả hệ mộc vẫn có vẻ rất được hoan nghênh, tuy rằng cô chỉ mới cấp một nhưng rất nhanh có một đội ngũ nguyện ý tiếp nhận cô, có rất nhiều đội ngũ tìm kiếm vật tư là dị năng đều thêm một vài người bình thường đi cùng, dù sao dị năng giả có vẻ khan hiếm, có thể đi theo một đội dị năng giả thường đều là ở trong căn cứ thứ tự thực lực dựa vào điểm vật tư tìm kiếm được rất tốt, vì thế những đội ngũ dị năng đa phần không thu nhận thêm người.

Cái đội ngũ mà Thiệu Tình tìm được kia đội viên không nhiều lắm, bên trong chỉ có ba dị năng giả, một đôi anh em ruột, anh trai ít nói, trầm tính nhưng được cái xem ra rất tốt, mặt mày thanh tú ngũ quan thâm thúy, đáng tiếc là có một cái mặt than.

Em gái thì ngược lại hoàn toàn,hoạt bát hiếu động, có đôi mắt hạnh đôi môi anh đào là một tiểu mỹ nữ, mặc quần jean yếm, miệng nói không ngừng tràn đầy sức sống, cho nên Thiệu Tình cũng rất nhanh biết được, người anh tên gọi Cố Xuyên, còn em gái kêu Cố Phán Phán.

Còn lại một dị năng giả kêu A Thổ, thân người tròn trĩnh, dị năng giả hệ thổ, trừ bỏ ba dị năng giả, ngoài ra còn có một đôi vợ chồng trẻ, thêm các cô nữa, chính là bảy người.

Thiệu Tình đi đến địa phương tập hợp theo ước hẹn, vài người khác cũng đã đến, đôi vợ chồng trẻ kia nhìn đến Thiệu Tình, liền thay đổi sắc mặt, than thở nói:

Đi ra ngoài tìm tòi vật tư còn mang theo đứa nhỏ, cũng không phải đi du lịch...... Không muốn sống nữa a!

Người đàn ông vội vàng giật nhẹ tay áo vợ nhà mình, lấy lòng cười:

Tiểu thư đừng để ý, vợ tôi nói chuyện hơi thẳng......

Thiệu Tình lắc đầu, nói:

Tôi ở căn cứ cũng không có người quen gì, cục cưng còn nhỏ, nhờ cậy người ngoài cũng không yên tâm, liền mang theo, yên tâm, cục cưng nhà tôi cũng có dị năng, dị năng hệ tinh thần, có chút tác dụng, sẽ không cản trở mọi người.

Vừa nghe đến đứa bé như vậy cũng có dị năng, đôi vợ chồng trẻ liền thay đổi sắc mặt, không nói gì nữa.

Cố Phán Phán vẻ nhiệt tình, vẫy tay nói:

Nhanh lên xe đi, chúng ta nhanh xuất phát, đoạn đường tới phải đi tận giờ đồng hồ a.

Thiệu Tình mang theo đứa nhỏ cùng Nghiêm Hán Thanh lên xe, Nghiêm Hán Thanh trên lưng đeo balo, bên trong là nước cùng lương thực do Thiệu Tình chuẩn bị từ trước, còn có một ít các loại công cụ linh tinh hắn mang theo.

Bảy người phân hai chiếc xe, Thiệu Tình, Nghiêm Hán Thanh cùng hai anh em kia một chiếc, đôi vợ chồng trẻ cùng A Thổ một chiếc xe.

Dọc theo đường đi, Cố Phán Phán miệng nói không ngừng nghỉ, cô bé nói chuyện theo từ trước mạt thế cho tới mạt thế, theo ăn mặc cho tới giải trí, theo bát quái cho tới đồn đãi, cuối cùng Thiệu Tình cả người đều đờ đẫn, cô xem như hiểu được, vì cái gì Cố Xuyên luôn có khuôn mặt than mặt.

Nếu cô có đứa em gái như vậy, hiện tại phỏng chừng cũng trở thành mặt than mặt. Hơn nữa có khả năng mặt than so với Cố Xuyên lợi hại hơn.

Thật vất vả đến tới nơi, Thiệu Tình cơ hồ là chạy từ trong xe chui đi ra.

Cố Phán Phán còn chưa dừng lại, sau khi theo ghế phụ đi xuống, hay dùng một loại biểu tình vui mừng đối với Thiệu Tình nói:

Có thời gian rảnh thì tôi với cô tiếp tục tán gẫu!

Thiệu Tình:... ...

Tôi cự tuyệt!

Một đoàn gồm bảy người, ngaaa còn có đứa nhỏ nữa, cùng nhau đi vào thị trấn nhỏ, bởi vì nguyên nhân trên các phương diện, cho dù biết thành phố lớn nhiều thứ tốt, bọn họ cũng không dám tiến vào thành phố lớn tìm kiếm vật tư, đành phải đến các thị trấn nhỏ.

Thị trấn nhỏ phần lớn là nhà trệt, dân cư thưa thớt, cho nên tang thi cũng sẽ so với thành phố lớn kém hơn một chút, đối với bọn họ loại tìm kiếm vật tư này mà nói, thị trấn tuy rằng ít vật tư hơn, nhưng mức độ an toàn cao hơn rất nhiều.

Đi được một đoạn, Thiệu Tình liền nhận thấy được người đàn ông bên người cô nhanh chóng cảnh giác đứng lên, loại cảnh giác này không chỉ là nói tinh thần, còn có thân thể, cơ thể hắn đều bị vây trong trạng thái cảnh giác, chỉ cần có nguy hiểm xuất hiện, hắn có thể phản ứng nhanh chóng.

Phải nói không hổ là quân đội đi ra sao? Thiệu Tình tà ý liếc Nghiêm Hán Thanh một cái, dẫn đầu đi lên phía trước đi đến, Nghiêm Hán Thanh liền nhanh chóng đi theo đi đến bên cạnh Thiệu Tình, hắn đi bên trái phía sau sát với Thiệu Tình, vị trí này gần nhất có thể phòng bị có người sau lưng đánh lén Thiệu Tình, thứ hai cũng có thể ở thời điểm xuất hiện tình huống bất ngờ có thể nhanh chóng vì bảo vệ Thiệu Tình.

Từng tiếp nhận không ít nhiệm vụ bảo tiêu, bảo hộ quá rất nhiều đại nhân vật, Thiệu Tình tự nhiên so với ai khác đều hiểu được động tác này của Nghiêm Hán Thanh có hàm nghĩa gì. Thiệu Tình nhịn không được khóe miệng hơi nhếch lên, ngay cả cước bộ đều nhẹ nhàng một ít.

Ở một giây chết đi kia, trong lòng cô tràn ngập oán hận, hận cái tiểu tam kia hại chết cô cùng cục cưng, hận Lâm Kì Phàm phản bội cô, hận con người lạnh lẽo vô cảm. Thậm chí bởi vì thế, cô có một đoạn thời gian cảm thấy, trên đời này không có người nào tốt cả, sở hữu một người đàn ông cũng không là cái gì tốt.

Nhưng mà một hành động này của Nghiêm Hán Thanh làm cho Thiệu Tình cảm thấy, mặc kệ Nghiêm Hán Thanh là xuất phát từ mục đích gì, báo ân cũng tốt, thói quen cũng tốt, ít nhất hắn coi như là một người đàn ông tốt.(Ka: đúng đó c, a NHT siêu cấp soái ca (còn zin) thế còn gì)

Lúc trước cô bởi vì cảm thấy Nghiêm Hán Thanh cùng là bộ đội lại cùng bị thương xuất ngũ nên mới ra tay cứu giúp, nhưng mà hiện tại, cô cảm thấy chính mình ra cái quyết định kia, là tương đối chính xác.

Vào bên trong thị trấn không cần phải tách ra. Đây chính là câu thứ hai mà Cố Xuyên nói với Thiệu Tình từ lần đầu gặp, hắn chỉ nói “xin chào”, còn lại về sau chủ yếu là do Cố Phán Phán giới thiệu phổ biến.

Một khi tách ra, bị tang thi vây công trong lúc đó rất có cứu viện, cho nên mọi người tận lực không rời khỏi đội ngũ quá xa. Cố Phán Phán cẩn thận bổ sung.

Sau đó bọn họ liền chân chính bước vào trong thị trấn, bình thường đội ngũ tìm kiếm vật tư ra ngoài trừ bỏ tìm kiếm vật tư, còn có thể tìm kiếm người sống sót, nhưng ở tình huống có thể tự bảo vệ mình, đem người sống sót mang về căn cứ.

Bởi vì người sống sót đối với căn cứ mà nói, là căn cơ lớn mạnh, hơn nữa người sống sót nếu ở tại căn cứ lâu dài, phải nộp vào quân đội một nửa vạt tư, cứ một quý(ba tháng), căn cứ lại cử người đi ra ngoài tìm kiếm phát hiện người sống sót.

Đương nhiên, giống mấy người Thiệu Tình ở mặt ngoài như vậy, gặp gỡ người sống sót còn tùy thuộc vào tâm tình, tâm tình không tốt, nói không chừng còn lười cứu người.

Đoàn người sau khi tiến vào thị trấn, liền bảo trì cảnh giác bắt đầu thăm dò xung quanh, ở nông thôn trong nhà dân chúng thường đều dự trữ một chút lương thực, hàng năm sau mùa thu hoạch bọn họ liền tạo một cái kho lúa để gửi giữ lương thực.

Cho nên mấy người Thiệu Tình đều đến từng nhà thu thập, đem lương thực tìm được đều lấy trở về.

Đáng tiếc là thị trấn này có vẻ gần căn cứ người sống sót, sớm đã có người đến qua, ở mặt ngoài đều bị cướp đoạt không sai biệt lắm.

Một đám người thu thập thật lâu, trừ bỏ tang thi bên ngoài, cũng không gặp mấy khó khắn.

Nhưng phần của thi thể còn sót lại gặp không ít, rất nhiều nhà người trong nhà một người biến thành tang thi, người một nhà liền đều bị cắn chết biến thành tang thi. Còn có mọi người trong nhà đều biến thành tang thi còn duy nhất một người còn sống, loại này có vẻ thảm, đều bị cắn thành bộ xương khô.

Ta nhớ rõ phía trước có một cái kho lúa lớn, bên trong là lương thực, nông dân gửi vào rất nhiều. A Thổ chỉ chỉ phía trước, nói:

Không bằng chúng ta đi qua nhìn một chút?

/60

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status